Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lăng trì. (Hạ)

1461 chữ

Chương 541: Lăng trì. (Hạ)

Ở trước mặt Vương Gia Kiếm, tên cảnh sát này lôi ra một con dao sắc bén, một lưới cá màu xanh đậm nhìn qua rất bền chắc và một cái bàn dài chừng hai thước, rộng hơn nửa thước.

Đúng vậy, đây là một cái bàn dính đầy máu tươi, thậm chí ngay khi cái bàn mới vừa được lấy ra, tên đồ tể Vương Gia Kiếm liền ngửi được trong không khí một mùi máu tươi vô cùng nồng đậm.

Nhưng vấn đề là, cái hộp sắt kia, chỉ lớn bằng một cái hộp giày, chứa được một con dao và một tấm lưới cá còn có thể hiểu, nhưng... Một cái bàn dài hơn hai mét, rộng hơn nửa thước, làm sao có thể nhét vào được một cái hộp sắt nhỏ như vậy?

Màn ly kỳ này khiến Vương Gia Kiếm hoảng sợ đến mức muốn ngừng thở, trái tim liên tục tăng nhịp đập, một loại áp lực đủ khiến hắn không hít thở nổi bất chợt dâng lên trên người hắn, khiến cho hắn có chút luống cuống tay chân.

Nhưng, tên cảnh sát đưa lưng về phía hắn cũng không thèm nhìn hắn một cái, đẩy chiếc bàn thẩm vấn sang một bên, sau đó đặt cái bàn dài hai thước ở vị trí bàn thẩm vấn, sau đó lại đưa tay lục lọi trong chiếc hộp một hồi, lấy ra một thứ khiến Vương Gia Kiếm khiếp sợ, thất thanh hét lên:

- A...

Bốn cái đầu người, tên cảnh sát lại lục lọi ra trong hộp bốn cái đầu người còn đang rỉ máu... Bốn cái đầu này còn nhếch nhếch miệng về phía Vương Gia Kiếm, âm trầm nở nụ cười, tiếng cười vô cùng chói tai tràn ngập bên tai Vương Gia Kiếm, từ từ giày xéo tâm chí tự cho là kiên định của Vương Gia Kiếm.

Sau khi lấy ra bốn cái đầu người, tên cảnh sát kia rốt cục đậy nắp hộp sắt lại, gác qua một bên, sau đó đột nhiên xoay người nhìn về phía Vương Gia Kiếm...

- Ác quỷ

Vương Gia Kiếm ra sức giãy dụa, hét lên chói tai, bởi vì tên cảnh sát mặt chữ quốc, mày rậm mắt to hắn nhìn thấy ban đầu, lúc này lại là một ác quỷ sắc mặt trắng bệch, thất khiếu chảy máu.

Ác nhân tự có ác nhân trị, phàm là người làm chuyện thương thiên hại lý, cho dù là một kẻ vô thần, cũng sẽ sinh ra sợ hãi cực kỳ nồng đậm đối với quỷ thần hư vô mờ mịt, ngày thường nỗi sợ hãi đó vốn được áp chế dưới đáy lòng, chưa nhìn ra cái gì, một khi nỗi sợ hãi này toàn diện bộc phát...

Loại hành hạ trực tiếp tác dụng tới tâm hồn, mới là hình pháp kinh hãi nhất.

Sau tiếng hét chói tai, Vương Gia Kiếm trực tiếp chết ngất, chờ khi hắn bị một chậu nước lạnh thấu xương giội cho tỉnh lại, hắn phát hiện mình đã không còn ngồi ở chỗ cũ, mà đã bị cố định trên chiếc bàn kinh khủng kia, thứ giữ chặt hai chân hai tay hắn... Rõ ràng chính là bốn cái đầu làm cho người ta kinh hãi gần như muốn bất tỉnh.

Không đợi Vương Gia Kiếm lại phát ra tiếng hét chói tai, hắn cảm giác thân thể của mình đột nhiên căng thẳng, theo bản năng quay đầu nhìn lại...

Tên cảnh sát thất khiếu chảy máu không biết từ lúc nào đã dùng lưới cá buộc chặt hắn trên mặt bàn, sau đó, tên cảnh sát tựa hồ chú ý tới Vương Gia Kiếm đang đưa mắt nhìn mình, nở nụ cười u ám về phía hắn, tiếp theo, tên cảnh sát cầm con dao sắc bén lên, dưới cái nhìn soi mói vô cùng hoảng sợ của Vương Gia Kiếm, đưa tay sờ sờ trên người Vương Gia Kiếm...

Cho đến lúc này, Vương Gia Kiếm mới phát hiện mình không chỉ nằm trên bàn, hơn nữa còn bị lột sạch đồ, khắp người không có một mảnh vải che thân.

Thân thể hắn bởi vì bị lưới cá buộc chặt, dẫn đến da thịt lồi ra từ lỗ thủng của tấm lưới đánh cá...

Vương Gia Kiếm không phải người ngu, cho dù chưa từng thấy loại tràng diện này, cũng đã nghe nói đến loại hình phạt này.

Lăng trì... Tên cảnh sát này muốn lăng trì hắn.

Trong nháy mắt, Vương Gia Kiếm bị hù dọa, sợ đến mức lại suýt nữa ngất đi, sắc mặt trắng bệch, làm gì còn tư thái tác uy tác phúc, vô cùng lớn lối như lúc trước?

Chỉ có điều Vương Gia Kiếm căn bản không có cơ hội hôn mê, bởi vì một giây sau khi tên cảnh sát cầm lấy con dao sắc bén kia, hắn cũng cảm giác được lồng ngực của mình truyền đến một cảm giác đau đớn cùng cực, loại đau đớn nhói tận tim gan, trong nháy mắt khiến cho đầu óc Vương Gia Kiếm hoàn toàn tỉnh táo lại.

Hắn giãy dụa, ngẩng đầu nhìn về phía trước...

Chỗ bộ ngực đã bị tên cảnh sát cắt đi một khối da thịt, máu tươi giống như nước suối tuôn ra.

Đau nhức kịch liệt khiến cho Vương Gia Kiếm thống khổ vạn phần, càng làm cho hắn hoảng sợ chính là, từ khi tên cảnh sát bước vào, cũng chưa nói với hắn một lời, trực tiếp tiến hành tra tấn hắn

Hắn không muốn biết hành tung của đồng bọn mình sao?

Hắn không muốn biết...

- A...

Đầu hắn còn chưa kịp hiểu rõ ràng, vị trí cách chỗ bị cắt lần trước mấy mét, lại một lần nữa truyền đến cảm giác đau đớn sâu tận xương tủy, Vương Gia Kiếm theo bản năng hét lên một tiếng, trình độ thê lương đủ khiến cho bất kỳ người nào nghe thấy tiếng kêu thảm thiết này đều dựng tóc gáy.

Từ đầu đến cuối, tên cảnh sát này vẫn không có ý tứ mở miệng nói chuyện, con dao trong tay bay múa, cắt từng miếng da thịt trên người Vương Gia Kiếm.

Không tới một phút, Vương Gia Kiếm đã biến thành một huyết nhân.

Khi Vương Gia Kiếm cho là mình sắp chết đến nơi, tên cảnh sát xoay người mang tới một bình nhựa, sau khi mở nắp ra, đổ chất lỏng trong bình lên người Vương Gia Kiếm...

Truyện Của Tui chấm Net - A... Ngươi giết ta đi.

Nước nóng tiếp xúc lên vết thương, loại cảm giác này chỉ sợ cũng chỉ có mình Vương Gia Kiếm có thể nhận thức.

Da thịt trên mặt hắn hoàn toàn vặn vẹo, kêu lên thảm thiết...

Cho đến lúc này, tên cảnh sát kia mới khẽ mỉm cười, nói với Vương Gia Kiếm:

- Nói cho ta biết tất cả những gì ngươi biết, ta sẽ cho ngươi một cái chết thống khoái.

- Mậu Sâm ca, hình như có chuyện gì kỳ lạ.

Trong một căn nhà hai tầng bên ngoài ngoại ô huyện Ôn Lạc, một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, thần sắc hơi có chút vội vàng, đẩy cửa tiến vào một căn phòng ngủ trên lầu hai, nói với một nam tử gầy lùn hơn 40 tuổi trong phòng ngủ:

- Lão Vương ra ngoài hơn nửa ngày vẫn chưa trở lại, cũng không thấy gọi điện thoại, ta lo...

- Tiểu Vương vẫn chưa trở lại?

Nghe thấy nữ nhân này nói, Triệu Mậu Sâm đang ngồi trên một chiếc ghế cũ rách, sắc mặt biến đổi, đứng dậy nói:

- Đã gọi điện chưa?

- Gọi rồi.

Nữ nhân hơn ba mươi tuổi nặng nề gật đầu, bổ sung:

- Nhưng không được.

- Không được?

Triệu Mậu Sâm cau mày, trong lòng đã nổi lên dự cảm không tốt nồng đậm, đối với tên thủ hạ Vương Gia Kiếm, hắn thật ra rất coi trọng, có thể đánh có thể liều mạng, quan trọng nhất là, Vương Gia Kiếm này có thể nhận biết rõ vị trí hắn nên ở, ngày thường đối với hắn cũng một mực cung kính.

Đừng thấy Vương Gia Kiếm động thủ rất man rợ, nhưng ngày thường hắn là người vô cùng cẩn thận, nếu không, hắn cũng không thể bình yên vô sự sống đến hiện tại. Có chút đầu óc, khá lớn mật, cũng đủ trung thành, đây là đánh giá trực quan nhất của Triệu Mậu Sâm đối với Vương Gia Kiếm.

Bạn đang đọc Chấp Chưởng Thần Quyền của Phục Tuý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.