Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy lực của Xuyên Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 3552 chữ

Hắc Nguyệt Nương dùng chú thuật Tiên Môn mở vòng kết giới bảo vệ bản thân đi vào Rừng Thiêng,chướng độc ở đây nhất thời không thể ăn mòn vòng linh khí , không bài xích được kẻ xâm nhập.Khi bà ấy đi đến nửa đường thì bị một Quỷ Vương chặn lại,Hắn xuất hiện bất ngờ ,vừa ló dạng đã chém cho Hắc Nguyệt Nương một đường đao ma khí mạnh bạo,Hắc Nguyệt Nương tuy kinh ngạc nhưng cũng nhanh né tránh,đao khí sượt qua chém đứt nửa dặm cây rừng.

-Choang!

-Ầm ầm...

Nhưng Rừng Thiêng có yểm chú hồi phục cho nên những cây cối bị nát vụn qua một lúc lại trở về hình dạng cũ.Hắc Nguyệt Nương sắc mặt biến đổi có chút lo lắng

-Quỷ Vương !tại sao...

Không chờ cho bà ta kịp nói hết câu,tên Quỷ Vương kia đã vun đao đánh tiếp,Hắc Nguyệt Nương tung năm chiếc đuôi quất trả.

-Hừ...là con rối của Khống Hồn Kỳ...linh lực của Hắn không bằng một Quỷ Vương thực thụ...

Tuy nhiên dù đó chỉ là Quỷ Thi do Khống Hồn Kỳ tạo ra,linh lực giảm một nửa so với chính thể nhưng Hắc Nguyệt Nương chỉ còn lại năm chiếc đuôi,linh lực đã giảm sút,đối phó với một Quỷ Thi cấp Đại này có phần quá sức.Chẳng bao lâu bà ấy đã bị đánh trọng thương, trong khi Tên Quỷ Vương kia vẫn không hề bị gì,thế đánh vẫn mạnh bạo như ban đầu.Hắc Nguyệt Nương dốc hết nội lực sau cùng triệu hồi Khống Hồn Kỳ

-Ngạo Thế đừng hòng dùng pháp bảo của Ta đánh ngược lại Ta...Khống Hồn Kỳ...triệu hồi...

Tên Quỷ Vương bổ đao đánh xuống một đạo linh quang cực mạnh nhầm vào Hắc Nguyệt Nương định một đao hạ sát đối thủ.

-Yaaaa...

Bên trong Hoàng Lăng,Ngạo Thế đang định thần dưỡng thương ,thì Khống Hồn Kỳ dao động khiến cho Hắn phải độ linh lực trấn giữ.

-Con Hắc Hồ đáng ghét này...muốn triệu hồi Khống Hồn Kỳ trở về sao...đâu dễ dàng như vậy...

Hắn dùng máu của mình vẽ nên một đạo huyết chú yểm vào Khống Hồn Kỳ,qua một lúc Khống Hồn Kỳ biến mất.

Hắc Nguyệt Nương triệu hồi được Khống Hồn Kỳ liền thi triển hủy lệnh ,đao khí của Quỷ Vương chưa chạm đến bà ta đã biến mất,tên Quỷ Vương ngã xuống trở lại thành bộ xương trắng trong chiến bào Hoàng Gia.Bổng dưng Khống Hồn Kỳ phản ứng,một tia linh lực bắn vào cổ tay của Hắc Nguyệt Nương khiến cho bà ta đau đớn buông pháp bảo ra.

-Chíu!

-Á...tay của ta...

Khống Hồn Kỳ rơi xuống cấm vào đất,trong khi Hắc Nguyệt Nương cố điểm huyệt trên cánh tay ép tia linh lực kia ra ngoài.

-Ngạo Thế...tên giảo hoạt này... ngươi yểm Huyết Chú vào Bổn Giáo Chủ ư?

Dù cho Hắc Nguyệt Nương có vận công thế nào,tia Huyết Chú đó vẫn di chuyển khắp toàn thân bà ta,nó ăn sâu vào xương cốt ,hoá máu huyết thành một màu đen chướng độc,khiến cho Hắc Nguyệt Nương đau đớn thống khổ.

-Aaaa...

Ngạo Thế ở trong Lăng Mộ cảm nhận được Hắc Nguyệt Nương bị trúng Huyết Chú đang đau đớn cùng cực thì cười vang dội,truyền âm ra ngoài.

-Hắc Hồ ,tuy ngươi là người tạo ra Khống Hồn Kỳ nhưng người thăng cấp bậc cho nó là Bổn Tôn đây,Huyết Chú này sẽ ăn mòn tâm thức Ngươi biến Ngươi thành một Con Rối có cảm nhận,Ta sẽ cho Ngươi nhận biết được những kẻ quen thuộc,và cảm thấy được những gì ngươi gây ra cho bọn chúng ha ha ha...

-Hước...ặc... Ngươi đừng hòng khống chế được Ta...

-Ha ha ha... muốn tự bạo diệt thân à...lẽ nào ngươi không muốn biết tung tích của Bạch Diễn Tình sao?

Hắc Nguyệt Nương vừa vận công định chuyển ngược chân khí vào trong lục phủ ngũ tạng để tự sát, nhưng lại bị dao động vì lời nói của Ngạo Thế nên chậm lại một bước,nhân dịp này Ngạo Thế tấn công một đòn chí mạng,thi triển linh lực điều khiển Huyết Chú trong người của Hắc Nguyệt Nương phá vỡ tâm thức,chiếm lấy quyền kiểm soát thân thể và niệm ý của Bà ta.

-Hước...Bạch Diễn Tình...Thập Nhị Tiên Trưởng... Người đang ở đâu...aaaaa...

Sau khi bị khống chế Hắc Nguyệt Nương như một cái xác rỗng,ánh mắt không điểm nhìn ,rũ mi đờ đẫn,bà ta đứng yên bên cạnh Khống Hồn Kỳ đang phát ra linh quang đen hắc ám.Ngạo Thế nhoẻn miệng cười không có tiếng

-Trách ngươi quá u mê Cha của Ta...hừ...đáng kiếp...Thu!

Hiệu lệnh vừa ra Hắc Nguyệt Nương bị hút vào Khống Hồn Kỳ,cả hai bị thu hồi về tay Ngạo Thế.Hắn sắc mặt âm trầm suy nghĩ

-"Cả Hắc Nguyệt Nương cũng có thể đánh hơi ra chỗ Ta ẩn nấp,tên Thần Quân kia lẽ nào lại không thể tìm ra...Hừ...để Bổn Toạ tặng quà cho ngươi...đáp lễ lại lần Độc Chướng Quỷ Thi trên Hắc Phong Đỉnh...hừ..."

Nghe tiếng nổ vang trời ở Rừng Thiêng,nhóm người của Lý Tự Nhiên đang ngồi nghỉ chân cách đó không xa cũng kinh ngạc.Bạch Yến nói

-Tiếng nổ phát ra từ Rừng Thiêng...có lẽ là ai đó vừa bị kết giới làm tan biến đấy.

Khấu Nương run rẩy nói

-Chưa chưa đi đến ven rừng thì chướng độc đã làm cho Lão Nương khó chịu rồi...đi đi đến đó chắc mất mạng thôi...

Nguyệt Y Thần lo lắng,cảm giác bất an tràng ngập tâm trí

-A Nhiên trong lòng ta cảm thấy bất an quá...ta ta lo sợ cho Sư Tôn của mình...có khi nào Sư Tôn của ta đã phá kết giới đi vào Rừng Thiêng rồi không?

Lý Tự Nhiên cầm lấy tay của nàng nhẹ nhàng vỗ về

-Đừng lo,Hắc Giáo Chủ là Tiên Hồ ngàn năm kết giới Ma Tộc không thể địch nổi Tiên Pháp đâu...chúng ta nghỉ chân một chút ,tịnh dưỡng linh lực đầy đủ rồi lên đường...

-Nhưng ta...

-Nàng nghe lời ta...

Nguyệt Y Thần nhìn vào ánh mắt chứa đầy tình cảm của Lý Tự Nhiên bổng dưng trong lòng dịu hẳn ra,gật đầu yên tâm ngồi xuống điều dưỡng linh lực.

-Ừm...

Khấu Nương nhếch nhẹ mép nói

-Ngươi xem đó chính là mị lực của tình yêu...tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời rồi...

Bạch Yến mở phiến quạt che mũi nói

-Phải,đúng là mị lực đấy... nhưng không xuất phát từ tình yêu đâu,ánh mắt đó không phải dành cho người mình yêu...

-Hừm...từ xưa đến giờ Lão Nương chưa thấy ai yêu ngươi cả nên ngươi biết gì về ánh mắt si tình chứ,nói nhảm.

-Ồ...thế lão bà ngươi được ai yêu rồi hả? không tính lúc ngươi còn là con Linh Tê chỉ tính lúc ngươi tu luyện thành hình ,Ta chẳng thấy yêu ma quỷ quái nào dám tiếp cận ngươi cả,nói chi là dùng ánh mắt chứa tình cảm để nhìn ngươi,à có đấy,có ánh mắt cá chết của tên Chép Tinh nhìn ngươi lúc trân chối ấy.

-Ai ya...cái tên Thư Sinh khốn kiếp này... có phải ngươi đã dùng thuật Cộng Sinh lên người của Lão Nương hay không hả?sao lại biết tường tận chuyện quá khứ của Ta chứ?

-Ta ta ta...cũng phải biết ngươi có đúng là Yêu Tinh tu luyện chánh pháp hay không chứ,mới có thể quyết định không thu phục ngươi ,làm đối tác với ngươi cho đến bây giờ.

-Ôi trời ...muốn lột da của Lão Nương đem bán còn phải truy rõ pháp Tu Luyện của Lão Nương luôn á...ta ta ta ...

-Ê ê...đừng manh động nha...tìm cách giữ mạng đi à...đến Rừng Thiêng rồi thì Tên Quỷ Tướng kia sẽ giết bọn ta đấy.

-Hừ...tiểu tướng công có chút tà quái nhưng xem Hắn đối xử với tiểu cô nương kia rất dịu dàng...chắc không phải là kẻ máu lạnh vô cảm tàn sát sinh linh đâu.

-Ta nghĩ Hắn đang định hút lấy Tu Di của chúng ta để giải kết giới Rừng Thiêng,bảo dưỡng linh lực của bản thân đi phá Chú Thuật ở Lăng Mộ Hoàng Gia.

-Ngươi chỉ giỏi suy đoán lung tung... không phải thế đâu...

Tuy nhiên Khấu Nương cũng sợ đến trắng bệt môi,lắp bắp

-Hic...ta không muốn chết đâu...Bạch Yến...

-Bỏ trốn thì dễ rồi nhưng Huyết Ấn trong người khó giải trừ đây,phải dùng đến huyết mạch của người cùng dòng dõi mới phá được chú yểm...hic...cả Hắn thuộc dòng dõi Hoàng Gia nào ta còn không nhìn ra thì làm sao giải đây.

-Vậy vậy tính sao?

-Tùy cơ ứng biến thôi...mong rằng sau khi chết oán hồn còn kịp bay về Địa Phủ chờ đợi thời cơ tái sinh...

-Hả...

Lý Tự Nhiên nhếch mép cười nửa miệng nói

-Hai ngươi đang bàn tính chuyện bỏ trốn sao?đừng phí sức ...dù cho các ngươi có chạy xa vạn dặm chỉ cần Ta thi triển Huyết Chú thì các ngươi cũng sẽ bị triệu hồi về...bảo dưỡng linh lực cho tốt đi...rồi phá kết giới ở Rừng Thiêng cho Bổn Toạ...

-"Hừm...chỉ cần vào được Hoàng Lăng thì có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi...lấy lại toàn bộ ký ức để xem Người đó là ai ."

Rừng Thiêng vẫn tịch mịch,sương mù giăng không thấy lối,kết giới chướng độc mạnh bạo khiến cho Khấu Nương và Nguyệt Y Thần choáng váng đầu óc,cả hai bước đi nghiêng ngả,khó thở.

-Không được không được rồi Tiểu Tướng Công,Lão Nương không trụ nổi nữa bước tiếp sẽ bị hồn phi phách tán mất thôi...ặc ặc...

-A Nhiên ,ta khó thở quá,khí huyết cứ dâng trào...

Lý Tự Nhiên liền độ linh lực làm dịu cơn đau cho Nguyệt Y Thần và bảo nàng ngồi xuống tịnh dưỡng một chút,Hắn nhìn sang Bạch Yến và Khấu Nương ,ánh mắt lộ vẻ hung ác .

-Hai ngươi đi về phía trước cho Ta...

Cả hai đưa mắt nhìn nhau trong lòng đã hoảng sợ

-Bạch Bạch Bạch...Yến ...đến lúc...Quỷ Vương...đòi mạng rồi sao hả? Ngươi nghĩ cách đi...nếu như Ngươi cứu Lão Nương lần này,ta ta sẽ tặng Ngươi mười lớp da cũng được...hic hic...

Bạch Yến nhác thấy tay của Lý Tự Nhiên vận linh lực thì tâm trạng bấn loạn,đang sợ hãi nhưng nghe Khấu Nương nói tặng cho Hắn mười tấm da miễn phí liền hồ hởi mắt sáng rực lên.

-Thật nhé,thành giao!

-Thật,thành thành giao...híc ...còn sống mới cởi lớp được a...

Bạch Yến liền nói

-Nhiên huynh đệ,bổng dưng ta chợt nhớ đến Chú Thuật đã thất truyền từ trăm năm trước,có thể dùng tạo ra một địa đạo linh quang tạm chống đỡ chướng độc thanh trừng của Chú Thuật Hoàng Gia Ma Tộc...Để ta thi triển đưa ngươi đi thẳng đến Lăng Mộ không cần phải dụng linh lực tổn hao thể chất ha...

Lý Tự Nhiên trong lòng nghi vấn,nhìn kỹ Bạch Yến,nhưng nhìn cách nào cũng không thể nhìn ra chân thân thật của Hắn.

-"Suy cho cùng thì Hắn là ai chứ,một Tu Nhân không có lớp da yêu quái bảo vệ mà có thể đi lại tự do ở Ma Vực, cả Quỷ Dân,Quỷ Tướng cũng không bài xích Hắn,Tu Di của kẻ này không tầm thường...thuật che mắt quá mạnh ,cả ta cũng không thể nhìn ra chân thân thật của Hắn,nhìn kiểu gì cũng chỉ là cái mặt phụng phịu như cái bánh bao...hừ..."

-Ngươi nói thật ư?Vậy thì thi triển đi!

Bạch Yến cười duyên một cái rồi phát linh lực vẽ ra một đạo bùa bằng linh quang vàng chói.

-Hề hề ...cảm phiền tránh sang một bên...Tổ Sư Gia các đời phù hộ...cho ta mượn chánh pháp tạo chú thanh tẩy...Đạo Linh Quang...Mở!

Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy

-Chánh Pháp ư?

Bùa chú vừa bắn đi thì một con đường ánh sáng vàng hiện ra ,nơi đạo linh quang quét qua thì chướng độc bị cản lại tạo ra một con đường tươi sáng.Lý Tự Nhiên nói

-Hai ngươi đi trước...

Bạch Yến nuốt khan một cái nói

-Gì hả...bọn bọn ta không phải người của Hoàng Gia,vào Lăng Mộ là chết ngay đấy...

-Tiểu Tướng Công tha cho Lão Nương một mạng đi mà,dù sao bọn ta cũng đã từng cứu ngươi,y phục ngươi đang mặc là lớp da của Lão Nương đó à...

Nguyệt Y Thần nói

-A Nhiên bọn họ không liên quan gì đến chuyện này ,càng không biết về Ngạo Thế hay là tha cho bọn họ đi...

Lý Tự Nhiên sắc mặt không vui nhìn Nguyệt Y Thần

-Nàng vì bọn yêu quái này mà bận tâm sao?

Nguyệt Y Thần cảm thấy Lý Tự Nhiên có chút thay đổi,ánh mắt dữ dằn lúc nào cũng đầy sát khí,làm cho nàng cũng trở nên e dè hơn

-"A Nhiên đang đứng trước mặt ta đây không còn là tiểu tử hoạt bát vui vẻ như xưa nữa,phải chăng từ khi bị Ma Thần bắt đến đây ,tâm tính của Hắn đã bị đồng hoá rồi sao?Ma Thần đó đã đi đâu rồi,tại sao có thể dễ dàng tha cho Lý Tự Nhiên vậy,Phật Ấn ở trước ngực của A Nhiên có phải là do Ma Thần truyền sang như lời chàng nói hay không?."

-A Nhiên bọn họ vô tội mà... không phải trước đây chàng nói bất luận là người hay yêu ma chỉ cần không làm điều ác thì không phân biệt đối xử hay sao?

Lý Tự Nhiên lục lại trí nhớ quả thật không nhớ ra được bản thân có nói như thế hay không,chỉ biết hiện tại cứ ai làm trái ý Hắn là Hắn chỉ muốn cho người đó biến mất,ngoài bản thân Hắn ra chẳng ai quan trọng cả.

-Không phải nàng nói rằng ba năm trước ta chỉ là một tên tiểu tử hay sao,hiện tại ta không còn là tên thiếu niên ngu xuẩn hi sinh thân mình vì đồng đạo võ lâm nữa... người trưởng thành suy nghĩ ắt hẳn sẽ thấu đáo hơn...trong Hoàng Lăng không biết có cạm bẫy gì... không để cho bọn chúng đi trước dò đường... tự ý đi vào chỉ tìm đường chết...Nàng không muốn biết Sư Tôn của mình có ở Hoàng Lăng sao hả?

-Nhưng mà...

-Nàng cứ yên tâm đi bên cạnh ta...ta bảo vệ nàng...

Lý Tự Nhiên nói xong câu này bất chợt trong tâm trí của Hắn sượt qua một hình ảnh mơ hồ,có người đã nói với Hắn

-Ta bảo vệ ngươi!

Hắn thoáng chốc thất thần , nhưng nghe tiếng của Bạch Yến nói thì Hắn tỉnh lại

-Nhiên huynh đệ, ở Lăng Mộ có hai Tượng Quỷ Tướng canh gác vô cùng lợi hại,là Quỷ Tướng thân cận của Huyết Ma Tôn,ngoài ra trên cửa mộ có vô số ấn chú thượng cổ,chỉ có Ma Ấn Hoàng Gia mới mở được.Hai chúng ta đều là yêu quái thấp kém sao có thể đi trước mở đường được a...huống hồ Đạo Linh Quang này chỉ tồn tại thời gian nửa nén hương thôi, không đi nhanh sẽ biến mất đấy,ta thì không đủ linh lực dụng chú thêm lần nữa đâu,hay là bọn ta ở đây chờ ngươi và tiểu cô nương nhé.

Lý Tự Nhiên cười nhạt đưa tay vận linh triệu ra hai giọt Huyết Ấn,bóp mạnh.

-Đi hoặc chết!

-Á...đau đau...Nhiên huynh đệ bớt giận bớt giận...

-Á...ụa...ta thổ huyết rồi Bạch Yến...

-A Nhiên dừng tay đi...

-Hic hic...đi đi đi bọn ta đi ngay...

Bạch Yến và Khấu Nương miễn cưỡng kẻ trước người sau đi vào địa đạo đi xuyên qua Rừng Thiêng,Lý Tự Nhiên cũng dìu Nguyệt Y Thần đi phía sau.

Bọn họ đến trước Lăng Mộ quả nhiên bị hai Tượng Quỷ Tướng gác cửa chặn lại

-Kẻ đến là ai?

Khấu Nương mắt thấy hai bức tượng khổng lồ cử động thoáng chốc đã biến thành Quỷ Tướng thì hoảng sợ quay đầu định chạy vào lại Địa Đạo nhưng nó đã biến mất

-Á...Quỷ Quỷ Tướng của Ma Tôn đấy chạy đi...hả...Địa Đạo đâu rồi...

Bạch Yến nuốt khan nói

-Biến mất rồi...pháp thuật của ta có giới hạn thôi...

-Hước...có phải ngươi không vậy...sao học thuật kém cỏi như thế...lần này hại Lão Nương không giữ được hồn phách rồi a...

Lý Tự Nhiên cảm nhận nguy hiểm liền mở ra một vòng pháp chú bảo vệ cho Nguyệt Y Thần

-Nàng ở yên đây...

-A Nhiên cẩn thận đó...

Hai Quỷ Tướng không nhận được Ma Ấn của Hoàng Gia liền ra tay tấn công,mỗi một đòn đánh đến là đất đá,cây cối nổ tung tan tành.Lúc này Bạch Yến mới dùng Tiên Pháp mở ra một tấm vải lớn che trên đầu của Hắn và Khấu Nương

-Lão yêu quái chạy vào đây mau.!

Tấm vải có vẽ Tiên Ký chống lại sức mạnh của ma chướng,tạm thời bảo vệ được Khấu Nương.Bà ta trố mắt nhìn Bạch Yến lắp bắp nói

-Ngươi, ngươi...yêu tinh Bánh Bao ngươi hoá ra lại là Tiên Nhân hả?

Bạch Yến nhếch mép hất mặt tự đắc nói

-Hừm...Bổn Công Tử đây Tu Di cao có đến Thượng Vân Môn vài lần nhưng không phải Tiên Dân ở đấy...

Khấu Nương bĩu môi nói

-Thì ra là vậy...cho nên Lão Nương mới kinh ngạc vì Tiên Nhân ai ai cũng đẹp thoát tục cớ gì lại có một mình ngươi kỳ dị đến vậy.

-Ngươi...ta đang cứu mạng ngươi đấy nhá Linh Tê Lão bà...

-Hừ...đa tạ nha...đầu cua tai nheo mọi chuyện này cũng tại tên hám tiền nhà ngươi ban cho đấy...

-Uỳnh...ùynh...

Tiếng nổ đinh tai nhức óc làm cho cả ba người Bạch Yến giật bấn nhìn lại Lý Tự Nhiên và hai Quỷ Tướng,bọn họ kinh ngạc há hốc khi thấy Lý Tự Nhiên triệu ra Xuyên Kiếm,linh khí của kiếm toát ra một màu đỏ ánh tím vô cùng ma quái,Bạch Yến lắp bắp nói

-Đó đó đó ... không phải là Xuyên Giáp Cốt hay sao hả?

Khấu Nương còn kinh hãi hơn nói

-Hai... hai ...viên minh châu cẩn trên kiếm ...là là ...Nhãn Long Hắc Đế đó...

Cả hai nhìn nhau hét toáng lên

-Ma Thần!

-Uỳnh!

Tiếng nổ vang trời phá tan sự tịch mịch của Rừng Thiêng,Hai Quỷ Tướng bị Lý Tự Nhiên dùng Xuyên Kiếm đánh nát vụn ,tuy nhiên hai Tướng Quỷ này cũng nhưng Rừng Thiêng điều đã được yểm chú khôi phục,những mãnh thi thể tự động tụ hội gáp lại hình dáng ,bọn họ trở lại vị trí cũ,tạm thời bị phong bế ma lực,trong một khoảng thời gian không thể hiện thân được nữa.

Khấu Nương nói

-Tên Ma Thần này nghe nói là xuất thế từ Tuyết Đàm Sơn...hic ma lực mạnh bạo như vậy...có khi nào Hắn lại Diệt Thế lần nữa không hả?

-Đừng,đừng tự doạ mình như thế...Hắn đã bị Phật Ấn phong bế nửa phần Thần Lực,hiện tại tên Tiểu Ma Thần này chưa thể phát huy uy lực của Nhãn Long Hắc Đế đâu...chưa đủ linh lực để mở cửa Địa Ngục Vô Gián như Diệt Thế Dị Thần đâu...

-Hic...nửa phần Thần Lực đã đáng sợ như vậy...nếu Hắn khôi phục hoàn toàn thì chúng ta chạy đi đâu...à không ,phải nói là Nhân Giới chuyển nhà sang Địa Ngục Vô Gián mới đúng...lần này sẽ không có Xà Vương,Tiên Hồ,Chân Nhân hay Thiếu Chủ Lan Nguyệt Điện xuất hiện cứu chúng ta đâu à...

-Không nhất thiết là như vậy...Ma Thần xuất thế thì Thần Đan Bất Diệt cũng sẽ tái sinh... trước mắt...giữ mạng đi đã...Hắn chưa chắc đã nhập ma hoàn toàn mà...vẫn còn tình cảm và lòng trắc ẩn đấy...

-Lúc nào hả,Lão Nương chỉ thấy Hắn đòi chém đòi giết chúng ta thôi à...

-Hắn có khả năng hút đi sinh khí của chúng ta nhưng vẫn chưa ra tay cho thấy Hắn vẫn còn nhân tính đó,nếu như có ai độ hoá Hắn có thể vẫn còn con đường quay đầu...

-Hic quay đi đâu?ai có khả năng độ hoá Ma Thần hả... ngươi không nhớ ra năm xưa là do Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện cùng Dị Thần Diệt Thế đồng quy vu tận trong Cuồn Phong Độc Chướng mới dừng lại được một trận hủy diệt thời không đó hả...

-Hừ...nhìn sang bên kia...là tình yêu của tiểu cô nương ấy...

-"Năm xưa là do Diệt Thế Dị Thần nương tay với Khiêm Tử Lăng nên mới bị Cuồng Phong hút lấy...ừm...tên Ma Thần này đang giữ Ma Đan Vĩnh Cửu sao nhỉ?"

Nguyệt Y Thần bất động nửa ngày vì kinh ngạc không tin vào mắt của mình

-A Nhiên...Hắn...Hắn không còn là Người nữa...Hắn là Ma Thần...chính là như vậy nên trên ngực của Hắn mới có Phật Ấn phong bế...ta ta...thật là ngốc mà,tại sao không nghĩ đến chuyện ở Tuyết Đàm Sơn,Ma Thần xuất thế ngay lúc Lý Tự Nhiên bị giam giữ...A Nhiên... ngươi sẽ Diệt Thế sao?

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.