Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta bị đem đi hiến tế...

Tiểu thuyết gốc · 4870 chữ

Con quỷ thi kia vẫn không ngừng tìm kiếm,nó đi theo mùi máu mà đã bắt được Lý Tự Nhiên ,liền xảy ra một màn rượt đuổi quanh cái cây mà A Khấu đã dựa lưng chết đi .

-Yaaa...cái con quỷ này mày tha cho tao đi mà...hu hu hu...biết được có một ngày mình phải nhập vai tên phản diện A Nhiên thì mình đã viết cho xong cái kết cục của con Quỷ Thi này rồi a...quả báo ta...quả báo ta mà...tránh ra đi...aaaa...

Trong nguyên tác Lý Tự Nhiên sau khi triệu hồi quỷ thi giết hại A Khấu cướp lấy Ngọc Bội thì rời khỏi khu rừng hội ngộ với A Khương ở gốc cây đa trên con đường đầu thôn,và từ đây cả hai bắt đầu cuộc hành trình đến Tô Hà Thành.Lý Tự Nhiên tác giả truyện vì lười vẽ thêm mấy trang mà cứ bỏ ngõ kết cục của con Quỷ Thi ,nên hiện tại không thể nào biết nó sẽ làm gì,phải xử lý nó như thế nào cho ổn thoả.

Chạy lanh quanh một hồi Lý Tự Nhiên chợt nhớ ra bản thân mình đã năng sức mạnh lên khá nhiều sau khi tăng các chỉ số nhân vật,liền dừng lại quay người phát ra cú đấm vào mặt của con quỷ thi kia.

-Yaaa...chết đi...tao là người đã tạo ra mày thì có quyền xóa bỏ mày nhá...

Cú đấm của Lý Tự Nhiên tuy mạnh nhưng chưa đủ hạ gục con quỷ,nó bị ăn trọn cú đấm vào giữa mặt,cái đầu theo thế mà gãy ngã ra sau lộ cả xương cổ ,một luồng khí đen từ từ thoát ra khỏi con quỷ thi qua cái vết rách trên cổ kia ,trông nó lại càng kinh dị,doạ cho Lý Tự Nhiên thêm khiếp đảm.

-Á trời ơi...mày thật là kinh khủng...yaaa....tao đấm ,tao đấm...còn ngất ngư hả...tao đấm...

Lý Tự Nhiên nhân lúc con quỷ thi bấn loạn nghiêng ngã thì nhào tới đẩy nó nằm xuống đất,cứ thế mà đấm vào mặt của nó liên tục,âm khí thổi vào quỷ thi bị thoát ra hết khiến cho nó không còn cử động được nữa,nằm im thinh ,lúc này nắng sớm đã lên tuy không thể soi sáng khu rừng nhưng vài tia nắng chiếu qua kẽ lá đã làm cho quỷ thi bị bốc cháy .Lý Tự Nhiên buông người ngồi phịch xuống đất thở hỗn hễnh,gương mặt đỏ bừng,mồ hôi nhễ nhại,nhìn cái xác bị thiêu rụi,bốc mùi khét lẹt.

-Hộc,hộc,hộc...từ thuở cha sanh mẹ đẻ đến giờ mình chưa đánh ai nhiều như vậy...hic...hic...đau tay...

-Téng téng téng teng...chúc mừng bạn đã "lấp hố "thành công!

-Á !Hú hồn hú vía...trời ơi....

Cái hệ thống truyện bổng dưng nhảy ra làm cho Lý Tự Nhiên giật thót

-Mày điên hả? tự dưng xuất hiện làm tao cứ ngỡ con Quỷ Thi kia sống dậy...lấp hố sửa đường gì ở đây...điên thật mà...mày làm ơn đừng có đột nhiên nhảy ra như thế có được không,doạ chết tao rồi...với lại làm ơn đổi cái nhạc nền khác cho tao nhờ,bản giao hưởng định mệnh,thật là khiếp đảm.

-Tít...chúng ta gặp nhau trên đời này đều là Định Mệnh mà...

-Đ.M mày thì đúng hơn...mày ra đây làm gì hả?

-Tít...trong nguyên tác Quỷ Thi sau khi sát hại Lý Khấu thì chạy vào Tô Hà thôn gây hoạ ,khiến cho nhiều tình tiết truyện tiếp theo bị đảo lộn không theo logic nào,bây giờ bạn đã cho nó một kết cục ,nên cũng đã hoàn thành một nhiệm vụ của tân thủ thôn...điểm may mắn cộng 50,sức mạnh cộng 50,độ ác cộng 100, có thể học được môn kinh công sơ cấp dùng để di chuyển .

Lý Tự Nhiên trố mắt ngạc nhiên

-Gì hả?kinh công á?tao tao biết kinh công rồi á...hay nhỉ?

Hệ thống biến mất ,Lý Tự Nhiên cũng giữ lời hứa,Hắn đào huyệt chôn A Khấu,sau đó dùng thử kinh công mà bay nhảy ra con đường ở đầu thôn hội ngộ A Khương.

Kinh công sơ cấp chỉ giúp cho Lý Tự Nhiên nhảy cao hơn một chút, nhảy cao khoảng được 3 mét ,xa 5 mét nhanh hơn đi bộ chứ cũng không lợi hại gì cả.

-Hừ...cái thứ kinh công hạ đẳng này chỉ dùng được trong phóng tường,vượt rào,chứ bay như chim thì còn xa quá à...mong vào thành sẽ bái được Sư Tôn học thêm linh lực.

Lý Tự Nhiên đi đến cái cây đa cổ thụ nơi có đặt tấm bia đá ghi Tô Hà thôn thì nhìn thấy A Khương đã đứng chờ ở đó,cậu thiếu niên vừa nhìn thấy Lý Tự Nhiên đã vô cùng vui mừng.

-A Nhiên, A Nhiên...ta thấy ngươi dẫn con quỷ thi chạy vào rừng,nhưng vì ta vô dụng ,sợ làm vướng chân ngươi nên không dám đuổi theo giúp...ta chỉ có thể chờ ngươi ở đây...ta ta...xin lỗi...

Lý Tự Nhiên nhìn A Khương một lượt rồi nói

-Không sao,ta đã hạ được con quỷ thi rồi...còn lấy được Ngọc Bội nữa,chúng ta đi đến Tô Hà Thành thôi...

-"thằng nhóc hiền lành thế này mà tên A Nhiên lại biến nó thành một tay sai máu lạnh,còn đem nó ra làm bia đỡ đạn nữa...đúng là ác như quỷ...ối a...là là là mình đã viết như thế kia mà ta...ơ hèm...bây giờ nhập vai nhân vật rồi,cũng nên chỉnh sửa sao cho có happy ending mới được...hừ..."

A Khương vẫn còn ngơ ngác nói

-Ngươi không giận ta thật hả?

-Giận cái gì mà giận...chúng ta là hão bằng hữu mà...đi thôi...

A Khương thở phào nhẹ nhõm đưa mắt nhìn Lý Tự Nhiên,ánh mắt có chút gì đó tiềm ẩn.

Cả hai đi hết nửa ngày mới đi hết được đoạn đường dẫn ra khỏi Tô Hà thôn,hiện tại đã đến ngã ba đường có con sông lớn ,nếu vượt sông thì đến hẳn Tô Hà Thành còn đi đường vòng thì phải đi qua Trần Gia thôn,một trong những thôn trang lân cận Tô Hà Thành.

Lý Tự Nhiên mệt mỏi ngồi bẹp xuống đám cỏ ven đường,đưa mắt nhìn về hướng bờ sông.

-Mệt chết ta rồi a... không ngờ sử dụng kinh công và ôm theo ngươi lại mệt đến như vậy... biết thế ta đi bộ cho xong...hộc hộc...

A Khương gãi gãi đầu nói

-Ta đã nói với ngươi là không ổn rồi mà,nhảy lên nhảy xuống ta hoa cả mắt đây...mà chẳng đi xa được bao nhiêu...

-Hừ ...ta thấy ngươi chậm chạp nên ôm ngươi bay cho nhanh...ai ngờ mệt bở hơi tai...xem đã tới bến thuyền chưa vậy hả?Ta đói quá rồi a...

A Khương chỉ tay về phía xa xa nói

-Nó ở ngay đằng kia mà,dân Tô Hà thôn ai mà không biết...ha...sao cái gì ngươi cũng không nhớ thế hả?

-À à...là ta mệt quá nên quên mất thôi...đi nào...

-Nhưng mà ngươi có tiền để trả cho thuyền phu sao hả?

-Hừ...thì cứ dùng cách mà ta và ngươi vẫn hay dùng là được thôi mà...

A Khương nhăn mặt nói

-Bến thuyền này xưa nay vốn vắng vẻ,chỉ có một chiếc thuyền nhỏ chứa tầm mười người ,khách lai vãn không nhiều ,nhìn sơ qua cũng thấy rõ mặt từng khách sang sông,ngươi muốn bám lưng vào ai để trốn tiền qua sông hả?

-Xì...đi đến đó đi rồi tính...

Khi cả hai vừa cất bước đi thì bầu trời bổng dưng tối sầm lại,tiếng gió rít qua đầu vù vù,Lý Tự Nhiên vừa ngẩng mặt lên nhìn đã thất kinh hồn vía.

-Hước...là là là ... Hắc Nguyệt Giáo!

Trên trời xuất hiện một đám người mặc y phục đỏ đen đang kéo theo một chiếc kiệu gỗ sơn son thếp vàng ,trên nóc kiệu còn có chạm khắc phù điêu mặt trăng màu đen đang ngự trong đám mây đỏ, những người này y phục đều có chỉ thêu lấp lánh hoạ hình ánh trăng màu đen trước ngực.Đám người này bay vèo qua sông lớn trước sự ngỡ ngàng của A Khương và Lý Tự Nhiên.

-Woa...bọn họ là Thần Tiên hay sao,bọn họ biết bay kìa...bay bay qua bên kia sông rồi a...

Lý Tự Nhiên lúc này mới đưa tay gãi cằm gãi đầu suy nghĩ.

-"Đây là tình tiết gì đây a...nhớ lại nào,nhớ lại nào...a...là là..."Quỷ Tân Lang ở Trần Gia thôn",phải rồi phải rồi...là cuộc đụng độ giữa Nhậm Nhã sư muội với Thánh Nữ Ma Giáo Nguyệt Y Thần .Ya...là cơ duyên của tên A Nhiên cứu sống Nhậm Nhã mới được theo về Trường Bạch Tiên Môn...đúng rồi...".

Lý Tự Nhiên bổng dưng mừng rỡ nhảy cẳng lên làm cho A Khương giật mình khó hiểu.

-A...cơ hội đây rồi ...

-Á,giật cả mình...ngươi lại nổi điên gì vậy hả?

-Đi nào,chúng ta đi đường vòng...đi Trần Gia thôn nào...

-Ơ...sao lại đi Trần Gia thôn...chúng ta không phải nói trước là đi Tô Hà Thành bái sư hay sao?

-Muốn bái sư phải có người dẫn dắt đã ...đi nào...tin ta đi...

A Khương với vẻ mặt đầy nỗi nghi ngờ,nhưng cũng đành bấm bụng đi theo sau Lý Tự Nhiên bởi vì xuất thân của A Khương cũng tương đồng với Lý Tự Nhiên,là một cô nhi sống lang bạt đầu đường xóa chợ,nếu không có Lý Tự Nhiên một lần cứu mạng thoát khỏi đám lưu manh đánh đập,chắc bây giờ cậu ta cũng không còn khoẻ mạnh mà đứng đây, không tin vào Lý Tự Nhiên thì còn biết tin tưởng vào ai nữa.

-Ờ...

Trần Gia thôn trong nguyên tác là một thôn trang khá giả,với hơn hai trăm hộ sinh sống,dân cư khoảng ba trăm người,có vài nhà Đại phú ,thôn thuộc khu vực lân cận Tô Hà Thành,ít có yêu ma quỷ quái quấy phá.Nhưng từ khi Đại Thiếu Gia Trần Anh Tử của nhà đại hộ Trần Viên Ngoại lớn nhất thôn bị chết bất thường trong ngày hôn lễ thì mọi chuyện trở nên hỗn loạn.Vì quá yêu thương con ,mà Trần Viên Ngoại đã đặt thi thể của con trai mình vào trong một mật thất sau hoa viên,chứ không để nhập thổ di an như thông thường .Hằng ngày lão ta vẫn sai gia nhân trong nhà đi dâng cơm hầu nước đầy đủ ba buổi cho Trần Anh Tử nằm trong mật thất .Thời gian trôi qua,cái xác của Trần Anh Tử ngày càng biến đổi và trở thành Quỷ Tân Lang,đêm đêm rời khỏi mật thất đi khắp thôn trang tìm Tân Nương bái đường,gây ra nỗi khiếp sợ cho dân chúng ở đây.Trần Viên Ngoại là người có quyền có thế nên vung tiền cho nha dịch trong thôn bưng bít chuyện này,lão ta còn mời Tu Nhân ở trong thành về trấn yểm mật thất ngăn chặn Trần Anh Tử đi ra ngoài sinh sự.Nhưng không vì thế mà mọi chuyện ổn thoả,vì nghe tiếng kêu gào khóc than của con trai hằng đêm,Trần Viên Ngoại lại xót thương mủi lòng,lệnh cho gia nhân bí mật đi bắt cóc thôn nữ chưa thành thân mang về hiến tế cho Trần Anh Tử, có người vì quá kinh sợ với việc làm của Trần Viên Ngoại nên đã chạy khỏi Trần Gia thôn đến cầu xin sự giúp đỡ của các Tiên Nhân đại phái Trường Bạch Tiên Môn,Dương Thiên Hạo cảm thấy đám đệ tử mà mình mới nhận cần phải được rèn luyện pháp thuật cho nên đã phái bọn họ hơn bảy người đi đến Trần Gia thôn giúp đỡ.Tại đây bọn họ chạm trán với Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo là Nguyệt Y Thần đang truy bắt phản đồ của Hắc Nguyệt Giáo.

Lý Tự Nhiên và A Khương đi cả ngày ,khi trời tối mịt mới có thể đến được Trần Gia thôn,xúi quẩy thay lại gặp ngay đúng lúc trời đổ mưa,vừa mệt vừa đói nên cả hai nhanh chóng tìm một nơi trú chân.

Lý Tự Nhiên và A Khương cả người ướt sũng,chạy khắp nơi đi tìm nhà hoang ,miếu hoang hay bất cứ nơi nào có mái che đầu cũng được.

A Khương lạnh run ,giọng cũng đứt quãng,hai tay cậu ta choàng trước ngực xiết chặt giữ ấm nói.

-A ...Nhiên...lạnh ...lạnh quá...ở đây chẳng...chẳng có nhà nào mở cửa,cũng chẳng có chùa,miếu gì ...hic hic...làm ,làm gì đây...

Lý Tự Nhiên cũng đang lạnh đến không mở nổi hai hàm răng ra,môi của Hắn ta run lên bần bật ,cố gắng nói.

-Đến...đến...Trần Gia Trang...trú ...trú mưa...

"Híc ...theo nguyên tác là tên A Nhiên sẽ chạy đến đó để xin cháo bố thí của Trần Phu Nhân...tiếp đến thì giải cứu Nhậm Nhã sư muội khi bị đám nô bọc của Trần Gia bắt cóc về làm Tân Nương...nhưng...ta đâu có vẽ trời tối đen và mưa lớn như thế trong cảnh truyện này đâu a..."

A Khương cúi đầu lầm lũi đi theo Lý Tự Nhiên.

-Hic ngươi đến nhà Đại Hộ xin trú chân ư...ngươi biết nơi đó hả, đã từng đến đó rồi sao?

-Ừm...đi...

Trần Gia Trang là một nhà đại hộ lớn nhất thôn nên không khó để tìm ra,một biệt viện có cổng lớn gắn tay kéo hình đầu hổ bằng đồng, đang khép chặt ,đèn lồng lớn treo trên cao trước biển đề danh cũng thuộc dạng tinh xảo đắt tiền ,mái hiên cổng rộng đủ cho cả hai mươi người đứng nấp vào.Không có một ai ở đó ,Lý Tự Nhiên và A Khương đến đứng trước hiên ,run rẩy nhìn quanh,Hắn chớp mắt vì nước mưa bắn vào,tròng mắt đỏ ngầu cay xoè.

-Lý nào là vậy...đáng lẽ phải phát cháo từ thiện chứ?sao chẳng có ai thế này...giờ giờ phải làm gì đây?

A Khương thì không chịu nổi nữa,cậu ta ngồi xuống ôm chân run rẩy

-Trời mưa như vậy ai mà dư thời gian bố thí cháo hả ,A Nhiên ta mệt quá .. không đi nổi rồi...hừ...hừ...chắc chết mất ...

-Đừng nói nhảm...chờ ta một chút...

Lý Tự Nhiên đi ra khỏi hiên cổng,nhìn quanh bờ tường của biệt viện ,Hắn cắn chặt răng nhảy một cái bay vào trong.

-Hừ...dám đổi tình tiết truyện của ông hả...ông đây mới là tác giả nhé... không bố thí cháo cho ông thì ông tự đi vào tìm ..grừ...

Lý Tự Nhiên phi thân nhảy vào trong Trần Gia Trang,Hắn xem đây giống như nhà của mình mà đi tự do như chốn không người,còn mở cửa cổng lớn cho A Khương đi vào,khiến cho thiếu niên này cũng hoảng vía.

-A Nhiên...sao sao ngươi dám...đây gọi là đột nhập...họ họ phát hiện ra sẽ đánh chết chúng ta...

Lý Tự Nhiên nói rất tự tin

-Có ta ở đây đừng sợ...đi nào...

Cả hai đi quanh quẩn một hồi thì tìm đến nhà bếp,lục tìm thức ăn,A Khương vừa ăn vừa thắc mắc hỏi

-Một trang viên rộng lớn như thế này sao ngươi lại biết chính xác vị trí của nhà bếp vậy,ngươi đến đây rồi sao?Mà ở đây sao chẳng thấy ai hết vậy?

Lý Tự Nhiên ngốn cả chiếc bánh bao vào mồm vừa nhai vừa nói.

-Ta đã từng đến đây ăn trộm nên biết...đừng hỏi nhiều nữa...ăn đi...

A Khương cũng không hỏi nữa mà nói

-Ta nghĩ chúng ta ăn xong thì rời khỏi đây cho an toàn...

-Aaaa...grừ...Tân...nương...của ta đâu rồi...aaa...cha ơi...mẹ ơi...aaa... hu hu hu...ha ha ha...

-Hước!

A Khương chưa kịp nói hết câu thì trang viên vang vọng lên tiếng kêu khóc ai oán của một nam nhân pha lẫn vào tiếng mưa gió rào rào,giọng nói lúc vang,lúc trầm,lúc xa lúc gần ,lúc khóc lúc cười ,khiến cho ai nghe thấy cũng lạnh cả sống lưng.

Lý Tự Nhiên và A Khương bay hết cả hồn phách ôm lấy nhau run lên bần bật

-A...Quỷ Quỷ Tân Lang...

-Á...A Nhiên...nhà nhà này có quỷ sao hả?

Lý Tự Nhiên lắp bắp nói

-Đừng sợ,đừng sợ đừng sợ...sẽ có người thu phục Hắn ngay thôi à...ở đây tiệt đối an toàn...

-"Trong truyện mình vẽ thì lúc này người hầu cả trên dưới Trần Gia đều bị cấm bước chân ra khỏi phòng,chỉ có một số là đang túc trực trước cửa mật thất và một nhóm ra khỏi nhà đi bắt Tân Nương...nhóm đệ tử của Dương Thiên Hạo thì sắp đến tới cửa Trần Gia Trang rồi...mình phải ra ngoài chờ cơ hội cứu Nhậm Nhã mới được,mới theo đúng nguyên tác được."

Nghĩ một hồi Lý Tự Nhiên liền nói với A Khương

-Ngươi ở lại đây đừng đi đâu,ta ra ngoài tìm y phục gia nhân để thay cho ngươi,nhớ đừng rời khỏi đây dù có nghe bất cứ tiếng động nào,ta sẽ về ngay thôi.

A Khương lo lắng nhưng cũng đành nghe theo

-Ngươi cẩn thận đó...

-Ừm...

Bên ngoài mưa ngớt hạt,Trần Gia Trang cũng im lặng bất thường,một nhóm người xuất hiện trước cửa lớn,trong số người bọn họ có nam có nữ,đều mặc thường phục và mang theo kiếm.Một nam nhân có vẻ ngoài khôi ngô ,xem chừng là người dẫn đầu mạnh dạng gõ cửa.

-Có ai không,chúng tôi là đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn theo lời mời của Trần Phu Nhân đến đây để làm pháp sự cầu an.

Sau một hồi im lặng,cuối cùng cũng có người ra mở cửa,là một nô bộc của Gia Trang,Hắn có dáng người cao ốm ,đôi mắt thâm quầng,vẻ mặt mệt mỏi,thái độ dè dặt khi hé nhỏ khe cửa ,buông tiếng hỏi

-Các vị là ai...sao đêm muộn còn đến đây...

Nam nhân kia đưa ra một tấm thiệp trả lời

-Chúng tôi nhận lời ủy thác của Trần Phu Nhân, đến đây để trừ tà...vì gặp một sự cố trên đường nên đến muộn.

Tên nô bộc nhìn lướt qua tấm thiệp rồi nhẹ nhàng mở cửa.

-Ta chờ các vị đã lâu ,xin nhỏ tiếng đừng kinh động người trong Gia Trang...Phu Nhân chúng tôi không muốn cho Lão Gia biết chuyện này...xin mời vào...

Nam nhân kia nói

-Có chuyện như vậy sao?thế chúng ta làm thế nào mà lập đàn trừ tà khi mà Trần Lão Gia không cho chứ?

-Các vị đừng lo...Phu Nhân ta đã sắp xếp ổn thoả rồi...các vị lập đàn ở hoa viên khu vực phòng khách là được.

Đám đệ tử Trường Bạch Tiên đưa mắt nhìn nhau khó hiểu,nhưng cũng đi vào trong,theo sự chỉ dẫn của tên nô bộc ,bọn họ được an bày nghỉ lại trong một gian phòng khách,tách biệt với khu nhà chính.Tên nô bộc nói

-Do nam nữ cách biệt nên các vị Tiên Gia sẽ ở lại đây còn hai vị Tiên Cô thì theo tiểu nhân đến sương phòng dành cho nô tỳ nghỉ tạm.

Nam nhân kia liền nói.

-Vậy hai sư muội hãy đi theo vị tiểu huynh đệ này đến đó nghỉ ngơi,đến canh ba chúng ta sẽ lập đàn ở hoa viên.

-Dạ,tuân lệnh Lâm sư huynh!

Trong nguyên tác Trần Phu Nhân thật lòng muốn mời Tu Nhân Đại Phái đến trừ quỷ ám vào con trai bà là Trần Anh Tử để con bà có thể siêu thoát, không gây nhiều nghiệp chướng nữa.Nhưng tình thế có chút thay đổi,nhóm nô bộc mà Trần Lão Gia phái đi ra ngoài bắt Tân Nương không thể trở về kịp lúc giờ Quỷ hoành hành,Trần Anh Tử phá kết giới muốn xông ra ngoài , nên khi nghe trong nhà có đám đệ tử Đại Phái đến lập đàn cầu an cho Trần Gia Trang thì Trần Lão Gia sai nô bộc bắt đi Nhậm Nhã đưa hiến tế .

Lúc này Lý Tự Nhiên đã đi đến gian nhà dành cho nữ hầu ,Hắn dự định làm theo nguyên tác truyện là sẽ nấp vào một chỗ khuất trong phòng Trần Anh Tử chờ cho bọn gia nhân đánh thuốc mê bắt đi Nhậm Nhã ra bên ngoài chuyển đến phòng Thiếu Gia để thay y phục Tân Nương đưa đến mật thất tế sống cho Trần Anh Tử,Hắn sẽ ra tay cứu Nhậm Nhã ở đây đưa ra khỏi Gia Trang và báo tin cho Nhị sư huynh Lâm Ngạn Hữu.Lý Tự Nhiên vào trong phòng của Trần Anh Tử, không khỏi choáng ngợp vì cách trang trí xa hoa ở đây.Trần Anh Tử lúc sinh thời là một người thích sưu tầm kỳ trân dị bảo,cho nên khắp phòng đều trưng bày những vật phẩm giá trị ,tinh xảo.Vì nhập vai nhân vật A Nhiên có tính tình giảo hoạt,tham lam,nham hiểm nên khi vừa thấy bảo vật,Lý Tự Nhiên đã há hốc mồm,ánh mắt sáng rực lên ham muốn,Hắn chạy quanh phòng sờ mó,ôm hôn các vật phẩm,còn lấy cả y phục sang trọng của Trần Anh Tử để mặc vào ,đeo trang sức,phụ kiện đầy người.

-Woa...ta phát tài rồi ,phát tài rồi a...

Trong lúc Hắn đang say sưa với giấc mộng kim tiền của mình thì bên ngoài hành lang truyền tới những bước chân và tiếng xì xào

-Mau,mau đưa vào...

Lý Tự Nhiên hốt hoảng,cuốn cuồn tìm chỗ nấp khi thấy có mấy cái bóng người xuất hiện in lên cửa phòng.

-Ôi trời ơi quên mất mình đang tìm cách tạo quan hệ với Nhậm Nhã cơ mà...sao sao lại hành động như thế này vậy a...nấp lại đã...chỗ nào chỗ nào a ...

-Cộp,cộp...

Tiếng động mở cửa đã văng lên làm cho Lý Tự Nhiên thêm rối bời,Hắn mở cửa tủ để y phục ra nhảy vào trong nấp đi.

-Cầu trời phù hộ...

Một ả nô tỳ và một tên nô bộc kè một tiểu cô nương tuổi độ mười hai bước vào trong phòng, người này ủ rũ,cả thân mềm nhũn xem chừng đã bất tỉnh.Cả hai đặt nàng ta ngồi lên trên giường ngủ cho tựa đầu vào cột mắc màng che giường.Ả nô tỳ nói

-Ngươi ra ngoài đi ta lấy y phục Tân Nương thay cho a đầu này...

-Ừ nhanh lên Lão Gia đang giục đấy,Thiếu Gia đã phá đứt xích sắt rồi...để Hắn chạy ra ngoài sẽ có nhiều người chết lắm đó...

-Mau ra ngoài đi...canh chừng người của Phu Nhân đến gây rối...

-Ừm...

Tên nô bộc liền đi ra ngoài khép cửa lại và đứng ngó quanh tứ phía,ở trong phòng ả nô tỳ đi đến cái tủ để y phục mở ra .

-Két...et...et...

-Grừ!

-Á!

Lý Tự Nhiên nấp bên trong tủ nhìn qua khe hở thấy ả nô tỳ tiến đến lòng của Hắn thấp thỏm sợ hãi ,cánh cửa vừa mở ra thì Hắn cũng grừ một tiếng lớn,nhe răng trợn mắt để doạ nàng ta ,ai ngờ ả nô tỳ yếu bóng vía hù một cái đã ngã lăn ra ngất xỉu.

-Có có chuyện gì,Tiểu Đào...

Hắn hốt hoảng mở cửa chạy vào xem không để ý xung quanh,Lý Tự Nhiên nấp sau tấm bình phong,nhảy ra đập cho tên nô bộc một phát vào gáy,Hắn đau điếng quay lại đánh trả .

-Yaa...tiểu tử thúi ngươi là ai hả, dám đánh lén gia gia hả...ta cho ngươi chết...

-A ... sao sao không ngất hả?đau đau...đừng nắm tóc ta...yaaa...

Trong lúc cả hai vật nhau ra sàn nhà ,Lý Tự Nhiên đã vớ được cái ghế bên cạnh bàn trà ,đập một phát vào đầu của Hắn khiến cho Hắn ngất lịm đi.

-Ya...hey...

-Bốp!

-Á!

-Ta ta ta...xin lỗi nhưng ta không còn cách nào khác a...hai người ngủ ngon nha...

Lý Tự Nhiên rón rén đi đến bên cạnh giường ngủ nhìn xem dung mạo của Nhậm Nhã,không ngừng cảm thán

-Woa...đúng là tiểu mỹ nhân... không ngờ tác phẩm của mình vẽ nên lại đẹp như vậy a...

Tiểu cô nương Nhậm Nhã có nét đẹp vô cùng ấn tượng,gương mặt trái xoan,mũi cao thon gọn ,đôi mắt to tròn,hàng mi cong vút ,có hai má lún đồng tiền,môi chúm chím đỏ tươi,làn da trắng mịn sáng hồng.Là mẫu hot girl hiện hành nhất ở thế giới thực mà Lý Tự Nhiên gặp nhiều trên phố,ở công ty,hay trong truyền hình và Hắn đã lấy nét đẹp đó làm hình mẫu vẽ nên một giai nhân đẹp nhất Trung Nguyên.

-Không ngờ Nhậm Nhã người thật còn đẹp hơn cả tranh mình vẽ ...mới có mười hai tuổi mà đã có nét thế này rồi a...

Lý Tự Nhiên vỗ vỗ vai của Nhậm Nhã lay tỉnh nàng,nhưng vì thuốc mê vẫn còn tác dụng nên Nhậm Nhã mãi chưa tỉnh ,Lý Tự Nhiên đành tìm nước mà tạt vào mặt nàng

-Cô nương,cô nương...

Nhậm Nhã vì lạnh mà hắt hơi một cái tỉnh lại,nàng mơ hồ nhìn thấy Lý Tự Nhiên đầu tóc rối tung ,buông xoã thì hoảng hốt đạp cho Hắn một cái vào bụng ,ngã bật ra sau.

-Á...dâm tặc...chớ đến gần...

-Bốp...

-Ối a...

Lý Tự Nhiên ôm bụng ,mặt đỏ bừng,đau điếng ,cố đứng lên biện minh .

-Aa...cô điên rồi hả sao lại đánh ta a...ta vừa mới cứu ngươi thoát khỏi hiến tế ...a đau...

Nhậm Nhã cơ thể bời rời không đứng vững, ngã qua ngã lại ,đi vài bước vịn vào bàn trà đặt ở giữa phòng,cố gắng giữ khoảng cách với Lý Tự Nhiên.

-Ngươi nói gì...ngươi vừa cứu ta ư...ngươi là ai hả,sao ăn mặc kỳ quái thế hả...đây là đâu...còn còn bọn họ...sao sao lại...

Lý Tự Nhiên không biết rằng y phục màu đỏ nhạt xác pháo mà Hắn đang mặc trên người kia lại chính là y phục của Tân Nương,chỉ vì Hắn thấy kim sa kim tuyến ,ngọc trai kết đầy áo mà tưởng rằng đây là bộ y phục sang trọng nhất của Trần Anh Tử,nên lấy mặc vào.

-Ta tên là Lý Tự Nhiên người ở thôn Tô Hà,muốn đến Tô Hà Thành dự tuyển vào Trường Bạch Tiên Môn làm môn đệ,khi đi ngang qua Trần Gia Trang đã được Phu Nhân Trần Gia cho tá túc một đêm,khi nãy ta tỉnh giấc đi nhà xí,thì gặp cô nương bị hai tên này đưa đến đây,ta nghe bọn họ nói sẽ thay y phục Tân Nương cho nàng rồi đưa đi hiến tế Trần Thiếu Gia,gặp chuyện bất bình nên ta ra tay cứu nàng,ai ngờ nàng tỉnh lại đã đánh ta...ui da...đau...

Nhậm Nhã nửa tin nửa ngờ

-Có thật không...hiến tế ta cho Thiếu Gia của Trần Gia Trang...tại sao chứ?

Lý Tự Nhiên nói

-Ta nghe bọn hạ nhân của Trần Gia nói là nhóm người của Cô nương đây là đệ tử của Trường Bạch Tiên đến đây để lập đàn cầu an cho Trần Gia Trang phải không?

-Ơ...ừm...

-Vậy cô nương đã nghe qua chuyện "Quỷ Tân Lang"ở Trần Gia thôn rồi hả?

-Quỷ Tân Lang ư?

Thấy thái độ ngạc nhiên của Nhậm Nhã Lý Tự Nhiên hiểu ngay là cô nàng vẫn chưa biết gì về nhiệm vụ ủy thác của mình ở Trần Gia này.

-Ừm...Quỷ Tân Lang chính là Trần Thiếu Gia...

-Ơ...Trần... Trần Phu Nhân mời chúng ta đến đây là để trừ tà ma đang quấy rối trong Gia Trang... không ngờ lại chính là Trần Thiếu Gia ư?Ta ta phải báo cho Lâm sư huynh biết ...ai ya...

Nhậm Nhã yếu sức đi vài bước đã ngã,Lý Tự Nhiên liền đến đỡ nàng lên

-Cẩn thận...mê hương trong người nàng chưa tan hết đâu...để ta dìu nàng đi tìm bọn họ...tình thế cấp bách đừng ngại...

Nhậm Nhã vẻ mặt không vui nhưng cũng đành chịu

-Vậy ...làm phiền ngươi...

Cả hai vừa mở cửa đi ra bên ngoài thì bị vài tên nô bộc tấn công bất ngờ,Nhậm Nhã bị một tên nô bộc đẩy một cái đã ngã xuống đất bất tỉnh,còn Lý Tự Nhiên thì bị đánh vào đầu cũng ngất luôn.

Hoá ra vì hai nô bộc phái đi thay y phục Tân Nương cho Nhậm Nhã quá lâu cho nên tên quản gia đã phái thêm vài tên nô bộc khác đến phòng của Trần Anh Tử mà hối thúc,ai ngờ nhìn thấy Lý Tự Nhiên và Nhậm Nhã bỏ trốn.

-Ôi ya...hai ngươi ra tay nặng quá rồi,cả hai vị cô nương đều ngất cả rồi a...

-Hừ...chứ ngươi muốn họ tỉnh táo để bỏ chạy à...

-Ể sao nói bắt có một Tân Nương giờ thành hai vị vậy a...

-Hừ ngươi không nhìn thấy chỉ có một người mặc y phục Tân Nương sao hả?

-Ơ nhưng sao sao nàng ta đen thế nhỉ,tóc lại bù xù rối tung a... người còn lại xinh đẹp hơn...

-Hết thời gian rồi...đội khăn lên cho ả rồi đưa đi ngay...lão gia trách tội bây giờ...

-Ơ...ờ...

Thế là ba người nô bộc bỏ lại Nhậm Nhã vào trong phòng,đội khăn đỏ lên cho Lý Tự Nhiên rồi dẫn đi đến mật thất.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.