Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hâm mộ đi, chết đẹp trai

Phiên bản Dịch · 1454 chữ

"Người anh em, ngươi không suy nghĩ thêm một chút sao?"

Lý Lập Toàn có chút vỡ mộng, ai nghĩ người này sẽ từ chối? Những chủ tiệm khác cũng liên tục khuyên giải.

"Ta có nguyên nhân cá nhân." Lâm Phàm chậm rãi lắc đầu, cũng không thể nói mình có thể sẽ còn xuyên đến thế giới khác a, rồi người khống chế thân thể mình là thánh nữ của một tông môn siêu cấp?

Càng phân tích, hắn càng nghĩ mình nên từ chối.

Ví dụ nếu như mình còn tiếp tục xuyên qua, liệu con cọp cái kia sẽ hợp tác với bọn họ? Căn bản là không được. . .

"Đây. . ."

Hai mươi mấy người chủ tiệm đều có chút kinh ngạc.

Bọn hắn cũng không cho rằng sẽ thành công 100%, nhưng ít nhất cũng 99% đi?

Không phải những người trẻ tuổi bây giờ, ai cũng muốn được nổi tiếng, ai cũng muốn kiếm được nhiều tiền sao?

Thế mà hết lần nào đến lần khác, bọn họ lại gặp 1% còn lại mới xui.

Thế nhưng bọn họ đâu có biết rằng, người mình gặp không phải là 1% là là một phần mấy trăm tỷ luôn rồi.

Trong một trăm người, làm sao có thể xuất hiện một người xuyên việt?

Bọn họ cũng khuyên rất lâu, thế nhưng thái độ của Lâm Phàm vô cùng kiên quyết, mặc dù bọn họ có chút không thoải mái, nhưng cũng không ai nói xấu gì, cuối cùng cũng chỉ có thể đường ai nấy đi.

"Huynh đệ."

Lý Lập Toàn là người rời đi cuối cùng: "Việc hợp tác cũng đã kết thúc, mặc dù ta cũng không biết ngươi đang lo sợ điều gì, nhưng mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, chỉ hi vọng về sau ngươi sẽ không hối hận là được."

"Ta đi đây, cuối cùng thì cũng cảm ơn ngươi đã đi cướp vịt quay nhà ta, ha ha."

"Ngươi nói đùa."

Lâm Phàm cười một tiếng, chào tạm biệt.

Rời khỏi khác sạn, Lâm Phàm ngồi xe buýt, trở về ký túc xá!

Chắc tầm mấy chục à không, chắc phải mấy trăm km!

Mà theo những gì mình nghe từ đồn cảnh sát, chạy trốn toàn bằng chân, không hề ngồi bất cứ phương tiện giao thông nào. . .

"Con cọp cái này...."

Ngồi ở trên xe buýt, Lâm Phàm bắt đầu cảm thấy đau đầu, hiện tại hắn muốn trở về ký túc xá, cũng phải đi vài chuyến xe buýt.

"Khó trách cả người đều đau ê ẩm. . . cái này chắc là vì chuyển động nhiều quá a!"

"Cũng may tố chất cơ thể ta cũng không tệ, nếu như là cơ thể của một ông, bà già, chẳng phải là đi thăm âm phủ rồi?"

Bất đắc dĩ một hồi, hắn bắt đầu ngồi suy nghĩ.

Lần sau nếu còn xuyên việt, nhất định phải chuẩn bị cho thật tốt!

Mặc dù không biết liệu mình có còn xuyên việt hay không, vẫn nên phòng ngừa thật chu đáo.

Mặc dù người ta nói, không có kế hoạch, chưa hẳn sẽ thất bại, nhưng theo Lâm Phàm, có vẫn tốt hơn không.

Huống chi, hiện tại Lâm Phàm cảm thấy mình rất có khả năng sẽ tiếp tục xuyên việt.

Nếu không. . .

Là thẻ thử làm thánh nữ trong ba ngày? ?

'Thẻ trải nghiệm' thế này... hình như trong tiểu thuyết cũng chưa từng có!

Cho nên hắn bắt đầu suy nghĩ kế hoạch cho tương lai.

"Đầu tiên, chắc là ta nên đổi chỗ ở."

Ba ngày trước, con cọp cái kia khống chế cơ thể mình chạy khắp nơi, không có chỗ cố định, chạy đến mức rớt luôn một chiếc giày, còn đi cướp thức ăn, không thể để những chuyện thế này xảy ra nữa.

Cho nên Lâm Phàm quyết định sẽ ở yên một chỗ.

Nhưng lại có thêm một vấn đề khác. Nơi này lại là ký túc xa. Mặc dù mình cũng không có người quen ở đây, thế nhưng chắc vẫn sẽ có người quan sát mình, nếu vẫn ở đây, rất có khả năng sẽ bị lộ.

Vậy cho nên, cách tốt nhân là nên mướn nhà sống một mình.

"Vậy còn bước thứ hai?"

Lâm Phàm suy nghĩ một chút: "Phải nghĩ cách để liên hệ với nàng, không thể để nàng làm bậy. . ."

Nếu thử đổi góc nhìn!

Nếu như Lâm Phàm là con cọp cái kia, nếu hắn đột nhiên xuyên qua một thành phố hiện đại thì phải làm sao?

Chắc chắn là cái gì cũng không biết! Không biến tiền là gì, không biết xử dụng điện thoại di động, vậy nên lúc đói cũng chỉ có thể đi cướp thức ăn.

Dù sao, muốn để một người cổ đại trong thời gian ngắn thích nghi, sinh hoạt trong thế giới hiện đại quả thật có chút không thực tế.

"Việc gì cũng phải có cách giải quyết. . ."

Lâm Phàm suy nghĩ một chút, đột nhiên nảy ra một phương pháp.

"Ta có thể dùng điện thoại di động quay video, sau đó đem những gì cần thiết nói cho nàng."

"Trước khi bị xuyên qua, ta có thể để điện thoại trước mặt, mở video lên, nhưng chưa phát, viết chữ bảo nàng bấm vào nút phát để xem. . ."

"Thế này đi. Chỉ cần nàng không ngốc, chắc sẽ nhìn thấy video."

Đây là phương pháp khả thi nhất, cũng là đơn giản nhất mà Lâm Phàm có thể nghĩ ra.

Còn vì sao không phát video luông?

Rất đơn giản. Bởi vì hắn không biết khi nào sẽ xuyên qua, nếu phát video luôn, nếu nàng không xem nửa đoạn trước thì làm sao?

Để đảm bảo nàng sẽ coi hết video, biện pháp tốt nhất là để cho nàng tự bấm.

"Hừm, vấn đề thứ hai đã giải quyết xong, quan trọng là vấn đề thứ nhất. . ."

Suy tính một lúc, Lâm Phàm quay trở về kí túc xá để dọn đồ.

Cũng may đồ đạc Lâm Phàm cũng không nhiều, chỉ có một cái rương đồ, cùng hai cái găng tay.

Nhân lúc bạn cùng phòng vẫn chưa về, Lâm Phàm cắm sặc điện thoại, đồng thời lên mạng tìm phòng để thuê.

Như thế nào gọi là thích hợp?

Thứ nhất đương nhiên là giá thấp!

Thứ hai vẫn là giá cả thấp!

Còn điều thứ ba, lại nghiêng về vị trí.

Bất quá những thứ này đều không có gì rắc rối.

Riêng về phần phòng ở, giá cả vẫn luôn tương đối thấp, không phải sao? Còn tại sao lại phải chọn vị trí, dĩ nhiên là để con cọp cái kia ít tiếp xúc với người khác.

Còn nguyên nhân quan trọng nhất, đương nhiên là vì, nghèo!

Cha mẹ Lâm Phàm đều là nông dân, tiền của hắn vốn không nhiều tiền, thẻ ngân hàng của hắn hiện tại cũng chỉ có năm sáu ngàn, đây đều là tiền hắn nhịn ăn, cực khổ mới có được.

Muốn mướn phòng? Cũng không mướn nổi a!

Cũng may, thành phố C nằm ở hướng đông, cũng chính là nơi đợt trước con cọp cái kia đi 'dạo', đi thẳng hướng này, sẽ đến trung tâm thành phố.

Mà đi về phía tây, sẽ thấy một thị trấn nhỏ.

Với túi tiền của Lâm Phàm, đương nhiên sẽ hướng đến đó.

"Nghe nói nơi đây có rất nhiều cặp đôi sinh viên đến đây thuê phòng. Trước đó ta cũng muốn tìm một cô vợ nhỏ rồi cùng đến đây, bây giờ cũng chỉ có thể tự đi một mình a."

Chọn một hồi lâu mới tìm được một căn phòng thích hợp, Lâm Phàm gọi điện thoại cho chủ nhà hẹn thời gian tới.

Không nóng nảy không được!

Dựa theo tình hình hiện tại, hắn chỉ có thời gian ba ngày, trong ba ngày này, hắn nhất định phải nhanh chóng giải quyết những vấn đề cần thiết.

Trước khi lên đường, Lâm Phàm cũng nhắn cho Vương đông, bạn cùng phòng của hắn, cho hắn biết rằng mình sẽ rời đi. Rất nhanh, đối phương cũng đã trở về.

"Thiệt là, chúng ta lâu nay vui sống độc thân, vậy mà ngươi lại tìm được đối tượng, còn cùng nhau mướn phòng? Quá đáng!"

"Thiệt là hâm mộ, chết đi đồ trai đẹp?"

Nhận được phản hồi, Lâm Phàm chính là không khỏi cười khổ.

Bà mẹ nó, cùng đối tượng ở chung? Chuyện này phát sinh trên người mình, cũng không biết là tốt hay xấu.

Bạn đang đọc Đột Nhiên Thành Tiên Làm Sao Bây Giờ [DỊCH] của Hoan Nhan Tiếu Ngữ

Truyện Đột Nhiên Thành Tiên Làm Sao Bây Giờ [DỊCH] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi JohnN06
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.