Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không coi trọng

Phiên bản Dịch · 1767 chữ

Bạn học giỏi chém gió Quý Dữu sau khi tiến vào sân bắn đã vứt bỏ vẻ đắc ý và kiêu ngạo trên mặt; cô hay nói giỡn với đám Nhạc Tê Quang, Thịnh Thanh Nhan, Thẩm Trường Thanh, nói giỡn thì nói giỡn nhưng thực ra trong thâm tâm Quý Dữu không hề xem thường bọn họ một chút nào.

Trên thực tế, Quý Dữu ý thức rất rõ được khuyết điểm của bản thân. Bàn về thể chất, bàn về tinh thần lực, bàn về kinh nghiệm, bàn về chiết thuật…… Bản thân đều không phải là đối thủ của nhóm Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nhan và thậm chí là cả Từ Châu. Cho nên?

Cô cần phải cảm thấy tự xấu hổ về bản thân sao?

Đương nhiên là không.

Thực lực không đủ thì đương nhiên cần bù đắp bằng sự tự tin rồi.

Quý Dữu ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở vị trí bắn của mình. Bên tay trái của cô là Thịnh Thanh Nhan, bên tay phải là Thẩm Trường Thanh, bên cạnh Thẩm Trường Thanh mới là Từ Châu và Nhạc Tê Nguyên.

Quy tắc cuộc chơi rất đơn giản, chỉ cần bắn trúng đủ 8 phát trên 10 phát pháo năng lượng vào hồng tâm là có thể thăng cấp.

Điều này rất khó.

Quý Dữu ngồi ngay ngắn chứ không ra tay luôn, bên tay trái của cô là Thịnh Thanh Nhan đã nhanh chóng giương súng lên, bóp cò súng, chỉ nghe thấy đoàng một tiếng.

Ngay giữa hồng tâm.

Thịnh Thanh Nhan thu tay lại rồi đắc ý liếc Quý Dữu một cái: “Đồ quỷ nghèo chết bầm nha, người ta nghi ngờ rằng cho đến nay cậu chưa từng chạm vào súng bao giờ có đúng hay không nha?”

Quý Dữu xụ mặt: “Đúng thế.”

Thịnh Thanh Nhan cong môi cười: “Vậy là cậu xong rồi nha……”

Quý Dữu mím môi: “Tớ sẽ nỗ lực chọc mù mắt cậu, yên tâm đi, người thắng cuối cùng nhất định là tớ!”

Thịnh Thanh Nhan trở về chỗ ngồi, ngữ điệu trở nên nghiêm túc hiếm có: “Phải không? Về mục bắn súng, cho tới giờ Thịnh Thanh Nhan này chưa bao giờ thất bại!”

Quý Dữu hơi kinh ngạc, con hàng này uống nhầm thuốc hả?

Đột nhiên không nha nha nữa mà vẫn khiến người cảm thấy khó chịu.

Chẳng lẽ mình có xu thế phát triển khuynh hướng…… M? Cả người Quý Dữu cứng đờ, dùng sức quay mặt đi nhìn Thẩm Trường Thanh đang ở bên tay phải.

*M: Trong BDSM – Bạo dâm hoặc khổ dâm. S viết tắt của từ Sadist, là người bạo dâm hoặc biến thái. Còn M viết tắt của chữ Masochist, là người thống dâm hay cuồng dâm.

Thẩm Trường Thanh không bị phân tâm, cậu ta tập trung nhìn về phía trước, dường như đang cẩn thận xác định mục tiêu, đôi tay gợn gân xanh đang nhẹ nhàng đặt lên khẩu súng, những ngón tay có khớp xương rõ ràng đang vuốt ve……

1 giây.

2 giây.

3 giây.

Thẩm Trường Thanh nheo mắt lại rồi bóp cò súng.

Một viên đạn bắn thẳng vào bia ngắm đang ở phía xa.

Đoàng!

Trúng giữa hồng tâm.

Động tác đó của Thẩm Trường Thanh vừa dứt khoát lại lưu loát, gần như không có bất kỳ một động tác thừa thãi hay ngập ngừng nào.

Quá đẹp!

Quý Dữu thưởng thức từ tận trong đáy lòng.

Tiếp theo, cô lại nhìn Từ Châu đang đứng ở khoảng cách xa hơn.

Ngón tay của Từ Châu vẫn luôn không ngừng xoa xoa súng năng lượng, đầu và thân mình cũng hơi đung đưa, vừa thấy dáng vẻ này thì cũng biết trong lòng cậu ta vẫn chưa nắm chắc, tạm thời chưa xác định được thời cơ và phương pháp ra tay.

Có tất cả 10 cơ hội, nếu lần bắn đầu tiên xảy ra sai sót thì chín lần bắn tiếp theo sẽ là sự thử thách rất lớn.

Cho nên ---

Sau nửa phút, lần bắn đầu tiên của Từ Châu mới bắt đầu.

Nhưng mà ---

Rất đáng tiếc là không bắn trúng bia.

Từ Châu dừng tay lại và suy nghĩ.

Quý Dữu thấy cảnh này thì động viên Từ Châu: Tiểu Châu Châu, tự tin lên! Vừa rồi tay cậu run thôi, nếu tay cậu không run thì chắc chắn là có thể bắn trúng rồi.”

Từ Châu sửng sốt: “Thật sao?”

Thậm chí chính bản thân cậu ta còn không phát hiện ra.

Quý Dữu nghiêm túc động viên: “Tự tin lên nào, đã nổ súng thì đừng có bất kỳ sự do dự nào! Chúng ta không biết được kết quả sau khi đạn pháo bắn ra nhưng chúng ta có thể khống chế bản thân trước khi bắn súng mà!”

Bất luận là ngữ điệu hay sắc mặt khi nói chuyện Quý Dữu đều cực kỳ nghiêm túc, không hề có chút ý trêu trọc nào, trong nhất thời khiến Từ Châu cảm thấy không quen cho lắm, Từ Châu hơi sững sờ rồi gật đầu: “Được.”

Sau đó.

Xem ra sau khi điều chỉnh, tâm lý của Từ Châu cũng có sự thay đổi, khi cậu ta chạm vào cò súng thì từ tâm lý cho đến ngón tay cũng không có một chút do dự nào, bắn ra phát súng thứ hai cực kỳ dứt quát.

Đoàng ---

Trúng giữa hồng tâm.

Quý Dữu khen: “Quá đẹp!”

Từ Châu nở nụ cười mỉm: “Ừ.”

Thịnh Thanh Nhan ngồi ở một bên than thở: “Nha nha…… Cậu làm chuyên gia tư vấn tâm lý không tệ nha…… Có muốn tư vấn tâm lý cho người ta nữa không nha?”

Quý Dữu lườm cậu ta một cái: “Cái duy nhất tớ tư vấn cho cậu đó chính là mời cậu câm miệng cho, cậu không mở miệng nói chuyện thì tất nhiên là có thể đạt được thứ càng tốt hơn cả thứ đạt được nữa đấy.”

Thịnh Thanh Nhan nghẹn họng rồi hừ một cái: “Nha…… Người ta cứ không câm miệng nha, cho cậu tức chết nha……”

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu quay đầu đi không để ý tới cậu ta nữa.

Lúc này, Nhạc Tê Nguyên cũng bắn ra phát súng đầu tiên của mình. Đừng có thấy Nhạc Tê Quang ríu rít cả ngày như người bệnh cuồng loạn thời kỳ cuối, chứ người em sinh đôi Nhạc Tê Nguyên của cậu ta lúc bình thường rất khiêm tốn và điềm tĩnh.

Nhạc Tê Nguyên đã chuẩn bị đầy đủ, rất chính xác bắn phát đạn trúng hồng tâm.

Hoàn hảo!

Khóe miệng Nhạc Tê Nguyên lặng lẽ hơi cong lên tạo thành nụ cười.

Chợt cậu ta quay đầu nhìn về phía Quý Dữ hỏi: “Số 4444, phát súng đầu tiên của cậu chuẩn bị kéo dài tới khi nào mới bắn vậy?”

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu lấp liếm: “Tớ còn phải tích lũy chút kinh nghiệm đã, vội cái gì? Chút nữa tớ bắn sau.”

Thẩm Trường Thanh bèn giải thích: “Có hạn chế thời gian đấy.”

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu không có cách nào khác đành phải cúi xuống trước mặt mọi người định nhấc súng, mọi người đang chờ màn trình diễn tuyệt vời của Quý Dữu……

Bỗng nhiên ---

Thì thấy Quý Dữu nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, sắc mặt chuyển từ đỏ sang đen, từ đen sang trắng, từ trắng sang xanh…… Sự thay đổi quá nhanh, biến hóa quá nhiều, quả đúng là sắc thái sặc sỡ làm mọi người không hiểu ra sao.

Trên khán đài: “…… Chuyện gì đang xảy ra vậy???”

Nhạc Tê Quang không hề khách sao mà vỗ đùi: “Ha ha ha…… Ba ba biết ngay chỉ cần số 4444 xuất hiện là ba ba sẽ được cười cả ngày mà.”

Sở Kiều Kiều đang ngồi ngay ngắn vừa sờ cằm vừa cười hề hề hướng về phía Quý Dữu, nụ cười kia ẩn theo ý đáng khinh và nói: “Ôi chao…… Tớ biết ngay là có kết quả này mà. Nhưng lại đột nhiên nhận ra bạn học Quý Dữu như vậy thật là càng đáng yêu hơn nha! Thật sự! Thật sự! Thật sự! Tớ rất thích bạn học Quý Dữu đó.”

Những người xung quanh: “……”

Tạ Linh Chi liếc mắt nhìn Sở Kiều Kiều một cái, lại liếc mắt nhìn Quý Dữu đang đứng giữa sân ra sức khuân vác nhưng vẫn không nổi, không hiểu sao trong mắt thấy khó chịu, cô thì thầm với Leah đang ở bên cạnh: “Nữ biến thái này từ đâu tới vậy? Em có thể đánh con nhỏ đó không?”

Leah: “……”

Leah ngẫm nghĩ rồi trả lời: “Đừng đánh, em không đánh được người ta đâu.” Sở Kiều Kiều này được coi như người xuất sắc trong số các sinh viên năm nhất, tuy trước mắt không nổi tiếng trong toàn bộ học viện quân sự tinh cầu Lãm Nguyệt nhưng thưc lực của người ta tuyệt đối mạnh hơn chính mình.

Tạ Linh Chi biết là vậy nhưng ---

Vẫn quá khó chịu đi!

Nhìn thấy người khác cười nhạo Quý Dữu, muốn giữ gìn một chút nhưng không có thực lực để giữ gìn.

Leah nhìn Tạ Linh Chi đang tức giận thì mỉm cười trấn an: “Linh Chi, được rồi, em đừng tức giận, A Dữu và bạn bè của con bé hay thích nói giỡn thôi, đều là đùa giỡn mà, em đừng coi đó là thật.”

Tạ Linh Chi nghĩ lại nhưng vẫn thấy khó chịu.

Leah nói: “Em xem A Dữu của chúng ta nói những câu kia mà bạn bè của con bé không đánh chết con bé là do mạng con bé lớn. Rồi rồi…… Con bé và bạn của con bé có quan hệ tốt chẳng phải là chuyện đáng để chúc mừng hay sao?”

Tạ Linh Chi buông bàn tay đang nắm chặt ra.

Tạ Xuyên Khung cũng khuyên nhủ: “Leah nói đúng đó, em đừng lo lắng làm gì.”

Tạ Linh Chi bĩu môi đáp: “Em mới không thèm quan tâm con bé, lo lắng vì con bé đâu, cái miệng con bé gọi đòn như vậy không sớm thì muộn cũng có một ngày sẽ bị người ta trùm bao tải đánh chết thôi.”

Leah khẽ mỉm cười: “Đúng vậy, cho dù bị đánh chết cũng không sợ, có chúng ta nhặt xác cho con bé mà.”

Bạn đang đọc Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế (Dịch) của Liễu Thăng Thăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.