Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắn hổ mang chúa đứt đuôi lại xuất hiện

Phiên bản Dịch · 2630 chữ

Dương Ngọc Nô đã sớm biết Tần Dao mở một nông trường ở bên cạnh, hôm nay mẹ chồng tương lai và chồng tương lai cãi nhau với hai người phụ nữ kia, thật ra nàng rất vui vẻ, tự mình xuống bếp nấu thức ăn, chiêu đãi mấy người bạn của Lý Thanh Vân.

Đám người Điền Mục luôn khen tay nghề tốt của Dương Ngọc Nô, nói là lấy tay nghề của em dâu, về sau cũng sẽ thường xuyên làm khách. Một bữa cơm này, mấy người thảo luận xong vấn đề phân phối rau dưa hoa quả số lượng nhỏ.

Một chút củ sen đào được hôm nay chỉ đơn thuần là vui đùa và hứng thú, khi ăn cơm, Lý Thanh Vân đã sắp xếp công nhân xuống nước đào củ sen, dưới tiền đề không tổn thương đến cá chình, có thể đào được bao nhiêu thì đào.

Cá trắm cỏ, cá mè trắng linh tinh nuôi ở trong hồ nước cũng để cho người vớt một ít, bồi thường cho Dư Quân. Bởi vì rau dưa dùng trong nhà hàng của hắn ít, củ sen về cơ bản không có phần của hắn, cuối cùng nói mình xuống nước mệt mỏi thành bệnh không thể tay không được, Lý Thanh Vân đưa luôn cho hắn hơn năm mươi ký mới coi như chặn được miệng của hắn.

Còn dưa hấu Điền Mục cần đến đã hết vụ, hai ngày nay công nhân đang nhổ dây dưa, nhưng quả táo, quýt, cam, bưởi trồng ở sau núi trên cơ bản đã chín, có thể hái được. Tuy rằng Thương mại Đại Hoa rất muốn những hoa quả này, nhưng bởi vì số lượng quá ít, cũng chỉ đành dựa theo ý tứ của Lý Thanh Vân, bán cho bạn bè kinh doanh thành phố này, cũng chính là Điền Mục.

Xế chiều hôm đó cá sống đã được kéo về thành, còn rau dưa và hoa quả, Điền Mục và Chu Lệ Văn quyết định để ngày mai phái công nhân đến vận chuyển. Tiễn bước bọn họ, Lý Thanh Vân còn chưa rảnh rỗi, chợt nghe thấy có tiếng la hoảng hốt truyền đến từ bên ngoài.

“Phúc Oa, Phúc Oa, không ổn, không biết làm sao, trong rừng hoa quả đằng sau núi xuất hiện một quá sơn phong, đáng sợ, dài hơn 4m… Đại Căn đang hái quả suýt nữa bị nó cắn trúng, sợ tới mức tè ra quần, nếu như không phải bên cạnh có người dùng nhánh cây ngăn cản, có lẽ đã bị cắn trúng.”

“Ông chủ, hiện giờ tất cả các công nhân đều đã trở lại, hoa quả đang ném đầy đất, cũng không có ai dám đi nhặt, đáng sợ, hình như con rán kia còn bị chặt đứt một đoạn đuôi…”

Công nhân ở cổng biệt thự, hắng giọng kêu gào vào bên trong, mặc dù là người một thôn, nhưng thật ra bọn họ vẫn không dám tùy tiện ra vào biệt thự của Lý Thanh Vân, luôn cảm thấy nơi đây thật xinh đẹp, mình đừng làm dơ bẩn bên trong đó.

Lý Thanh Vân đeo dép lê chạy ra ngoài, nghe được các công nhân liến thoắng thuật lại thì hoảng hốt. Quá sơn phong chính là rắn hổ mang chúa, cũng gọi là quá sơn tiêu, rắn to mắt kính vân vân, cách gọi của các nơi không giống nhau.

“Rắn hổ mang chúa bị chặt đứt một đoạn đuôi, dài hơn 4m? Không thể nào… Không phải là con có lòng báo thù rất mạnh trong núi kia chứ?” Lý Thanh Vân căng thẳng trong lòng, nghĩ đến con rắn hổ mang chúa mình từng nhìn thấy ở trong núi kia, tước khi đoàn người mình tiến vào đạo quan đổ nát, nó đã từng lén vào quân doanh, cắn chết một quân nhân từng gây tổn thương cho nó.

Nếu như thật sự là con rắn hổ mang chúa đó, vậy đáng sợ, lại lần theo dấu vết hơn một trăm dặm đường núi, tìm được đằng sau núi nhà mình, chẳng lẽ định đến để trả thù mình sao?

Cho dù có phải là con rắn kia hay không, Lý Thanh Vân đều phải gọi điện thoại, hỏi Sở Dương xem, sau khi mình rơi xuống hang động đá vôi dưới lòng đất, con rắn hổ mang chúa kia có từng xuất hiện không.

Lúc đó ra khỏi hang động đá vôi dưới lòng đất, chỉ lo lắng đến vấn đề quan hệ với Michelle, đã quên hỏi chuyện về con rắn hổ mang chúa kia, hiện giờ bị công nhân nhắc đến, hắn mới nhớ tới.

Điện thoại rất nhanh được nhận, Sở Dương nghe được câu hỏi của Lý Thanh Vân, có trầm mặc trong ngắn ngủi.

“Sao cậu lại đột nhiên nhắc đến chuyện này vậy? Nghe người khác nói cái gì sao?” Sở Dương không trả lời thẳng, ngược lại hỏi Lý Thanh Vân như vậy.

“Sao vậy? Có chuyện gì không thể hỏi sao?” Trong lòng Lý Thanh Vân càng thêm nghi ngờ và bất an.

Sở Dương trầm ngâm một chút, nghiêm túc nói: “Chuyện này thật quái dị, tôi và chỉ đạo viên của đại đội đã hạ lệnh không được nói ra, không muốn để cho người truyền bá ra ngoài. Nếu như cậu đã hỏi, vậy tôi giải thích đơn giản cho cậu vậy. Về sau con rắn hổ mang chúa đứt đuôi kia lại xuất hiện, cắn chết binh lính đã từng tổn thương nó và một quân y đi cùng, cộng thêm với quân nhân ban đầu kia, đã có ba người chết dưới miệng nó, cậu là người duy nhất không bị cắn. Sau đó bọn tôi phân tích, khả năng bởi vì cậu vào hang động đá vôi, rắn hổ mang chúa đứt đuôi không tìm được cậu, khiến cậu tránh thoát một kiếp.”

“Cái gì? Lại đều bị nó cắn chết?” Sau lưng Lý Thanh Vân lập tức đổ một tầng mồ hôi lạnh, quá quái dị, rắn hổ mang chúa vốn không có kỹ năng lần theo dấu vết gì cả, nó tìm được những người này một cách chuẩn xác như vậy bằng cách nào? Con rắn hổ mang chúa đứt đuôi ở đằng sau nhà mình là sao?

Chẳng lẽ con rắn vương đứt đuôi không xa trăm dặm này tìm đến đây để tìm mình báo thù sao? Định giết chết mình?

Vừa nghĩ đã cảm thấy khó tin, quá quái dị, thảo nào Sở Dương kêu người hạ lệnh không được nói ra, không muốn nhắc đến chuyện về con rắn hổ mang chúa đứt đuôi kia.

Lý Thanh Vân cười khổ, nói: “Tôi phải nói cho anh biết, đằng sau núi nhà tôi, có công nhân phát hiện ra một con rắn hổ mang chúa đứt đuôi, cũng nền đen hoa văn trắng, dài hơn 4m, cực kỳ tương tự với con tôi đã từng nhìn thấy trước kia. Tuy rằng tôi còn chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng tôi luôn cảm giác, khả năng chính là nó…”

Sở Dương hoảng hốt, cao giọng nói: “Không thể nào! Cậu ngồi máy bay trực thăng quân đội về, kể cả chó săn cũng không thể lần theo dấu vết đến chỗ cậu được. Cậu đừng đoán mò, nếu sợ hãi thật, tôi có thể để cho quân nhân bắt rắn đến hỗ trợ giải quyết giúp cậu! Thật ra, bọn tôi cũng muốn bắt được con rắn hổ mang chúa đứt đuôi này, cẩn thận nghiên cứu xem…”

“Tôi cũng hy vọng không phải là nó. Được rồi, tôi đến tận hiện trường quan sát xem, nhìn xem hôm nay có thể tìm được không.” Lý Thanh Vân nói xong, cúp điện thoại.

Lý Thanh Vân kêu công nhân gọi Thất Thốn đến, kêu hắn mang theo dụng cụ bắt rắn, hắn tranh thủ thời gian này, trở về đổi một đôi ủng quân đội cổ cao, nhét ống quần vào trong thân ủng. Đồng thời tiến vào tiểu không gian, kiểm tra công cụ đi săn một lần, lại không tìm được thứ gì tiện tay, đành phải ra đằng sau biệt thự chém một thân trúc nhỏ, thô chừng hai ngón tay, chặt một đoạn dài chừng 4m, dùng để làm gậy đánh rắn.

Lý Thất Thốn đoán chừng đã sớm nhận được điện thoại của Lý Vân Thông, khi Lý Thanh Vân vừa ra khỏi cổng, đã nhìn thấy hắn, cầm kẹp bắt rắn, đeo một túi vải thô, không biết bên trong đựng cái gì, căng phồng.

“Nghe người ta nói, là một con rắn hổ mang chúa đứt đuôi?” Lý Thất Thốn nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lý Thanh Vân, còn nói thêm: “Cho dù có phải là con ở trên đỉnh Vọng Tiên kia hay không, nhưng rắn hổ mang chúa đứt đuôi đều rất hung dữ, tính công kích rất mạnh, thù hận loài người từng tổn thương nó. Đi thôi, chúng ta đi qua nhìn xem.”

Lý Thanh Vân dở khóc dở cười nói: “Xem ra chú cũng biết chuyện về con rắn đứt đuôi ở trên đỉnh Vọng Tiên hả? Mới vừa rồi cháu hỏi Sở Dương, anh ấy mới nói cho cháu biết. Thật quái dị, lại còn có rắn như vậy, thông minh đến quá mức bất thường.”

Lý Thất Thốn vừa đi vừa nói chuyện: “Trước kia ba và ông nội chú dạy chú bắt rắn thường xuyên nói, ngọn núi kia có ít rắn có thể thành tinh, chú luôn cảm thấy buồn cười. Thật ra ngẫm lại, thành tinh chân chính không hề nhất định là yêu tinh trong chuyện xưa thần thoại, có thể vì thông minh đến quá đáng, vượt xa giới hạn của đồng loại nên mới bị người truyền đi thành xà tinh. Trước kia chú cũng như cháu, không tin mấy chuyện thần thần đạo đạo như vậy, kể cả đạo tàng được ông nội cháu thường xuyên xem chú cũng cảm thấy mơ hồ. Nhưng mấy năm gần đây, cũng nhìn thấy không ít chuyện ly kỳ cổ quái, dần dần tin một ít.”

“Không nói đâu xa, cứ lấy chuyện con rắn ở ngọn núi gần nhất để nói đi, có khi cả ngọn núi đều không thấy một con rắn, có khi lại nhìn thấy mấy trăm con cả ngàn con ở trong một khe núi nào đó… Nếu như nói ở đây không có chuyện gì cổ quái, có đánh chết chú đều không tin! Do đó, trong một khoảng thời gian gần đây, chú đều không đi bắt rắn nữa. Bởi vì nhìn thấy một ít con rắn độc gần đây tập trung lại, chú đều không dám đến gần, sợ chọc giận rắn vương khiến đàn rắn này tụ tập lại… Cháu đừng cười, không chỉ bởi vì những thiên thạch kỳ lạ này, bởi vì trước kia khi không có thiên thạch, cũng từng phát sinh sự kiện loại rắn số lượng không rõ bao nhiêu tụ tập, ba chú ông nội chú thậm chí cả cụ nội chú đều từng truyền xuống chuyện xưa tương tự vậy.”

Lý Thanh Vân thấy Lý Thất Thốn càng nói càng mơ hồ, sợ đến mức một vài công nhân nhát gan đều không dám theo tới nữa, kể cả có vài công nhân miễn cưỡng theo tới cũng nói mình từng nghe ông nội nhắc đến, gì mà từng tự mình trải nghiệm trong núi có xà tinh, có hồ tiên, cũng có người nói, hồi nhỏ hắn từng nhìn thấy rồng, bò trên cây, bị sét đánh đến toàn thân bốc lửa… Sau đó lại có người tiếp lời, nói hồi nhỏ hắn từng gặp quỷ, sợ đến mức hắn bệnh nặng một trận, lại thề lại nguyền, nói nếu như mình có một câu nói dối, bịa đặt sẽ chết cả nhà.

Lý Thanh Vân trợn tròn mắt, đây mới là người sống trên núi chân chính nhé, mới vừa nói đến chuyện xưa truyền thuyết, chuyện xưa quỷ quái, đó là mỗi nhà đều có truyền thuyết tự mình trải nghiệm. Nhưng mà lũ ngốc này, đều không nghe ra ý tứ trong lời nói nửa đoạn trước của Lý Thất Thốn sao, tinh này tinh kia chính là con thông minh hơn đồng loại bình thường một chút thôi, nhân tinh cũng là đạo lý như vậy.

Khi nói chuyện, đã đến đỉnh núi, người phụ trách trại nuôi gà Mộc Đầu đang cầm một cây gậy trúc, đứng ở cửa trại gà, đang khẩn trương quan sát mảnh đất bốn phía dưới chân, sợ có rắn chui ra.

Mộc Đầu nhìn thấy là Lý Thanh Vân và Lý Thất Thốn xuất hiện, lập tức thở phào nhẹ nhõm nói: “Hai người đến là tốt, chú Thất Thốn, phen này phải trông chờ vào chú. Nghe nói một con quá sơn phong dài hơn 4m, sợ đến mức cháu không dám rời khỏi cửa trại nuôi gà, sợ con rắn này chui vào trong chuồng gà. Đúng rồi, gần đây khi cháu nhặt trứng gà, phát hiện có không ít trứng gà vỡ, vốn còn tưởng rằng là do gà mái nào đó vừa đẻ trứng, bản thân thèm nên ăn hết, bây giờ nghĩ lại, sẽ không phải do con quá sơn phong này làm ra chứ?”

“Hả? Vậy gà đang nuôi có ít đi không?” Lý Thanh Vân nghe vậy, lập tức hỏi: “Phát hiện ra trứng gà nát từ khi nào?”

“Gà đang nuôi… cái này… cũng không phải mỗi ngày đều đếm, chính là nhìn ước khoảng, cảm giác không sai biệt lắm là đóng cửa. Còn trứng gà nát, hình như bắt đầu từ hôm qua.” Lý Thanh Mộc hơi ngượng ngùng, bởi vì gà nuôi thả tự do, thật sự không dễ kiểm kê số lượng.

“Bắt đầu xuất hiện từ hôm qua sao, còn may, hy vọng nó chưa tới lâu.” Lý Thanh Vân nói xong, lại an ủi anh họ vài câu, kêu hắn cẩn thận một chút.

Nói xong, Lý Thanh Vân kêu vài công nhân đều ở lại đây, hắn và Lý Thất Thốn hai người bắt đầu từ trại nuôi gà vòng ra rừng hoa quả đằng sau, căn cứ vào nơi công nhân nói, bọn họ chậm rãi tới gần.

Bởi vì sau núi ngược nắng, hơi âm u, lá cây hư thối trên đất rất nhiều, đừng nói rắn độc, chỉ riêng sâu bọ bên trong đó thôi đã khiến cho người ta khó có thể ứng phó. Địa thế hơi dốc, hai người thong thả đi tới, đi hơn mười phút mới nhìn thấy nơi công nhân ném hoa quả và giỏ hoa quả, mới vừa rồi phát hiện ra con rắn hổ mang chúa đứt đuôi ở trong này.

Lý Thanh Vân đột nhiên cảm thấy, đáng nhẽ nên mang cả Kim Tệ và Đồng Tệ đến đây, giúp đỡ tìm kiếm nguy hiểm đang tiềm tàng. Chúng nó bị Mao Mao và Đồng Đồng mang đi, bởi vì không xác định được người của Lạn Đà tự có phải không chịu để yên không, gần đây luôn đề phòng bọn họ.

Nếu như chú Thất Thố không ở đây, vụng trộm thả hai con trăn khổng lồ ra cũng có thể chấn nhiếp hổ mang chúa… Nhưng mà bây giờ, tất cả đều phải dựa vào nhãn lực và thính lực của mình, sợ con rắn hổ mang chúa đang ẩn núp trong bóng tối đột nhiên nhảy ra cắn người.

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.