Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2281 chữ

- " Đi thôi, thật chờ mong đến khi được gặp lại ngươ..... "

Giọng nói đó và những kí ức mơ hồ về một nơi rộng lớn dường như quanh quẩn mãi trong đầu. Không biết bao lâu sau, cảm giác trôi qua vô tận tuế nguyệt thì cảm nhận được một thứ gì đó khác lạ.

Hắn nghe thấy một giọng nói mờ mờ từ từ rồi bắt đầu rõ ràng hơn.

“Chúc mừng lão gia, là một tiểu công tử thật kháu khỉnh.”

…Đợi đã.

Trong đầu hắn liền suy nghĩ ngay đến " A, đây là ta vừa được sinh ra? Giờ đã là em bé sơ sinh rồi à? Không phải đang ngồi máy bay đến khu vực khảo cổ sao ."

Nhưng thật kỳ lạ, bây giờ hắn chỉ suy nghĩ một điều duy nhất " người đó làm thế nào để biến ta về thành trẻ sơ sinh "

Tiếp theo, hắn mở mắt một cách cực kì gian nan và chậm rãi, rất nhiều tia sáng với từng màu sắc khác nhau cùng chiếu vào võng mạc . Hắn đã mất rất nhiều thời gian để đôi mắt sơ sinh của mình để có thể thích nghi mọi thứ xung quanh. Vị bác sĩ, hoặc có vẻ như vậy, trước mặt hắn, bà ấy trông cũng không có vẻ gì là hấp dẫn lắm với mái tóc màu nâu búi gọn trên đầu. Hắn nhìn thấy cặp cái mắt kính ấy có lẽ đủ dày để chống được lại được đạn dược. Một điều kì lạ nữa là, bà ấy không mặc áo bác sĩ đeo hay khẩu trang, mấy người bọn hắn cũng không ở trong bệnh viện mà trông như phong kiến thời cổ đại vậy. Vì trong căn phòng này được làm hoàn toàn bằng gỗ, và trang trí theo phong cách phim kiếm hiệp đã xem đâu đó ở kiếp trước.

Hắn đưa đôi mắt quan sát xung quanh và nhìn thấy một người phụ nữ, chắc là người đã sinh ra hắn. "có thể gọi cô ấy là mẫu thân cho đúng hoàn cảnh nhỉ? " Hắn thầm nghĩ. Phải mất vài giây nữa, hắn mới chiêm ngưỡng được toàn bộ dung nhan của cô ấy, phải thừa nhận là cô ấy rất đẹp, nhưng cũng có thể là do đôi mắt mù dở do mới sinh ra của hắn. Hơn cả một vẻ đẹp hào nhoáng, chỉ có thể dùng một từ để miêu tả đó là quyến rũ, đáng yêu theo cách thành thục và dịu dàng với mái tóc dài màu vàng ánh kim buông xoã qua vai và đôi mắt xanh dương như biết nói ấy. Hắn để ý thấy cô ấy có đôi hàng lông mi dài, một chiếc mũi nhọn và điều đó làm cho từng cử chỉ của cô ấy đều có một vị phong tình khác lạ. Nhưng tổng thể cô ấy lại mang đến một cảm giác ấm áp của một người mẹ. Đây có phải là cách mà bọn trẻ phân biệt được mẹ của chúng?

Hắn quay sang phải và nhận ra đó là phụ thân của mình với hàng lệ chảy dài hai dòng khi nhìn thấy nhi tử mới sinh ra của mình. Lập tức ông nói “ Thiên Hành, nhi tử của ta, ta là phụ thân của con đây, con thử gọi ' phụ thân ' xem nào? ” Hắn ngơ ngác liếc thấy mẫu thân, bà đỡ và vài nha hoàn, đảo mắt chế giễu, “ Lão gia, nhi tử của chúng ta chỉ vừa mới ra đời thôi.”

Khi hắn nhìn lại và đánh giá phụ thân, dù đầu óc hơi bị ngốc nghếch vì muốn một đứa trẻ sơ sinh phát âm ra từ " Phụ thân ". Nhưng có lẽ đây là lý do vì sao người mẫu thân đáng yêu của hắn lại bị lôi cuốn. Bỏ qua những thứ đấy thì ông ta cũng là người rất ưa nhìn. Ông có một cái cằm vuông vức cạo sạch râu. Tóc ông có một màu đen tuyền được búi cao, một cây châm ngọc bích tinh xảo cố định bên trên. Đôi mày kiếm của ông mạnh mẽ và dữ dằn, kéo dài ra tạo thành hình chữ V. Tuy cặp mắt màu tím xanh thâm thúy hơi rủ xuống một chút ở cuối nhưng lại toát ra một cái gì đó rất dịu dàng.

Khi quan sát xong… Ý là hân quan sát phụ mẫu của mình; Bà đỡ cúi người xuống và nói, “ Lão gia hãy để phu nhân và thiếu gia tiếp tục nghỉ ngơi, hãy gọi lão thân khi có gì xảy ra.”

Một vài ngày sau khi Thiên Hành được sinh ra ở thế giới mới này, có vẻ đó thực sự là một cực hình. Vì hắn không tài nào kiểm soát được hoàn toàn các bộ phận trên cơ thể, ngoại trừ quơ loạn xạ lên và khiến sức lực mất đi nhanh chóng. Bạch Thiên Hành nhận ra một đứa trẻ mới sinh ra không thể thực sự cử động ngón tay quá nhiều. Hắn không biết làm cách nào để các bạn hiểu được, nhưng khi bạn chạm vào lòng bàn tay của một em bé, nó nắm lấy không phải vì nó thích bạn, mà nó sẽ nắm chúng vì phản xạ. Ngoài ra còn một thứ đau đầu khác chính là cơ quan bài tiết, nó không thể hoạt động hoàn toàn theo suy nghĩ...ý là...hahahh...

Có điều một điểm tích cực khác chính là thường được mẫu thân hắn cho bú. Đừng nghĩ xấu, không phải hắn có suy nghĩ tà ác nào đâu. Chỉ là sữa mẹ có nhiều chất dinh dưỡng hơn thôi. Nói thật đấy.... ( Hê hê =]] )

Nơi này là phòng của cha mẹ hắn, và theo những gì mà hắn suy đoán được, cái thế giới mà hắn đã bị mắc kẹt ở đây, không phải là nơi nào đó trong quá khứ của thế giới cũ , vì ngôn ngữ, trang phục và văn hoá khác hoàn toàn những tài liệu mà hắn đã từng tìm hiểu được.

Mẫu thân hắn đã chứng minh ý nghĩ của hắn là sai lầm, khi cô ấy chữa lành vết xước trên chân hắn khi người phụ thân suýt làm rơi hắn khi tung lên không trung và làm chảy máu khi lỡ chán quệt vào chiếc nhẫn được đeo ở ngón áp út của phụ thân.

Không… không phải những chiếc băng gạc hay là nụ hôn gió giảm đau, đó hoàn toàn là một luồng ánh sáng trắng thật sự tỏa ra từ cái bàn tay của mẫu thân và chữa lành cho hắn.

" Tôi đang ở chốn quái quỷ nào thế này " ý nghĩ này loé lên trong đầu của hắn.

Mẫu thân của hắn là Lý Linh Tố và Phụ thân tên Bạch Chiến Thiên, ít nhất cả hai bọn họ là người tốt, và có thể là tốt nhất luôn. Hắn đoán mâu thân hắn là một thánh nữ bởi vì hắn chưa bao giờ nhìn thấy một người nào tốt bụng và ấm áp đến như vậy. Hằng ngày đều được những người tỳ nữ bồng trong lòng và cùng bà đi dạo một nơi được gọi là Thanh Vân Thành. Kiến trúc của thành trấn này giống như trong những phim tiên hiệp nhưng mà đồ sộ và lộng lẫy hơn rất nhiều lần, từng toà biệt viện rộng lớn xung quanh. Trung tâm thành trấn này có một toà tháp cao mười tám tầng oai nghiêm, cổ kính. Bên ngoài toà tháp đã hiện lên dấu vết của năm tháng, ngọn tháp thì ẩn hiện trong tầng mây. Hai mẫu tử bọn hắn thường bộ trên con đường lát đá hoa cương nhám sạch sẽ, thương hội, cửa hàng ở khắp mọi nơi với những thương nhân và những nữ nhân viên phục vụ bán tất cả mọi thứ, từ những vật dụng bình thường, những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày mà hắn không thể làm gì ngoài giương to mắt nhìn, họ bán cả những những vũ khí, cây thảo dược và đan… những viên đan hình tròn phát sáng!

Điều kì lạ nhất mà Thiên Hành không quen được đó là mọi người đều mang theo vũ khí một cách bình thường như mang đồ vậy. Hắn từng chứng kiến một người đàn ông mặc đồ đỏ cao khoảng 1m7 đang vác một kiếm sắt khổng lồ có cạnh vuông vức còn to hơn anh ta! Dù sao, mẫu thân vẫn đang nói chuyện với hắn, bà vẫn đang cố gắng dậy Thiên Hành học nói, trong khi mua hàng ở tiệm tạp hóa, chuyện trò với nhiều người qua lại hoặc với những lão bản của cửa hàng. Trong khi đó, cơ thể của hắn bắt đầu chống lại với hắn, hắn bắt đầu cảm thấy buồn ngủ… Cái cơ thể thật là non nớt này..

Ngồi trong lòng mẫu thân, người đang âu yếm Thiên Hành với tất cả lòng thương của mình, ánh mắt của hắnchú ý vào phụ thân khi thấy ông đang ngồi khoanh chân lơ lửng ở một góc toà lâu , những tia sáng kỳ lạ màu đỏ kim phát ra từ cơ thể ông ấy. Thiên Hành cố nghiêng người lại gần hơn và gần hơn nữa, gần như rơi khỏi cái ghế của hắn trong khi chờ đợi một số hiện tượng kỳ diệu, một số tia sáng lấp lánh từ mọi nơi xung quanh chui vào trong phần bụng của cơ thể ông ấy. Sau một khoảng thời gian dường như là vĩnh cửu (tin tôi đi với một đứa trẻ sơ sinh không thể tập trung vào một thứ quá lâu thì đúng là vậy đấy), tiếp đó phụ thân hắn cả người toát ra ánh đỏ kim đỏ rực sau đó đánh một quyền vào gốc cây cao lớn ở góc sân to bằng 2-3 người ôm, làm cả thân cây rung rung với những chiếc lá đung đưa rơi xuống từng đợt.

Cái quái gì… chỉ vậy thôi á?

Thiên Hành quơ tay múa chân để tỏ vẻ giận dữ và hối tiếc vì đã tốn mớ thời gian quý báu của mình, nhưng người phụ thân ngốc nghếch kia lại tưởng rằng hắn đang khen ổng và ông mỉm cười rạng rỡ như muốn nói “Thấy phụ thân con đỉnh chưa nè.”

Không, cha hắn là một tu sĩ trúc cơ sơ kỳ có tu vi được coi là khá cao trong tộc. Khi ông cầm thanh kiếm của mình lên, hắn cảm thấy muốn rớt quần vì ông ấy. Với những chuyển động uyển chuyển và mạnh mẽ, mỗi nhát kiếm của ông mạnh đến mức phá cả rào chắn âm thanh, nhưng vẫn uyển chuyển và không để lộ bất kì sơ hở nào. Trong thế giới này, thì ông ấy có thể được phân loại vào tu sĩ tinh nhuệ, có thể đối kháng một đội quân hơn trăm người cấp thấp khác, nhưng với hắn, thì ông ấy chỉ là một người phụ thân ngốc nghếch.

Với những gì Thiên Hành đã học được về thế giới này, có vẻ như đây là một thế giới của tu sĩ, yêu ma và quỷ thần nơi mà thực lực và độ giàu có của bạn sẽ quyết định vị thế của bạn trong xã hội. Và do đó, nó cũng khác khá nhiều với thế giới cũ của mình, cả việc thiếu các công nghệ và thiết bị hiện đại.

Ở thế giới cũ của mình, Chiến tranh đao kiếm là hình thức cổ lổ sĩ để giải quyết tranh chấp giữa các quốc gia. Đừng hiểu sai ý tôi, tất nhiên là vẫn có những trận chiến nhỏ ở đâu đó, và quân đội vẫn còn cần thiết để bảo vệ công dân. Tuy nhiên, các tranh chấp về quyền lợi của các quốc gia được giải quyết hoặc bằng hình thức kinh tế và quân sự giữa hai đất nước, chỉ được dùng súng và tên lửa; hoặc bằng hình thức cấm vận, được cung cấp vũ trang hạn chế, cho những cuộc tranh chấp nhỏ hơn.

Do đó, những vị đứng đầu đất nước không phải là những lão già vô dụng ngồi ở chức vị chỉ chỏ ra lệnh cho người khác, mà phải là một người thông minh nhất để đại diện cho quốc gia của mình.

Nói về thế giới cũ nhiêu đó là đủ rồi.

Đơn vị tiền tệ trong thế giới này có vẻ khá đơn giản từ việc trao đổi giữa thương hội của gia tộc hắn và những người khác

Tiền Đồng là đơn vị tiền tệ nhỏ nhất, tới bằng Thỏi Bạc, rồi tới Vàng. Còn các tu sĩ thì dùng một loại đơn vị đắc biệt riêng đó là Linh Thạch. Mặc dù hắn chưa thấy nhiều người giao dịch thứ gì đó tốn bằng linh thạch, các gia đình bình thường có thể sống tốt chỉ với vài thỏi bác một năm.

1000 Đồng tiền = 1 Thỏi Bạc

100 Thỏi Bạc = 1 Thỏi Vàng

10 Thỏi vàng = 1 Linh Thạch

Thế là hắn quyết định hàng ngày phải rèn luyện cơ thể và học thêm tất cả các kiến thức để có thể thích nghi với thế giới hoàn toàn mới lạ này.

Từng ngày, từng ngày trôi qua. Đến một ngày mọi thứ bắt đầu thay đổi...

Bạn đang đọc Minh Nguyệt Lộ sáng tác bởi CuaKhongNon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CuaKhongNon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.