Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Ly biệt

Tiểu thuyết gốc · 1034 chữ

Từ sau song đế đại chiến tới nay, thiên hạ thái bình, con dân Đấu Khí Đại Lục sống an nhàn tự tại, không chịu sự áp bức từ Hồn tộc. Mỗi nguy hại lớn nhất của đại lục đã bị Viêm Đế cùng các siêu cấp thế lực khác đánh hạ.

Giữa khoảng trời mênh mông rộng lớn, thân ảnh nam nhân săn chắc, toàn thân hắc khải, không khí xung quanh nóng lên một cách kỳ lạ. Từng nhịp thở âm ấm toát ra, sau đó hắn lẩm bẩm: “Đã mấy năm trôi qua rồi, cảm giác chiến đấu ngày nào, cơ thể ta dường như hoàn toàn quên mất nó.”

Viêm Đế - Tiêu Viêm!! Bậc đế vương độc nhất vô nhị của Đấu Khí Đại Lục. Uy danh của hắn, toàn bộ Đấu Khí Đại Lục đều biết rõ, chiến tích của hắn là không thể chối cãi. Sự tồn tại đã đánh hạ Hồn Thiên Đế, ép Hồn tộc đến diệt vong. Điều này cho thấy thâm thù giữa hắn cùng Hồn tộc không hề đơn giản chút nào cả.

“Phù!” Một âm thanh phát ra giữa không trung, bất ngờ một cột sáng xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Viêm. Xung quận cột sáng tỏa áp lực vô cùng mạnh mẽ, cho dù là Chúc Khôn hay Cổ Nguyên, chỉ cần bước vô đây mười bước chân. Ngay lập tức, thứ áp lực này sẽ xé xác họ. Chỉ có Tiêu Viêm, một cường giả Đấu Đế cấp bậc mới không chịu ảnh hưởng từ áp lực này. Đứng từ đằng xa, Cổ Nguyên cất tiếng: “Tiêu Viêm, đây lẽ nào là thông đạo dẫn tới địa phương kia?”

Đáp lại Cổ Nguyên bằng một cái gật đầu, Tiêu Viên đảo mắt sang thê tử cùng nhi tử nữ nhi của mình. Hắn nở một nụ cười chua chát, cố gắng lên tiếng: “Thải Lân, Huân Nhi, Tiêu Tiêu, Tiêu Lâm và tất cả thân nhân của ta. Khi ta không có ở đây, ta mong rằng mọi người hãy tự chăm sóc bản thân. Nhất định một ngày nào đó, ta sẽ quay về với mọi người.”

“Tiêu Viêm, lên đường cẩn thận, địa phương kia xa lạ muôn trùng cường giả, chàng chớ thể hiện bản lĩnh.” Huân Nhi nội tâm không nỡ, nhưng vẫn cố cất tiếng đồng thời nhắc nhở Tiêu Viêm.

“Tiêu Viêm, mạng của chàng là của ta, nếu chàng trở về mà mất một miếng thịt nào, ta đảm bảo sẽ lột da chàng.” Thải Lân đến phút chia ly, vẫn cố tỏa ra ương ngạnh, bộc phát khí chất nữ vương của mình. Thế nhưng nội tâm của nàng lại đau đớn không thua kém gì Huân Nhi.

“Phụ thân, người nhất định phải trở về và chơi cùng Tiêu Tiêu đó nha.” Tiêu Tiêu ôm Tiêu Lâm đang khóc nức nở, dù nước mắt đã chảy xuống, nhưng cô bé không muốn phát ra bất kì âm thanh nào cả. Cô bé là Viêm Đế ái nữ, tuyệt đối không được để lộ bộ dạng yếu nhược xử mình. Huống hồ hiện tại thực lực của cô bé là Bát Tinh Đấu Thánh.

“Hức hức hức hức.” Tiêu Lâm không hề nói ra bất kì câu nào ngoài việc khóc. Dễ hiểu thôi, Tiêu Lâm còn nhỏ mà phải xa phụ thân, chuyện này hẳn là rất sốc.

Tiêu Viêm nhìn thân nhân bằng hữu một lượt. Tuy có chút lượng lự, nhưng cuối cùng hắn cũng bước vào bên trong cột sáng. Sau đó biến mất cùng với nó.

Ở một khoảng không sâu vô cùng, Tiêu Viêm xuất hiện ngay tại đó. Hắn giật mình khi linh hồn Đế Cảnh tự động do thám thông đạo này, không gian lực lượng của thông đạo này vô cùng mạnh mẽ. Cho dù là Đấu Đế như hắn cũng phải e dè tám phần. Thực lực của người có thể dựng nên thông đạo này, đảm bảo có thể tùy ý giết hắn bất kì lúc nào.

Chỉ nhìn qua thông đạo này, Tiêu Viêm có thể đoán được bên kia địa phương, Đấu Đế không còn là vô thượng cảnh giới nữa. Hắn sẽ tiếp tục hành trình khổ tu, nhưng lần này không Dược lão, không thân nhân, cô độc tại cái địa phương xa lạ kia.

“Bắt đầu thôi nào.”

Cứ thế một đoạn thời gian dài trôi qua, Tiêu Viêm không rõ bản thân đã đi trong bao lâu. Nhưng hắn cảm giác được cơ thể đang lão hóa dần dần, các tế bào trong cơ thể như đang già đi. Có lẽ thời gian trong thông đạo bị bóp méo rất nặng nề, thế nên so với Đấu Khí Đại Lục. Thời gian ở đây trôi qua nhanh hơn rất nhiều.

Đi mãi. . .đi mãi. . .không biết đã qua bao nhiêu bước chân.

Nhưng cuối cùng Tiêu Viêm đã nhìn thấy tia hi vọng của bản thân. Một thành trì khổng lồ được xây dựng ở bên trong thông đạo. Hắn vội vàng phi thẳng tới tòa thành.

“Ngươi là ai?”

Có hai tên lính gác cổng cầm thương, chúng đứng chắn trước cổng thành và tra hỏi Tiêu Viêm. Nhưng đây mới chính là lúc bắt đầu cho sự ngạc nhiên của Tiêu Viêm, thực lực của hai tên lính gác cổng này là Đấu Đế, thậm chí khí tức trên người còn trên hắn một bậc.

Đấu Đế ở đây. . .hóa ra cũng chỉ là lính canh cửa thôi sao? Hóa ra thành tựu hắn cố gắng suốt vào năm qua, vậy mà chỉ bằng một tên lính canh cửa của thế giới này.

“Tại hạ họ Tiêu tên Viêm, xưng Tiêu Viêm, ta vừa mới đột phá Hạ Vị Diện.”

Nghe thấy danh xưng của Tiêu Viêm, không hiểu sao hai tên lính gác cổng lại xanh mặt một lúc. Sau đó chúng nhường đường và nói: “Tiêu Viêm đại nhân, mời ngài vào, thành chủ của bọn ta đang chờ ngài đấy.”

Thành chủ chờ hắn? Nhưng hắn làm gì có quan hệ với bất kì nhân vật nào ở đây?

Bạn đang đọc Đấu Phá Thương Khung: Thần Hoả Bất Diệt sáng tác bởi KozukaMadoha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KozukaMadoha
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.