Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô ý nhưng lại hữu ý

Tiểu thuyết gốc · 1546 chữ

Nhìn vào chiếc răng khểnh đang nhoe ra đó, Huy thật sự rất muốn cầm lấy cây kìm bẻ nó đi.

- Hừ! Nếu cậu có lòng thì tui có dạ.

Dứt lời, trước ánh mắt ngỡ ngàng của Phương, hắn cầm lấy cái muỗng xúc nửa phần bánh còn lại và sau đó cho vào mồm nhai ngấu nghiến.

Thấy hai má của Huy căn phồng lên, Phương dùng tay che lấy miệng cười duyên.

Dường như nhớ gì đó, Phương thu hồi dáng vẻ cười đùa lại. Nhìn hắn bằng một ánh mắt nghiêm túc, nàng hỏi:

- Vì sao Huy không làm Tướng?

Nghe vậy, sắc mặt của Huy không thể hiện bất cứ cảm xúc gì. Sau khi nuốt miếng bánh xuống bụng, hắn không nóng không lạnh đáp:

- Phương hiểu rõ tính của Huy rồi.

- À mà, cậu đã tiết lộ thực lực của tui cho cô Mai Anh biết hả?

Lập tức, cái đầu của Phương khẽ lắc khi nghe hắn nói thể. Nàng nhanh chóng đáp lại:

- Tui không có nói. Huy nghĩ kỹ lại xem còn có ai khác biết về thực lực của cậu không?

Nhìn chằm chằm vào hai con ngươi bình tĩnh của nàng, Huy biết bản thân đã nhận nhầm người.

Hai hàng lông mày của hắn nhíu xuống, từng nếp nhăn trên trán xuất hiện, ánh mắt lộ vẻ đăm chiêu.

Thấy thể, ngón tay của Phương gõ vào miệng của mình vài cái, nói:

- Chẳng lẽ là Cường?

Nghe đáp án này, Huy lắc đầu và nói:

- Thằng Cường không biết chuyện này.

- Thật sự mà nói, ngoài Phương ra, Huy chưa từng kể cho bất kỳ ai về việc bản thân đã đạt cảnh giới Đặc Cấp Đại Sư.

Hớp một ngụm nước, hắn xua tay, nói:

- Thôi! Quên chuyện đó đi.

- Phương cũng là một Đặc Cấp Đại Sư. Vì sao lại để cho người có đẳng cấp thua mình làm Tướng?

Thấy cái mũi thon gọn của nàng phồng phồng ra, hắn đưa tay lên vuốt lấy một cái và nói tiếp:

- Hay là cậu tính ủ mưu gì? Khai mau!

Bị hắn vuốt, tay của Phương lập tức đưa lên che lấy cái mũi, gương mặt oval nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn, còn hai mắt thì ngân ngấn nước.

Vài giây sau, nàng đứng bật dậy, hất cái ghế ra, nhìn hắn và tức giận nói:

- Hừ! Hổ không gầm lại tưởng Hello Kitty. Hôm nay, cậu tới số với tui rồi Huy à.

Thanh âm vừa dứt, đây cũng là lúc Phương dùng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo chộp vào cánh tay của hắn.

Thấy khuôn mặt của nàng đỏ như quả gấc, còn hai lỗ tai thì xịt khói, hắn biết con sư tử cái đã tỉnh giấc nên liền lật đật rời khỏi chỗ ngồi.

Tuy nhiên, tốc độ di chuyển của hắn làm sao có thể so với người đã luyện qua Cửu Âm Chân Kinh.

Chẳng mấy chốc, trong không gian ồn ào huyên náo ấy vang văng vẳng từng tiếng kêu la thảm thiết của Huy.

Và cũng không một ai biết rằng, cách vị trí của hai người không xa, một thanh niên điển trai để kiểu tóc Layer uốn xoăn đang quan sát từng nhất cử nhất động của hai đứa.

Thấy cả hai cười đùa hí hửng và đút bánh cho nhau, hắn ta bóp chặt lấy lon coca đến mức biến dạng.

Thoát khỏi nhỏ Phương với cái bụng ngập đầy bánh gato và hai cánh tay lở loét, đôi long nhãn của Huy dường như muốn híp lại vì buồn ngủ.

Bước tới trước cửa lớp, hai mắt híp của hắn đột ngột mở ra khi cảm nhận từ bên trong có hơn bốn mươi luồng yêu khí đang dòm ngó từng thứa thịt trên cổ thân thể này.

Bị nhìn chằm chằm, Huy hít một ngụm khí lạnh. Mồ hôi từ trong các lớp biểu bì nhanh chóng tứa ra và làm ướt cả phần lưng của hắn.

Biết rằng có chuyện chẳng lành dành cho mình, Huy muốn trốn chạy. Nhưng cái chân của hắn vừa nhích thì thanh âm “reng reng reng” vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc.

Với tình cảnh như vậy, Huy không còn cách nào khác đành phải đoán nhận tai kiếp này.

Chớp chớp mắt hai cái và hít một hơi thật sâu, sau đó, hắn nhoe răng nở một nụ cười thật tươi và chầm chậm bước vào trong lớp.

Nhưng hắn còn chưa kịp đặt cái mông xuống ghế thì bờ vai đã bị một cánh tay lạ choàng qua.

Theo đó, một hương thơm quý phái nhanh chóng bay xộc vào mũi của hắn.

Không cần nhìn, Huy cũng biết chủ nhân của mùi hương này là ai.

Đúng như suy đoán của bản thân, thanh âm “khàn khàn” ngập tràn dương khí liền phả vào gáy của hắn:

- Huy rảnh không? Vân có một vài chuyện cần nói.

Quay đầu sang trái, Huy nhìn vào hai mắt chằng chịt tơ máu ấy và cố gắng trấn tĩnh đáp lại:

- Vào lớp rồi á Vân. Có gì tí nữa ra về, tui với cậu nói chuyện sau, được chứ?

Mặc dù hắn đã nói vậy, nhưng Vân không quan tâm cho lắm.

Ngay lập tức, nàng đẩy hắn vô bên trong và kéo cả hai ngồi xuống ghế.

Cái bàn này, hai người ngồi thì khá vừa vặn. Tuy nhiên bây giờ có thêm người thứ ba, không gian trống của nó dường như bằng 0.

Vậy nên dưới sự tác động của Vân, cơ thể Huy lập tức bị ép chặt vào người của cool girl.

Tức thì, hai luồng chân khí nửa nóng, nửa lạnh nhanh chóng lan tỏa khắp người của hắn.

Cảnh giới tăng như vũ bão, Huy phê như điếu đổ.

Gần trong gang tấc, hắn thậm chí có thể nghe rõ từng nhịp hít thở, từng tiếng rên nhẹ của Thảo.

Tất nhiên, hắn làm gì dám quay mặt sang phải để ngắm gương mặt tuyệt sắc hoa nhường nguyệt thẹn ấy.

Thảo đang ngồi đọc sách thì bất ngờ bị ép chặt.

Lập tức, nàng muốn đứng dậy. Nhưng lúc này, cơ thể đã bị dính chặt vào thanh ngang của cái bàn nên nàng không thể rời đi được.

Không còn cách nào khác, Thảo đành dùng tay đẩy người của tên này ra.

Ngay khi chạm vào phần lưng ấy, hai tay của nàng bỗng khựng lại khi nghe thấy thanh âm ồ ồ kia:

- Em gái lúc nãy tên gì? Có quan hệ gì với Huy?

Bất kỳ người con gái nào, từ đẹp cho đến xấu, từ đơn nhân cách đến đa nhân cách, từ niềm nở cho đến lạnh lùng… thì bản tính hóng drama của họ cũng vẫn không thay đổi.

Thảo cũng không ngoại lệ.

Ngay khi nghe được những câu này, sắc mặt lạnh như băng của nàng lộ vẻ hứng thú, còn cái đầu thì tiến sát lại gần để lắng nghe cho rõ hơn.

Nghe Vân hỏi vậy, Huy liền lập tức trả lời. Tuy nhiên, thanh âm của hắn vừa mới thốt ra khỏi miệng thì liền bị đứt hơi.

Cảm nhận được từng hơi thở thơm ngát liên tục phả vào tai của mình, Huy muốn nói cũng không thể nói được.

Không thấy Huy trả lời, hai tay của Vân liền nắm lại thành hình nắm đấm.

Bất chợt, Vân liếc mắt nhìn cô gái ở đằng sau, rồi lại nhìn vẻ mặt hưởng thụ của hắn.

Khóe môi của nàng khẽ cong lên khi trong não lóe ra một ý tưởng.

- Triển ngay cho nó nóng.

Từ trong suy nghĩ ra, Vân liền móc cái điện thoại ra và bật thốt lên:

- Thảo tính hôn mày kia Huy.

- Đâu?

Thanh âm của Huy vừa được cất lên thì đây cũng là lúc nửa người trên của hắn xoay về phía sau.

Mắt đối mắt, môi kể môi.

- Hể?

Trong khoảnh khắc đó, bầu không khí trong lớp bỗng nhiên yên tĩnh đến lạ thường.

Kể từ khi Huy bước vô lớp, mọi động tĩnh của hắn đều bị hơn bốn mươi cặp mắt quan sát.

Bây giờ chứng kiến hắn hôn môi cool girl, hai mắt của họ trừng lớn, còn cái mồm thì há hốc.

Tất nhiên, họ biết đây chỉ là vô ý. Nhưng trong thâm tâm của phần lớn đám con trai thì tỏ ra ghen ghét, còn đám con gái thì phỉ nhổ.

- Vì sao một đóa hoa hồng tươi thắm lại bị con trâu này dẫm đạp cơ chứ?

- Tao cay quá tụi bay à…

Đừng nói ai khác, Huy và Thảo là người trong cuộc nhưng cũng cực kỳ bất ngờ trước viễn cảnh này.

Không đợi não của cả hai bừng tỉnh, vài tiếng “rắc rắc” vang lên và kèm theo ánh sáng của đèn flash.

Tới nước này, Huy mà không còn tỉnh thì chỉ nước là chết não.

Lập tức, hắn quay lại tính dơ cái ngón cái lên thì thấy Vân đang cầm cái điện thoại hơ hơ trước mặt hắn.

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.