Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở ngực bể bụng. (Hạ)

1453 chữ

Chương 551: Mở ngực bể bụng. (Hạ)

Thanh âm giống như điên của Bạch Ngạn Phương xuyên qua cánh cửa phòng giải phẩu dầy cộm, truyền vào trong tai Mãnh Tử.

Không đợi hắn đứng dậy hồi báo cái gì cho Trần Như Châu, bên trong phòng giải phẫu vang lên tiếng kêu thảm thiết của tiểu Ái:

- A... Phương tỷ... Ta, là ta, ta là tiểu Ái... A.

Tiếng kêu thảm thiết sau đó vang lên, sau đó tiếng cười lớn gần như điên cuồng của Bạch Ngạn Phương càng làm cho người ta rợn tóc gáy:

- Hắc hắc hắc hắc... Tiểu Ái? Ngươi không phải tiểu Ái, ngươi là quỷ, ngươi là nữ nhân bị ta moi gan, ngươi chính là quỷ, ngươi là quỷ hắc hắc hắc hắc... Ngươi nhất định là quỷ.

- Trần tổng, thật sự đã xảy ra đại sự rồi.

Trong phòng giải phẫu truyền ra thanh âm khiến cho Mãnh Tử sợ hết hồn hết vía, sau khi mạnh mẽ đứng dậy, xoay người nói với Trần Như Châu:

- Nữ nhân họ Bạch giống như phát điên rồi.

- Điên rồi?

Trần Như Châu sửng sốt, tiện đà cả giận nói:

- Còn đứng đó làm gì? Mau mở cửa ra.

- Dạ dạ dạ.

Nam tử tên là Mãnh Tử luôn miệng đáp ứng, lấy từ bên hông ra một chìm chìa khóa, sau khi nhanh chóng tìm được cái chìa khóa chính xác, hắn cắm vào lỗ khóa, sau hai tiếng răng rắc, cánh cửa phòng giải phẩu nhanh chóng mở ra

Khi cánh cửa vừa mở ra, một mùi máu tươi nồng đậm làm cho người ta gần như muốn nôn mửa nhất thời xông vào mũi, lúc này thời gian đã muộn, cũng may phòng giải phẩu này nằm ở góc hẻo lánh, cũng không phải sợ bị bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân phát hiện ra.

Sau khi cửa phòng giải phẩu mở ra, Mãnh Tử vừa bước vào phòng giải phẩu trong, cảnh tượng hiện ra trước mắt hắn, khiến cho hắn hoàn toàn sợ ngây người...

Phòng giải phẩu làm gì còn giống như phòng giải phẩu? Các loại bài biện chỉnh tề ban đầu lúc này đã ngã trái ngã phải, cả phòng giải phẫu lộn xộn, hơn nữa còn đầy rẫy mùi máu tươi nồng đậm làm người ta nôn mửa.

Nằm trên bàn mổ không phải là đứa trẻ, mà là một người hắn biết, chính là một tên thủ hạ của Bạch Ngạn Phương, hình như tên là Vương Vinh Quang, là một một gã có khả năng đắc lực dưới trướng Bạch Ngạn Phương.

Hiện tại, hai mắt hắn trợn tròn, nằm trên bàn mổ tràn đầy máu tươi đã sớm không còn sinh cơ, điều đập vào mắt khiến người ta khiếp sợ chính là, bụng Vương Vinh Quang được mở ra, ruột và những thứ gì đấy rơi đầy đất, trong bụng trống rỗng, nhìn qua làm cho người ta có loại muốn vọng động bất tỉnh.

Ngoại trừ Vương Vinh Quang khó hiểu bị mổ bụng, ở vị trí cách cửa phòng giải phẩu chưa đầy hai thước, một nữ nhân còn trẻ ngã xuống mặt đất lạnh như băng, ở sau lưng nàng có mấy chục vết thương làm cho lòng người tràn đầy lãnh khí, sâu đạt mấy centimet.

Mặc dù Mãnh Tử không học y, nhưng ngày ngày lăn lộn trong bệnh viện, đương nhiên cũng có thể nhận ra, vết thương sau lưng nữ nhân trẻ tuổi này, rõ ràng bị lợi khí sắc bén gây thương tích, người hành hung giống như phát điên, đâm chém cắt lung tung trên lưng của nàng...

Người này Mãnh Tử đồng dạng cũng biết, là tổng quản nội vụ của Bạch Ngạn Phương, cũng là thành viên trọng yếu trong đội của Bạch Ngạn Phương, tên là Lý Ái, cùng là người hắn tiếp xúc nhiều nhất.

Đầu óc Mãnh Tử có chút phát mộng, nhìn Lý Ái ngã chết trong vũng máu, cổ bị một con dao giải phẩu đâm từ phía sau dẫn đến cái chết, hắn căn bản không biết trong phòng giải phẫu rút cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao... Tại sao những thủ hạ của Bạch Ngạn Phương lại chết thê thảm như thế?

Lúc trước còn nghe thấy tiếng cười lớn điên cuồng...

Mãnh Tử không có quá nhiều thời gian suy tư, càng không có cơ hội tiếp tục quan sát, bởi vì sau khi hắn xông vào phòng giải phẩu không tới nửa phút, Bạch Ngạn Phương đang ngồi chồm hổm bên bàn giải phẫu, cầm một con dao giải phẫu điên cuồng đâm vào một tên nam tử khác bất chợt đứng lên, cả người là máu, nhìn qua giống như ác ma mới từ trong địa ngục bò ra.

Bạch Ngạn Phương nhìn Mãnh Tử, giống như một con chó sói khát khao nhìn thấy con thỏ bị thương...

- Hắc hắc hắc... Ngươi, ta nhận ra ngươi.

Bạch Ngạn Phương hét lên chói tai, đánh về phía Mãnh Tử:

- Ngươi là nam nhân bị ta móc mắt, các ngươi cũng tới tìm ta, cũng tới tìm ta... Ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi.

Chiếc áo khoác trắng mặc lên người đã bị máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ, Bạch Ngạn Phương thoáng như ác quỷ địa ngục lớn tiếng doạ người, Mãnh Tử còn chưa kịp phản ứng, Bạch Ngạn Phương đã xuất hiện ở chỗ cách hắn chưa đầy hai thước, quơ con dao dính đầy máu tươi, âm trầm, cười lớn...

- Chết đi, đi chết đi.

Bạch Ngạn Phương bén nhọn gầm thét, hoàn toàn không có bất kỳ cử động phòng ngự hay cảnh giác, biểu lộ hoàn toàn phát điên, quả thực có một loại khí tức liều mạng dã man.

Mãnh Tử bị Bạch Ngạn Phương làm cho giật mình, theo bản năng lắc mình trốn sang một bên, khó khăn lắm mới tránh thoát một dao của Bạch Ngạn Phương.

Vừa vặn vào lúc này, Trần Như Châu cũng bước qua cánh cửa, tiến vào phòng giải phẩu...

- Bạch Tố Mai, ngươi muốn làm...

- Chết đi.

Bạch Ngạn Phương hét lớn một tiếng, con dao trong tay đâm chính xác vào ngực trái của Trần Như Châu, thổi phù một tiếng, đâm xuyên qua trái tim Trần Như Châu...

- Ngươi...

Trần Như Châu sững sờ, ngẩn người nhìn bộ mặt Bạch Ngạn Phương hoàn toàn vặn vẹo, nhìn mình giống như cừu nhân giết cha, lời ra đến khóe miệng, bất luận như thế nào cũng không nói ra được, chỗ trái tim truyền đến cảm giác đau nhức, dần dần mơ hồ tước đoạt ý thức của Trần Như Châu.

Hắn lui về sau hai bước, vài tia ý thức vẻn vẹn lưu lại cuối cùng khiến cho hắn nhìn Bạch Ngạn Phương, lại cúi đầu liếc mắt nhìn con dao giải phẫu đã đâm vào trái tim của hắn, chỉ còn giữ một đoạn nhỏ ở bên ngoài...

- Ầm...

Trần Như Châu nặng nề ngã xuống, thậm chí đến lúc chết hắn cũng không rõ, Bạch Ngạn Phương rốt cuộc tại sao lại phát điên như thế? Tại sao trong lúc bất chợt nổi điên, dùng con dao sắc bén như thế, hung hăng đâm vào trái tim của mình?

Đáng tiếc, không ai giải thích cho Trần Như Châu nguyên nhân Bạch Ngạn Phương làm như vậy, bởi vì ngoại trừ đạo diễn của màn này Diệp Dương Thành, cũng không ai biết Bạch Ngạn Phương rút cuộc đã gặp phải chuyện gì.

Mặc dù Mãnh Tử may mắn tránh thoát tập kích lần đầu tiên của Bạch Ngạn Phương, nhưng Trần Như Châu cũng vì vậy mà bỏ mạng, còn Mãnh Tử, thì bị Bạch Ngạn Phương ngăn trong phòng giải phẫu, hô to gọi nhỏ đuổi theo Mãnh Tử, dáng vẻ không giết chết hắn thề không bỏ qua.

Đối mặt với Bạch Ngạn Phương điên cuồng như thế, trong lòng Mãnh Tử đã sớm vô cùng sợ hãi, vòng quanh hai cái bàn mổ, nhìn thấy một chỗ trống, Mãnh Tử nhanh chân chạy ra khỏi cửa phòng giải phẫu.

Sắp thoát rồi... Mãnh Tử chạy thục mạng, khi nhìn thấy sắp sửa lao ra khỏi cửa phòng khám bệnh, hắn lại đột nhiên cảm giác được lồng ngực của mình mạnh mẽ truyền đến một trận đau nhức, sau đó cánh cửa gần trong gang tấc biến mất, đứng trước mặt hắn, chính là kẻ điên cuồng Bạch Ngạn Phương.

Bạn đang đọc Chấp Chưởng Thần Quyền của Phục Tuý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.