Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỉ niệm xưa

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

- Thôi cũng gần giờ trưa rồi, 2 chú cháu mình về đi .

Việt nhìn đồng hồ đã 10h, liền quay sang nói với Nhật.

- Ừ ! về thôi.

và rồi cả 2 đèo nhau về,trên đoạn đường, không ai nói với ai, đều tự theo đuổi suy nghĩ của riêng mình.

Đến nhà trọ, Nhật thấy 1 cặp vợ chồng đang ngồi tưới hoa ở vườn, 2 bác nhìn nhau, cười nói hạnh phúc. Việt thấy thế liền giới thiệu :

- Vợ chồng bác chủ trọ đấy. lại chào hỏi hai bác xíu, hôm trước cháu cũng báo trước với hai bác là tuần này chú dọn lên đó. Yên tâm, 2 bác dễ gần lắm.

Nhật nghe xong cũng đồng ý, liền chạy lại chào hỏi :

- Cháu chào 2 bác, cháu là Nhật chú của Việt, cháu mới dọn lên sáng nay.

2 bác chủ chọ quay lại thoáng quan sát Nhật 1 chút sau đó cười cười và nói :

- Chào cháu, cứ ở thoải mái, chỗ này an toàn lắm, đầu ngõ có anh công an nên an ninh đảm bảo, có gì khó khăn cứ nói với vợ chồng bác, giúp được gì thì bác sẽ giúp.

Bác trai cười cười nói, giơ bàn tay chai sạn vì sương gió ra, bắt tay với Nhật.

Nhìn cảnh 2 bác tình cảm bên nhau, Nhật không nhịn được cảm thán :

- 2 bác 45 rồi mà vẫn còn như thời mới yêu ấy nhỉ ! thật là đáng ngưỡng mộ.

-À, 2 bác đến với nhau cũng là tình cảm, với lại để cưới được bác gái cũng gian nan phết đấy nhá, ngày xưa bác gái là hoa khôi xóm đấy.

Bác trai cười cười, giọng vừa mang nét tự hào, vừa mang nét chiều chuộng nhìn sang bác gái.

- Cái ông này, ngày xưa tôi mà không biết ông yêu tôi không phải vì tôi đẹp, thì còn lâu tôi mới lấy ông, mà tôi lấy mấy lão đẹp trai khác rồi nhá.

- hahahahaha ! rồi không phải ở bên nhau nửa đời người rồi sao !

Nhật nhìn thấy mà thầm nghĩ đến mình, cũng muốn mình có cái kết như vậy. Thầm chúc phúc cho 2 bác, nhìn thấy Việt đã lên phòng chuẩn bị đồ ăn trước, Nhật cũng xin phép 2 bác, sau đó lên phòng chuẩn bị tắm rửa, dọn dẹp.

Lên đến gần cửa, nghe thấy trong phòng có tiếng 2 người con gái, một tiếng Nhật nhận ra là của Linh, hơi nghi ngờ, liền nhanh bước đi vào trong phòng, thấy Việt đang nhặt rau, ở bếp, có 2 cô gái đang nấu cơm, một là Linh, người còn lại Nhật chưa gặp qua. Định ra hiệu hỏi Việt ai đây, nào ngờ tên này to miệng , vừa thấy mình vào đã hét ầm lên :

- Chú, vào chào hỏi xíu, kia là bạn cùng phòng với Linh, tên là Yến, trước đây chú không lên thường 3 bọn cháu sẽ nấu cơm chung. Tại cháu nấu dở quá.

Việt gãi đầu cười cười, Linh cũng che miệng tủm tỉm, nhìn Nhật với ánh mắt bí hiểm.

Nhật gãi đầu, thầm nhìn về phía Yến. Phải nói yến rất xinh, trái ngược hoàn toàn với vẻ đẹp của Linh. Nếu Linh xinh kiểu đài các đoan trang, thì Yến lại mang nét đẹp tây tây, đáng yêu và có chút mũm mĩm. Lịch sự, Nhật tiến lại giới thiệu với Yến, hóa ra Yến là bạn thân của Linh, cả 2 học cùng lớp nên dọn ra ở chung với nhau. Sau đó Linh lên tiếng :

- Vì sau này còn gặp nhau nhiều nên mọi người nên có số và facebook của nhau để sau này còn dễ liên lạc. Tý nữa anh Việt sẽ đọc cho anh số của em và của Yến, rồi kết bạn face nhé. Nãy em và Yến cũng lưu số của anh rồi.

Nhật cũng gật đầu, dù sao mình ở đây cũng chẳng phải một hai ngày, lưu vào có gì giúp đỡ nhau cũng gọi là phải phép.

Sau khi nấu cơm xong, chính là dọn ra ăn uống, cả bọn trải cái chiếu ra và sắp lên ăn, bữa cơm đầu tiên của 4 đứa, đúng hơn là của Nhật với 3 đứa còn lại diễn ra khá là ...

Cả bữa ăn Nhật và Yến chỉ biết cười khổ nhìn cặp đôi uyên ương đang bón cho nhau ăn cùng với cẩu lương ngập họng, đến bó tay. Thấy Yến có vẻ trầm ngâm, Nhật cũng chủ động bắt chuyện làm thân :

- Bữa nào 2 đứa này cũng làm thế này à Yến, sao em không cầm cái chổi đánh nó một trận cho 2 đứa nó chừa.

Yến thấy Nhật đùa thế, cũng đỡ xa lạ, nói lại :

- Em cũng làm rồi anh ạ, mà có đứa mặt dày còn cố tình trêu tức em thêm, càng cấm nó càng thể hiện hơn, em cũng quen rồi.

- Quen rồi cơ đấy, có mà không kiếm được anh nào để phát cẩu lương lại nên bất lực thì có.

Linh quay sang cười cười, nghênh cái mặt ra vẻ trêu tức về phía Yến.

- Xời, chẳng qua bà đây chưa muốn thôi, thích có mà xếp hàng kín cả cái Hà Nội này nhá.

Bữa cơm cứ đùa vui như vậy, dần dần, cả đám dẹp hết vẻ ngại ngùng, thân thiết với nhau hơn.

Hết bữa cơm, mặc cho sự tranh nhau của Linh và Yến để mình nghỉ ngơi do mới lên Hà Nội , Nhật xung phong ga lăng xông đi rửa bát, dù sao nãy nấu cơm cũng chẳng giúp được gì. Quay ra đã thấy 2 cô nàng về phòng mình nghỉ ngơi, Nhật cũng chuẩn bị đi tắm.

2h chiều, Nhật và Việt đi tìm đường đến công ty, ngày mai là phỏng vấn nên cũng phải quen đường trước, không thể đến muộn tạo ấn tượng xấu được.

- Cuối tuần về vác xe lên, nhớ đường rồi. Chứ 2 thằng khác công ty mà đi cùng xe bất tiện quá.

- Vâng, tùy chú thôi. chăn màn cũng có sẵn hết rồi. À về quê nhớ mang cho cháu ít nhót với táo chua, Linh với Yến thích ăn chua, coi như quà quê.

- Ui dời, đơn giản, nhà bà ngoại ta có nguyên một dàn mà chả ai ăn. Để chủ nhật ta mang lên cho.

- Vâng, giờ chú cháu mình ra hồ gươm chơi đi, ra ngắm gái. Tối làm vài cốc bia cho nó đỡ buồn.

- Liệu liệu vào không bị thổi phạt thì ăn mì cả tháng đấy.

- Chú yên tâm, dân tổ ở đây không phải lo.

- Ừ.

Nói đoạn 2 thanh niên phi xe ra bờ hồ, gửi xe ở chỗ người quen của Việt, chạy ra đi dạo 1 vòng , cảm nhận cái không khí xuân đến của thủ đô.Đúng như kế hoạch, đến tối, rẽ vào một quán bia, gọi một chút đồ và vài lon hà nội. 2 đứa tâm sự về hồi nhỏ, thời mà đá bóng dầm mưa với nhau, thật vui vẻ, càng lớn, cả 2 càng dần ít cười hơn, suy nghĩ nhiều hơn, những lúc thế này chỉ mong được trở về ngày bé, vô lo vô nghĩ, vui biết bao.

Ngà ngà say, đang lo lắng làm sao về, thì thấy Việt rút điện thoại ra, bấm cho ai đó :

- Alo, Linh ơi , em với Yến đến quán Bà Lĩnh đón anh với chú về nhé, nay vui quá lỡ uống hơi say không về được.

chả biết Linh nói cái gì, chỉ thấy tên Việt rối rít xin lỗi, hứa rút kinh nghiệm, chà chà, quả nóc nhà này chất lượng đấy.

Việt bĩu môi, nãy còn gáy là dân tổ với không biết say là gì, đúng là chỉ được cái mõm.

Cả hai ngồi đợi tầm 20p thì thấy 2 cô nàng tới đón, Linh thì hùng hổ đến, xách tai lão Việt lên mặc lão la oai oái kéo ra xe, còn Yến thì hiền dịu hơn, khẽ lại dìu Nhật đi, mà công nhận tửu lượng của hắn kém, mới 3 lon thôi mà đã xiêu vẹo rồi. Được Yến đỡ bên cạnh, bỗng hình ảnh của Hải hiện lên trong đầu hắn, những lúc thế này ngày xưa, Hải cũng bên cạnh, đỡ hắn về. Mệt mỏi ngả đầu vào lưng Yến, hai tay như thói quen vô thức ôm lấy eo, khiến Yến rùng mình. Nhưng có lẽ nàng sợ hắn ngã vì say, nên để yên đấy.

Chở 2 con ma men về phòng, Linh với Yến pha cho mỗi đứa cốc trà gừng, sau đó diu 2 đứa lên bắt uống bằng sạch rồi mới về phòng, phải công nhận là hiệu nghiệm, uống vào 1 lúc là hết thấy đau đầu rồi.

2 thằng đỏ mặt nhìn nhau cười khổ, ngại thật đấy, Việt thì còn đỡ vì là người yêu, chứ như Nhật với Yến. Nghĩ đến hành động vô thức lúc nãy, Nhật đỏ cả mặt, chạy vội đi đánh răng xong đi ngủ, thầm quyết tâm mai phải kiếm gì đó hậu tạ và xin lỗi.

Bạn đang đọc Mùa Thu Âý sáng tác bởi SunNing
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SunNing
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.