Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệp tiên sinh. (Hạ)

1480 chữ

Chương 527: Diệp tiên sinh. (Hạ)

Nhưng bởi vì hạn chế của đủ loại nguyên nhân, tổng số dự trữ vàng của Trung Quốc luôn khó thể được đề cao trên diện rộng, nỗ lực mấy năm, cũng chỉ tăng thêm hai trăm tấn mà thôi.

Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, hơn tám nghìn tấn vàng của nước Mỹ, hiện tại có năm ngàn tấn đang bày ra trước mắt bọn hắn, chỉ cần ăn năm ngàn tấn vàng này, lượng dự trữ vàng của Trung Quốc có thể trong nháy mắt từ hơn tám trăm tấn nhảy lên hơn năm ngàn tám trăm tấn, vượt xa lượng dự trữ vàng của những cường quốc như Mỹ và Đức, trở thành quốc gia có số lượng dự trữ vàng nhiều nhất trên thế giới.

Thay đổi của một xếp hạng đơn giản, lại mang tới chỗ tốt khó có thể tính ra, mặc dù trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp công bố số lượng dự trữ vàng của quốc gia đã tăng vọt, nhưng thỉnh thoảng gia tăng một chút, cho đến khi hoàn toàn công bố năm ngàn tấn vàng này ra ngoài, cho dù dùng thời gian mười năm thao tác, cũng không có gì khó?

Nhìn năm mươi đống vàng trước mắt, tâm tư Đường Quốc Nghiệp nhất thời vui sướng, nhưng sau khi trải qua vui mừng ngắn ngủi, hiện tại trong đầu hắn đang nghĩ nên làm thế nào nhét năm ngàn tấn vàng trước mắt này vào trong quốc khố.

Nhưng vừa tính toán, hắn không nhịn được có chút đổ mồ hôi...

Dựa theo phương án thương nghị giữa bọn hắn và Diệp Dương Thành, Diệp Dương Thành sẽ chuyển nhượng số vàng trong tay với giá tiền bằng một phần ba giá thị trường cho quốc gia, nhưng, mặc dù một phần ba đã rất thấp rồi, nhưng điều này có ý nghĩa như thế nào?

Trước mắt tổng giá trị của số vàng này cao gần một vạn hai ngàn không trăm năm mươi tỷ nhân dân tệ, cho dù chỉ lấy giá bằng một phần ba, cũng phải chi ra bốn ngàn không trăm mười sáu tỉ, sáu ngàn sáu trăm sáu mươi sáu vạn.

Kinh tế Trung Quốc đang phát triển, hơn nữa hiệu quả khả quan, nhưng diện tích quốc thổ Trung Quốc nhiều bao nhiêu? Trọng điểm kinh tế dọc theo vùng duyên hải, tình thế phát triển kinh tế của khu đất liền làm cho người ta không khỏi chau mày. Thu nhập quốc gia đang không ngừng bay lên, nhưng các khoản chi tiêu cũng đồng dạng không ngừng mở rộng.

Nơi này muốn dùng tiền, nơi kia muốn dùng tiền... Hơn bốn ngàn tỉ nhân dân tệ, thật sự là số lượng không nhỏ.

Nói thật, ban đầu nghe Phó Diệc Chi nói, Diệp Dương Thành muốn đi cướp sạch kim khố nước Mỹ, sau đó sẽ chuyển nhượng vàng cho quốc gia với giá bằng một phần ba giá thị trường, bọn họ cùng chung ý nghĩ là, Diệp Dương Thành nhiều nhất chỉ có thể cướp sạch mấy trăm tấn vàng, mặc dù tài chính quốc gia khẩn trương, nhưng một trăm tám tỷ vẫn có thể lấy ra.

Nhưng không ngờ, Diệp Dương Thành thật sự cướp sạch kim khố nước Mỹ, hơn nữa còn cướp thêm năm ngàn tấn vàng của kim khố Fort Knox.

Nói không động tâm đó là giả dối, nhưng bọn họ có thực lực này nuốt số vàng này sao? Nếu không có đủ tiền, bọn họ làm sao có thể không biết xấu hổ đòi vàng của Diệp Dương Thành? Một phần ba giá thị trường, không duyên cớ bỏ qua hơn tám nghìn tỉ lợi nhuận... Nếu còn nói gì đó, thật đúng là xấu hổ.

Nghĩ tới đây, mặc dù Đường Quốc Nghiệp động tâm không dứt, nhưng cũng chỉ có thể khó xử nhìn về phía Diệp Dương Thành:

- Vàng tốt thì tốt, nhưng...

- Nếu như quốc gia trong một lúc không thể lấy ra quá nhiều tiền..., vậy có thể trả góp cũng được.

Diệp Dương Thành sao có thể không nhìn thấy sắc mặt bất đắc dĩ và mất mát của Đường Quốc Nghiệp? Lập tức liền không thèm để ý, cười cười, cắt đứt lời Đường Quốc Nghiệp, nói:

- Thời gian cũng không ấn định, có nhiều đưa nhiều, có ít đưa ít, dù sao số tiền này đến tay của ta, cuối cùng đều chỉ dùng cho dân chúng, có sớm hay muộn cũng giống nhau.

Thần sắc thoải mái, thái độ rộng rãi, cùng với phẩm đức cao thượng, Đường Quốc Nghiệp không khỏi nhất thời cảm động, cúi người kính cẩn chào Diệp Dương Thành:

- Diệp tiên sinh, ta thay mặt quốc gia cám ơn ngài.

Diệp tiểu huynh đệ trong nháy mắt đã thăng lên đến Diệp tiên sinh, có thể thấy, bây giờ trong cảm nhận của đám người Đường Đường Quốc Nghiệp, Diệp Dương Thành rút cuộc có vị trí như thế nào.

Đường Quốc Nghiệp cúi người chào gửi lời cảm ơn tới Diệp Dương Thành, đám người Hàn Thừa Bình cũng nhất tề khom người chào Diệp Dương Thành, tâm phục khẩu phục gọi một tiếng:

- Cảm ơn Diệp tiên sinh.

Thời gian song phương tiếp xúc cũng không dài, từ lúc gặp mặt đến hiện tại cũng chỉ hơn hai giờ ngắn ngủi, nhưng trong hai giờ tiếp xúc, tinh thần vô tư, phẩm đức cao thượng của Diệp Dương Thành, khiến đám người Đường Quốc Nghiệp đều bị thuyết phục.

Diệp tiểu huynh đệ, cũng thuận lợi biến thành Diệp tiên sinh.

Bọn họ nào biết rằng, Diệp Dương Thành vốn không quá quan tâm đến số tiền kia, chỉ cần lúc hành thiện có thể tiêu tiền như nước, cộng thêm tiến hành an toàn bí mật, đừng nói là trả tiền góp, cho dù bốn ngàn tỉ biến thành bốn mươi tỷ, hắn cũng tuyệt đối không nhíu chân mày.

Thứ hắn chân chính quan tâm không phải là tiền.

Trong mắt Diệp Dương Thành, tiền có cũng được mà không có cũng không sao, dù sao thứ hắn theo đuổi, chỉ là công đức huyền điểm và thần nguyên mà thôi, tiền nhiều là chuyện tốt, nhưng tiền ít cũng không có gì đáng ngại, đến trình độ của hắn, nhiều tiền hay ít tiền, cũng chỉ là biến hóa của mấy chữ mà thôi, căn bản không tạo ra ảnh hưởng quá lớn.

Nhìn đám người Đường Quốc Nghiệp nhất tề cúi người chào, biểu đạt kính ý với mình, Diệp Dương Thành có lòng khiêm nhường định nói mấy câu, đồng thời kêu bọn họ cứ gọi hắn là Diệp tiểu huynh đệ...

Nhưng khi hắn chuẩn bị mở miệng nói chuyện, Cửu Tiêu Thần Cách bị vây trong trái tim, lại đột nhiên khẽ chấn động, mạnh mẽ ngăn cản Diệp Dương Thành “tự hạ thân phận của mình”.

Có lẽ bản thân Diệp Dương Thành không quá coi trọng tôn nghiêm và cao ngạo của một vị thần, dù sao hiện tại của hắn vẫn chưa đến mức xem vạn vật sinh linh như con kiến hôi, ánh mắt lạnh lùng ngạo nghễ nhìn xuống nhân gian, nhưng, Cửu Tiêu Thần Cách cũng không đồng ý để Diệp Dương Thành bị một số người phàm gọi là

“Tiểu huynh đệ”.

Cho dù... Những người này đứng trên đỉnh cao nhất của kim tự tháp người phàm, là lãnh đạo quốc gia có quyền thế ngập trời. Nhưng trong quan niệm của Cửu Tiêu Thần Cách, người phàm chính là phàm nhân, cho dù quyền thế vô song, cũng chỉ là phàm nhân mà thôi.

So với cách gọi “tiểu huynh đệ”, mấy chữ “tiên sinh” cũng lộ ra vẻ tôn kính không ít, cho nên, dưới đủ loại nguyên nhân hỗn tạp, Cửu Tiêu Thần Cách khe khẽ rung lên, cắt đứt lời Diệp Dương Thành chuẩn bị nói ra khỏi miệng.

Dưới tình huống như vậy, Diệp Dương Thành bình tĩnh đón nhận cúi chào của đám người Đường Quốc Nghiệp, cũng ngầm đồng ý để bọn họ gọi mình là “Diệp tiên sinh”.

Tất cả những thay đổi này, thật ra đều thuận lợi biến hóa, đối với người có năng lực xuất chúng mà phẩm đức cao thượng như Diệp Dương Thành, vấn đề tuổi tác không phải là vấn đề, gọi một tiếng tiên sinh, hắn tuyệt đối làm được. Ít nhất trong mắt đám người Đường Quốc Nghiệp, Diệp Dương Thành rất xứng đáng với hai chữ “tiên sinh”.

- Nếu Diệp tiên sinh rộng lượng như thế, chúng ta cũng không thể hẹp hòi.

Bạn đang đọc Chấp Chưởng Thần Quyền của Phục Tuý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.