Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ có Nhật Bản là không được. (Thượng)

1477 chữ

Chương 422: Chỉ có Nhật Bản là không được. (Thượng)

Lúc này Đại Trủng Cương Trí Hoành chỉ muốn sớm ngày trở về Nhật Bản, không tràn đầy tự tin hùng hổ khi đến, muốn báo thù cho phụ thân Đại Trủng Hằng Nhất. Đại Trủng Cương Trí Hoành không cho rằng gã là đối thủ của Diệp Dương Thành, nhưng chuyến đi này không vô ích, gã đã thấy 'khuôn mặt thật' của Diệp Dương Thành.

- Ta sẽ khiến ngươi mãi mãi sống trong uy hiếp bị ám sát!

Đại Trủng Cương Trí Hoành nghĩ đến tổ chức Dị Sát bị hủy diệt trong Ôn Nhạc huyện, nghĩ đến quân diễn rửa nhục bị pah hủy, nghĩ đến Hoành Tu Hạ thị căn cứ hải quân, căn cứ hải quân Mỹ quần đảo Okinawa. Đại Trủng Cương Trí Hoành cảm thấy đã bắt được điểm yếu của đối phương, gã chỉ cần công bố khuôn mặt Diệp Dương Thành ra ngoài thì những kẻ thù trước đó của hắn sẽ tấn công dồn dập.

Có lẽ Đại Trủng Cương Trí Hoành tự an ủi mình, cũng có thể vì tâm lý vặn vẹo mặc sức tưởng tượng, nhưng chỉ cần đem đến rắc rối cho Diệp Dương Thành là được. Đại Trủng Cương Trí Hoành ngẫm nghĩ, nở nụ cười vui sướng báo được thù lớn, gã thậm chí nghĩ đến đạn hạt nhân.

Thù hận giúp người tiến bộ nhưng cũng làm người ta lạc lối. Bây giờ Đại Trủng Cương Trí Hoành đã hoàn toàn chìm trong ảo tưởng trả thù. Nói cách khác, Đại Trủng Cương Trí Hoành cảm thấy chuyện gì có chút hy vọng là gã sẽ cố gắng hết sức. Lòng thù hận là một lẽ, nhưng phần nhiều là Diệp Dương Thành lộ ra khí thế ngập trời làm Đại Trủng Cương Trí Hoành sợ hãi.

Tựa như Diệp Dương Thành biết Đại Trủng Cương Trí Hoành giữ sách kinh màu đen thì xếp gã vào mục tiêu giết hàng đầu, gã cảm nhận Diệp Dương Thành cường đại, trong lòng tràn ngập sát ý. Điều khác biệt duy nhất là Diệp Dương Thành có năng lực đó, Đại Trủng Cương Trí Hoành được gọi là cường giả số một Nhật Bản lại không có tư cách kia.

Đại Trủng Cương Trí Hoành dần đến gần bờ biển, lòng vững vàng. Khi Đại Trủng Cương Trí Hoành cất võ sĩ đao chuẩn bị nhảy vào biển, rời khỏi Trung Quốc thì một thanh âm khiến gã toát mồ hôi vang lên sau lưng gã:

- Trọng lực thuật, đốt!

Diệp Dương Thành biến thân hình dạng chiến đấu, tốc độ cỡ 140km/1h, cộng với lực lượng Cửu Tiêu, Quy Nhất thân thuật hỗ trợ, tốc độ nhanh cỡ vận tốc thanh âm.

Trước khi vào hình dạng chiến đấu, Diệp Dương Thành thi triển trọng lực thuật với một ngàn điểm linh lực đã làm Đại Trủng Cương Trí Hoành bị ảnh hưởng mạnh. Bây giờ Diệp Dương Thành ở trạng thái chiến đấu có tăng phúc pháp thuật hai trăm phần trăm thi triển trọng lực thuật, hơn nữa trực tiếp sử dụng hạn mức cao nhất là một ngàn năm trăm điểm linh lực.

Chồng chất tất cả sinh ra trọng lực chớp mắt đè xuống cơ thể Đại Trủng Cương Trí Hoành, không làm gã nằm sấp xuống nhưng cong lưng mặt đỏ gay, gã cắn răng cố chịu đựng.

Đại Trủng Cương Trí Hoành nghiến răng chửi rủa:

- Bát... Dát...

Đại Trủng Cương Trí Hoành khó khăn di chuyển cánh tay phải, chỉ cầm chuôi đao võ sĩ đã ép khô sức lực toan thân gã. Cảm giác giống như địa ngục, đổi lại người bình thường nếu chịu trọng lực như vậy sớm đã thành bãi thịt nát.

Diệp Dương Thành giữ hình dạng chiến đấu, ung dung đi tới trước mặt Đại Trủng Cương Trí Hoành.

Diệp Dương Thành nói:

- Ta cực kỳ ghét chữ 'bát dát', vì sẽ làm ta nhớ đến mười năm trước người Nhật tạo ra tội ác ngập trời ở Trung Quốc!

Diệp Dương Thành giơ tay lên.

Bốp!

Một cú tát tai rõ to trên mặt Đại Trủng Cương Trí Hoành. Bàn tay nặng mấy tấn không dễ chịu, uy lực cú tát làm Đại Trủng Cương Trí Hoành bay lên trời sau đó bị trọng lực nặng gấp mấy trăm lần kéo xuống, gã té cái bịch xuống đất.

Răng rắc!

Xương cốttoàn thân Đại Trủng Cương Trí Hoành đứt từng khúc, khóe miệng tràn máu. Trong toàn quá trình Đại Trủng Cương Trí Hoành chỉ phát ra tiếng rên khẽ, nhìn biểu tình vặn vẹo của gã là biết không phải vì có ý chí mạnh mẽ nên không hét lên mà do trọng lực quá mạnh, mặt gã hõm vào nên không phát ra thanh âm nào được.

- Một bàn tay vừa rồi là ta tát thay cho sư phụ của ngươi.

Diệp Dương Thành đi tới trước mặt Đại Trủng Cương Trí Hoành, mũi giày chân phải đạp đầu gã, hắn từ trên cao nhìn xuống gã.

Diệp Dương Thành nói:

- Mặc kệ ngươi súc sinh đến mức nào nhưng sao có thể làm chuyện khi sư diệt tổ?

Đại Trủng Cương Trí Hoành khẽ hừ:

- Hừ!

Đôi mắt rực lửa nhìn Diệp Dương Thành chằm chằm, hắn thấy hai chữ thù hận trong mắt Đại Trủng Cương Trí Hoành.

Diệp Dương Thành khom lưng, giơ tay.

Bốp!

Một tiếng vang rõ to, cái tát thứ hai dán mặt Đại Trủng Cương Trí Hoành, máu chảy lẫn răng phun ra khỏi miệng gã. Búng máu này làm tán loạn năng lượng Đại Trủng Cương Trí Hoành cố chống, ngũ tạng lục phủ nháy mắt mất đi năng lượng chống đỡ, trọng lực gấp trăm lần đè gã dẹp thành bãi thịt.

Diệp Dương Thành nhìn Đại Trủng Cương Trí Hoành trợn tròn mắt chết không nhắm mắt, biểu tình bình tĩnh giơ tay phải lên.

Diệp Dương Thành thản nhiên nói:

- Phân giải thuật, đốt!

Đại Trủng Cương Trí Hoành cầm sách kinh màu đen khiến Diệp Dương Thành e ngại, tuy đã xác thực thân phận sách kinh màu đen, Đại Trủng Cương Trí Hoành đã mất thần cách kia nhưng hắn tuyệt đối không cho phép gã bình an ra khỏi khu vực mình quản lý. Trừ lý do Đại Trủng Cương Trí Hoành là người Nhật Bản ra nguyên nhân quan trọng hơn là gã có thế lực, địa vị ở Nhật.

Một người khi nổi điên có thể làm ra chuyện gì? Không ai đoán được. Diệp Dương Thành chưa cường đại đến mức không nhìn hết thảy uy hiếp. Để Đại Trủng Cương Trí Hoành về nước, làm ra vài hành động điên cuồng thì... Chẳng bằng bây giờ ra tay trước bóp chết tai họa từ trong trứng nước.

Về chuyện giết Đại Trủng Cương Trí Hoành thì Diệp Dương Thành không chút áp lực tâm lý. Còn bốn ảnh vệ khác, Diệp Dương Thành thiếu tin tức, không thể xác định tung tích của bọn họ. Thôi, chạy thì kệ, cùng lắm có rảnh đi Nhật Bản một chuyến, trực tiếp đến Tĩnh Quốc thần xã đưa toàn bộ Thiên Ảnh Vệ xuống địa ngục.

Ai đều có thể được thực lực mạnh mẽ chỉ mình Nhật Bản là không thể.

Diệp Dương Thành phân giải xác Đại Trủng Cương Trí Hoành thành đống bột phấn, nhẹ phất tay. Cơn gió thổi đống phấn bay vào biển gần đó, hủy thi diệt tích đến mức này thì xem như Diệp Dương Thành khai tông lập phái.

Giải quyết xác Đại Trủng Cương Trí Hoành xong Diệp Dương Thành không đi ngay, ánh mắt bình tĩnh nhìn vị trí ban đầu có xác chết.

Diệp Dương Thành thản nhiên nói:

- Nếu không phải biết ngươi có thể giữ lại hình dạng linh hồn thì ta sẽ không dứt khoát tiễn ngươi lên đường như thế. Ra đi, đừng ép ta hành động.

Diệp Dương Thành dứt lời, trừ gió nhẹ thổi qua mặt, trên bãi cỏ im lặng.

Diệp Dương Thành chờ mười giây sau lắc đầu, thở dài thườn thượt, giơ tay phải lên.

Diệp Dương Thành nói:

- Đây là ngươi tự tìm... Trấn linh thuật...

Mắt thấy lòng bàn tay Diệp Dương Thành lóe ánh sáng bạc, Đại Trủng Cương Trí Hoành mất thân xác chỉ còn lại ình dạng quỷ hồn biết không thể trốn được nữa.

Đại Trủng Cương Trí Hoành run rẩy hét to:

- Đừng, đừng!

Đại Trủng Cương Trí Hoành chậm rãi trồi lên mặt đất, cơ thể nửa trong suốt cực kỳ gầy yếu, bộ dạng tràn ngập sợ hãi.

Bạn đang đọc Chấp Chưởng Thần Quyền của Phục Tuý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.