Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

So với thánh nhân có gì khác nhau đâu? (Thượng)

1472 chữ

Chương 526: So với thánh nhân có gì khác nhau đâu? (Thượng)

- Khụ khụ...

Đường Quốc Nghiệp nhìn Phó Diệc Chi, rất nhanh che đậy bối rối của mình, cười gật đầu:

- Chuyện này dĩ nhiên không thành vấn đề.

- Chuyện thứ hai, ta hi vọng chúng ta có thể bày ra thân phận và địa vị của mình, đối với một số chuyện không thể xảy ra, cũng đừng ôm suy nghĩ hão huyền nữa.

Những lời này, Diệp Dương Thành nói như đinh chém sắt, có lẽ đã công khai nói với đám người Đường Quốc Nghiệp, chớ chọc vào ta, nếu ta tức giận...

- Cái này... Dĩ nhiên không thành vấn đề.

Đối mặt với ánh mắt kiên định của Diệp Dương Thành, Đường Quốc Nghiệp chần chờ chốc lát, cũng thuận thế gật đầu đáp ứng, trên thực tế, từ khi Diệp Dương Thành tiến vào phòng, hắn cũng đã từ bỏ một số suy nghĩ không thực tế.

Thấy Đường Quốc Nghiệp tiếp tục gật đầu đáp ứng điều kiện thứ hai của mình, Diệp Dương Thành nhẹ hít vào một hơi, nói tiếp:

- Chuyện thứ ba, mặc dù ta sẽ không gia nhập bất kỳ bộ phận nào của chính phủ, nhưng nếu trong phạm vi cho phép, ta không ngần ngại làm một số chuyện lợi nước lợi dân, có lẽ, chúng ta có thể tìm được một điểm hợp tác.

- Hợp tác?

Đám người Đường Quốc Nghiệp lại một lần nữa trợn tròn mắt, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp Dương Thành lại có thể đề xuất một điều kiện như vậy.

Hợp tác? Hợp tác như thế nào? Giữa bọn họ và Diệp Dương Thành, giữa chính phủ quốc gia và Diệp Dương Thành, giữa nhân dân và Diệp Dương Thành... Có thể tồn tại hợp tác sao?

Cùng với đề nghị này của Diệp Dương Thành, đám người Đường Quốc Nghiệp cũng lần lượt trầm mặc, đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời, không ai biết nên đáp lại đề nghị này của Diệp Dương Thành như thế nào.

Mọi người đều biết, chuyện hợp tác chính là hai bên hoặc là nhiều bên, vì đạt tới mục đích nào đó mà lựa chọn hành động phối hợp với nhau, nhưng tất cả hợp tác đều phải được thành lập trên điều kiện song phương cùng có chung mục đích, mới có thể thuận lợi triển khai hành động.

Hiện tại vấn đề là, Diệp Dương Thành chỉ là một người, còn đám người Đường Quốc Nghiệp đại biểu cho cả quốc gia? Hợp tác làm sao? Hai bên cùng chung mục tiêu gì? Chỗ tốt là cái gì?

Thiếu hụt những nền tảng hợp tác căn bản nhất, nếu nói hợp tác cũng chỉ là một trò cười mà thôi, cũng không thể vì một câu hợp tác của Diệp Dương Thành, mà vứt bỏ lợi ích của quốc gia và dân chúng?

Đồng dạng cũng có băn khoăn trong lòng như đám người Đường Quốc Nghiệp, nhưng Diệp Dương Thành lập tức nói ra:

- Thật ra, giữa chúng ta có tồn tại mục đích chung, chỉ là mấy lão ca tạm thời chưa phát hiện mà thôi.

Nói xong lời dạo đầu này, sau khi thu hút sự chú ý của đám người Đường Quốc Nghiệp, Diệp Dương Thành cũng không chờ bọn họ mở miệng hỏi thăm, liền phối hợp nói tiếp:

- Mặc dù bản thân ta không muốn bị bất kỳ điều khoản nào trói buộc, nhưng chúng ta có một điểm hoàn toàn nhất trí, đó chính là hi vọng quốc gia có thể phồn vinh thịnh vượng, dân chúng có thể an cư lạc nghiệp, trồng trọt có thể mưa thuận gió hòa.

- Đúng vậy.

Đám người Đường Quốc Nghiệp bất giác gật đầu đồng ý với câu nói của Diệp Dương Thành, dù sao tất cả cử động của Diệp Dương Thành từ đầu đến giờ đều được nghiên cứu tỉ mỉ, thật sự xoay quanh một mục tiêu, vì vậy đã sớm chiếm được tán đồng của đám người Đường Quốc Nghiệp.

- Thật không dám giấu diếm, ở huyện Ôn Lạc ta có mở một công ty của mình, đồng thời dùng danh nghĩa công ty thành lập một quỹ từ thiện...

- Diệp Dương Thành, Dương Thành... Quỹ từ thiện Dương Thành.

Hồ Bá Hồng vừa nói ra lai lịch của Diệp Dương Thành, vừa có chút kinh ngạc, vừa cảm thấy có chút đương nhiên, hắn nói:

- Chúng ta đã chú ý tới quỹ từ thiện này hơn nửa tháng rồi, không ngờ thật sự có liên quan đến ngươi.

Câu nói của Hồ Bá Hồng khiến Diệp Dương Thành lấy làm kinh hãi, ngay sau đó cảm giác lựa chọn gặp mặt bọn họ của mình thật sự quá chính xác. Giấy không thể gói được lửa, đạo lý này Diệp Dương Thành hiểu rất rõ, nhưng hắn không ngờ quốc gia lại chú ý tới quỹ từ thiện Dương Thành nhanh như vậy.

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành không khỏi có chút tức giận liếc nhìn Phó Diệc Chi, đổi lại Phó Diệc Chi xấu hổ cúi mặt, trên thực tế, Phó Diệc Chi căn bản không biết đám người Đường Quốc Nghiệp đã chú ý đến quỹ từ thiện Dương Thành, nếu không, hắn đã sớm báo cho Diệp Dương Thành.

Nhưng cũng may, từ tình huống trước mắt, đám người Đường Quốc Nghiệp biết được tồn tại của quỹ từ thiện Dương Thành, chẳng những không có chỗ xấu, ngược lại có thể làm cho những lời tiếp theo của Diệp Dương Thành càng thêm độ chân thật.

Hắn cũng không tỏ vẻ bất mãn vì Hồ Bá Hồng đã cắt đứt lời nói của mình, sau khi cười một tiếng, liền nói tiếp:

- Quỹ từ thiện Dương Thành đã vận hành một thời gian ngắn rồi, nếu như các vị đã tìm hiểu về quỹ từ thiện này, có lẽ cũng biết quỹ từ thiện này đã làm những chuyện gì.

Đám người Đường Quốc Nghiệp theo bản năng gật đầu, bất giác cũng đã bị Diệp Dương Thành nắm mũi dẫn đi, chỉ nghe Diệp Dương Thành nói:

- Mục đích của ta thật ra đại thể là hoàn toàn nhất trí với các vị, trong phạm vi khả năng của mình, ta cũng hi vọng dân chúng trong nước có thể có cuộc sống an khang, cho nên nói, nền tảng hợp tác của chúng ta, chính là bốn chữ: Vì dân vì nước.

Bốn chữ cuối cùng này được Diệp Dương Thành nói như đinh chém sắt, cộng thêm bằng chứng ở các phương diện khác, khiến đám người Đường Quốc Nghiệp cũng không thể tin, trong nháy mắt, địa vị của Diệp Dương Thành ở trong mắt bọn họ lại thăng lên một độ cao mới.

Vì dân vì nước, đây là mục tiêu vĩ đại, cao thượng như thế nào.

Trong lòng sinh ra cảm xúc tôn kính đối với Diệp Dương Thành, đám người Đường Quốc Nghiệp căn bản không biết, tất cả hành động của Diệp Dương Thành mặc dù tồn tại thiện niệm của cá nhân hắn, nhưng trình độ lớn hơn, vẫn là vì hắn có thể tăng nhanh tốc độ thu hoạch công đức huyền điểm, sớm ngày tăng lên cấp mười tám cao nhất của cấp bậc thần cách.

Triển khai hợp tác với quốc gia, chỗ tốt mà Diệp Dương Thành muốn cũng chính là công đức huyền điểm và thần nguyên mà thôi, ngoại trừ hai thứ này, hắn còn có thể thiếu cái gì?

Nhìn thấy đám người Đường Quốc Nghiệp tán đồng suy nghĩ của mình, Diệp Dương Thành cũng sửa sang lại lời nói hết sức lưu loát, nói tiếp:

- Ta hiểu quốc gia có chỗ khó xử của quốc gia, Trung Quốc lớn như thế, không thể nào chiếu cố tất cả phương diện, bất luận là vấn đề tài chính hay là những vấn đề khác, hợp tác ta đề xuất, chính là triển khai hợp tác duới tình huống như thế.

- Cụ thể hợp tác như thế nào?

Đường Quốc Nghiệp có chút không rõ suy nghĩ của Diệp Dương Thành, không nhịn được lên tiếng hỏi.

- Quỹ từ thiện Dương Thành sẽ sử dụng từng đồng ở chỗ cần thiết.

Diệp Dương Thành đứng lên nói:

- Ta hi vọng quốc gia có thể cung cấp càng nhiều tiện lợi cho quỹ từ thiện Dương Thành, nâng đỡ quỹ từ thiện Dương Thành trưởng thành, đồng thời, giấu diếm tình huống thật của quỹ từ thiện Dương Thành.

Bạn đang đọc Chấp Chưởng Thần Quyền của Phục Tuý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.