Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hóa Long Thần Biến

Tiểu thuyết gốc · 1636 chữ

Trong lúc Trần Phong đang say mê suy nghĩ thì thông báo của hệ thống chợt hiện lên.

[ Chúc mừng chủ nhân đạt tới Kết Đan Kỳ, nhận được phần thưởng là một thần thông ngẫu nhiên. ]

Quả nhiên mỗi lần tấn cấp đều có quà tặng!

Vô song hệ thống này thực sự rất biết điều đó nha!

Trần Phong hoan hỉ lập tức xác nhận.

[ Chúc mừng chủ nhân nhận được thần thông luyện thể, Hóa Long Thần Biến. ]

[ Hóa Long Thần Biến là thần thông luyện thể cấp bậc không rõ, một khi khi tu luyện thành công có thể biến thân thành Hỏa Long, thân thể sẽ cứng chắc như tường đồng vách sắt, đao thương bất nhập, uy lực vô cùng lớn. ]

Hóa Long Thần Biến?

Cái tên nghe thật là oai phong đó nha!

Bản thân ta vốn sở hữu thể chất tuyệt thế Cửu Dương Thần Thể nhưng trước nay vẫn không tìm được thần thông tu luyện thích hợp, rốt cuộc cũng đã có rồi.

Trần Phong bèn lập tức lĩnh ngộ thần thông.

Hóa Long Thần Biến phân chia thành hai giai đoạn là Hóa Long và Thần Biến.

Đầu tiên là Hóa Long.

Đây là quá trình biến đổi một nhánh kinh mạch trong cơ thể trở thành long mạch.

Sau khi thành công thông qua long mạch này phát động Thần Biến.

Dựa theo truyền thừa Hóa Long Thần Biến, một khi luyện thành thân thể sẽ trực tiếp tiến vào trạng thái long biến hoàn toàn.

Có điều, lần đầu tiên biến thân sẽ thống khổ khôn cùng, nếu là người không có định lực phi thường thì không thể vượt qua.

Thần thông này rất đặc biệt nên Trần Phong vô cùng hứng thú.

Thể chất của ta là Cửu Dương Thần Thể thì sợ cái quái gì?

Ngay sau đó, Trần Phong chiếu theo bí pháp tiến hành tu luyện.

Tuy rằng có chút đau đớn nhưng lấy thể chất Cửu Dương Thần Thể đem ra thì thật không đáng kể.

Hồi lâu sau, một nhánh kinh mạch trong cơ thể đã hoàn toàn biến thành long mạch.

Kế tiếp, chính là quá trình Thần Biến.

Trần Phong hiểu rằng giai đoạn này sẽ cực kỳ đau đớn, nếu hắn thành công thì chắc chắn thực lực sẽ gia tăng khủng khiếp.

“Liều mạng!”

Gầm vang một tiếng, Trần Phong nghiến chặt răng, ý chí kiên cường không ngừng vận chuyển Hóa Long Thần Biến.

Ngay lập tức, trên bề mặt da thịt của Trần Phong bỗng chồi lên từng chiếc vảy màu vàng quỷ dị.

Những chiếc vảy này vô cùng sắc bén, phá huỷ lớp quần áo xuyên thẳng ra bên ngoài.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ cơ thể Trần Phong từ trên xuống dưới, đầu, cổ, cánh tay, lưng, bụng, chân… liên tục mọc ra những chiếc vảy màu vàng.

Nếu quan sát kỹ càng sẽ nhận thấy hình dáng mỗi chiếc vảy này so với lân phiến long tộc cực kỳ giống nhau, chỉ có điểm khác duy nhất là kích thước nhỏ hơn rất nhiều.

Đây chính là cảm giác xé da xé thịt.

Loại thống khổ như thế này làm Trần Phong nhịn không được phải rên rỉ gầm gừ, mồ hồi theo từng dòng không ngừng rơi xuống.

Không biết là qua bao lâu.

Cuối cùng Trần Phong cũng hoàn tất quá trình Thần Biến.

Lúc này, toàn thân hắn bao bọc bởi các vảy rồng màu vàng lấp lánh ánh sáng, trên trán cũng xuất hiện một ngọn long giác bén nhọn, phía sau là long vĩ không ngừng phe phẩy.

Bên ngoài thân thể toả ra một luồng bá khí đặc trưng chỉ có ở long tộc, một trong những chủng tộc cường đại tồn tại từ thời thượng cổ.

Trần Phong nhanh chóng xem xét các biến hóa trong cơ thể, hơi ngây ngốc một chút, nhưng sau đó không nói lời nào đứng bật dậy, đột nhiên nâng cánh tay lên trước người, nhất thời cảm nhận thân thể hoàn toàn khác lạ, nhẹ nhàng mà hữu lực, giống như nắm giữ một nguồn sức mạnh phi thường cường đại.

Đi qua lượn lại vài vòng, nhìn đằng trước, ngó đằng sau, ngắm ngắm nghía nghía rất lâu.

Càng nhìn Trần Phong lại càng cảm thấy bộ dạng khi long biến này của mình quả thực rất oai phong, rất có khí phách.

“Phong ca ta mị lực trời sinh, cho dù ở bất cứ hình thái nào cũng không thể che giấu đi vẻ uy vũ bất phàm!”

Hắn ngoác miệng cười đắc ý, tranh thủ thẩm du tinh thần một hồi.

Mãi đến mấy ngày, Trần Phong sau khi đã làm quen với Hóa Long Thần Biến mới quyết định thoát khỏi trạng thái long biến.

Nhìn y phục trên người bị rách nát tả tơi, Trần Phong cười khan mấy tiếng vội lấy trong Vô Danh Giới Chỉ ra một bộ quần áo mới thay vào.

“Cái này cũng thật là phiền phức! Mỗi lần biến thân coi như mất đi một bộ trang phục a…”

Nhớ đến Hoàng Linh nhiều ngày không gặp, Trần Phong bèn thử mở bảng quan hệ đạo lữ ra kiểm tra phát hiện nàng không còn trong trạng thái bế quan nữa.

Đáng chú ý là tu vi của Hoàng Linh đã bước vào Trúc Cơ sơ kỳ. Xem ra mấy năm nay nàng theo chân Lan Ngọc trưởng lão tu hành cũng gặt hái được nhiều thành tựu.

Nhớ lần trước Hoàng Linh có truyền cho hắn một ngọc giản chỉ rõ vị trí động phủ của nàng, Trần Phong bèn quyết định qua thăm nàng một chuyến.

Mang theo tâm trạng phấn khởi, Trần Phong nhanh chóng rời khỏi động phủ đi ra ngoài.

Theo thông tin mà Hoàng Linh cung cấp thì động phủ của nàng ở trên ngọn Thanh Vân Phong.

Phi hành một đoạn, Trần Phong phát hiện phía trước không xa có một đám nữ đệ tử chừng sáu, bảy người đang đạp phi kiếm bay đi.

Hắn bèn lắc mình một cái, trong nháy mắt đã hiện ra trước mặt của đám nữ đệ tử.

“Các vị sư tỷ muội xinh đẹp! Cho hỏi đường đến Thanh Vân Phong đi hướng nào?”

Mấy nữ đệ tử thấy có người hiện ra chặn đường thì thoáng giật mình, nhưng khi trông thấy diện mạo khôi ngô tuấn tú của đối phương thì trong lòng không nhịn được rạo rực một phen.

Một nữ đệ tử đi đầu nói:

“Có phải là Thanh Vân Phong của Lan Ngọc trưởng lão?”

Trần Phong mỉm cười đáp:

“Đúng vậy, đúng vậy…”

Nữ đệ tử kia hiếu kỳ nhìn hắn, giọng điệu chợt trở lên nghiêm trọng:

“Thanh Vân Phong xưa nay không tiếp đón nam đệ tử, ngươi chớ có làm loạn, coi chừng Lan Ngọc trưởng lão xử phạt theo môn quy đó.”

Trần Phong ngẩn người.

Cái đệch gì thế?

Bà cô Lan Ngọc còn đưa ra cái quy định quái quỷ này nữa cơ à?

Nhưng ta đến thăm “bà xã”, đều là người một nhà hẳn là không có chuyện gì, cùng lắm thì ta lẻn vào không cho ai biết là được.

Trần Phong tỏ vẻ nghiêm chỉnh nói:

“Ta là phụng mệnh của chưởng môn.”

Trông ánh mắt lén lút của hắn, nữ đệ tử thầm mắng: “Có quỷ mới tin lời ngươi”, nhưng sau cùng nàng vẫn nói ra phương hướng của Thanh Vân Phong.

Trần Phong khách sao cảm tạ một phen, đang định rời đi thì bỗng trong đám nữ đệ tử có người hoảng hốt kêu lên:

“Ngươi là Trần Phong sư huynh?”

“Cái gì? Là Trần Phong thiếu chủ sao?”

Lập tức đám nữ đệ tử vang lên một trận xao động, toàn bộ sự chú ý đổ dồn về phía Trần Phong.

Ồ, ta nổi tiếng từ bao giờ vậy nhỉ?

Trần Phong nghi hoặc nói:

“Trần Phong là ta? Vị sư tỉ này có quen biết ta sao?

Đám nữ đệ tử vốn còn hồ nghi nhưng nghe hắn thừa nhận thì lập tức bùng nổ.

Một nữ đệ tử khác quan sát kỹ càng lập tức lên tiếng:

“Đúng là Trần Phong sư huynh rồi! Thảo nào muội lại thấy quen mặt như thế! Năm năm trước huynh đánh với thiên kiêu đệ tử Bạch Xà Cốc một trận muội vẫn còn nhớ rõ.”

“Trần Phong sư huynh, mấy năm nay người đi đâu mất tích vậy?”

“Trần Phong sư huynh…”

“Trần Phong sư huynh…”

Những nữ đệ tử này ai nấy đều trẻ trung xinh đẹp, trên miệng thi nhau gọi Trần Phong một tiếng sư huynh, hai tiếng sư huynh khiến cho hắn cảm giác rất phấn chấn.

Bỗng một nữ đệ tử mặc áo màu xanh nhảy ra, ngập ngừng giây lát rồi mạnh dạn nói:

“Trần Phong sư huynh… Người có đạo lữ song tu hay chưa?”

Có người đi trước liền có kẻ theo sau, mấy nữ đệ tử còn lại cũng nhao nhao lên.

“Trần Phong sư huynh có đạo lữ song tu chưa?”

Lại có người còn mạnh bạo hơn nói thẳng:

“Trần Phong sư huynh… Ta muốn trở thành đạo lữ của huynh!”

“Trần Phong sư huynh! Ta yêu huynh!”

Trần Phong mặt nghệt ra một đống, cái miệng há to bằng quả trứng gà.

Loạn rồi! Loạn rồi!

Chẳng lẽ đây là hiệu quả mị lực tuyệt đỉnh trên người ta sao?

Nhìn đám nữ nhân biểu hiện cuồng nhiệt như muốn lột trần mình ra, Trần Phong đổ đầy mồ hôi sợ hãi, vội vàng bỏ lại một câu cáo từ rồi biến mất.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 21
Lượt đọc 736

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.