Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta mất ký ức

Tiểu thuyết gốc · 5519 chữ

Gió đêm rít lên từng hồi u u , không gian tĩnh lặng của núi rừng bổng bị phá vỡ bằng những tiếng nổ vang trời.Tuyết Đàm Sơn tịch mịch chợt sáng lên những tia linh quang đỏ rực

-Uỳnh, ùynh...

Bá Dực Thanh Chi vun Sát Thần chém vỡ kết giới sau hai đường kiếm khí ,Thần Quân xuất nguyên thần đáp trả lại một loạt kiếm quang.Cả hai chưa nhìn rõ mặt nhau thì đã cận chiến muốn san bằng cả cụm núi Vô Ưu.Đến khi khói bụi lắng xuống,Thần Quân mới ngạc nhiên nói

-Hừ khí tức không đúng... ngươi không phải Hắn...

Bá Dực Thanh Chi cười nửa miệng nói

-Còn ngươi chắc chắn là Hắn rồi...

-Ồ... ngươi biết ta ư?ừm... không đúng ...ngoài Hắn ra thì chẳng ai biết sự tồn tại của ta...vậy ngươi chắc là thuộc hạ của Hắn phái đến...hừm...có tâm tư ...chọn được một thanh bảo đao tốt như vậy...

-Bổn Vương không có thời gian dành cho ngươi...hoá kiếp đi...yaa...

Thần Quân lại cười ngạo nghễ nói

-Sát Thần tuy ở trong tay của ngươi nhưng uy lực không bằng Hắn...chưa đủ sức đấu với ta...yaaa...

Sau hơn năm mươi chiêu giao chiến Bá Dực Thanh Chi thổi bay cả ngọn Tuyết Đàm,trong khi Thần Quân cứ như âm hồn bất tán,dù bị trúng đòn vẫn tựu hình đánh tiếp.Bá Dực Thanh Chi suy ngẫm

-Đây chỉ là tâm thức,nguyên thần thật sự của Hắn ở chỗ khác...Ta đánh mãi như thế sẽ tiêu hao hết linh lực mất...khốn kiếp...dường như Hắn đang kéo dài thời gian...

Như những gì Bá Dực Thanh Chi suy đoán,Thần Quân đang kéo dài thời gian cho Lý Tự Nhiên đột phá linh đan xông ra khỏi phong ấn Tuyết Đàm.Một cột ánh sáng đỏ chói phun từ đáy Tuyết Đàm xông thẳng lên trời,khiến mây cả vùng quầng vũ xoay tròn,chuyển đỏ rực.

-Uỳnh!

Thần Quân mỉm cười đắc ý

-Luyện thành rồi...

Hắn nói xong thì biến mất để lại Bá Dực Thanh Chi kinh ngạc nhìn về phía Tuyết Đàm

-Quỷ Vương giáng thế sao?

Từ trong cột ánh sáng bay lên một dáng người trần trụi ,tóc xoã dài rũ xuống bay phấp phới,trên trán của Hắn có dấu Thần Ấn màu đỏ viền ánh kim vàng lấp lánh.Bá Dực Thanh Chi trợn tròn mắt há hốc miệng

-Thần Ấn?Dị Thần tái sinh sao?

Người kia mở mắt,tròng mắt đỏ như máu,ánh nhìn đầy sát khí,vun tay tống một chưởng về hướng của Bá Dực Thanh Chi,làm cho ông ta không kịp trở tay chỉ đưa Sát Thần lên đỡ lấy, chưởng lực mạnh bạo đẩy văng Bá Dực Thanh Chi bay đi xa hơn năm dặm,để lại một hố trũng sâu như một hồ nước cạn.

-Uỳnh.

-Aaa...

Tiếng nổ vang trời làm cho Huyền Nhân Đại Sư kinh hãi,vội triệu tập các cao tăng của Vô Ưu bay đến Tuyết Đàm Sơn.

-Phong Ấn bị phá rồi, tất cả mau đến Cấm Địa.

-Dạ!

Khi bọn họ đến chân núi Tuyết Đàm thì thấy nơi đây nổi cuồng phong ,bụi bay mịt mù,Ngọn Tuyết Đàm đã biến mất thay vào đó là ma tức xoáy tròn nghiền nát mọi thứ xung quanh.Huyền Nhân Đại Sư ra lệnh

-Chú Thanh Tẩy khởi trận!

-Dạ!

Hơn trăm vị cao tăng đồng lúc phát chú thuật bắn linh lực thanh tẩy lên bầu trời đỏ máu nổi cuồng phong .Những chữ kinh Phật bay lên cuốn vào vòng xoáy ma tức ,kinh chữ phát ra ánh sáng vàng lấp lánh,độ hoá màu đen hắc khí .Nhưng các cao tăng dần bị cuồng phong hút cạn linh lực,thân thể của họ teo tóp lại chỉ còn da bọc xương,họ vẫn không dừng điểm chú thanh tẩy,có nhiều vị không trụ nổi nổ tung cả thân xác lẫn hồn phách.Người ở giữa vòng xoáy ma tức kia ,gồng căng cả cơ thịt toàn thân,gân đen nổi cộm chạy khắp người,Hắn há miệng kêu gào để lộ hai răng nanh sắc nhọn

-Aaaaa...

Huyền Nhân Đại Sư tung chuỗi Phật lên cao

-Vạn Phật Độ Linh!

Chuỗi Phật biến lớn thành một vòng chuỗi vàng chói bao quanh cột sáng ma tức,thắt chặt cuồng phong vào một chỗ,như trói Ác Linh kia lại . Nhưng Hắn bức phá vòng vây phát ma tức ra xung quanh đánh bay tất cả

-Yaaaa...

-Uỳnh!

...Bách Kiếm Sơn Trang...

Các Tu Nhân võ lâm được an bày chữa trị thương tích và chờ ngày rời khỏi Long Sơn,Dương Thiên Hạo kiểm tra đệ tử thì tổn thất hết ba mươi người,các môn phái khác cũng không khá hơn,mọi người buồn bã cùng nhau làm lễ truy điệu, phát linh quang hình hoa sen bắn lên trời để tưởng nhớ những người đã hi sinh trong trận chiến,tạo ra một bầu trời Hoa Đăng sáng rực vừa kinh diễm vừa đau thương.

-Các người hãy yên nghỉ đi!

Dương Thiên Hạo đứng ở rừng Bách Hoa trong khu vực Long Sơn Đỉnh,ưu tư nhìn về hướng núi đồi trùng điệp xa xa.

-"A Nhiên ngươi đang thế nào rồi,Trung Nguyên bổng dưng xuất hiện Thần Khí Hoả Phụng,ta không biết về tình tiết này, ngươi đã viết gì về nó hả?sao có thể vẽ ra một thứ đáng sợ như vậy, ngươi có biết đã có bao nhiêu người phải hi sinh vì thu phục nó hay không?tuy bọn họ chỉ là nhân vật mặc định nhưng trong hệ thống game bọn họ vẫn là một sinh mạng giống chúng ta...A Nhiên đến bao giờ chuyện này mới kết thúc đây...Ta hiện tại chẳng biết làm gì nữa..."

-Dương Trưởng Lão!

Có tiếng gọi ở phía sau làm cho Dương Thiên Hạo chợt tỉnh quay lại thì thấy Ngụy Cẩm đi đến.

-Ngụy Tông Chủ!

Ngụy Cẩm mỉm cười nói

-Dương Trưởng Lão đang nghĩ về Thần Khí Hoả Phụng sao?Ta đã cho đệ tử đi thám thính, Thần Khí này đang bay về hướng Vô Ưu Sơn,tất cả đệ tử của Vô Ưu Tự đã tức tốc quay về Bổn Môn.

Dương Thiên Hạo kinh ngạc

-Vô Ưu Sơn sao?

-Ừm...nhưng vẫn chưa khẳng định là Hoả Phụng kia sẽ dừng lại ở đâu ,các Tông Chủ cũng đã bàn bạc với nhau sẽ cử một nhóm đệ tử đến Vô Ưu hỗ trợ.

Dương Thiên Hạo định quay bước trở lại tiểu viện của các đệ Trường Bạch Tiên nghỉ ngơi thì Ngụy Cẩm ngăn lại

-Vậy Dương Mỗ xin đi trước để trở về tiểu viện hội mặt cùng đệ tử.

-Dương Trưởng Lão xin nán lại một chút!

-Ngụy Tông Chủ có gì muốn nói với Ta sao?

-Ngụy Mỗ có vài chuyện nghi vấn muốn hỏi Dương Trưởng Lão.

-Là chuyện gì?

-Võ công của Dương Trưởng Lão có phải bắt nguồn từ Bách Kiếm Môn?

Dương Thiên Hạo có chút ngạc nhiên nhưng cũng trả lời

-Ân Sư của ta là người ở Long Sơn Trấn,tuy người truyền dạy võ công cho ta nhưng người chưa hề nói võ công Tông Phái của người bắt nguồn từ đâu,Ta không biết!

Ngụy Cẩm liền thi triển một chiêu thức võ công,lấy gió kết tụ thành trăm phiến lá linh khí rồi phóng đi ,uy lực đánh gãy những cái cây gần đó,khiến cho Dương Thiên Hạo thốt lên

-Bạo Vũ Phi Diệp!

Ngụy Cẩm nói

-Đây là tuyệt kỹ của Tiền Tông Chủ Bách Kiếm Môn Lãnh Mộ Tuyết,chỉ truyền dạy cho đệ tử đích truyền,Sư Tôn của ta là Đặng Tâm là Đại đệ tử của ông ấy, trước khi tạ thế đã truyền cho ta.

-Sư Tôn của ta chưa hề nói về danh tính của mình,nhưng Ta dám khẳng định không phải là Đặng Tâm Tiền Bối.

-Ta biết,vì Ân Sư của ta không hề rời khỏi Long Sơn Đỉnh,chỉ nhận đệ tử bên ngoài đến Bách Kiếm Sơn Trang bái sư ,ta muốn dẫn Dương Trưởng Lão đến một nơi...mời!

Dương Thiên Hạo cũng muốn biết rõ thêm về Sư Tôn Bí Ẩn của mình nên đã đi theo Ngụy Cẩm.Ông ta dẫn Y đến một Từ Đường,là nơi thờ phụng bài vị của các đời Chưởng Môn Tông Chủ và Đường Chủ của Bách Kiếm Môn.Trên vách phòng có treo những bức chân dung của họ,Ngụy Cẩm chỉ vào một bức tranh vẽ một vị lão nhân nói

-Đây là Ân Sư của ta,Đường Chủ của Trúc Thành Đường ,Đặng Tâm...

Dương Thiên Hạo nhìn xong nói

-Ta nghĩ đúng rồi...Ân Sư của ta không phải ông ấy!

Ngụy Cẩm lại chỉ vào bức tranh khác gần đó

-Dương Trưởng Lão nhìn vị này xem!

Dương Thiên Hạo nhìn qua bổng chốc ngỡ ngàng

-Sao,sao...vị này ...có nét giống Ta như vậy?

Chân dung của một vị công tử mặc y phục màu vàng nhạt,tay cầm phiến quạt ung dung mỉm cười,mắt,môi khuông miệng đều giống y Dương Thiên Hạo.Ngụy Cẩm nói

-Lần đầu tiên,khi gặp Dương Trưởng Lão ở Võ Trường Đấu Linh Đại Phái,ta cũng rất đỗi kinh ngạc,nhưng sau khi xem những chiêu thức mà Trưởng Lão đánh ra thì lại không thể khẳng định suy nghĩ của mình có đúng hay không ...hôm nay quả là xác định,Dương Trưởng Lão có dung mạo thật giống Y .

-Nhưng vị này là ai thế?

-Là Tiền Quản Sự của Võ Phòng Bách Kiếm Sơn Trang...Đông Kỳ Vân!

-Đông Kỳ Vân!

Dương Thiên Hạo ngẫm nghĩ

-"Dung mạo của Người này có phần quen thuộc,cho Ta có cảm giác gần gũi...Ta đã gặp qua rồi sao?"

Ngụy Cẩm dẫn Dương Thiên Hạo đi vào gian phòng phía sau,nơi đây có hai bài vị và hai bức chân dung di ảnh.

-Đây là hai vị Tiền Tông Chủ của Bách Kiếm Môn, Lãnh Mộ Tuyết và Khiêm Tử Lăng.

Dương Thiên Hạo mở to mắt nhìn vào bức tranh của Lãnh Mộ Tuyết nói

-Ân Sư của ta!

-Ta đoán rằng cơ duyên mà Tiền Tông Chủ nhận Dương Trưởng Lão làm đệ tử đích truyền cũng là do dung mạo có mấy phần giống Đông Quản Sự,thật không ngờ...sau trận chiến Diệt Thế trăm năm Người ấy đã trở lại...bây giờ thì câu hỏi Thần Khí Hoả Phụng tại sao lại xuất hiện ở Long Sơn đã có câu trả lời.

Dương Thiên Hạo chao mài khó hiểu hỏi

-Ngụy Tông Chủ nói thế là có ý gì?

-Dương Trưởng Lão có biết ai là người đã ngăn chặn Dị Thần Diệt Thế năm xưa không? Chính là hai vị Tông Chủ này và Vị Quản Sự kia.Năm xưa chiến bào mà Tiền Tông Chủ Lãnh Mộ Tuyết mặc chính là Giáp Chiến Hoả Phụng,sau khi cùng tử chiến đồng quy vu tận với Dị Thần Diệt Thế thì tất cả Thần Võ của Y bị phân tán khắp nơi,biệt vô âm tín từ đó.Thần Khí Hoả Phụng không phải vô cớ xuất hiện ở Long Sơn mà vốn dĩ ngay từ đầu nó đã ngủ vùi ở Rừng Chiêu Hồn.

-Ngụy Tông Chủ muốn nói là Ân Sư của ta đã cùng Dị Thần Diệt Thế tan biến,sao có thể chứ...Sư Tôn của ta vẫn chưa chết!

- Người ấy là Dị Thần có khả năng tái sinh đương nhiên là chưa chết .

-Hả?Ý của Ngụy Tông Chủ là sao ?Ta không hiểu? Người là Dị Thần ư?

Dương Thiên Hạo đảo mắt suy nghĩ

-"Sư Tôn có khả năng xé toạc Thời Không còn dẫn Ta vào Thần Quốc,thần lực đó chỉ có thể là Dị Thần ."

-Lẽ nào Ngụy Tông Chủ nghi ngờ Sư Tôn của ta triệu hồi Hoả Phụng sao? không thể nào,khi ta bái Sư đã là chuyện hơn mười năm trước,sao đến tận bây giờ Người mới triệu hồi Thần Khí...huống hồ Ân Sư không phải là người tùy tiện hành sự mà không nghĩ đến sinh linh Trung Nguyên, người chỉ muốn tự do tự tại du ngoạn khắp nơi không màng thế sự.

-Dương Trưởng Lão chớ vội tức giận,ý của Ngụy Mỗ không phải như vậy...vì Thần Khí Hoả Phụng kia vẫn còn một người khác có khả năng triệu hồi ...đây là bí mật được truyền qua các đời Tông Chủ của Bách Kiếm Sơn Trang vì Dương Trưởng Lão là đệ tử đích truyền của Tiền Tông Chủ Lãnh Mộ Tuyết nên Ta mới nói với Ngươi.

-Còn người nào có khả năng này chứ?

-Ta không biết rõ nguyên nhân là gì nhưng Dị Thần Diệt Thế,Huyết Ma Tôn,Lãnh Mộ Tuyết và Vị Thần Kim Sơn Vũ lại có chung một tâm thức.

Dương Thiên Hạo kinh ngạc nói

-Gì chứ,thật hoang đường!

-Đúng là rất hoang đường nhưng chuyện đã xảy ra cả trăm năm trước, người trong cuộc đã tạ thế , không thì quy ẩn cả rồi, Ta không thể tìm hiểu nguyên nhân.Long Sơn Đỉnh là nguồn gốc của Lãnh Tông Chủ và Dị Thần Diệt Thế cho nên Thần Khí Hoả Phụng không dám bay vào Long Sơn Thành.Nhưng những nơi khác thì rất khó nói,Ta nghi ngờ kẻ tái sinh lần này là Dị Thần Diệt Thế.

-Nếu đây là sự thật thì Nhân Giới sắp đối mặt với một tai kiếp lớn.

-Để ngăn chặn đại kiếp năm xưa lặp lại,chúng ta cần phải tìm ra và hủy các Thần Khí của Dị Thần trước khi Hắn thu hồi chúng để tái xuất .

-Chuyện hệ trọng cần phải bàn với các Tông Chủ khác tìm cách đối phó.

-Không!chuyện này chỉ có thể âm thầm điều tra và thực hiện...nếu hành động công khai bí mật của Bách Kiếm Môn bị lộ,đại hoạ diệt môn sẽ lặp lại,Dương Trưởng Lão ngươi cũng là đệ tử của Bách Kiếm Sơn Trang ,Ngươi cần bảo vệ Tông Phái.

Dương Thiên Hạo đắn đo một lúc,cắn nhẹ cánh môi dưới gật đầu.

-Được, chuyện này cứ để Dương Mỗ điều tra .

Sau đó đệ tử của Trường Bạch Tiên cũng rời khỏi Long Sơn Trấn,trên đường về Tô Hà,Dương Thiên Hạo nhận được thiên lý truyền tin của Huyền Nhân Đại Sư,biết phong ấn ở Tuyết Đàm Sơn bị dao động liền tức tốc ngự kiếm bay đi.

-Tông Chủ,Phong Ấn ở Tuyết Đàm bị phá vỡ,Ta phải đến Vô Ưu Sơn,Chánh Phương chuyện của Linh Quang Điện giao con cai quản.

-Dương Trưởng Lão!

-Sư Tôn!

Cố Chánh Phương nhìn theo dáng của Dương Thiên Hạo vụt cái biến mất vào trong mây,trong lòng dậy lên sự ganh tị

-"Vừa có tin ở Tuyết Đàm, Người đã vội vã như vậy...Lý Tự Nhiên có gì tốt chứ?"

Lâm Ngạn Hữu nói

-Phong Ấn của Tuyết Đàm bị phá lẽ nào Cuồng Long Hắc Đế đã quay lại,vậy vậy ...tính luôn Hoả Phụng thì Vô Ưu Sơn khó tránh nạn kiếp rồi.

Nhậm Nhã nói

-Nhị sư huynh đừng suy diễn tình huống theo hướng xấu như vậy,Hoả Phụng kia không nhất thiết đến Vô Ưu,Các cao tăng của Vô Ưu Tự biết cách Phong Ấn lại Cuồng Long.

A Minh nói

-Ta nghĩ có Sư Tôn đến trợ giúp mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Bàng Tông Chủ thở dài nói

-Chuyện Hoả Phụng chưa ngã ngũ,Cuồng Long Hắc Đế lại phá phong ấn...Trung Nguyên sắp gặp đại hoạ sao?

Đồng Trưởng Lão nói

-Bẩm Tông Chủ,ta đã chọn ra ba mươi đệ tử tinh nhuệ để đến Vô Ưu Tự hỗ trợ,bọn họ đang chờ lệnh của Tông Chủ.

Hàn Bá Hoàng nhếch mép cười khẩy nói

-Đồng Trưởng Lão chọn thật khéo,chẳng có một vị đệ tử nào của Linh Quang Điện cả...thiên vị ư?

Đồng Trưởng Lão biểu cảm không vui nói

-Trận chiến vừa rồi đệ tử của Linh Quang Điện bị tổn thất nhiều,số còn lại cũng bị thương,Ta không thể để họ mang theo thương tích đến Vô Ưu Tự.

-Hừ đệ tử của Chấp Pháp Điện ta cũng đang bị thương đây...

Bàng Tông Chủ phiền não nói

-Chỉ là đến thám thính hỗ trợ chưa khẳng định là phải chiến đấu,sao các ngươi cứ gây bất hoà...

Cố Chánh Phương nói

-Tông Chủ,đệ tử xin theo đến Vô Ưu Sơn ...

-Ngươi,ngươi bị thương bỏng ở tay như vậy còn muốn đi sao?

-Chỉ là vết thương ngoài da,đệ tử muốn đến hỗ trợ Sư Tôn...

Nhậm Nhã nói

-Đệ tử cũng muốn đi...đệ tử không có bị thương...

Lâm Ngạn Hữu và A Minh cũng nói

-Đệ tử tình nguyện theo Đại sư huynh.

Thấy mấy người bọn họ có quyết tâm nên Bàng Tông Chủ đồng ý cho họ đi theo nhóm người đến Vô Ưu Sơn hỗ trợ.

-Được...nhưng các ngươi phải cẩn thận.

-Tuân lệnh Tông Chủ.

...Tuyết Đàm Sơn...

Dương Thiên Hạo dù có ngự kiếm ngày đêm không nghỉ cũng phải mất ba ngày mới đến được Vô Ưu Sơn,Y nhìn cảnh núi rừng tan hoang mà kinh ngạc.

-Tuyết Đàm Sơn,tại sao đã mất đi đỉnh núi?

Khi Dương Thiên Hạo bước tiếp thì phát hiện ra dấu vết của một cuộc hỗn chiến

-"Khí tức hỗn độn,có hơn hai luồng khí tức mạnh bạo đã ở đây,xem độ bám giữ thì cuộc chiến này đã trãi qua mấy ngày rồi.A Nhiên!"

Dương Thiên Hạo định bay lên chỗ núi bị san bằng thì có một đóm sáng vàng chói bay đến gọi tên của Y.

-Dương Thí Chủ!

Dương Thiên Hạo kinh ngạc khi nhìn thấy một mảnh tàn hồn của Huyền Nhân Đại Sư được bảo vệ trong một hạt chuỗi Phật đang bay lơ lửng trước mặt mình.

-Huyền Nhân Đại Sư?tại sao lại như vậy?

-Bằng Tăng đã bị ma tức của Ma Thần đánh nát hồn phách, may mắn được Pháp Bảo Phật Châu bảo vệ được một mảnh tàn hồn này để có thể duy trì ý niệm gửi tin đến Dương Thí Chủ.

-Ma Thần?Huyền Nhân Đại Sư nói đến ...

-A Di Đà Phật!Dương Thí Chủ,Vị đệ tử năm xưa của Ngươi đã chết từ khi dùng nguyên thần phong ấn Cuồng Long Hắc Đế,kẻ hôm nay phá Ấn ra ngoài là một Ma Thần.Hắn đã thâu tóm Thần Khí Hoả Phụng và tiêu diệt Oán Linh của Cuồng Long Hắc Đế.

Dương Thiên Hạo run rẩy cả người, tai như ù đi,môi mấp máy

-Không thể nào,A Nhiên sao có thể thu nạp Thần Khí Hoả Phụng được chứ ?Hắn sao lại nhập Ma chứ?Cuộc chiến U Minh Nhai chưa khai triển,Hắn chưa dự Đấu Linh Đại Phái,Hắn chưa tròn mười tám tuổi sao có thể nhập Ma được...nguyên tác sai rồi...sai rồi...

-Dương Thí Chủ mọi chuyện vẫn chưa chuyển biến tệ,Bằng Tăng và các đồng môn đã dốc hết Tu Di linh lực khai triển trận Vạn Phật Độ Linh,Pháp Bảo Chuỗi Phật đã thanh tẩy đi một phần Ma Lực trong Ma Thần ,hiện tại Hắn đã bị phong bế Thần Thức ,nếu tìm ra Hắn trước khi Thần Thức kia tỉnh lại thì có thể tiêu diệt đại hoạ này cho Nhân Gian.

Dương Thiên Hạo đôi mắt đã phiếm hồng,vẻ mặt âm trầm lo lắng

-Diệt Lý Tự Nhiên sao?

-Dương Thí Chủ trên đời này đã không còn người tên Lý Tự Nhiên nữa,chỉ còn một Tiểu Ma Thần hung bạo đang bị Phật Ấn kiềm chế.Hắn đã bay về hướng U Minh Nhai,Bằng Tăng nghĩ Hắn đang quay về Ma Dực để dưỡng lại Ma Lực phá Ấn Chú...Nhân Gian nhờ cậy vào Dương Thí Chủ...

Sau khi lời vừa dứt thì tàn hồn kia cũng tan biến chỉ để lại những vệt bụi vàng óng ánh bay theo gió.

-Huyền Nhân Đại Sư!

Dương Thiên Hạo đứng một mình lặng lẽ nơi núi đồi hoang tàn âm u,Y không biết mình phải làm gì nữa,đứng như vậy rất lâu,đến khi trời sáng.Các vị Tăng lữ của Vô Ưu Tự cũng thanh tẩy được tàn dư của ma tức quanh Tuyết Đàm Sơn mà xông vào,chỉ thấy một mình Dương Thiên Hạo đứng trên đống đổ nát.

-Dương Trưởng Lão...mọi chuyện là như thế nào...Chủ Trì và các cao tăng của Vô Ưu Tự chúng ta đâu rồi?

Dương Thiên Hạo chậm rãi nói về một Tiểu Ma Thần đã xuất thế nhưng không nói rõ là Lý Tự Nhiên bị Hoá Quỷ Nhập Ma,Y định rời khỏi Vô Ưu Sơn thì đám tăng lữ cản lại

-Dương Trưởng Lão trong những đồng đạo theo đến Vô Ưu Tự hỗ trợ có đệ tử của Người,nên nán lại một chút để gặp mặt họ.Hoả Phụng Thần Khí đã mất tích ở Tuyết Đàm Sơn chuyện này thật khó lý giải,Cuồng Long Hắc Đế thì đã bị tiêu diệt...lẽ nào có liên quan đến Tiểu Ma Thần kia?

Dương Thiên Hạo không nói gì chỉ lặng lẽ bước đi.

Vô Ưu Tự không còn bị nguy hiểm nên đồng đạo võ lâm cũng quay về Môn Phái,Hàn Bá Hoàng lên tiếng thăm dò về Lý Tự Nhiên

-Dương Trưởng Lão,phong ấn của Tuyết Đàm là do Cuồng Long Hắc Đế phá vậy là các vị cao tăng của Vô Ưu Tự đã tiêu diệt Oán Linh của nó,Thần Khí Hoả Phụng vừa đến thì biến mất vô cớ ở Vô Ưu Sơn,thế thì tại sao ở chân núi lại có dấu vết của Diệt Hồn Hoả?

Dương Thiên Hạo vẫn nhàn nhạt trả lời

-Khi ta đến đây thì chẳng thấy gì ngoài đống hoang tàn của núi rừng,nếu Hàn Trưởng Lão muốn tìm hiểu về chuyện của Hoả Phụng thì cứ đến Tuyết Đàm Sơn điều tra.

-Hừ! người đến đó đầu tiên là ngươi, ngươi nói gì thì chúng ta nghe vậy thôi,chỉ có điều...không phải hơn hai năm qua Ngươi luôn tìm cách cứu tên đệ tử kia của ngươi hay sao? Nay Hắn bị vỡ linh hồn cả xương cốt cũng không còn,vậy mà thái độ của ngươi lạnh lùng đến kỳ lạ, không có chút đau buồn thật khiến người ta nghi ngờ.

-Phong Ấn bị phá ,tung tích của đồ nhi không rõ...Ta tại sao phải đau buồn.

Cố Chánh Phương cùng đám đệ tử của Linh Quang Điện ngạc nhiên nhìn nhau

-Lý sư đệ vẫn còn sống sao?

Hàn Bá Hoàng cười khẩy mỉa mai nói

-Có thật là Hắn vẫn còn sống hay là đã trở thành một thứ đáng sợ nào rồi,Huyền Chí Đại Sư hiện tại ông là Quản Tự của Vô Ưu Tự cũng nên truy cứu tìm ra nguyên nhân vì sao các cao tăng lại tạ thế ở Tuyết Đàm Sơn đi.

Một vị Quản Tự của Vô Ưu Tự đưa mắt chậm rãi nhìn Dương Thiên Hạo thở dài,ông ta như thấu hiểu được những lời nói dối của Y

-A Di Đà Phật...mặc dù Ma Thú Cuồng Long đã bị tiêu diệt nhưng Thần Khí Hoả Phụng không rõ tung tích,mối hoạ của Trung Nguyên vẫn chưa được diệt trừ,Vô Ưu Tự sẽ cho đệ tử đi tìm.Còn chuyện của vị thiếu hiệp Lý Tự Nhiên kia là chuyện của Trường Bạch Tiên Môn,chúng tôi không muốn xen vào ,sẽ không truy cứu gì nữa,mọi chuyện nên hoá giải tại đây.

Dương Thiên Hạo nói

-Nạn kiếp lần này của Vô Ưu Tự,Dương Mỗ chậm chân không thể ứng cứu thật hổ thẹn.

-Dương Thí Chủ quá lời,Là phúc không phải hoạ, là hoạ thì không thể tránh, Vô Ưu Tự chúng tôi và Cuồng Long Hắc Đế kia có một nghiệt duyên kéo dài hơn ngàn năm bây giờ đã hoá giải xem như cũng là một phúc phần.

Hàn Bá Hoàng cả giận vì không thể mượn tay của Vô Ưu Tự điều tra về chuyện ở Tuyết Đàm Sơn nên giũ tay áo bỏ đi.

-Hừ nếu như Huyền Chí Đại Sư đã nói vậy thì Trường Bạch Tiên chúng tôi cũng không nán lại đây làm gì,chúng ta đi.

Đồng Trưởng Lão nói

-Bàng Tông Chủ đã trở về Trường Bạch Sơn ,ông ta đang chờ tin tức của chúng ta,Dương Trưởng Lão chúng ta cũng nên trở về Môn Phái.

Dương Thiên Hạo nói

-Mọi người cứ về trước,ta sẽ đi tìm tung tích của Hoả Phụng.

-Vậy,ta dẫn đệ tử về Bổn Môn trước,kiếu.

-Kiếu!

Cố Chánh Phương ngạc nhiên hỏi

-Sư Tôn người không về Môn Phái sao? Người muốn đi đâu?

Dương Thiên Hạo ngẫm nghĩ một lúc nói

-Chúng ta xuống núi rồi nói sau.

Đoạn quay sang thi lễ tạm biệt với Huyền Chí Đại Sư.

-Dương Mỗ xin bái biệt ,nếu có tin tức gì về Hoả Phụng xin Đại Sư hãy truyền tin cho Ta.

-Được,Thí Chủ đi thong thả!

Sau khi tất cả đều rời đi Huyền Chí Đại Sư nhớ lại Ảnh Chú truyền tin của Huyền Nhân Đại Sư gửi về Vô Ưu Tự,thuật lại tất cả quá trình đánh nhau giữ các cao tăng và Ma Thần .

-"Huyền Chí sư đệ từ nay đệ sẽ là Chủ Trì của Vô Ưu Tự,trách nhiệm bảo vệ Môn Phái giao lại cho đệ.Chuyện Ma Thần xuất thế mang uy lực quá mạnh Tu Nhân của Nhân Giới không thể quản được,đệ hãy tìm đường đến Thượng Vân Môn Tiên Giới cầu Tiên Nhân tương trợ cứu Nhân Gian.Hãy đi tìm hậu nhân của Bảo Liên Chân Nhân đang lưu lạc ở Yến Hà người này sẽ biết cách đến được Tiên Giới."

-A Di Đà Phật,Đệ đã rõ ,Huyền Nhân sư huynh hãy yên nghỉ.

Chính vì Tu Nhân Trung Nguyên có Tu Di tầm thường không thể đấu lại với Ma Thần cho nên khi biết Dương Thiên Hạo giấu chuyện ở Tuyết Đàm Sơn,Huyền Chí Đại Sư cũng không vạch trần,chỉ phiền não vì Thế nhân u mê.

-Nhân Giới chỉ vừa yên ổn trăm năm,đại kiếp đã quay lại...A Di Đà Phật.

...Trên đường xuống núi Vô Ưu...

Dương Thiên Hạo gặp riêng Cố Chánh Phương nói chuyện

-Sư Tôn có một nhiệm vụ quan trọng giao cho con,Ta phải đi Ma Vực một chuyến ,lần này không thể nói rõ bao giờ quay lại,mọi chuyện ở Linh Quang Điện sẽ do con cai quản.

Cố Chánh Phương lo lắng hỏi

-Sư Tôn có chuyện gì hệ trọng mà Người phải đến Ma Vực,nơi đó là nơi sinh sống của Ma Tộc rất nguy hiểm...hay là...

Dương Thiên Hạo cắt ngang lời của Hắn ,Y nói

-Sư Tôn có chuyện phải làm,liên quan đến sự tồn vong của Trung Nguyên, không biết bản thân có khả năng hoàn thành được không nên không thể nói trước ngày trở lại,vì vậy Ta đã báo danh con với Bàng Tông Chủ sẽ cho con tham gia Dự Đấu vào kỳ thi Đấu Linh Đại Phái năm nay,nếu như con đứng đầu giành danh hiệu Tông Sư sẽ mặc định cho con tiếp quản Linh Quang Điện.

-Không,Sư Tôn đồ nhi vô đức vô năng sao có thể thay thế Người tiếp quản Linh Quang Điện.

-Đây là nhiệm vụ mà Sư Tôn giao phó cho con,lẽ nào còn muốn làm trái ý Ta.

-Đồ nhi không dám...đồ nhi xin nghe theo lệnh của Ân Sư.

-Con nhìn cho rõ chiêu thức võ công này,đây là tuyệt kỹ Bạo Vũ Phi Diệp chỉ truyền cho duy nhất một đệ tử đích truyền, hãy học và phát huy thật mạnh mẽ.

-Dạ!

Sau khi truyền dạy võ công và giao phó mọi chuyện,Dương Thiên Hạo ngự kiếm rời đi,bay về hướng giới tuyến U Minh Nhai.

Cố Chánh Phương chỉ biết lặng nhìn theo bóng dáng của Sư Tôn mình

-Sư Tôn hãy tin tưởng ở Ta,Cố Chánh Phương nhất định sẽ đứng đầu Đấu Linh Đại Phái.

Hàn Bá Hoàng đứng ở triền núi nhìn thấy Dương Thiên Hạo rời đi,ông ta cũng điểm một chú truyền tin bắn đi.

-Dương Thiên Hạo,Ta sẽ cho ngươi có đi mà không thể về!

...Một nơi hẻo lánh ở Ma Vực...

Một vị thiếu niên trần trụi trên người có nhiều vết thương,ngồi tựa lưng vào gốc cây,nghỉ ngơi.Hắn ngồi một chân co gối lên gác một tay ,một chân duỗi,ngửa mặt nói chuyện một mình.

-Téng téng téng nhiệm vụ thu thập Thần Khí Hoả Phụng đã hoàn thành,bạn nhận được phần thưởng Thần Cốt sơ khai.

Hắn mỉm cười,hai khoé miệng nhếch lên như có như không

-Cái quái quỷ gì vậy chứ...Ta có nhận nhiệm vụ gì chứ?Thần Khí Hoả Phụng ư ?mày là cái thứ gì đây?

-Téng téng tôi là hệ thống nhiệm vụ của bạn!

-Hệ thống nhiệm vụ?là cái gì chứ...aaa...nhức đầu quá đi...

Hắn đưa hai tay vỗ vỗ vào hai bên thái dương,vẻ mặt thống khổ,nghiến răng ken két.Trong trí nhớ của Hắn hiện ra những hình ảnh vụn vặt,mơ hồ,đan xen ,chắp vá giữa đời thực và thế giới game khiến cho Hắn nhất thời không tiếp nhận nổi ,gây ra cơn đau đầu tê dại.Hắn la hét,giẫy giụa hơn nửa ngày,cái hệ thống kia lại nói

-Tôi là hệ thống nhiệm vụ nâng cấp đang điều chỉnh lại nhân vật của bạn,tạm thời những chỉ số võ công của nhân vật cũ bị đình trệ,chờ một thời gian hệ thống sẽ hồi phục,bạn phải xác nhận cải thiện thì lệnh này mới thực hiện.

Hắn thở hỗn hển ,cảm thấy đầu óc trống rỗng,Hắn nuốt khan một cái nghi ngờ nói

-Tại sao ta không nhớ ra chuyện gì hết vậy? ngươi đang nói dối ta sao?

-Ký ức của nhân vật đã bị xáo trộn khi chuyển đổi nâng cấp hệ thống nhiệm vụ,tạm thời bị phong bế nhưng nếu bạn xác nhận cải thiện thì một phần sẽ trở lại ngay lập tức.

-Một phần sao?

-Chương trình cần phải có thời gian để chạy dữ liệu.

-Được,xác nhận!

Ngay lập tức cả người Hắn biến đổi,vẫn là dung mạo và hình dáng cũ nhưng làn da

sạm đen đã trắng mịn như tuyết, không còn một vết thương nào ,nhưng dấu Phật Ấn ở giữa ngực Hắn vẫn còn nhấp nháy.Hắn lấy lại một phần ký ức ,nhìn thấy có một người cao lớn,y phục xanh trời trang nhã gọi Hắn là.

-A Nhiên?

Hắn đưa bàn tay lên vận công,luồng ma khí tràn ngập .

-Hừm...cũng không tồi!

-Téng téng...hiện tại bạn là Ma Thần sơ sinh,Thần Cốt chưa vững,ma lực chỉ sánh ngang Quỷ cấp Đại,cần vào Hoàng Lăng Ma Tộc để tịnh dưỡng.

-Cái giọng của ngươi hơi khác với hệ thống mà ta biết.

-Tôi đã được nâng cấp nên giọng có chút thay đổi...nhiệm vụ tiếp theo của bạn là dưỡng Thần Cốt để nâng cấp.

-Phần thưởng là gì?

-Chỉ điểm Thần Khí tiếp theo cần thu thập.

-Ừm,xác nhận!à mà này Thần Quân đâu rồi?

-Tôi không biết bạn hỏi gì?trong dữ liệu hệ thống nhiệm vụ không có Thần Quân.

A Nhiên đảo mắt một lượt rồi gật đầu

-Ừm... không biết thì thôi,chỉ là trong đống ký ức hỗn độn ta thấy một kẻ xưng là Thần Quân.Vậy còn bao nhiêu nhiệm vụ nữa thì Ta có thể trở thành kẻ đứng đầu Lục Giới hả?

-Chuyện này không thể nói...tùy vào mức độ tu luyện của bạn mà thôi...

Hắn lại nhếch mép,đảo mắt suy nghĩ rồi nói

-Vậy ta không hỏi nữa...ta đi Hoàng Lăng.

...Thế giới thực...

Một người ngồi trước màn hình vi tính,ngả lưng một cái đầy thoải mái nói

-Cái thằng Lý Tự Nhiên này chưa tẩy hết não sao nhỉ ,nên mới đưa ra những câu hỏi thăm dò hệ thống như vậy...kẻ quá thông minh thật là đáng ghét...

Có tiếng gõ cửa vang lên kèm theo một giọng nói

-Ông chủ,có tin từ Hoang Đảo.

-Vào đi!

Một người trông như quản gia của các nhà hào môn đi vào phòng,ông ta nói

-Quản lý Trần báo cáo bệnh tình của Lý Tự Nhiên chuyển xấu,e rằng... không duy trì được lâu...

-Hừ...nói cho bọn chúng biết, không cần biết chúng dùng cách nào,nhất định phải kéo dài mạng sống của Hắn cho đến khi sóng não kia được chuyển đổi hoàn toàn sang chuỗi mã ...đừng để tâm huyết của con trai Ta bị hủy hoại...nó...phải được tồn tại mãi mãi...

-Dạ...còn bên phía cơ quan điều tra,bọn họ đã nghi ngờ về đoạn video ghi hình của máy quay an ninh trong phòng làm việc của Dương Tổng.

-Nghi ngờ thì sao chứ,bọn chúng có thể làm được gì?Bảo người của chúng ta hủy hết manh mối đi,...ừm...mà thôi...bọn chúng muốn tìm ra người mất tích,vậy thì dàn dựng một kịch bản cho bọn họ tìm thấy đi.

-Ý của ông Chủ là...

-Tìm một pháp y giỏi,lấy vài mẫu máu ,một tai nạn thảm khóc giết con tin...

-Dạ,tôi sẽ bố trí một màn trình diễn thật đặc sắc...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.