Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ vàng mã. (5)

Phiên bản Dịch · 1508 chữ

- Trang ca, buổi sáng ta xem vật này, hẳn là từ trong đại mộ đi ra, chỉ là ta xem không chuẩn đây là cái mộ gì.

- Đây là vật khai quật sinh vũng hố, được bảo tồn vô cùng tốt, đồ vật có một ít vũng nước đọng giá trị sẽ cao hơn, xem hình dạng cùng tạo hình của giá nến này, là phong cách triều nhà Hán, dựa theo cách thức thi công mộ, ít nhất là vương hầu.

Theo như lời Trang Duệ, đồ vật ở vũng nước đọng, địa điểm khai quật phần lớn là ở Hồ Nam, Hồ Bắc cùng với vùng Chiết Giang, bình thường sắc thái biểu hiện sáng rõ, phần lớn mặt ngoài đều sáng loáng trong như gương, hoặc xanh trong suốt, giống như vừa mới được vớt ra từ trong nước.

Giải đáp cho Hầu Tử một hồi, Trang Duệ lại nhìn giá nến thanh đồng trên tay, còn có bốn cái, hình dáng đều như nhau, xem ra đường hành lang mộ táng kia không ngắn.

- Đại Ngưu, lúc ngươi vừa lấy ra thứ này, có phải trên mặt có màu sắc không hả?

Trang Duệ cầm một hình nộm bằng đồ gốm cao 20cm, hỏi Đại Ngưu.

Ánh mắt Đại Ngưu hết sức ngạc nhiên, liên tục gật đầu, nói:

- Đúng, làm sao ngài biết được? Ngài xem rất đúng, chỉ là không biết chuyện gì xảy ra, khi lấy ra, tất cả đều không có mày sắc.

- Haizz, đáng tiếc, Đại Ngưu, các ngươi đào sạch sẽ các đồ vật trong mộ không còn gì hả?

Nhìn hình nộm bằng đồ gốm này, trong lòng Trang Duệ có cảm giác mệt mỏi không có sức, màu sắc men gốm của hình nộm, nếu như bảo dưỡng tốt, không hẳn là không thể giữ lại nguyên hình dạng, nhưng bây giờ cũng đã bị phá hư rồi.

- Ông chủ, hỏi cái này làm gì?

Đại Ngưu nghe Trang Duệ nói xong, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác, Trang Duệ thấy bộ dạng của hắn, đã biết rõ trong mộ khẳng định còn có cái gì.

- Đại Ngưu, ngươi có biết hay không, đây là hành vi phạm pháp đó?

Trang Duệ thử thăm dò hỏi một câu.

Sau khi Đại Ngưu nghe Trang Duệ nói, chẳng hề để ý khua tay, nói:

- Phạm pháp cái gì? Chỗ chúng ta khắp nơi đều là phần mộ, ở quê nhà ít nhát cũng có vài trăm người đều đang đào, chính là dựa vào đào mộ, để kiếm tiền xây nhà, còn cưới vợ, dựa vào cái gì mà người khác có thể đào còn chúng ta thì không thể đào hả?

Hai anh em Đại Ngưu cũng thấy người khác đều đào mộ trong đêm, ban ngày thì ngủ ngon, thời gian qua rất là sảng khoái. Tình hình kinh tế dường như sẽ rất tốt, điều này làm cho hai anh em cảm thấy không được công bằng, liền lên núi tìm một phần mộ ẩn nấp tốt, đào ra những vật này.

- Kể cả là cục công an xem xét việc này?

Trang Duệ nghe xong mồ hôi chảy ròng ròng, một xã thì có vài trăm người trộm mộ cổ, vậy là một huyện hoặc một thành phố, sẽ có bao nhiêu người làm nghề này đây?

Phải biết rằng, khai quật khảo cổ là một việc rất đặc biệt, trong quá trình đào bới cần phải tỉ mỉ cẩn thận, chẳng những muốn bảo trì cổ mộ nguyên vẹn, mà ngay cả đường hành lang cũng không thể phá hư, bởi vì những cái thạch bích trên kia, thường thường đều có khắc họa tinh xảo.

Cho nên hiện trường khai quật cổ một, cũng phải do nhân viên chuyên nghiệp đến tiến hành, nhưng theo như lời Đại Ngưu nói, ở quê nhà khắp nơi đều có người đang đào bới cổ mộ. Trang Duệ không biết, sẽ có bao nhiêu mộ táng bị phá hư?

- Cục công an trông nom à, muốn đi vào chính là phạt tiền, trước mặt hai người hung dữ bọn ta đã bị phạt 5000 khối tiền, cho nên bọn ta mới cầm được đồ đến Bắc Kinh bán đó.

Theo lời nói của Đại Ngưu lại càng làm cho Trang Duệ im lặng, phá hư một giá trị cổ mộ, chỉ bị phạt 5000 khối tiền, như vậy người quản giáo, sẽ chủ làm cho người trộm mộ càng ngày càng nhiều, bầy không khí trộm mộ ngày càng ngang ngược hơn.

Trước kia chỉ là nghe nói phong trào trộm mộ ở Hà Nam, nhưng Trang Duệ không thể nào tưởng tượng được, trộm mộ lại có thể thành sản nghiệp, nông dân không trồng trọt, mà lại trộm mộ để sống.

Mà những nông dân trộm mộ này, đối với cổ mộ đã nguy hại, nhưng vẫn còn kém xa những kẻ trộm mộ chuyên nghiệp, thủ đoạn của bọn hắn còn kịch liệt hơn, thuốc nổ, búa, cái gì cũng dám dùng.

Bị những nông dân này đào qua mộ táng, giống như là bị châu chấu cướp sạch hoa màu, không có một ngọn cỏ, ngay cả cầm không được đồ vật nào, rất nhiều người sẽ cùng đập phá nát đi.

- Ông chủ, trong này còn mấy đồ vật nữa, ngài có muốn xem nữa hay không?

Đại Ngưu thấy Trang Duệ không nói câu nào, trong lòng không khỏi có chút bồn chồn, hắn cũng biết trộm mộ là phạm pháp, nếu như bị bắt, ít nhất cũng bị phạt năm ba ngàn, nhà bọn họ cũng không nhiều tiền như vậy.

- Còn có? Xem, muốn xem.

Sau khi Trang Duệ nghe được Đại Ngưu nói, lập tức tỉnh táo lại, tục ngữ nói loan thế hoàng kim, thịnh thế đồ cổ, hiện tại đồ cổ như là đứng đầu, những lái buôn di vật văn hóa đều đem ánh hướng chằm chằm nhìn về nông thôn.

Mà những người dân quê này có điều kiện gặp may mắn, cộng thêm trình độ văn hóa phổ biến khá thấp, căn bản là không rõ hành vi trộm mộ của bọn hắn, đối với những vật quý di sản văn hóa lịch sự còn sót lại bị phá hư.

Nhưng Trang Duệ có chút khó hiểu, đối với nạn buôn bán trộm mộ di sản văn hóa, một mực đả kích rất lớn, vì sao mà có nhiều chỗ còn có thể hiển nhiên trộm cổ mộ như thế, chẳng lẽ chính phủ ở những địa phương đó đều bất tài sao?

Thật sự là Trang Duệ không biết, tại khu vực Hà Nam, nhất là địa phương xung quanh núi Đặng, một đại quân trộm mộ ở gần Mạnh Huyện, cũng không dưới năm nghìn người, tục ngữ nói pháp luật không trách nhiều người, chỉ bằng mấy công an biên chế, căn bản là không nắm được.

Hơn nữa ngay cả những nhân viên chính phủ trong nhà, nói không chừng cũng đều có trông cậy vào việc này để kiếm sống, nên cho dù có bắt được tội phạm đang hoạt động lúc đó, nhưng cũng chỉ là phạt ít tiền, nếu quả thật muốn phạt, đoán chừng ngày hôm sau ra chỗ nào đó có thể bị một nhóm ông cụ bà cụ vât đán bọn họ, chuyện này không phải là chưa gặp qua.

Những kẻ trộm mộ ở địa phương này, của cải đều thuộc về tầng thấp nhất, thời điểm lúc ban đầu, bọn hắn vất vả đào đồ vàng mã, vật phẩm hoàn chỉnh cũng chỉ có bán được mấy trăm khối, thậm chí hơn mười khối tiền cũng có thể bán đi.

Sau khi đồ cổ được phát triển hơn, những người này cũng cảm giác thấy mình bị chịu thiệt, dần dần để cả gia đình trộm mộ, trở thành hành động tập thể.

Mấy nhà có quan hệ không tệ, kết hợp cùng một chỗ, phân công rõ ràng, có người phụ trách trộm mộ, có người phụ trách trông chừng, đặc biệt phái người nằm vùng ở cửa ra vào thông hành, thấy cảnh sát đi ra ngoài cánh cửa, phải báo tin cho bên kia, việc này làm cho công tác của cảnh sát cũng khó hơn nhiều.

Cho dù có một số vụ án kinh động đến cấp cao, lực lượng bắt đầu được điều động đến, cũng để cho bọn họ biến mất một thời gian, sau khi lực lượng đi qua, đến tối lại tiếp tục trộm mộ, tổ chuyên án cũng không thể thường trú được ở nơi đó?

Cho nên những gia đình trộm mộ tập thể, thì không có cách nào cấm tiệt, còn nếu tiếp tục tồn tại, sẽ như con chuột dưới đất, trộm mộ sẽ phá đi một mộ táng cổ đại quý báu.

Bạn đang đọc Hoàng Kim Đồng của Đả Nhãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.