Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Sát Lệnh

Tiểu thuyết gốc · 2142 chữ

Việc đăng ký diễn ra thuận lợi vô cùng, danh sách thi đấu cũng được cập nhật chỉ sau mười lăm phút các Đấu giả tham gia. Trận đấu của những cá nhân đã đăng ký sau khi được xếp cặp sẽ bắt đầu sau một tiếng.

Vì đây là nhà thi đấu được xây dựng theo kiểu cho thuê theo phòng độc lập nên số lượng được xem là không thua kém gì các đấu trường Quốc tế. Tại những căn phòng này đều được lắp đặt hệ thống ghi hình ở mọi góc độ để tái hiện một cách chân thật nhất không gian đa chiều để người xem có thể sử dụng kỹ thuật Thực tại tăng cường - Augmented Reality mà tham gia xem trận đấu trực tiếp còn hơn cả trực tiếp.

Sân vận động Trư Lâm là nơi được thuê để tổ chức toàn bộ giải đấu này. Thiết kế như những sân vận động bình thường kiểu mẫu với một đài đấu to lớn bên dưới và tứ phía khán đài mang sức chứa lên đến mười lăm vạn người. Tuy nhiên cái đặc biệt của sân vận động này lại là điểm khác biệt so với các sân vận động của Phàm nhân, bởi sâu bên dưới lòng đất là một không gian to lớn với quy mô lên đến năm tầng, mỗi tầng có đến 20 phòng đấu, tổng cộng là 100 phòng.

Với số lượng Đấu giả tham gia cả trải nghiệm, cả bán chuyên lẫn chuyên nghiệp thì mỗi trận đấu chỉ được kéo dài mười lăm phút vỏn vẹn.

Vương theo dõi trên ứng dụng đặt cược chuyên dụng do ban tổ chức giải đấu phát triển thì số lượng thí sinh tối đa cho lần này sẽ là hai vạn, tính đến thời điểm hiện tại thì con số đó cũng đã qua được hai phần ba. Với một trăm phòng, mỗi 15 phút sẽ hoàn thành 100 trận đấu, loại được 100 người, vậy thì với 20 vạn người có lẽ phải mất ba ngày trời là ít vì còn chưa tính thời gian di chuyển rồi chuẩn bị và dọn dẹp phòng đấu.

Thời gian Vương thi cũng đã sắp đến, cậu tắt điện thoại, di chuyển về phía khu vực đã được hướng dẫn để xuống tầng hầm.

Phòng thi của cậu nằm ở tầng 3, phòng 303. Vương phải đợi xếp hàng đến mức tưởng chừng mình sẽ bị loại sớm vì không đến kịp giờ, may mắn rằng khi cậu vừa đến thì cặp đấu trước cậu cũng vừa hoàn thành phòng thi.

Tình trạng của hai người họ làm Vương kinh động thần hồn, đây chỉ là một trận đấu sơ loại vậy mà họ lại tự mình mang vào thương tích đến mức Vương chẳng thể nghĩ rằng họ sẽ phải chịu đựng như thế nào suốt trận đấu.

Nhưng cũng nhờ vậy mà Vương mới đẩy tinh thần của mình cao lên và không xem nhẹ trận đấu này. Chỉ cần sơ suất một chút thì cậu sẽ tự đào hố mà chôn mình, dẫu luật không cho kết liễu đối phương nhưng thực tế lại không cấm phế truất đối thủ. Giờ đây trong lúc ngẫm nghĩ lại Vương mới nhận ra mình đã quá hấp tấp mà đi vào nơi đầy hiểm nguy này với bộ não non nớt hời hợt của mình.

Trận đấu này vốn không công bằng, không có phân hạng, kẻ mạnh có thể được xếp với kẻ yếu, mọi thứ đều là ngẫu nhiên như cách mà cậu thường lệch rate trong các trò gacha vậy, chẳng có gì biết trước.

Vương lớ ngớ bước vào bên trong khi cánh cửa vẫn còn đang được mở toang với một kiểm soát viên đứng ở đó kiểm tra gì đó trên chiếc máy cầm tay.

“Cậu là Đặng Tôn Vương?” Anh ta hỏi, ánh mắt không được thân thiện cho lắm.

“Phải.” Vương gật đầu, thầm nghĩ có lẽ vì làm việc bực dọc nên anh ta cũng có hơi chút cáu gắt.

“Vào trong đi, khuyên cậu một điều, nên bỏ cuộc. Đối thủ của cậu là kẻ có quyền phát động Huyết Sát Lệnh. Và hắn ta thì cực kỳ thích giết những kẻ có chỉ số năng lực thấp như cậu.” Kiểm soát viên nói mà chẳng thèm nhìn Vương, sau cũng chỉ buông ra một tiếng thở dài.

“Ờ… ừm…” Vương mặc kệ mà tiến vào bên trong. Cậu cũng tự nhận thức được thứ mà anh ta nói là gì và nó nguy hiểm như thế nào. Trong thế giới của Đấu giả có một thứ gọi là Huyết Sát Lệnh, đây là thứ được xem là quyền lực có tác động trực tiếp đến sinh mạng của người khác một cách tuyệt đối. Người có thể phát động Huyết Sắt Lệnh chắc chắn là đến từ một gia tộc hùng mạnh hoặc một tập đoàn Đấu giả to lớn, nói đơn giản hơn thì có tài lực vô cùng mạnh mẽ. Một lần phát động Huyết Sát Lệnh sẽ tiêu tốn ít nhất là một triệu đô, tùy vào đối tượng phải chịu Huyết Sát Lệnh mà cái giá nó sẽ cao hơn ít nhiều.

Vương chỉ nắm được vài thông tin cơ bản qua bảng thông tin những điều cần lưu ý được treo khắp nơi ở Sân vận động này.

Một khi đã dính phải Huyết Sát Lệnh thì không có đường thoát, một là đánh bại kẻ phát động lệnh, hai là chịu chết.

Mà theo những gì kiểm soát viên nói, Vương lại càng hiểu rõ giải đấu này ngoài những kẻ mạnh còn có những kẻ biến thái tham gia. Ai đời lại vào một giải đấu để phát động một cái lệnh tốn ít nhất triệu đô cơ chứ? Với số tiền này Vương thậm chí còn không nghĩ mình phải mất bao nhiêu cái gọi là mười năm để tiết kiệm. Cho nên mà nói, kẻ làm đối thủ của Vương lần này là một kẻ giàu có biến thái. Với hắn ta một triệu để thỏa sức giết người thì cũng chẳng có gì gọi là hoang phí, một cái giá rẻ mạt cho những tay lắm tiền nhiều của.

Vương đã vào khán đài trong khi vẫn đang suy nghĩ về cái tên đối thủ đầy dở hơi cám lợn mà mình sắp chạm trán.

Cùng lúc Vương đi được tới nơi hiện bảng tên chỉ vị trí của mình thì tên mà cậu định cho hắn cái biệt danh biến thái xuất hiện giữa không gian từ một ngọn lửa khổng lồ.

‘Hỏa tu sao? Xem ra có chút khó khăn.’

Vương là Quyền tu, thứ năng lực phải tiếp cận kẻ địch để chiến đấu, đặc biệt là ở những giai đoạn đầu chưa học được kỹ năng gì đó khắc chế những đòn đánh xa. Chính vì vậy mà nói những kẻ Linh tu đối với Vương là một điểm chết. Chạm trán bọn họ vào thời điểm này thì chẳng khác nào gọi cho thần chết đến sớm đón mình đi.

Kẻ địch của Vương tên là Sa Chu Mạn, một cái tên khá là lạ lùng, nhất là cái họ của hắn, họ Sa quả nhiên là lần đầu Vương nhìn thấy trong đời.

Nhưng bỏ qua cái sự kỳ quặc tên tuổi đó, kẻ đối diện Vương giờ đây thực chất là một Đấu giả đã có kinh nghiệm, cách hắn ta đang chơi đùa với những ngọn lửa dữ dội mà chẳng sợ tiêu hao năng lượng trước khi trận đấu diễn ra cũng đủ thể hiện hắn ta tự tin và vốn không xem trọng trận đấu này như thế nào.

Vương biết hắn ta xem thường cậu, tất nhiên, một thằng ất ơ với chỉ số sức mạnh chưa tới 200 trong cái giới Đấu giả này vốn chỉ là hạt cát so với con kiến thì ai mà xem trọng cơ chứ. Đến cả kiểm soát viên khi nãy cũng trưng ra cái thái độ tiếc thay cho Vương vì phải đối đầu với kẻ thù mạnh hơn gấp vài lần cơ mà.

Tên Sa Chu Mạn này có chỉ số sức mạnh đã qua mức 500, gần dến 600, có thể nói là gần như gấp ba Vương. Mà chỉ số sức mạnh này thể hiện rõ rệt thực lực của một Đấu giả, chên vài số đơn vì hay hàng chục thì có thể không thấy cách biệt cho lắm, nhưng con số lên đến hàng trăm thì nó lại là chuyện khác.

Vương nuốt nước bọt mà tịnh tâm khi đối đầu với kẻ thù đầu tiên mà mình phải chịu áp lực, đặc biệt là từ những còn số mang tính biểu tượng mà chính bản thân cậu còn chưa thể trải nghiệm thực tế nó phản ánh đúng đến tỷ lệ nào.

So với ông Tám trước kia thì áp lực mà Sa Chu Mạn đem lại vô cùng lớn. Bởi cái ánh mắt đang tập trung với ngọn lửa của hắn vẫn có vài khắc chuyển hướng một ánh nhìn sắt bén đến Vương.

Mồ hôi cậu bắt đầu ứa ra như những giọt mưa đầu mùa.

“Em biết là trận này với anh khó thế nào, nhưng đừng quên có em đằng sau, đánh sắp chết thì em mang anh vào trong.” Sys chợt lên tiếng vào cái lúc Vương đang tim đập chân run. “Hơn nữa đừng run như thế, người ta bảo run nhiều hàng teo, em không thích như thế đâu nhé.”

Lời nói của Sys làm Vương phải cười lên một cách gượng gạo mà quên đi cái áp lực đang đè nén mình từ ban đầu.

Chưa đánh thì ai biết thắng thua. Phải, chẳng phải lúc trước cậu cũng đã lật ngược ván cờ tưởng chừng đã bị chiếu tướng hay sao. Lần này cũng vậy, nếu không thắng được kẻ địch này thì làm sao có thể tiến lên được phía trước. Hơn nữa hắn ta là kẻ sẽ dùng Huyết Sát Lệnh lên chính bản thân Vương, cậu làm sao mà để hắn ta đắc ý khi nghĩ mình là một tên dễ dàng nuốt chửng, muốn giết là giết như kiến hôi cơ chứ.

Chiến khí của Vương đã được thắp lên, cậu sùng sục máu như cách mà xe chuẩn bị đề ba vào cuộc đua.

“Phát động Huyết Sát Lệnh, đối tượng Đặng Tôn Vương.” Sa Chu Mạn nở một nụ cười đắc ý về phía Vương, ngay sau đó, âm thanh trận đấu bắt đầu được vang lên.

Sa Chu Mạn mệnh danh là thợ săn người mới, những Đấu giả mới bước vào thế giới này đều là con mồi dễ dàng bắt được với hắn, chúng là thứ công cụ để thỏa mãn niềm vui cuồng sát thú tính của hắn.

Sa Chu Mạn không chờ lâu, như mọi khi, hắn ta ngay lập tức thi triển kỹ năng Cửu Xà Hỏa Thủ, chín ngọn lửa tản ra khắp nơi và bắt đầu di chuyển loạn xạ không một phương hướng cố định. Và đích cuối mà chúng nhắm đến chính là cơ thể của Vương đang khổ sở chạy vòng quanh né tránh.

Để rồi trong phút chốc lơ là, Vương dính phải một đòn trong chúng, như đã được tính toán từ trước, một đòn dính thì những đòn khác cũng theo đó mà dồn hết vào Vương.

Vương ăn trọn chín đòn tấn công với công phá rúng động cả căn phòng.

Cả cơ thể Vương bị chính thứ lửa nóng đó thiêu đốt mà kêu gào điên dại.

Sa Chu Mạn tận hưởng cái cảnh tượng mà hắn đã tưởng tượng ra trước đó, nhưng hắn không ngờ rằng còn có thể nghe được tiếng hét ai oán của con mồi lâu đến như thế, đã trôi qua tận nửa phút còn gì. So với những con chuột nhắt trước kia bị hắn hạ thủ thì giỏi lắm chỉ hét được chưa tới ba giây, cho nên mà nói với hắn, Vương chính là một con chuột đáng giá nhất kể từ khi dùng Huyết Sát Lệnh.

Vương vẫn chịu đựng cơn đau thấu tận xương tủy, cơ thể cậu đã hoàn toàn bị ngọn lửa này thiêu đốt, thịt da đều đã bị cháy rụi. Tất cả mọi giác quan gần như bị đổ dồn vào thứ gọi là cơn đau thống khổ. Vương chẳng cảm nhận được gì ngoài cơn đau đang giằng xé mình từng khắc từng giây.

Để rồi Vương nhận ra, kẻ khinh địch vào phút chót lại chính là cậu.

Bạn đang đọc Hệ Thống Wibu sáng tác bởi WibuSystem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WibuSystem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.