Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai quân chạm mặt

Tiểu thuyết gốc · 2382 chữ

Chương 460: Hai quân chạm mặt

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Cảm nhận được từng luồng uy thế khủng bố bạo phát đi ra, Nhất Minh tinh tường, đây là có Nhân tộc tiền bối đứng ra ngăn cản bàn tay khô bại vừa nảy, nếu không, một chưởng kia rơi xuống sẽ không biết mang đi bao nhiêu đầu sinh mệnh của Nhân tộc.

Vào thời khắc này, thương khung truyền đến từng tia rung động mãnh liệt, có kiếm quang ngập trời hoành không xuất thế, có cự thủ mang theo khí tức âm trầm mãnh liệt không ngừng giao thoa, làm bầu trời cũng nhịn không được lập lòe ánh quang, phảng phất như cảnh tượng diệt thế hàng lâm rơi xuống, bao trùm hết thảy.

Càng là có dư ba mãnh liệt không khác gì từng đợt gợn sóng liên tiếp lan tỏa, thiên địa oanh minh, không hề bình tĩnh!

Mà ở bên dưới, màn sáng bao phủ toàn bộ quan ải tựa hồ cũng không cách nào chịu nổi dư ba khủng bố như thế này, từng đường vết nứt liên tiếp hiện ra, rất là rõ ràng.

Không thể phủ nhận, hộ quan đại trận cung cấp cho Nhân tộc trợ lực vô cùng lớn lao, có thể để cho rất nhiều tu sĩ ở bên trong thoát khỏi tập kích bất ngờ này, nếu không có đại trận ngăn cản dư ba, e rằng vô số tu sĩ đã triệt để bỏ mình, chết không thể chết lại.

Mặc dù đại trận xuất hiện vô số vết nứt, nhưng hiện tại vẫn chưa hề phá toái, nó vẫn có thể ngăn chặn từng luồng dư ba mãnh liệt công tới, để cho rất nhiều tu sĩ kịp phản ứng trở lại.

“Nhanh, mau chóng giữ lại đại trận!” có người mở miệng hô lớn.

Nhất thời, từng đạo lưu quang từ bốn phương tám hướng ở bên trong quan ải điên cuồng phóng đi, loại tốc độ này phảng phất như một đạo lưu tinh xoẹt qua, rất là kinh người.

Bằng mắt thường của hắn chỉ có thể nhìn thấy một tia chớp nhoáng lên rồi biến mất, trong nháy mắt liền đã biệt tích, không còn tăm hơi.

Không qua bao lâu, từng đạo vết nứt tại trên đại trận lấy mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu đình trệ, thẳng tới khi thanh âm ba động tại trên thương khung truyền ra có vẻ nhỏ hơn một chút, từng đạo vết nứt mới xem như dần dần tiêu biến.

Nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh liền biết đây là đại trận đang có dấu hiệu khôi phục trở lại.

Một màn này xảy ra còn chưa tới năm cái hô hấp, tất cả quả thật như là một giấc mơ vậy, nếu không phải thương khung vẫn đang truyền tới từng đợt ba động mãnh liệt, hắn e rằng đã nghĩ đây chỉ là một giấc mơ mà thôi.

Nhất Minh hít sâu một hơi, cố gắng để cho chính mình bình tĩnh trở lại.

“Ta không thể hoảng, càng là thời khắc mang tính then chốt, bản thân ta càng là phải bình tĩnh tâm thần, quan sát mọi thứ.” Nhất Minh âm thầm cổ động cho mình.

Cảm giác được động tĩnh càng lúc càng nhỏ dần, hắn không khỏi cảm thấy kinh hỉ!

Điều này nói rõ thực lực của vị tiền bối kia thâm bất khả trắc, nếu không thì không có khả năng dẫn xuất chiến trường rời xa quan ải như vậy.

Phải biết, đây là Linh tộc chủ động nhấc lên đại chiến, bọn hắn còn ước đâu chiến trường lan tới quan ải bên này đâu.

Có như vậy, mới có thể khiến cho đại quân của Nhân tộc tử thương thảm trọng, từ đó chiếm thế thượng phong.

Nhìn thấy từng chiếc Pháp Chu lướt qua, thẳng ra khỏi quan ải mà đi, Nhất Minh liền thu hồi ánh mắt, lập tức lấy ra ngọc bài xem xét.

Lần xem xét này, để hắn thấy được không ít thông tin quan trọng vừa mới truyền tới không lâu.

Đầu tiên, số lượng của Linh tộc dường như tăng thêm rất nhiều, so với những lần mà các tu sĩ tiến vào Độc Lâm để dò xét, lần này số lượng tăng thêm chí ít gấp hai lần có thừa, võ giả bên dưới thì không cần nói, ngay cả Chân Nguyên cảnh cũng tăng thêm rất nhiều.

Đó là tin tức đầu tiên, đầu tin tức thứ hai để sắc mặt của hắn không khỏi tăng thêm phần ngưng trọng, đó chính là một mệnh lệnh từ đội trưởng phân phó xuống dưới.

Toàn bộ các tiểu đội không được rời đi quan ải quá xa, tại trên chiến trường tận lực bảo toàn tự thân, một khi phát hiện hành tung của Linh tộc, lập tức báo cáo, nếu như có khả năng chém giết thì tuyệt không nói nhảm.

Không những thế, bên trong ngọc bài còn có rất nhiều đầu tin tức khác, ngay cả phương thức tính toán về chiến công dành cho cá nhân và tiểu đội cũng được công bố đi ra.

Nhất Minh hắn chỉ nhìn sơ qua về sau liền thu hồi ngọc bài, ánh mắt nhìn ra bên ngoài quan ải không khỏi nổi lên từng tia ngưng trọng.

Bình thường mà nói, một khi lên chiến trường sẽ không có loại mệnh lệnh bảo toàn tự thân, nhưng bây giờ mệnh lệnh này được ghi rõ bên trong ngọc bài, chứng tỏ đại chiến xảy ra so với trước kia hoàn toàn không giống.

Vỏn vẹn chỉ là đầu tin tức đầu tiên, cũng đủ để hắn cảm thấy một loại áp lực vô hình đè lên trên thân của mình.

Hắn nhìn đại khái ước lượng về sau, số lượng Nhân tộc bên này có chừng ba vạn, trong đó số lượng võ giả chiếm đông nhất.

Linh tộc bên kia dường như cũng không sai biệt lắm, số lượng có nhiều hơn đi nữa hẳn là cũng không có nhiều hơn bao nhiêu, chí ít là chiến lực cao tầng chính là như vậy, nếu không, Nhân tộc tại quan ải tuyệt không có khả năng chống đỡ cho nổi.

Thời khắc này đại chiến đã triệt để nổ ra, các vị tiền bối đã bước ra tiền tuyến, tiến đánh trận đầu.

Binh đối binh, tướng đối tướng.

Nếu như các vị tiền bối trong thời gian ngắn không cách nào phân ra thắng bại, vậy cuộc chiến này chỉ dừng lại khi một trong hai bên tử thương thảm trọng, điều này liền đã đặt lên trên vai của đám tiểu bối bọn hắn.

Nhưng dù là như vậy, khóe miệng của Nhất Minh vẫn không khỏi lộ ra một vệt nụ cười, nụ cười này nhìn vào liền cho người ta cảm giác toàn thân không rét mà run!

Dường như cảm nhận được cái gì, rất nhiều thành viên liền hướng về phía hắn nhìn đến, thanh âm cũng dần dần lắng xuống, im lặng chờ đợi.

Nhất Minh nhàn nhạt liếc qua đám người, sau đó hướng về ba người Mạnh Hùng, Xích Hoán cùng Hoàng Anh Thy chậm rãi gật đầu.

Hoàng Anh Thy nàng thấy thế cũng không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng càng là kích động cùng lo lắng không ngừng đan xen.

Xích Hoán nhìn qua nàng trong mắt không khỏi lộ ra một vệt ý cười, sau đó liền hướng về tất cả mọi người hắng giọng một cái, thanh âm khàn khàn còn không kịp vang lên thì một giọng nói bá đạo ở bên cạnh trước tiên xông về phía trước.

“Hôm nay chính là lần đầu tiên mà Thần Quang tiểu đội xuất chinh, các ngươi có sợ hay là không sợ?” Mạnh Hùng mang theo khí thế hùng hồn, một chân dẫm mạnh trên boong thuyền, lập tức liền có một tiếng ầm vang nở rộ, khiến cho tất cả mọi người đều tê rần cả lên, đồng loạt hô to!

“Không sợ… không sợ… không sợ!”

“Anh em của ta ơi!” Mạnh Hùng gào thét một tiếng, cả đám võ giả nghe lấy liền đồng thanh đáp lại, thanh âm vang vọng trong toàn bộ cứ điểm, ngay cả những tiểu đội khác cũng nhịn không được mà đưa mắt nhìn sang, nhiệt huyết trong người đều sôi trào mãnh liệt, hận không thể gia nhập vào trong đó, hưng phấn gào to theo sau.

Mạnh Hùng hắn một tay chỉ thẳng ra bên ngoài quan ải, tay còn lại vỗ mạnh lên ngực, gương mặt đỏ rần, lại là điên cuồng gào thét: “Chúng ta không cùng sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng có thể để cho đám Linh tộc kia chết cùng ngày cùng tháng cùng năm, giết a!”

“Giết a!”

Cả đám võ giả dường như uống phải máu gà, gương mặt của tên nào tên nấy đều đỏ rần cả lên, ngay cả thanh âm gào thét cũng xung mãn như vậy, một màn này xảy ra liền khiến Xích Hoán, Hoàng Anh Thy và Nhất Minh đều phải nhìn ngây người, thật mẹ nó đỉnh!

Nhất Minh không khỏi cho tên Mạnh Hùng này một ngón tay cái.

Vốn dĩ hắn định để ba người nói đôi lời cái gì, nhưng không ngờ một màn này xảy ra liền đã khiến các thành viên huyết dịch sôi trào, hận không thể xông ra ngoài chém giết địch nhân a!

Không biết có phải là do Thần Quang tiểu đội làm ra động tĩnh quá lớn hay là không, thế mà trong nháy mắt liền có từng thanh âm huyên náo liên tục vang lên, thình lình chính là từng tiểu đội cũng bắt chước làm theo, thanh âm hô hào cùng với tiếng trống trận nổ vang long trời, quả thật là tuyệt phối.

Theo mệnh lệnh được đưa ra, từng thành viên trong tiểu đội lập tức đi vào vị trí, khởi động trận pháp.

Rất nhanh, một vòng u quang từ trên Pháp Chu lập tức hiện ra, thình lình chính là một tầng phòng hộ, bao trùm lên toàn bộ Pháp Chu.

Trên Pháp Chu, có không ít trận pháp to to nhỏ nhỏ, đòi hỏi cần có một nhóm ba đến năm người tiến đến để quán trú lực lượng vào bên trong, như vậy mới có thể để cho Pháp Chu phát huy được khả năng vốn có của nó.

Công kích, phòng hộ, gia tốc, tất cả đều cần có người tiến đến để điều khiển, số lượng lực lượng rót vào trong trận pháp càng nhiều, thì lực lượng phát ra sẽ càng thêm cường đại.

Dĩ nhiên, cái này đều sẽ có cực hạn của nó, một kích toàn lực của Pháp Chu có thể dễ dàng khiến cho một tên Chân Nguyên cảnh phải đầu rơi máu chảy, đương nhiên điều này cũng cần khả năng ngắm bắn chuẩn xác mới được, muốn làm được như vậy, quả thật là không hề dễ dàng.

Còn về việc khởi động di chuyển, đã có linh thạch lo.

Nhất Minh đứng tại mũi thuyền bên trên, ánh mắt nhìn ra bên ngoài quan ải, sau lưng còn có ba người đứng ở phía sau, thình lình chính là ba vị đội phó của tiểu đội.

Theo Pháp Chu được khởi động, rất nhanh liền xuyên qua hộ quan đại trận, tiến ra bên ngoài.

Vừa tiến ra bên ngoài trong sát na, một loại khí tức âm trầm ngay lập tức giáng lâm vào trên người của hắn, toàn bộ tiểu đội cũng vào thời khắc này đều trở nên ngưng trọng, tâm thần càng là nhấc lên cao độ, không ngừng quan sát.

Đại phong đột khởi, bầu không khí nặng nề mà kìm nén, một loại sát khí lăng lệ ẩn tàng đâu đây, khiến các thành viên đều hô hấp trở nên trì trệ hơn rất nhiều.

Trước mắt bọn hắn, chính là một mảnh địa vực vô cùng rộng lớn, nơi này vẫn có thể được xem là vùng tương đối an toàn, các tiểu đội trong phạm vi này hoạt động cũng không cần phải lo lắng quá nhiều, có lo lắng, chính là một mảnh khu vực tràn đầy độc khí ở phía trước, cách nơi này quả thật là rất gần.

Tại nơi kia, Nhất Minh hắn vẫn có thể nhìn thấy được một đường màu xanh lục vắt ngang đại địa, phảng phất như một đường ranh giới giữa sự sống và cái chết, độc khí hội tụ ở trong đó phải nồng nặc rất nhiều, không thể nghi ngờ, đây chính là do đại quân của Linh tộc tập kết mà thành.

Mỗi hơi thở và mỗi luồng khí tức của Linh tộc tản mác đi ra cũng ẩn chứa khí độc vô tận ở trong đó, một chi đội quân khổng lồ tụ họp lại một chỗ, không thể nghi ngờ liền có thể khiến cho độc khí trở nên dày đặc như vậy.

Cái khoảng cách giữa song phương này, so với đoạn đường đi tới Độc Lâm của trước kia phải ngắn gần một nửa, có thể thấy được đám Linh tộc kia đã tiến hành tổng tiến công, có thể góp ra lực lượng như vậy, quả thật là khiến cho người ta chấn kinh!

Theo độc khí càng lúc càng tiếp cận tiến lên, từng chi tiểu đội cũng đã từ bên trong quan ải vọt ra, từng chiếc Pháp Chu hội tụ tại cùng một chỗ, cái số lượng này, quả thật là nhiều vô cùng.

Phía trên của từng chiếc Pháp Chu thình lình có rất nhiều khí tức cường đại lăng không lơ lửng, những vị này có nam có nữ, Nhất Minh cẩn thận xem xét liền nhìn thấy Linh Nhi tỷ tỷ nàng cũng ở trong đó, còn đang mỉm cười nhìn lấy hắn.

Không thể nghi ngờ, những vị này, đều là Thần cảnh cường giả!

Bạn đang đọc Nhục Thân Thành Thánh sáng tác bởi phanthehuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanthehuy
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.