Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỗng Dưng Đổi Ý

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Lượt đấu thứ nhất đã bắt đầu. Chứng kiến các trận đấu trên lôi đài, Lâm Thu đột nhiên nghi ngờ.

Chắc chắn có gì đó mờ ám trong cuộc thi này.

Nếu không tại sao cho tới bây giờ vẫn chưa có trận đấu quyết liệt nào?

Các lượt đấu tuần tự diễn ra và những người chơi chiến thắng được thăng cấp lần lượt xuất hiện.

Thời gian của lượt đấu cuối cùng đã đến.

Lâm Thu ra sân khiến khán giả trào dâng một tràng la mắng chói tai, hắn sờ sờ mũi.

Vận may tốt không phải là lỗi của ta, các ngươi đối xử với ta như vậy có hợp lý không?

Hiện tại ta vẫn còn là một đứa trẻ và một tháng nữa mới trở thành người lớn.

Không đúng, có vẻ là do trong buổi phỏng vấn trước cuộc thi, chính ta đã khiêu khích tất cả bọn họ.

Chính vì thế nên bọn họ mới nhắm vào ta như thế phải không?

Tất cả mọi người đều có trí nhớ tốt vậy sao. Thế mà chính ta lại gần như quên béng mất chuyện đó.

Không khí lúc Điển Lôi ra sân thật sự khác biệt hoàn toàn với Lâm Thu.

Hắn vừa bước lên lôi đài, hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

“Điển Lôi, hãy dạy dỗ tên nhãi đáng ghét này đi!”

“Chính xác, tôi chưa bao giờ thấy ai kiêu ngạo như cậu ta!”

“Điển Lôi cố lên!”

Sự xuất hiện của Lâm Thu đã thu hút toàn bộ sự chú ý của khán giả. Tình hình phát sóng trực tiếp trên mạng cũng tương tự.

Có 8 phòng phát trực tiếp cho mỗi lôi đài nhưng lúc này phòng của những cặp đấu còn lại chẳng có mấy người xem.

Mà phòng phát của Lâm Thu và Điển Lôi thì tăng nhanh chóng mặt đến hơn cả triệu người, hơn nữa con số vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Nhìn thấy Điển Lôi đang đứng ở đó chuẩn bị, Lâm Thu hít sâu một hơi, không khỏi nhếch môi cười.

“Lâm Thu, vận may của ngươi đã không còn, gặp phải ta ở vòng đấu này, thật xui xẻo cho ngươi. Một khi trận đấu bắt đầu, đừng mong có cơ hội ra tay, ta sẽ đánh bại ngươi chỉ trong một nốt nhạc.”

“Ồ!”

Điển Lôi: ==

Ta đang đe doạ ngươi trước trận đấu, ngươi có thể cho ta chút thể diện không?

“Bỗng dưng ta đổi ý rồi, ta sẽ từ từ tra tấn ngươi, để ngươi thua đến không còn thể diện trong trận này.”

“Ồ!”

“Con mẹ nó ngươi không thể nói gì khác à?”

“Có thể!”

Điển Lôi: (((φ(◎ロ◎;)φ)))

Trọng tài thấy Điển Lôi sắp mất kiềm chế đành nhanh chóng tuyên bố bắt đầu.

“Ngươi nên sớm hoá thú đi, nếu không sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu.”

“Không cần.”

Mẹ kiếp, đúng là kiệm lời như vàng.

Điển Lôi cũng không thèm quan tâm nữa, hắn trực tiếp khởi động linh lực, nguồn năng lượng sấm sét nhanh chóng dâng trào trong cơ thể.

“Lâm Thu, ta muốn cho ngươi thấy khoảng cách giữa ta và ngươi lớn đến mức nào!”

“Chết đi, sét đánh!”

Theo tiếng quát lớn của Điển Lôi, dị năng hệ lôi bắt đầu ngưng tụ phía trên đỉnh đầu Lâm Thu.

Chỉ thấy một tia sét to bằng ngón tay cái chuẩn bị đánh xuống đầu Lâm Thu.

Nhìn tia sét từ trên cao rơi xuống, Lâm Thu nhanh chóng tránh sang một bên.

Tia sét mạnh mẽ đánh vào chỗ Lâm Thu vừa đứng, lôi đài bị thủng một lỗ lớn, có thể nhìn thấy sức mạnh của lôi điện mạnh mẽ và chính xác đến mức nào.

“Thời gian tụ lực quá lâu, các đối thủ trước của ngươi đều là bia đỡ đạn à? Nếu không làm sao ngươi có thể đánh trúng bọn hắn được?”

Điển Lôi không ngờ lôi kích của mình lại dễ dàng bị Lâm Thu hoá giải như vậy. Hắn vốn đã chuẩn bị nghe tiếng reo hò của khán giả, bây giờ lại cảm thấy như bị nghẹn ở cổ, cảm giác cực kỳ khó chịu.

“Sao có thể? Làm sao ngươi có thể tránh thoát công kích của ta?”

“Sét đánh!”

Lâm Thu lại dễ dàng né tránh:

“Sét đánh!”

Lâm Thu vừa nhảy qua nhảy lại né tránh tia sét, vừa ngáp dài nhìn Điển Lôi.

Điển Lôi cuối cùng đã nhận ra sét đánh không thể đánh trúng Lâm Thu.

“Không ngờ ngươi lại có thể né tránh đòn này, đã vậy… là ngươi ép ta!”

“Linh kỹ - Biển sét!!”

Trong phút chốc, nguồn linh lực trong người Điển Lôi bắt đầu tiêu hao điên cuồng, cùng lúc đó chiêu thức của hắn đang ngày càng khuếch trương.

Nét mặt Lâm Thu dần trở nên nghiêm túc, có vẻ như đây là một chiêu tấn công tầm xa. Tuyệt đối không thể để cậu ta ra chiêu, nếu không hắn sẽ không thể chịu được.

Hai chân Lâm Thu bỗng dưng đạp mạnh và lao về phía Điển Lôi như một mũi tên.

Điển Lôi không khỏi lo lắng sốt ruột khi nhìn thấy Lâm Thu đang lao về phía mình.

Ngươi không phải sở hữu dị năng hoá thú ư?

Ít nhất hãy biến thân trước rồi mới lao về phía ta chứ.

Phải mất 2 giây để chiêu cuối của ta hoàn thành!

Tại sao ngươi lại đột nhiên lao về phía ta như vậy, thật bực bội!

Tất nhiên Lâm Thu không biết suy nghĩ của Điển Lôi nhưng hắn hiểu rất rõ chiêu thức tầm xa này sẽ cần thời gian tụ lực.

Cách hoá giải rất đơn giản, chỉ cần phá ngang trước khi hắn ta hoàn thành chiêu thức.

Mặc dù Lâm Thu chưa hoá thú nhưng hắn hoàn toàn có thể sử dụng chiêu bật nhảy như khi đã biến thân.

May mắn là lôi đài này không quá lớn, Lâm Thu chỉ cần đúng 0,5 giây để xuất hiện trước mặt Điển Lôi.

Sau đó hắn vung nắm đấm vào mặt Điển Lôi.

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục: Mỗi Ngày Ta Rút Một Kỹ Năng của Thư Mộng Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 278

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.