Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không nhận người

Tiểu thuyết gốc · 1143 chữ

Trên một cành Đại tùng to lớn, hai cái âm thanh thì thầm to nhỏ.

Hồng y thiếu niên nói : " Chết tiệt! Này hai cái ngèo kiết xác! Căn bản chẳng có nhiêu tiền! Hừ hừ ! "

Bạch y thiếu niên nói " Ngươi lấy hết tiền của bọn chúng hả! Vậy bọn chúng? "

Hồng y lắc lắc đầu nói : "Không có! Còn bên Nữ hài kia nữa! Sợ ngươi động quá nên ta chạy đi! Này ta thấy tên kia có vẻ rất lợi hại! "

Bạch Y gật gật đầu : " Đúng! Hắn tốc độ rất nhanh! May mà.. Thôi mau về! "

Hồng y cầm túi tiền của Hạ Không quay quay nói : " Này vẫn không đủ a! "

Hai cái nhảy xuống đất sau đó lóe lên ánh hồng rồi biến mất.

Điệp Luyến Hoa thấy động nên cũng qua bên này nói : " Ta đi! Hừ hừ! Ta sẽ lật tung cái Tông môn chết tiệt này lên! Đừng khóc Hạ Không! Đừng khóc! Tỷ tỷ sẽ giúp ngươi kiếm tiền, không ngờ một Tông môn như thế này lại lừa chúng ta, thật hèn mọn! Hừ Hừ! "

Hạ Không ngồi đó khóc không lớn, nhưng cũng đủ làm cho ai đó đau lòng, Lang Văn Cốt đứng một bên nắm chặt tay, mắt đỏ lên. Sau đó đạp cửa lao ra ngoài.

" Ta đi với huynh! " Điệp Luyến nói, rồi định chạy đi sau nghĩ gì đó vẫn là ở lại.

Này nếu nàng cũng đi, vậy Hạ Không lại xảy ra chuyện chẳng phải sẽ, vẫn là nên tại an ủi Hạ Không : " Đừng khóc! Tỷ tỷ thương ngươi! Tỷ...! "

Hạ Không gục đầu xuống vai Điệp Luyến Hoa nói nói gì đó gì đó, một lát sau, hai cái âm thanh càng khóc càng lớn.

Hạ không hắn nghĩ nghĩ, khóc không giải quyết được vấn đề, phải nghĩ cách khác. Lúc đầu hắn khóc vì mất tiền là thật, này sẽ làm hắn ngày mai không có tiền mua Năng Công pháp, sẽ không trở thành Nguyên Sư. Nhưng sau đó hắn suy nghĩ lại, này có rất nhiều điểm đáng ngờ. Tông môn này có lừa hay không cũng khoan hãy nói, nhưng Hồng lão tốt là thật, này có thể nhìn ra được. Nếu không Hồng lão có thể trực tiếp lừa từ ngoài cửa, lấy tiền rồi đuổi đi. Còn nữa, Tông môn lớn như vậy, hôm nay hắn chưa nhìn thấy nhiều người nhưng nhìn đèn sáng khắp nơi, vậy thì là Tông môn vẫn rất nhiều người. Cái thứ ba, hai tên kia đều bịt mặt, này có thể là kẻ chộm, nhưng cũng có thể là người của Tông môn này bởi chúng rất rõ đường chạy. Cái quan trọng nhất là tiền, tiền kia là không hẳn đã đủ mai cho hắn mua mảnh Hỏa Năng Công pháp, còn có phí nhập môn, này cũng phải không phải cho một mình hắn mà còn có ba người a.

Đúng vậy, chính là không đủ tiền, chi bằng tương kế tự kế, làm lớn chuyện lên ắt hẳn sẽ lộ ra cái gì có thể dùng được.

Lúc trước ánh đèn còn mờ nhạt thì bây giờ đèn đã sáng rực khắp nơi, trên cái sân rộng rất đông, rất đông người đã tụ tập thành hàng, này không nhìn ra được khoảng bao nhiêu người.

Điệp Luyến Hoa trên cánh cửa sổ nhìn xuống thấy, hầu hết đều có thể thấy được những người này đều mang y phục Tông môn, hoa văn và màu sắc trên trang phục tuy có khác nhau chút ít nhưng cũng là có chung một Đồ án Hỏa Liên trước ngực.

Điệp Luyến Hoa quay lại gật gật đầu với Hạ Không, sau đó hai cái Hài nhi này lại tiếp tục khóc.

Hạ Không đoán đoán ra, này có thể bên kia Lang Văn Cốt đã làm lớn chuyện, chẳng mấy chốc sẽ có người qua đây đưa bọn hắn đi làm rõ mọi chuyện.

Một cái Tông môn lại có thể vì một cái Hài tử mất đồ mà làm lớn chuyện sao, không có, bởi vì vài canh giờ sau cũng không có ai đến đưa bọn hắn đi. Hạ Không nhìn Điệp Luyến Hoa chớp chớp mắt, ý nói nàng lại đi xem bên ngoài.

Điệp Luyến Hoa ra cửa sổ nhìn, bên ngoài sân rộng đã không còn ai, ánh đèn các tòa nhà cũng không còn bật sáng. Mọi thứ lại trở về như cũ, như chưa có chuyện gì, Lang Văn Cốt không lâu sau cũng trở về. Hắn cũng không nói gì, Hạ Không chỉ thấy trên tay Lang Văn Cốt có thêm vài vệt máu.

Sáng sớm hôm sau, có gia nhân đến đưa đồ ăn, rồi cũng rời đi như bình thường. Hạ Không và Điệp Luyến Hoa vẫn ở trong phòng, theo lời Hồng lão nói chờ người đến đưa đi nhập Tông.

Bọn hắn chờ đến trưa rồi tiếp đến chiều mới có một trung niên đến đưa đi.

Trong một cái góc sân, có bốn trung niên nhân trong trang phục Tông môn. Đám người Hạ Không đi tới, một người đứng lên phất phất tay ý nói người dẫn đường rời đi.

Trung niên đó nói : " Các ngươi là ai? Không nghe Tông môn đã nói Tông môn không nhận người rồi sao còn tới? "

Vẫn là Hạ Không đứng lên nói trước : " Thúc thúc! Ngài tốt! Ta... ta muốn nhập Tông! "

Trung niên nói : " Ngươi muốn là được sao? Mau đi! "

Hạ Không đáp : " Ta... ta! "

Phía sau Điệp Luyến Hoa còn định đứng ra nói cái gì thì nàng thấy một ngón tay Hạ Không cử động ý nói, không cần lên tiếng. Lang Văn Cốt vẫn đứng một góc xa không tỏ thái độ gì.

Trung niên kia suy nghĩ một lát rồi nói : " Hảo! Vậy được! Ta cho ngươi cái cơ hội! Ngươi biết, muốn nhập Tông phải có Nội Năng rồi chứ, lâp tức đưa tiền mua mảnh Năng Công pháp, ba người sao? Vậy thì là 300 vàng! Nếu không có... Hừ hừ! "

Sau lưng Điệp Luyến Hoa đã không nhịn được bất chấp Hạ Không có ra hiệu thế nào, nàng vẫn là bước lên nói : " 300 vàng! Sao các người không làm ăn cướp luôn đi, dưới trấn người ta bán 50 vàng bổn cô nương còn không thèm mua! Hừ Hừ! Hảo một cái Tông môn mà như đám trộm cướp, cướp ngày rồi còn bay ra trò cướp đêm! Hạ Không chúng ta đi! "

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein

Truyện Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.