Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sói bạc quân đoàn

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

Hai tháng đã trôi qua, mặc dù Việt Bằng hắn đã có thể hiểu được chữ viết nơi này nhưng vẫn chưa hoàn toàn thành thục nên đến tên bây giờ vẫn chưa rõ.

Đồng thời hắn cũng đã biết đi, một bước tiến tốt cho việc luyện tập và phát triển.

Đáng hận thay, cơ thể trời đánh này lại không thể kiểm soát cái cúc hoa bên dưới, nhìn cái tã căng phồng thôi là đủ biết thảm rồi.

Hoàn toàn khai rình mùi nước tiểu, một chút thum thủm từ nùi phân khiến kinh càng thêm hãi hơn.

Mà may thay, các anh chị hắn ở đó cũng biết thay tã. Anh lớn nhất trong đám lại là người thay tã cho tôi, cọ rửa sạch sẽ tinh tươm.

Cơ thể này cũng quá bất tiện, chạy nhảy đều không thể, giờ đến rửa mông cũng phải có người làm hộ a, xấu hổ vô cùng.

Sau khi sạch sẽ, tôi mới cố mò ra ngoài nghe ngóng tình hình, bỗng nghe thấy tiếng thì thầm ngoài cửa sổ :

"Thằng bé kia tội nhỉ, cũng gần được một năm tuổi rồi, cha mẹ thì bị ma thú giết chết, thậm chí nhà sau đó cũng bị phá hủy bởi giông tố"

"Đó là may rồi, nếu chúng ta không tới kịp có lẽ thằng bé đã chết yểu lâu rồi !"

Hai sơ nói chuyện với nhau, dường như lúc đó họ cũng là người tới để đưa hắn đi, mà cái chuyện căn nhà vỡ cũng không trách được.

Sau khi cha mẹ mất thì căn nhà mất đi lớp ma pháp bảo hộ bên ngoài, lại thêm hôm đó bão lớn, sấm đánh liên tiếp 3 phát vào mái nhà, không nát thì cũng chẳng cứu vớt được.

Thêm với việc cha mẹ mất, hoàn toàn không phải do ma thú, bởi hướng của khu rừng theo như trong bản đồ khu vực quanh làng không hề có ma thú, nếu nói là thú hoang thì còn được.

Thêm với việc những kẻ đi cùng cha mẹ sống sót trở về, một mực kêu rằng cha mẹ đã hi sinh để bọn họ chạy thoát.

"Nhưng tại sao lúc đó ma thú lại không tiếp tục tiến tới và tấn công ngôi làng ?"

Ý nghĩ đó nảy lên trong đầu hắn, rõ ràng là có sự mờ ám đến vậy, nhưng ai cũng tin lời tên đó, rốt cuộc tên đó là ai ?

Bằng Việt hắn chỉ nhớ được khuôn mặt, hoàn toàn không biết tên. Chỉ biết rằng tên đó nói gì, dân làng đều gật gù nghe theo.

Còn cả lúc hắn tới tận nhà thờ tán tỉnh các sơ, may thay không ai bị hắn mị hoặc.

Nhưng mấy đứa nhóc ở đây cũng hay chơi với tên đó, khiến cho Việt Bằng hắn vô cùng lo lắng.

Sợ rằng tên đó biết được thân phận của hắn, mang cho ma thú ăn, cũng có thể mang mấy đứa trẻ để đe dọa nhà thờ.

Nhưng đắng cay thay, không những bọn chúng không làm chuyện bị ổi như vậy, mà làm hẳn chuyện còn bị ổi hơn thế.

Ngay cái đêm mà tưởng chừng như yên bình nhất, thì từ phía xa bỗng có tiếng sói vang lên.

Tiếng vang xa tới tận làng, cùng một tiếng "két" kéo dài pha lẫn trong tiếng vang, khiến tất cả mọi người trong làng đều thức giấc.

Lúc ấy trưởng làng tập hợp mọi người lại, cho người đóng chặt phía cổng hướng về cánh rừng, nhưng ngu ngốc nhất chính là để cho những tên đã từng hại cha mẹ hắn chết đi làm.

Trong đầu của mấy tên đó, đương nhiên là nghĩ tới việc sau khi mở cổng sẽ chạy trước, nhưng như thế lại không có đủ lương thực cho việc di cư tới một thành phố gần đó.

Nó cách phải xa tới khoảng vài trăm cây số, lại nguy hiểm bao trùm, khó mà có thể sống rời khỏi khu rừng với một vài ma pháp cỏn con như thế.

"Hehe...là các người tự chuốc lấy họa vào thân, ta không biết gì cả..."

Khuôn mặt gian ác đó chạy về hướng cánh cổng, Đằng Hải đã biết chắc chắn không có gì ngon lành nên quyết định chạy đi vội.

Nhưng tiếc hắn lại bị một cô bé lớn hơn bế trong lòng, giữ chặt đến không thể giãy dụa.

Lúc này đàn sói cũng đang phi tới, kèm tiếng "keng keng" như tiếng kim loại vang lên.

Trưởng làng nghe thấy, vội gọi mọi người chạy thật nhanh về phía cổng ra, bản thân là người đi sau.

"Là sói bạc, chạy mau đi ! Tiến về phía cổng !"

Việt Bằng vẫn không hiểu, tại sao lại phải chạy mà không trốn vào nhà, còn có cả tường rào phòng thủ kia mà ?

"Uỳnhhhhhhh !"

Một tiếng va chạm mạnh oanh lên, là một con sói bạc thủ lĩnh, mạnh mẽ vô cùng, chỉ với một tông hoàn toàn đổ sạch tường thành đá mà người dân xây dựng.

"Ể !???? Chúng mạnh vậy sao !?"

Việt Bằng ngạc nhiên, hắn không ngờ được một con quái nghe đồn là rank thấp lại mạnh đến như vậy.

Tất nhiên sức mạnh của đoàn quân sói bạc không dừng lại ở đó, cả đàn sói bạc lạo lên tông thẳng vào tường nhà nào, tường nhà ấy sụp.

Thứ quái thai này còn bá hơn khi mà lượng bạc rải rác trên lưng nó, lại còn có thể dùng như một món vũ khí.

Khi chúng xù lông chả khác gì một con nhím, may là không có độc.

Và sau đó, họ đã chạy được tới cổng, vài người cũng hi sinh, vậy mà trước mặt họ ngay lúc này là một cánh của đã bị khóa từ bên ngoài, càng không thể mở ra.

"Chuyện...chuyện này là sao !!!"

Bạn đang đọc Dị Giới Tà Vương sáng tác bởi NoobLmht

Truyện Dị Giới Tà Vương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoobLmht
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.