Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúng ta làm quen đi 2

Tiểu thuyết gốc · 990 chữ

Trong khi đang trò chuyện với em thì điện thoại tôi kêu lên:

"Mình bắt chước loài mèo kêu nha

Kêu cùng anh méo meo meo meo

Em chỉ muốn ôm anh nhõng nhẽo

Aizo meo meo meo meo mèo"

Thấy vậy tay tôi liền nhanh tay bật máy lên, bên đầu dây kia vang tiếng một người đàn ông:

" Mày làm gì mà qua nhà mày gọi mãi không được vậy làm tao phải nói dối là mày qua chỗ tao chơi với mẹ mày đấy, lần này mày nợ tao một kèo bao nước nha.

- Mà sao tao vừa check định vị mày lại đang ở bệnh viện Thần Đằng vậy đừng nói mày đánh nhau đấy nha haha, hay là phải lòng một em gái nào xinh đẹp nên bỏ trốn cùng cô ấy nhưng giữa đường bị nhà cô ấy bắt gặp và đánh cho một trận".

Vừa nói hắn ta vừa cười với giọng điệu trêu tức tôi qua điện thoại làm tôi tức chết mà không nói được gì, được một lúc giọng nói ấy lại vang lên tiếp:

" Không đùa nữa mày đang ở phòng nào để tao qua chăm"

Cái tên khốn cười tôi không ngoài ai khác chính là bạn thân nối khố cởi chuồng chăn trâu với tôi, tên của hắn ta là Phạm Minh Điệp. Nghe cách nói chuyện có vẻ trẻ trâu thế thôi nhưng tên này tính ra cũng giỏi lắm đấy, 16 năm học học sinh giỏi cấp thành phố, chuyên ngành IT.

Cái định vị khi nãy tên này nói là hắn ta hack vào dữ liệu máy để tìm ra tôi. Mà chuyện này cũng bình thường thôi,nhớ lại ngày trước thời cấp 3 tôi với tên này máu liều còn nhiều hơn máu não còn hack vào dữ liệu máy tính trường để xem trước đáp án bài thi kia mà, đợt đó trường bạo loạn lên hết vì lộ đề thi và thông báo nếu bắt được hung thủ sẽ đuổi học làm hai thằng sợ đái cả ra máu.

"Tao đang ở phòng hồi sức cũng ổn rồi để tý nữa tao gọi về nhà bảo đang ở nhà mày vài hôm, nếu không nhà tao biết tao đánh nhau thì tao bị đuổi ra khỏi nhà mất"

Tôi nói với một giọng điệu bất lực.

"OK! Vậy 30p nữa tao qua mày nằm nghỉ trước đi" Điệp nói xong và tắt máy.

Lúc này tôi quay ra nhìn em thấy khuôn mặt em cố gắng nhịn cười đến phát khóc.

" Không ngờ anh lớn tuổi như này còn để nhạc chờ là bài hát đáng yêu như vậy đấy"

Mai Tuyết vừa lấy tay che miệng cố không phát ra tiếng cười vừa nói với tôi.

Haiz!

Thấy vậy Thiên Linh thở dài:

" Em muốn cười thì cứ cười đi, vốn dĩ bài hát này có khá nhiều ký ức vui buồn lẫn lộn với anh lắm, có lần anh đang xem phim ma ở rạp chiếu phim đang đến đoạn gay cấn và máu me thì có người gọi đến mà anh thì không tắt chuông, kết quả thì em chắc cũng đoán được rồi đấy, mọi người nhìn anh với vẻ mặt chỉ muốn đánh cho anh một trận"

Tôi nói với vẻ mặt trông khá là buồn cười .

Nghe tôi kể truyện mà em vừa ôm bụng vừa cười, nhìn em cười làm tôi cũng cười lây. Có thể nói em rất là xinh, lúc này trong đầu tôi thoáng chốc hiện lên suy nghĩ : " Kể mà em ấy là người yêu của tôi thì tốt biết mấy."

Lúc này bổng nhiên em nhìn thẳng vào mắt tôi và thấy tôi đang chăm chú nhìn em, ngại quá tôi quay đầu đi chỗ khác và ho chỉ vào chai nước trên bàn:

" Em lấy hộ anh chai nước trên bàn được không anh hơi khát nước"

Mặc dù em biết tôi đang đánh trống lảng nhưng tay vẫn lấy cốc nước đưa cho tôi.

Vừa uống nược một ngụm nước thì em hỏi tôi là:

"Anh có người yêu chưa? Anh cảm thấy em thế nào có muốn làm bạn trai em không"

- Phụt !!!.

Ngụm nước mới uống xuống cổ họng phun thẳng ra ngoài làm ướt hết cả chăn.

Thiên Linh lau miệng và nhìn cô ấy với vẻ mặt ??????????

"Em đang đùa anh đấy à?" Tôi hỏi lại em.

Cô ấy nhìn tôi và nói với một giọng điệu ngây thơ :

"Tất nhiên là không rồi, làm gì có ai lại đùa giởn trong chuyện này đúng không"

"Nhưng tôi và em chỉ mới quen thôi mà nếu nói ra thì đúng là chỉ mới biết nhiều nhất là tên của nhau"

Thiên Linh đáp lại với vẻ mặt nghi hoặc.

Mai Tuyết : "Đúng vậy chúng ta mới chỉ biết tên của nhau thôi."

Thiên Linh :" Nhưng mà"

Chưa kịp để tôi nói hết câu em ấy nói tiếp:

"Nhưng mà đối với một cô gái chưa gặp lần nào mà anh dám lấy cả tính mạng mình ra để bảo vệ cho em cho dù bọn côn đồ kia có 4 đến 5 người trong khi anh chỉ có 1 mình, chỉ vậy thôi thì bất kỳ cô gái nào cũng sẵn sàng siêu lòng vì anh rồi.

Tất nhiên em không phải loại con gái dễ dãi như anh nghĩ đâu, muốn được lên làm bạn trai chính thức của em thì phải còn phải xem xét biểu hiện sau này của anh nữa kia"

Tôi đang định bảo em suy nghĩ lại thì.

Két !

" Thiên Linh còn thở không con bố nuôi đến chăm con đây"

Một thanh niên cao tầm 1m8 tay hai tay cầm hai túi sách hoa quả và bánh kẹo mở cửa đi vào.

Bạn đang đọc Hồi Ức Yêu Em sáng tác bởi ThienlinhTienanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienlinhTienanh
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.