Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi muốn thấy phiêu tuyết nhân gian ư? (2)

Phiên bản Dịch · 1119 chữ

Editor: Kingofbattle

Nguồn: truyenyy.vip

"Người này thực lực thật mạnh. "

Sau khi Lục Huyền xuất hiện, Ánh mắt của khương Thanh Tuyết vẫn không dời đi khỏi người này. Chỉ bằng vào một kiếm vừa rồi, cũng không phải nhân vật tầm thường là có thể đánh ra.

Nhưng Đông Lâm Tông không phải mạt tông ở Đạo Vực ư?

Tại sao có thể có cao thủ trẻ tuổi thực lực mạnh như thế. Tu vi như vậy, dĩ nhiên đã có thể đứng trên Đạo Lục. Khương Thanh Tuyết có chút nghi hoặc.

"Các hạ ra tay có phải không biết kiêng nể là gì. "

Lục Huyền nhìn về phía khương Thanh Tuyết, thanh âm hờ hững,

" Đông Lâm Tông ta tuy không phải là một tông môn mạnh mẽ gì, nhưng không phải người nào cũng có thể tùy ý đặt chân. "

Hắn đang bế quan ở thời khắc mấu chốt, chỉ cần thêm một chút thời gian, có thể đem tu vi lần nữa tăng lên một tiểu cảnh giới.

Kết quả lại cảm ứng được thuật pháp cực lớn chấn động, không thể không phá quan mà đi ra. Khá tốt là đi ra đúng lúc, bằng không thì Khương Dao Ca khả năng sẽ bị thương nặng.

"Ta chỉ là muốn cùng muội muội ôn lại một ít chuyện cũ mà thôi. "

Khương Thanh Tuyết phục hồi lại tinh thần, tùy ý nói.

"Ôn chuyện cần động tĩnh to lớn như thế sao? "

Lục Huyền ngữ khí bình tĩnh.

Nhưng ở vẻ ngoài bình tĩnh này, lại làm cho người ta cảm giác một loại áp bách mưa gió sắp nổi lên.

"Vậy ngươi muốn như thế nào.? "

Khương Thanh Tuyết sắc mặt có chút lạnh .

Với tư cách là thiên tài đỉnh cấp của Thương Hải học tông, nàng từ trước đến nay là tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm cái đó, chưa từng bị người chất vấn qua như thế?

Nếu không phải người này vừa rồi xuất ra một kiếm kia quả thực mạnh mẽ, làm cho nàng không rõ nông sâu, có chút kiêng kị, nàng cũng sẽ không kiên nhẫn ở chỗ này nhiều lời.

"Ta nghe thấy thuật pháp của Thương Hải Học Tông là đệ nhất thiên hạ, kẻ hèn này tuy bất tài, ngược lại là muốn lĩnh giáo một chút... "

Lục Huyền chậm rãi nói ra.

"Ngươi muốn cùng ta đánh? "

Khương Thanh Tuyết trong mắt hiện ra thần sắc lạnh lùng.

Tuy hiện tại nàng còn không phải người mạnh nhất ở bên trong Học Tông, nhưng ở trong Đạo Lục cũng xếp hàng thứ mười hai. Bằng vào tư chất của nàng, đợi một thời gian, dù là đệ nhất Đạo Lục, cũng không phải không có khả năng.

Cho nên ở bên trong Đạo Vực, có rất ít người dám khiêu chiến nàng!

Hôm nay một cái đệ tử mạt tông Đạo Vực, lại có thể nói khoác như thế mà không biết ngượng, muốn đối chiêu cùng nàng , không biết nàng là hạch tâm chân truyền trong Tứ Đại Tông sao?

"Không được sao. "

Lục Huyền ngữ khí bình thản, rất tự nhiên.

Nhưng rơi vào trong tai khương Thanh Tuyết, lại không khác gì chế nhạo.

"Xem ra là Thương Hải Học Tông chúng ta yên lặng quá lâu, đã làm cho các ngươi, những thứ mạt tông này mất đi lòng kính sợ"

Khương Thanh Tuyết chậm rãi nói ra,

"Cũng được, đây là thời điểm cho các ngươi biết rõ lực lượng của Tứ Đại Tông mạnh mẽ như thế nào! "

Lời nói vừa ra.

Đột nhiên bầu không khí trở nên yên tĩnh, khí tức hai người chậm rãi toả ra, đối chọi gay gắt. Mặc dù là Khương Dao Ca bên cạnh đều có cảm giác hít thở không thông.

"Đại sư huynh, Khương Thanh Tuyết cũng đã đến cảnh giới bực này ư? "

Khương Dao Ca bờ môi khẽ rung, chẳng qua chỉ là phát ra khí thế, đã khiến cho chính mình tựa như một chiếc thuyền nhỏ trong bão tố, tùy thời đều có thể lật úp.

"Đại sư huynh cố lên! "

Phía dưới có đệ tử tông môn hô to.

Bọn hắn sắc mặt đỏ lên, khàn cả giọng.

Nữ nhân chân truyền của Thương Hải Học Tông thật sự là quá mức ngạo mạn, hoàn toàn không có đem sinh mệnh bọn họ để vào mắt. Nếu không có Đại sư huynh đích thân tới, khả năng bọn hắn đã bị chết cóng !

Không ít đồng môn thậm chí đều bị lạnh quá mà ngất đi!

"Một bầy kiến hôi. "

Khương Thanh Tuyết lườm bọn hắn liếc. Nàng đứng ở trên cao nhìn xuống, làn da trở nên băng lãnh.

Vẫn là cao cao tại thượng như vậy, nhìn xuống thế gian.

"Nếu như ngươi đã muốn kiến thức thuật pháp Học Tông, thì ta sẽ cho ngươi cơ hội này. "

Khương Thanh Tuyết ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng,

"Nhưng ta hy vọng là, ngươi có thể kiên trì lâu một chút, nếu chấm dứt quá nhanh, vậy thì không hay lắm. "

Tuy một kiếm vừa rồi của Lục Huyền chính xác là không tầm thường, nhưng nàng cũng sẽ không quá để tâm. Bởi vì nàng chỉ lộ ra một ít thực lực, chỉ là tiện tay ra chiêu mà thôi.

Nàng tin tưởng chỉ cần mình tập trung, tên đệ tử mạt tông này, ngay cả váy cỉa mình đều không có tư cách đụng tới, vừa dứt lời.

Khương Thanh Tuyết một đầu tóc đen lập tức hoá thành ngân sắc, chỗ mi tâm của nàng hiện lên ấn ký băng tuyết.

" Ngươi muốn thấy phiêu tuyết nhân gian ư? "

Ông! trong nháy mắt, thiên địa xung quanh bỗng nhiên dừng lại 1 giây lát. Sau đó băng tuyết vô tận lần nữa xuất hiện.

Chẳng qua là so với lúc trước thì.

Càng lớn.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, băng tuyết đầy trời, che lắp vạn dặm. Lục Huyền dùng hai ngón tay phải hoá kiếm.

Hơn mười đạo kiếm quang gấp gáp hạ xuống, bảo vệ đám đệ tử tông môn lúc nãy, thuận tiện đem cả Khương Dao Ca xuống dưới. Nữ nhân Khương Thanh Tuyết này thật đúng là một chút cũng không quan tâm mạng người.

Liền thuật pháp mới vừa rồi, nếu hắn không có phản ứng nhanh, tông môn đệ tử sao có thể tiếp nhận được? Nếu không chết cũng phải bị phế đi.

Bạn đang đọc Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! (Dịch) của Tả Tả Đích Nhục Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 270

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.