Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đa Tử Đa Phúc Hệ Thống

Phiên bản Dịch · 1858 chữ

Năm năm sau tận thế!

Lam Tinh, Cửu Châu Quốc, Vân Phủ , thành Tinh Vân. 

“Phù,cuối cùng cũng kiểm đủ tiền để ở trong thành tháng này rồi. ” Diệp Vân Dật quay trở lại nhà gỗ nhỏ, bỏ nông cụ xuống, thở dài một hơi.

Hắn nhìn lên bầu trời tối đen.

Một hai giờ nữa, Huyết Nguyệt (Trăng máu) sẽ lại xuất hiện trên bầu trời.

Dù năm năm đã trôi qua.  

Nhưng mà buổi tối ngày này năm năm trước vẫn còn in đậm trong tâm trí hắn. 

Ngày đó, hắn vừa mới xuyên qua, đang còn nghĩ sắp tới thể nghiệm nền văn mình mới trên Lam Tinh này .

Nhưng mà !

Đêm đó!   

Huyết Nguyệt buông xuống!  

Toàn bộ Lam Tinh chìm trong một phiến Huyết Quang 

Dị biến giáng lâm!

Dưới sự gia trì của lực lượng thần kì, động vật và thực vật của Lam Tinh sinh trưởng tốt hơn, sau đó chúng điên cuồng tàn sát nhân loại

Tại trước mặt hắn, có một nam tử đang bị một loài phong trưởng Ba San Hổ(*) hấp thụ đại não, những chiếc lá ngạnh sinh nghiền nát não bộ, máu và não bắn ra tung tóe trước mặt hắn.

(*)Cây Thường Xuân

Biến cố đột ngột xảy ra, không ai kịp phản ứng.

Nhân loại tử vong thảm trọng.

Trật tự bị sụp đổ!

Công nghệ kĩ thuật bị thất lạc! 

Một năm trôi qua!

Người ta phát hiện ra, ngay cả khi công nghệ bị thất lạc, chúng ta cũng không đến nỗi tay không trói gà không chặt! 

Có một bộ phận nhân loại, cũng thu được lực lượng khi Huyết Nguyệt phủ xuống.

Cũng giống như những loài động thực vật đó !

Những loài động vật khát máu được gọi là dị thú!

Còn những người thu được lực lượng thì được gọi là dị nhân!  

Dị nhân sinh trưởng theo thời gian hoặc là thôn phệ tinh hạch của dị thú, từ đó sức mạnh sẽ được đề thăng.  

Vì vậy, các nơi bắt đầu sôi nổi lập thành lũy, xây dựng tường cao ở các thành phố xoay quanh dị nhân,

Sau đó thu nhận những người còn sống sót, bảo tồn văn minh nhân loại.

Chỉ là, tại thời mạt thế như vậy.

Trật tự đã được thiết lập lại.  

Dị nhân mới là những người có quyền lên tiếng. Chỉ có trở thành dị nhân, mới được tôn trọng và quyền lực 

Còn những người bình thường như bọn hắn, chỉ có thể làm việc chăm chỉ bên trong thành lũy.

Như những con ong thợ, cung cấp vật tư cho các thượng vị giả. 

Diệp Vân Dật suy nghĩ về điều đó, sau đó lại thở dài. 

Nằm trên chiếc giường nhỏ.

Mọi người phân thành đẳng cấp Tam Lục Cửu (3 6 9)

(DG: Cái này là phân chia giai cấp thời xưa gì đó.) 

Vị trí tối thượng tất nhiên là những dị nhân. 

Thứ hai là những người trả tiền thuê nhà.

Bọn họ là những người ở trong thành lũy, mặc dù không phải là tuyệt đối an toàn, nhưng có thể yên ổn sinh hoạt, an ninh công cộng cũng khá được đảm bảo phần nào.  

Tệ nhất, chính là những người già yếu, bệnh tật và tàn tật, không có khả năng trả tiền thuê nha, bị đẩy ra khỏi thành lũy, sống dựa vào tường thành.  

Sự an toàn của họ hoàn toàn không được đảm bảo, những vết máu trên tường thành đã chỉ rõ điều đó.  

“Trong cái thời mạt thế này, kiếm được một góc an phận cũng là một điều xa xỉ, mẹ kiếp!”

Diệp Vân Dật nghĩ, trong lòng hắn có một vạn cái MMP chạy qua, hắn khả năng là một xuyên việt giả tệ nhất. 

Không nói tới không có Kim Chỉ Thủ (Ngón tay vàng)

Còn gặp phải mạt thế

Trở thành một con “Ong thợ”

Miệng nói một câu “chết tiệt“

Khoảnh khắc tiếp theo 

Màn hình đột nhiên sáng lên!】  

【Chúc mừng kí chủ đã khai mở Đa Tử Đa Phúc Hệ Thống】

Trong nhất thời, Diệp Vân Dật trở nên sửng sốt. 

Đa Tử Đa Phúc Hệ Thống ?

【Đa Tử Đa Phúc Hệ Thống:Kí chủ lấy vợ có thể nhận khen thưởng! Thê tử sinh ký chủ mang thai có thể thu được phần thưởng Thần Cấp! Kí chủ sinh con nối dõi có thể nhận được phần thưởng cấp Siêu Thần !】

【Đa Tử Đa Phúc ! Càng sinh nhiều con, phần thưởng càng nhiều !】

【Đã phát tân thủ đại lễ bao!】 

【Chúc mừng kí chủ, đã thu hoạch được 6 viên tinh hạch dị thú Thanh Đồng hậu kì!】 

【Chúc mừng kí chủ, đã thu hoạch được một lọ dược tề cấp thấp, có thể chữa lành vết thương ngoài da!】

【Chúc mừng kí chủ, đã thu được một thẻ tiến giai cấp Thanh Đồng!】 

【Chúc mừng kí chủ, đã thu được một chiến Phủ có thể tăng cấp!】

【Chúc mừng kí chủ, đã thu được không gian hệ thống 1000 lập phương!】

Từng đợt ánh sáng xuất hiện,

Diệp Vân Dật càng choáng váng. 

Điều hắn quan tâm nhất chính là tinh hạch dị thú cấp Thanh Đồng, cùng với thẻ tiến giai cấp Thanh Đồng!  

Trong 5 năm qua, nhân loại đã phân ra đẳng cấp của dị nhân và dị thú.

Phân biệt là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Kim Cương, Tinh Thần, Vương Cấp . Mỗi một loại đều chia ra ba giai đoạn tiền kì, trung kì và hậu kì

Hiện tại, Diệp Vân Dật có thể sử dụng trực tiếp sử dụng thẻ để tiến giai cấp Thanh Đồng!

Khoảnh khách tiếp theo !  

Một cỗ lực lượng tràn trong cơ thể Diệp Vân Dật.

Giống như hai mạch Nhâm Đốc được khai mở ! 

Sau đó, Diệp Vân Dật vung quyền.

Ầm !  

Một tiếng nổ siêu thanh vang lên.

Này !! 

Đây chính là sức mạnh của dị nhân !

Hơn nữa, đây chỉ lực lượng vừa tiến vào cấp Thanh Đồng mà thôi

Ngay sau đó, một màn sáng tiến vào mặt Diệp Vân Dật. 

【Tính Danh:Diệp Vân Dật】

【Chiều cao:185cm】

【Cấp độ:Thanh đồng tiền kì】 

【Kỹ năng:Không】 

【Vũ khí:Chiến Phủ có thể tăng cấp】 

Sau khi màn sáng sáng lên.

Tâm thân Diệp Vân Dật hơi động! 

Một cái cự Phủ cao bằng con người xuất hiện trong tay Diệp Vân Dật

Trọng lượng này, cũng khiến một người đã trở thành dị nhân như Diệp Vân Dật, cánh tay cũng đột nhiên trùng xuống.

Hắn nhìn vào cự phủ.

Cự phủ cao bằng người, toàn thân u ám, chỉ có phủ nhận là màu trắng, phóng ra hàn quang lăng lệ.

Chỉ cần nhìn qua cũng đủ thấy nó nặng nề và sắc bén! 

Hảo binh khí !  

Diệp Vân Dật cất nó đi, rồi nhìn vào những viên tinh hạch màu xanh, lấy ra một viên rồi hấp thụ nó.

Chỉ có điều.  

Tốc độ hấp thụ rất chậm. 

“Xem ra không thể cắn một miếng là béo lên được.”

Diệp Vân Dật suy nghĩ một chút, sau đó cầm một viên tinh hạch và bước ra khỏi nhà !

Hôm nay, trước tiên cải thiện cuộc sống của mình !  

Về phần sau đó, cần nhanh chóng hoàn thành đại nghiệp “Đa Bảo Đa Phúc” a. 

Một lúc sau. 

Diệp Vân Dật mang theo một cái chân dã trư và một số đồ vật trở về, đương nhiên trong túi còn mang theo 9 viên tinh hạch thanh đồng tiền kì, 9 viên tinh hạch thanh đồng trung kì.   

Điều đó nghĩa là hắn mới mua sắm chỉ tốn một viên thanh đồng tiền kì. 

Lúc này Diệp Vân Dật đã gây nên sự chú ý khắp nơi.  

Những người sống sót ở hai bên đường nhìn chằm chàm vào chiếc giò heo và đồ vật mà hắn mang theo.

Nước miếng từ trong miệng bọn họ chảy ròng ròng vì thèm thuốc 

Tiền lương một tháng làm việc cật lực của bọn hắn chỉ là 2 viên tinh thạch thanh đồng tiền kì. Một viên để trả tiền thuê nhà, còn lại một viên thì để mua nhu yếu phẩm dành cho bản thân. 

Mặc dù vậy, bọn hắn vẫn ko đủ ăn.

Những lúc đói, họ chỉ có dựa vào uống nước để thỏa mãn.

Cũng có người muốn lên cướp lấy, nhưng khi nhìn thấy dáng người cao lớn và sức lực khi gánh đồ trên của Diệp Vân Dật, thì liền tỏ ra bất lực.    

Hiện tại bọn họ đều sức cùng lực kiệt, đừng nói chuyện cướp nó, hiện tại dục vọng ham muốn mỗi ngày đều hạ thấp. Ngoài việc ăn với ngủ, ngay cả dục vọng sinh hài tử đều không có.

Diệp Vân Dật quay lại căn nhà của mình dưới ánh mắt theo dõi của mọi người. 

Đồng thời. 

Ở một nơi xa. 

Có một nữ sinh cũng đang nhìn Diệp Vân Dật.  

Nữ sinh có đôi mắt đen và trong trẻo, khuôn mặt nhỏ cỡ lòng bàn tay, đôi mày lá liễu cùng đôi môi anh đào khơi gợi lên những tưởng tượng xa vời.  

Thân hình cao ráo, dù cho có chút suy dinh dưỡng, nhưng vẫn thấy một số chỗ lồi lõm.   

Dù đôi chân thon dài được phủ trong chiếc quần vải gai, cũng không thể che được sự bắt mắt.   

Bất quá.  

Nữ sinh này hiện đang chống gậy, một bên chân xuất hiện một vết thương được băng bó, máu vẫn còn đang rỉ ra. 

Cô nhìn về phía trước, với ánh mắt tuyệt vọng !   

Cô vốn xuất thân từ một gia đình khá giả, ở trường học cũng được vạn chúng chú mục, có vô số người tỏ tình, đã lẽ sẽ có một tương lai tươi sáng, thế nhưng ngày tận thế kéo tới.

Người thân thì bị dị thú xé xác !  

Cô có khí vận tốt, nên được vào trong thành lũy, nhờ nỗ lực làm việc, nên đã có một chỗ ở an ổn.  

Tuy nhiên, ngày hôm qua, cô đã bị thương khi đang làm việc.  

Hiện tại đã sắp đến ngày trả tiền thuê nhà, cô chắc chắn sẽ không trả nổi. 

Cô chuẩn bị mượn chút tiền từ hàng xóm. 

Thế nhưng lại gặp   

Tại thời buổi tận bế này, khẩu phần lương thực không đủ, ai lại cho người ngoài mượn !  

Không thể trả tiền thuê nhà. 

Chỉ có thể bị đuổi ra khỏi thành.

Nghĩ tới điều này  

Chu Hoài Vi không khỏi rùng mình. 

Cô hiện tại như vậy, nếu ra khỏi thành, chỉ có một con đường chết, có thể cô sẽ không chết vì dị thú, mà sẽ bị những người bên ngoài thành lăng nhục tới chết. 

Cô nhìn Diệp Vân Diệt bước vào nhà, liền nghiến răng lại.

Mang trong lòng tia hi vọng cuối cùng!  

Liền chống gậy bước tới căn nhà gỗ.

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.