Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ giờ chúng ta là người một nhà!

Phiên bản Dịch · 1688 chữ

Ai có thể cho bọn họ biết, đây là chuyện gì ?!

Tại trong ánh mặt của bọn hắn.

Ba người Diệp Vân Dật đang từ từ đi tới.

Sau đó đi vào thành trước ánh mắt ngạc nhiên của nhóm người.

Đối mặt với ảnh mắt của những dị nhân xa lạ, Hàn Băng Tuyết và Hàn Băng Ngọc ở phía sau đều thấy xấu hổ, im lặng cúi đầu.

Khoảnh khắc tiếp theo

Truy Phong Báo dưới thân họ đột nhiên tăng tốc.

Chờ đến khi ba người đi khuất.

Đám người dị nhân đột nhiên nào động.

“Móa ơi!Ta đã nhìn thấy gì? Đó là gì? Vừa rồi thú cưỡi mà bọn họ đang ngồi, có phải là Thanh Đồng hậu kì Truy Phong Báo”.

“Đúng vậy!”

“Đúng vậy!Nó chính là Truy Phong Báo!”

Những người khác cũng hít một ngụm khí lạnh, lão Chu lẩm bẩm nói:

“Loại người nào mới có thể dùng Truy Phong Báo làm thú cưỡi ?!”

“Này là quá xa xỉ!”

Câu nói này, dường như bày tỏ được suy nghĩ của mọi người.

Sau đó tất cả mọi người đều im lặng.

Nhưng trong lòng cũng đã có câu trả lời.

Đây chắc chắn là dị nhân cấp Bạch Ngân cường đại a!

Hơn nữa, chắc hẳn không chỉ là Bạch Ngân sơ kì mà thôi!

Người so với người ! Quả là tức chết!

Nếu là bọn hắn, lúc nhìn thấy Truy Phong Báo, thì chỉ có nước chạy đường vòng mà thôi. Vậy mà bọn họ, còn sử dụng Truy Phong Báo như là thú cưỡi.

Bên này.

Sau khi vào thành, Diệp Vân Dật thúc dục Truy Phong Báo phóng nhanh hơn.

Dù sao thì ngoài thành cùng với trong thành không giống nhau.

Ở bên ngoài, lúc nào tâm trí cũng cũng phải đề phòng cẩn thận, còn trong thành thì hoàn toàn có thể thoải mái di chuyển.

Hắn đưa tay ra, dơ vào không khí.

Cảm nhận làn gió lướt qua bàn tay.

Trước khi tận thế.

Có một cái thuyết pháp,

Khi lái xe mà đưa tay ra ngoài cửa sổ.

20 mã là A ! 40 mã là B ! 60 mã là C !

Diệp Vân Dật lúc này cũng có chút cảm thụ được,

Hiện tại tốc độ của Truy Phong Báo đã gần 60 mã.

Thực sự là không lừa người a !

(DG: Khúc này mình dịch nhưng không hiểu cho lắm, chỉ biết mấy cái mã là tốc độ xe thì phải.)

Hắn phóng nhanh phía trước, phía sau là Hàn Băng Tuyết và Hàn Băng Ngọc.

Tuy nhiên hắn cũng không tăng tốc thêm nữa, dù sao so với dị nhân như hắn, hai nàng sẽ không chịu nổi tốc độ của Truy Phong Báo

Trong khi đó.

Trong căn nhà nhỏ của Diệp Vân Dật.

Chu Hoài Vi đã dọn dẹp căn nhà một chút.

Sau đó lại tiếp tục nhìn vào cánh cửa

Càng nhìn, nàng càng cảm thấy thất vọng.

Hiện tại mặt trời đã sắp lặn, sự thất vọng dần dần chuyển thành tuyệt vọng !

Mình, có phải là có số khắc phu hay không ?!

Trong phút chốc, trong đầu nàng xuất hiện nhiều ý nghĩa.

Tại trong lúc nàng đang suy nghĩ lung tung, xung quanh hàng xóm đã lần lượt trở về sau một ngày làm việc.

Họ nhìn thấy Chu Hoài Vi đang căng thẳng đứng chờ ở cửa.

Thì rất nhiều tiếng thảo luận vang lên.

Trần lão bá thì cau mày nhìn và sau đó cất tiếng: “Diệp Vân Dật hiện tại vẫn còn chưa trở về sao ? Nó đã ra khỏi thành từ sáng, tới giờ là đã gần một ngày rồi.”

“Có thể là đã xảy ra bất trắc, chẳng biết hắn muốn làm gì nữa ! Hắn không phải là dị nhân, cũng vọng tưởng ra khỏi thành ? Đâu không phải là nói nhảm sao ? ”

“Đích thị là vậy, hắn cũng không tự nhìn lại cân lượng của mình, tôi nghĩ hắn đã chết trong miệng dị thú rồi. Tối hôm qua ăn một lần cho xả láng, hôm nay thì ý định ra ngoài săn dị thú để cầu may, hiện tại thì tốt rồi.”

Một số người phụ nữ trung niên cũng cất tiếng, như thế giải tỏa sự bất mãn khi hôm qua nhìn thấy Diệp Vân Dật ăn đồ ăn ngon.

Chu Hoài Vi nghe tiếng mọi người nghị luận, cũng tức giận trừng mắt nhìn bọn họ.

Cô còn muốn phản bác lại, nhưng lại không biết nói gì !

Chỉ còn cách tức giận và bất lực nhìn bọn họ.

Nếu ánh mắt có thể giết người, thì cô đã giết mấy nữ nhân chỉ biết buôn chuyện này vô số lần !

Bỗng nhiên !

Từ xa truyền đến một tiếng hét !

“Dị thú!Là dị thú!Dị thú tới rồi!”

Dị thú tới rồi ? !

Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều nghe được tiếng hô hoán, vẻ mặt liền lộ ra sự kinh hãi.

Phảng phất như giống như cái ngày năm năm trước, thời điểm mà tận thế bất ngờ ập tới tấn công họ !

Đám người lập tức trở nên hỗn loạn, ai nấy đều chạy về phía căn nhà nhà của mình, có người bước chân mềm nhũn, trong quá trình chạy ngã té sấp mặt xuống.

Nhưng tất cả đều phải nhịn đau

Sử dụng cả tay lẫn !

Bò về căn nhà của mình với tư thế khá kì lạ !

Sau đó trốn vào trong tủ, run rẩy nín thở !

Chỉ trong chốc lát, cả con phố đều không một bong người !

Chu Hoài Vi cũng khóa cửa, trốn vào trong một góc.

Bên này, Diệp Vân Dật sau khi quay lại, cũng nhìn thấy cảnh tượng này.

Sau đó hắn rời khỏi lưng của Truy Phong Báo.

Đi tới trước căn nhà của mình, đang tính mở cửa, thì thấy cửa đã bị khóa từ bên trong.

Ngay lập tức hắn dơ chân lên đạp một cái !

Bành !

Hai cánh cửa bị đạp bể và bay vào bên trong,

Chu Hoài Vi nghe thấy âm thanh này, còn nghĩ là dị thú đã phá cửa xông vào, ngay lập tức, nàng liền cầm lấy thái đao (*), chuẩn bị chiến đấu.

(*) Dao làm bếp

Nhưng mà

Nàng nhận ra thứ đang đứng đó không phải dị thú , mà là Diệp Vân Dật !

Lúc này trên người hắn có rất nhiều máu dính vào quần áo, dưới ánh sáng của mặt trời chiếu vào, giống như một tôn chiến thần đẫm máu.

“Lão công!”

Chu Hoài Vi nhìn thấy Diệp Vân Dật, lập tức liền lao tới !

Chui vào lòng Diệp Vân Dật !

Đang lúc hai người còn đang ôm ấp nhau thì phía sau

Con Truy Phong Báo mà Diệp Vân Dật cưỡi cùng thò đầu vào.

“A!Dị thú!” Chu Hoài Vi nhìn thấy nó, lập tức giật mình kêu lên rồi càng ôm Diệp Vân Dật chặt hơn, sắc mặt thì tái nhợt, hiển nhiên là đang rất sợ hãi !

“Súc sinh này!Mau cút đi !”

Diệp Vân Dật trực tiếp cho nó một tát, rồi đuổi nó ra ngoài.

Truy Phong Báo ngồi xuống, lắc lắc cái đầu bị tát choáng váng, cả người co rúm lại, nằm im trên mặt đất

Tỏ vẻ mình rất ủy khuất.

“Đừng sợ, đây là tọa kỵ của anh, lần này ra ngoài thu hoạch rất khá, chúng ta dọn nhà, chuyển vào sâu bên trong thành sống.” Diệp Vân Dật vỗ lưng Chu Hoài Vi và nói.

“Thật sao ? !”Chu Hoài Vi ngẩng đầu nhìn hắn hỏi lại.

Sau đó liền bị Diệp Vân Dật dẫn ra ngoài

Chu Hoài Vi nhìn thấy, sau khi Diệp Vân Dật ra ngoài, những con di thú đều cúi người xuống, biểu thị vẻ thần phục.

Sau đó , nàng lại thấy hai tỉ muội Hàn Băng Tuyết và Hàn Băng Ngọc trên lưng Truy Phong Báo.

Hàn Băng Tuyết nhìn thấy Chu Hoài Vi, cũng nhanh chóng nhảy xuống khỏi lưng Truy Phong Báo.

“Tỷ tỷ.”

Hàn Băng Ngọc cũng học theo, gọi Chu Hoài Vi là tỉ tỉ.

“A ?” Chu Hoài Vi nhìn hai nàng, cũng nhanh chóng hiểu ra

Sau khi tận thế xảy đến, trật tự thế giới đã được định hình lại.

Hơn nữa, sau khi trải qua một đêm tối quá, nàng cũng không chịu nổi, hiện tại chỗ đó vẫn còn đau, đi lại khá khó khăn !

Ngay lập tức, nàng liên nở nụ cười và nói: “Hai vị muội muội, chúng ta sau này sẽ là người một nhà ! ”

Lần lượt

Sau khi không còn nghe thấy âm thành gì ở bên ngoài.

Hàng xóm xung quanh cũng lần lượt ra ngoài xem xét.

Khi nhìn thấy tình cảnh này

Ai nấy cũng ngây người kinh ngạc !

Này ! Là dị thú ? !

Diệp Vân Dật đã thuần hóa đám dị thú này ? !

Mấy người phụ nữ lúc trước trù ẻo Diệp Vân Dật, lúc này cũng rùng mình !

Diệp Vân Dật từ khi nào trở nên lợi hại như vậy ? !

Nếu hắn biết lúc nãy bọn họ còn đang nói xấu hắn, thì hắn có ra lệnh đám dị thú này xé xác bọn họ không.

Nghĩ tới đây, ai nấy cũng trốn về phía sau.

Diệp Vân Dật nhìn mọi người, sau đó ôm Chu Hoài Vi và nhảy lên lưng Truy Phong Báo.

“Đi, chúng ta đi vào sâu trong nội thành, tìm một căn nhà lớn !”

Diệp Vân Dật nhìn Chu Hoài Vi, rồi nhìn hai tỉ muội Hàn gia, đêm nay khả năng sẽ có đại sự xảy ra a !

Căn phòng nhỏ như vậy sao có thể chịu nổi ? !

Cái giường nhỏ này, sao có thể chứa nổi bốn người ? !

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.