Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hấp thu hơn một trăm viên tinh hạch !

Phiên bản Dịch · 1366 chữ

Biến cố đột nhiên xảy đến khiến Trương Cường và đám người bị chấn kinh !

“Sao người giám !”Theo tiếng hét của Trương Cường, đám người khác cũng lao về phía Diệp Vân Dật

Diệp Vân Dật rút chiếc cự phủ sau lưng.

Ném về phía một gã tiểu đệ !

Vù !

Cự phủ xé gió lao đi !

Quay vòng trong không khí !

Hướng về gã tiểu đệ !

Gã tiểu đệ nhìn chiếc cự phủ lao đến với tốc độ cao, cũng không kịp phản ứng, đôi mắt mở lớn !

Bất thình lình, phát hiện cự phủ chạm vào eo của mình !

Rồi bay ra phía sau !

Cắt ngang eo !

“A!”

Một tiếng kêu đau đớn vang lên !

Ngay cả Trương Cường hai mắt cũng phải nheo lại !

Không đúng !

Đây không phải là sức mạnh mà cấp độ Bạch Ngân sơ kì có thể có được !

“Ngươi là Bạch Ngân trung kì!”

Trương Cường không ngờ lần này mình gặp phải tình huống khó khắn, chỉ trong chốc lát, đã mất đi hai gã tiểu đệ.

Hắn lúc này cũng đang rất tức giận.

Dẫm mạnh một chân !

Mặt đất nứt nẻ !

Trương Cương lao nhanh về phía Diệp Vân Dật !

Nhất quyền !

Oanh bạo không khí !

Âm thanh to lớn làm màng nhĩ của mọi người trở nên đau đớn.

Đông !

Hai nắm đấm va chạm vào nhau !

Trương Cường bất khả tư nghị nhìn Diệp Vân Dật vừa đối quyền với mình.

Tiểu tử này !

Có thể đón nhận một quyền của mình !

“Mày, có vẻ cũng không được mạnh cho lắm” Diệp Vân Dật ngẩng đầu lên, và nhìn chằm chằm Trương Cường nói.

“Chết đi cho ta !” Trương Cường tính đổi quyền thằng trảo, ý đồ bắt lấy Diệp Vân Dật, nhưng không biết là ý định của hắn đã bị Diệp Vân Dật nhìn thấu.

Với sự gia trì của thần cấp kĩ năng Liệp Sát, Diệp Vân Dật có thể đoán được động tác tiếp theo của Trương Cường.

Né tránh đối đối diện!

Diệp Vân Dật cũng hiểu, Trương Cường không phải là dị nhân Bạch Ngân bình thường, e răng tên này xuất thân là xã hội đen, sống bằng nghề cướp bóc, kinh nghiệm chiến đấu cũng không nông cạn.

Đông đông đông !

Một quyền !

Lại một quyền !

Cả hai chiến đấu theo cách nguyên thủy nhất !

“Chết!”

Trương Cường cũng không nghĩ Diệp Vân Dật lại mạnh đến vậy, một quyền tiếp theo, hắn ngưng tụ khí lực toàn thân.

Y phục phần thân trên bị nổ tung, lộ ra cơ bắp của hắn !

Một quyền phá không !

Đánh mạnh về phía Diệp Vân Dật .

Diệp Vân Dật cũng tung ra một quyền !

Hai nắm đấm lại va chạm vào nhau !

Ầm !

Giống như một vụ nổ nhỏ !

Trong chốc lát, phong lãng nổi lên, chiếc thùng xe phía sau cùng xe ngựa tách rời !

Cái lồng sắt cũng bị thổi bay ra vài mét, rồi rơi xuống đất.

Trong lồng sắt, hai người ngã xuống, váy bị tốc lên. Hai đôi chân thon ngọc lộ ra.

Lúc này hai người cũng nhìn rõ trạng diện trên chiến trường.

Các nàng nhìn thấy thi thể của mộ vài tiểu đệ.

Sau đó lại nhìn Diệp Vân Dật, ánh mắt đều run rẩy.

Đây là anh ta giết ?!

Chỉ có một người, lại giết nhiều người như vậy, đã thế còn có thể đánh ngang tay với Trương Cường ?!

Trương Cường và đồng bọn của hắn đang gặp rắc rối !

Bên này !

Diệp Vân Dật sau khi nắm đấm va chạm với Trương Cường, cơ thể cũng lảo đảo về phía sau, cần mất vài bước mới ổn định cơ thể.

Trương Cường cũng không khá hơn là bao.

Cũng phải lùi lại phía sau, khóe miệng còn rỉ máu.

Tại lúc Diệp Vân Dật còn nghĩ cách đối phó.

Một đạo âm thanh truyền tới.

Cộc cộc cộc.

Diệp Vân Dật nhìn quanh, một cái túi lớn, rơi cạnh lồng giam không xa.

Bên trong đều chứa tinh hạch.   

Lộ ra trong ánh sáng, đại đa số là tinh hạch Thanh Đồng hậu kì màu xanh lục.

Cũng có không ít tinh hạch màu trắng.

Trương Cường cũng nhìn thấy chúng !

Những thứ này, là tinh hạch bọn chúng cướp được từ Hàn gia, cùng một số là của bọn chúng .

Tổng cộng có hơn một trăm viên !

Tất cả đều là tinh hạch của dị thú cấp Thanh Đồng hậu kì và cấp độ Bạch Ngân.

Diệp Vân Dật nhìn nhìn, sau đó thân hình lóe lên, trực tiếp lao về hướng tinh hạch.

Nhìn thấy điều này, Trương Cường cũng gấp gáp !

Liền lao theo sau Diệp Vân Dật .

Diệp Vân Dật lao lên đầu tiên, cầm túi đựng tinh hạch lên !

Hấp thụ !

Một luồn năng lượng mạnh mẽ truyền vào cơ thể Diệp Vân Dật !

Bên này, Trương Cường nhìn thấy động tác của Diệp Vân Dật, khóe miệng cũng nhếch lên cười !

Hảo tiểu tử, dĩ nhiên lại quay lưng lại đối thủ để hấp thu tinh hạch

Thật là não tàn !

Ngươi lấy tinh hạch thì có ích gì ? Mặc dù dị nhân có thể hấp thu tinh hạch, nhưng tốc độ rất chậm ! Đúng là đi tìm chết !

Gã liền biến đổi nắm tay thành trảo, hướng về phía tim Diệp Vân Dật

Lấy mạng hắn !

Khoảnh khắc tiếp theo !

Một bàn tay bắt lấy cánh tay của Trương Cường !

Rắc !

Tiếng xương gãy đột nhiên vang lên !

“Người, quá yếu。” Diệp Vân Dật nhìn Trương Cường, cười nói.

Tuy nhiên, nụ cười này, trong mắt Trương Cường, giống như tử thần tới từ địa ngục !

Diệp Vân Dật nhìn vào màn sáng.

【Tính danh: Diệp Vân Dật】

【Chiều cao; 185cm】

【Cấp độ: Bạch Ngân hậu kì】

【Kĩ năng: Tăng tốc hấp thu, thần cấp kĩ năng Liệp Sát】

【Vũ khí: Chiến phủ có thể tăng cấp】

“Ngươi!”Trương Cường nhìn với vẻ khó tin !

Cái quái gì đang xảy ra vậy ?!

Vừa rồi kẻ này cũng chỉ là ngang ngang với mình, tại sao chỉ chốc lát, lại trở thành như vậy?

Trước khi kịp phản ứng, cơ thể hắn liền bay lên không trung !

Đông !

Diệp Vân Dật đập cả người gã vào cây cổ thụ !

Trong chốc lát, vụn gỗ bay lả tả !

Sau đó lại nhấc lên, lại đập xuống !

Đông đông đông !

Ầm !

Trong chốc lát, đại thụ ngã xuống !

Phốc xuy !

Một ngụm máu từ trong miệng Trương Cường tuôn ra.

Hắn oán hận nhìn Diệp Vân Dật, tính nói điều gì đó.

Thì bàn tay của Diệp Vân Dật đã chộp vào đầu gã.

Phát lực !

Bụp !

Giống như nghiền nát quả dưa hấu, máu bắn ra khắp nơi!

“A!”Phía xa chỉ còn hai gã tiểu đệ hét lên sợ hãi.

Sau đó quỳ xuống , nói với Diệp Vân Dật “Đại ca ! Đại ca! Xin ngài hãy tha cho chúng tôi, chung ta nguyện ý làm tiểu đệ cho ngài, vì ngài làm trâu làm ngựa”

“Xin hay tha cho chúng tôi, tất cả đều là chủ ý của Trương Cường, chúng tôi chưa bao giờ nghĩ đến tấn công ngài.”

“Làm ơn, làm ơn”.

Lời còn chưa nói xong !

Thì nhìn thấy Diệp Vân Dật cầm cụ phủ đi tới ,

Hai cú bổ, ánh mắt của bọn họ tan rã.

Kế tiếp, Diệp Vân Dật lau máu trên lưỡi phủ

Sau đó, hắn nhìn hai cô gái ở trong lồng giam.

Ngoại hình, không hề thua kém Chu Hoài Vi !

Lúc này, khuôn mặt đang đẫm nước mắt, làm cho người khác cảm thấy đáng thương.

Vừa suy nghĩ, Diệp Vân Dật vừa đi về phía hai người.

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.