Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá giải Mị Huyết Câu Hồn

Tiểu thuyết gốc · 7325 chữ

Muốn vào Hang La Hét bắt buộc người đến phải phi thân lên vách đá cao sừng sững gần chạm mây,bởi nó nằm ở đoạn giữa của núi Ngưu Tinh,kẻ có linh lực thấp hoặc kinh công tầm thường sẽ không vào được .Khi đưa hai đứa trẻ Ngưu Tinh vào Hang,cả nhóm người của Dương Thiên Hạo liền bị một ả nữ nhân bất ngờ tấn công,Dương Thiên Hạo chỉ dụng quyền cước đánh trả,trong khi Ả kia lại dùng roi bạc quất,sau mấy chiêu giao đấu cuối cùng Y nắm chặt được sợi roi ,quấn trói Ả mấy vòng rồi kéo một cái,Ả nữ nhân bất ngờ bị lực mạnh kéo đi mất đà nhào luôn vô người của Dương Thiên Hạo.

-Aa...dâm tặc thả ta ra !

Tiểu Thích lên tiếng

-Xin Dương thúc thúc nương tay,đó là Ân tỷ tỷ của ta...

Tiểu Bình nói

-Ân tỷ tỷ đây là những người đã cứu mạng đại huynh của muội .

Ả nữ nhân đó nghe lời giải thích của hai đứa trẻ liền bình tĩnh lại,nhìn vào Dương Thiên Hạo.Cô nàng này đã tu luyện thành hình người, dung mạo xinh đẹp,làn da trắng mịn,môi đỏ cánh hoa ,đôi mắt phượng với hàng mi cong dày,tóc xoã dài tha thướt trên đầu đội một mạng lưới ngọc trai,y phục màu đỏ hoa văn thổ cẩm,đi giày cổ cao .Nhìn thấy Dương Thiên Hạo tuấn mỹ,thân hình cao lớn uy nghiêm,Ả ngớ ngẩn ra một lúc.

-"Hắn là ai?sao lại đẹp thế này?"

Lý Tự Nhiên cảm thấy ngứa mắt hét lên

-Ả Trâu Tinh kia , ngươi đứng cho vững lên đi...cớ gì phải dựa vào người của Sư Tôn ta.

Ả giật mình tỉnh lại,vội thu roi vào tay,tự giải vây cho mình, và đứng thẳng lên,Ả bối rối thủ lễ cúi đầu

-Xin thứ lỗi ...vì ta đang phụ trách bảo vệ Hang La Hét,cảm nhận khí tức mạnh bạo nên phải ra tay đánh trước đề phòng...

Dương Thiên Hạo nói

-Không sao, chúng tôi cũng đến đây để lánh nạn...xin cô nương chiếu cố cho...

-Ta là Ngưu Tiểu Ân, người ở làng Ngưu Tinh...chẳng hay ba vị là ai,tại sao lại đến nơi này.?

Dương Thiên Hạo nói

-Ta là Dương Thiên Hạo,đây là đệ tử của ta Lý Tự Nhiên,bằng hữu của ta Tước Tích,chúng ta từ Quỷ Thành đến,định đi Tây Ma Vực nhưng giữa đường cứu được hai đứa trẻ này,bọn chúng cho biết Mị Thành đang mở cuộc truy sát Hồ Tiên ,sợ bị liên lụy nên theo đến đây tạm lánh vài hôm.

Ngưu Tiểu Ân thấy ba người không có ý đồ xấu nên cũng buông bỏ phòng bị nói

-Dân làng chúng tôi đang ẩn nấp nơi đây để tránh trận chiến vây bắt Hồ Tiên liên lụy,chủ yếu là các tiểu Ngưu Tinh và lão Ngưu Tinh,chỉ có ta là người duy nhất ở đây bảo vệ cho họ,tạm thời có thể làm chủ mọi việc,các vị đã có ơn cứu mạng người làng của chúng tôi,chúng tôi sẽ không bạc đãi các vị,các vị cứ tạm ở lại đây.

Dương Thiên Hạo thủ lễ

-Xin đa tạ.

Tước Tích nhìn thấy từ hai nhánh động nhỏ đi ra mấy chục người,đa phần là lão ông,lão bà,trẻ con ,nên nói

-Thiên Hạo ở đây đều là những tiểu Ngưu Tinh linh lực yếu kém và lão Ngưu Tinh sắp chuyển hóa phi thăng,linh lực của bọn họ gần như cạn kiệt rồi không còn khả năng chiến đấu.

Dương Thiên Hạo nói

-Ta nghe Sư Tôn của mình từng dạy ,các lão yêu tinh sắp chuyển hóa phi thăng sẽ dành hết linh lực hiện có vào việc chống lại Thiên Kiếp,sẽ không tùy tiện sử dụng linh lực.

Lý Tự Nhiên gật gù

-Sư Tôn người thật uyên bác...

-Hừ ...là kiến thức cơ bản của người Tu Tiên ngươi không có đọc sách dành cho đệ tử nhập môn à?

-Sư Tôn...ta ta nhập Môn chưa được bao lâu đã theo Sư Tôn đi bôn ba khắp chốn,đâu có thời gian mà đọc sách chứ.

Dương Thiên Hạo ngạc nhiên

-Ngươi khôi phục trí nhớ rồi sao?Nhớ ra được các chi tiết ở Bổn Môn à...còn nhớ được gì nữa không?

Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt có vẻ khó hiểu

-"Y đối với ký ức của Ta tại sao lại khẳng trương đến như vậy nhỉ?Có gì quan trọng hơn mà ta đã quên hay sao?"

-Dạ không nhớ rõ ...chỉ là những chi tiết vụn vặt...nhưng Sư Tôn điều quan trọng là đệ tử nhận ra Sư Tôn, tất cả những chuyện khác Ta không để tâm nữa.

Ngưu Tiểu Ân xen vào nói

-Các vị, ở đây chúng tôi dùng mật hoa biến thành hình dạng bánh bao,mời các vị dùng tạm.

Dương Thiên Hạo thấy ở đây đông người không tiện nói về thế giới thực cho nên không hỏi thêm nữa,Y nhận lấy cái bánh trên tay của Ngưu Tiểu Ân

-Xin đa tạ.

Tước Tích tìm một nơi sạch sẽ gọi Dương Thiên Hạo đến ngồi cùng

-Thiên Hạo qua đây...

-Ừm...

Lý Tự Nhiên vội chạy đến ngồi xuống tách Tước Tích và Dương Thiên Hạo ra không để họ ngồi cạnh nhau.

-Ai ya...đa tạ...

-Ngươi...đồ mặt dày ngươi,Ta tìm chỗ này là để Thiên Hạo ngồi...cút đi...

Dương Thiên Hạo ngồi xuống cạnh Lý Tự Nhiên nói

-Hai người đừng cãi nữa,Tước Tích huynh ,Ta ngồi đâu cũng được...

-Nhưng,nhưng... hừ...

Dương Thiên Hạo nói

-Khi nãy trong lúc lên Hang Động ,Ta có quan sát địa hình nơi này...ở đây không có kết giới bảo vệ ,xem ra chỉ là hang động bình thường,tuy đây là vách đá dựng đứng khó bám , nhưng không thể ngăn yêu ma quỷ quái bật Trung vượt lên ,trong tộc Nhện Quỷ có những con nhện đầu người rất giỏi bò trên đá...ta nghĩ nếu không lập kết giới ngăn chặn,thì bọn chúng sẽ đánh hơi được sinh khí và kéo lên đây .

Tước Tích nói

-Ý của huynh là chúng ta tự lập ra kết giới che Hang Động này lại .

-Ừm .

-Nhưng...Ngưu Tiểu Ân không phải là người có linh lực kém đâu,Ả sẽ nghi ngờ chúng ta đấy.Huống hồ khí tức của Huynh khác hẳn Yêu Ma thông thường,bọn Quỷ Nhện sẽ nhận ra.

Lý Tự Nhiên đớp gọn cái bánh bao vào miệng,vừa nhai nhóp nhép vừa nói

-Hừm...Ả Trâu Tinh kia chưa từng rời mắt khỏi Sư Tôn,đồ nhi nghĩ nhất cử nhất động của Sư Tôn cũng khó qua mặt Ả à nha.

Cả ba quay sang nhìn Ngưu Tiểu Ân ở vách đá xa,cô nàng đang ngồi cùng mấy đứa trẻ ăn bánh,mắt không rời khỏi Dương Thiên Hạo,vừa nhìn thấy Y quay sang, tim nàng đã đập loạn nhịp ,nhoẻn miệng cười.

Cả ba thở dài,Lý Tự Nhiên nói

-Sư Tôn cứ tìm cách trò chuyện đánh lạc hướng Ả,đồ nhi sẽ tạo kết giới,khí tức của Ta có phần giống với khí tức của Hoàng Gia Ma Tộc,bọn Nhện Quỷ nếu có nhận biết cũng không dám xông vào .

Dương Thiên Hạo lo lắng nói

-Ngươi đã tiêu hao linh lực để cứu ta suốt mười mấy ngày ,còn chưa hồi phục sao có thể tạo kết giới?

Tước Tích chán chường nói

-Huynh khéo lo,Hắn là Ma Thần cho nên huyết mạch trong người của Hắn có khả năng tự chữa lành,nói không chừng đã hồi phục linh lực từ lâu rồi.

Lý Tự Nhiên khinh khỉnh cười nói

-Ngươi cũng hiểu Ta quá đó.

-Hừ ...

Lý Tự Nhiên bổng nhiên ôm bụng kêu đau,khiến người làng Ngưu Tinh chú ý

-A ...đau quá Sư Tôn...có lẽ ta không thích hợp ăn bánh mật hoa cho nên bị chột bụng rồi a ...

Dương Thiên Hạo nói

-Vậy phải làm sao đây... ngươi muốn giải quyết phải trở lại chân núi sao hả?

Tước Tích nói

-Không được,Hắn mà xuống núi lúc này sẽ bị Quỷ Nhện phát hiện thì sao?

Ngưu Tiểu Ân nói

-Hang động này có nhiều nhánh nhỏ ...tiểu huynh đệ ngươi tìm một nơi khuất mà giải quyết đi...

Lý Tự Nhiên ôm bụng ,cong người chạy đi

-Ý kiến hay,ui da...ta sẽ tìm một nơi thật sâu không ảnh hưởng đến mọi người đâu...

Ngưu Tiểu Ân cười ngượng,ái ngại

-"Nhìn Hắn cũng là một tiểu mỹ nam cớ sao tác phong lại nhếch nhác thế này...chẳng bằng vị Sư Tôn kia."

Lý Tự Nhiên đi sâu vào trong hang ,đường đi u tối,loằng ngoằng,nhưng đôi mắt của Hắn có khả năng nhìn xuyên màn đêm nên việc đi lại dễ dàng như ban ngày.Đến một nơi khá trống trãi ,có thể bày trận pháp thì Lý Tự Nhiên dừng lại

-Ừm chỗ này được đấy...

Lý Tự Nhiên dùng máu huyết của mình vẽ ra một trận đồ hình tròn với hoa văn kỳ lạ và chữ lên mặt đất,tức thì một trận pháp bằng linh quang đỏ hiện ra,bao trùm lên ngọn núi Ngưu Tinh.Hắn phủi hai lòng bàn tay vào nhau rồi cười đắc chí

-Việc cỏn con này sao làm khó được Bổn Toạ chứ...

Đắc ý chưa lâu thì trận đồ của Lý Tự Nhiên có biến động,từ khắp nẻo hang sâu loằng ngoằng bổng dưng tụ về những đốm máu đỏ tươi phát sáng,hàng ngàn,hàng vạn giọt nhỏ li ti tích tụ thành một khối lơ lửng ở giữa trận đồ khiến cho Lý Tự Nhiên kinh ngạc.

-Cái,cái gì thế này?khối huyết khốn kiếp này ở đâu ra thế,còn muốn triệt tiêu trận pháp của ta ư?

Lý Tự Nhiên vận linh lực phát ra luồng khí bổ trợ trận pháp, qua một lúc sau thì khối huyết kia cũng bị Hắn phá cho tan biến.Hiếu kỳ vì hiện tượng lạ,Hắn đi thăm dò về hướng mà những giọt máu kia bay đến.

-Khí tức yếu ớt vậy mà có khả năng tiêu trừ linh lực của Ta, Không phải máu của Hoàng Gia Ma Tộc ,lẽ nào còn có loại huyết nhục khác khắc chế Ma Thần ta ?

Lý Tự Nhiên đi đến một không động khác ,cảnh vật bình thường như bao hang động ,ngoài đất đá,ẩm ướt thì chẳng có gì.Hắn nhìn lanh quanh một lúc bổng dưng thấy hai chân đau nhói,nhìn xuống đã bị hai sợi linh quang đen ngòm đâm xuyên mắt cá chân quấn chặt.

-Sựt!

-Á!

Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cả hai cổ tay và cổ của Lý Tự Nhiên đều bị trói chặt,Hắn đau đớn gào thét,vùng vẫy ,phản kháng nhưng vô ích,uy lực của các sợi linh quang đen kia còn mạnh hơn nội công của Hắn.Lý Tự Nhiên bị kéo căng ra ,lơ lửng trên không như tư thế của người sắp bị phân thây,sợi dây ở cổ thít chặt làm cho Hắn không thể kêu la nữa ngoài tiếng ho ặc ặc như người sắp chết thoi thóp thở.

-Ặc...ặc ...

-"Thứ quái quỷ gì đây...nó phong bế hết linh lực của ta rồi... không thể công phá..."

Bấy giờ một trận pháp kỳ bí hiện ra trên mặt đất,hoàn toàn vẽ bằng linh quang đen,chứa nhiều chữ thượng cổ chi chít,trận pháp chế ngự Lý Tự Nhiên bất động như đang trói chặt một con rối.Đầu óc của Lý Tự Nhiên mụ mị đi,máu huyết đảo lộn,sinh khí đang bị rút dần ,Hắn mơ hồ trống rỗng,nhưng vẫn níu giữ được hình ảnh của Dương Thiên Hạo.

-Sư Tôn...

Ở động ngoài cả Tước Tích và Dương Thiên Hạo đều cảm nhận được kết giới vừa được lập bao phủ lên ngọn núi.

-A Nhiên đã lập kết giới rồi...

-Ta hy vọng rằng Hắn có thể che được mắt của Lục Mẫu...hừ.

Trong cảnh núi rừng tịch mịch không một tiếng kêu rít của bọn tiểu yêu tiểu quái nào ,bổng dưng ù ù kéo đến những trận gió cuốn kèm theo tiếng sột soạt rẽ lá vạch cây dồn dập,ma khí xanh đặc độc chướng cũng kéo theo tràn ngập Rừng Xương Rồng.Bọn Quỷ Nhện lũ lượt tiến về phía Làng Ngưu Tinh,dẫn đầu là một tên Lang Nhân Nhện ,linh lực cao nên giấu đi những cái chân quái ,hiện hình là một nam nhân thân cao hai mét ,cơ bắp cuồn cuộn,Hắn mặc độc nhất một chiếc quần vải dài ,hai chân mang ủng ,cổ đeo sợi chuỗi toàn là đầu lâu thu nhỏ như nắm tay,có hơn bảy chiếc,tóc Hắn xoã dài chia ngôi giữa,mài mắt,râu ria bậm trợn ,giọng nói như sấm vỗ,khiến cho kẻ đối diện khiếp sợ.Hắn vừa đặt chân đến thì hoa cỏ xung quanh chỗ Hắn đứng cũng héo úa đen ngòm.Tộc Trưởng của Làng Ngưu Tinh là một vị có tướng mạo trung niên ,theo tuổi con người thì tương đương nam nhân năm mươi tuổi,tóc thắt gọn buộc thành đuôi dài qua lưng,đầu đội khăn quấn có đính nhiều ngọc bích , ông ấy cầm một Quyền trượng bằng gỗ có khắc đầu trâu.Vừa thấy không gian quanh làng biến chuyển ông đã ra lệnh cho người dân tụ tập nghênh đón Tướng Quân của Mị Thành đang đến.

-Tộc Trưởng Ngưu Triều và dân làng xin cung nghinh Trác Phong Tướng Quân!

Tên Trác Phong kênh kiệu liếc mắt nhìn xuống đám người của làng Ngưu Tinh đang cúi đầu thủ lễ,giọng ồn ồn vang dội nói

-Bọn ngu ngốc các ngươi còn chưa truy ra tung tích của Hồ Tiên ư?

Ngưu Triều có chút sợ hãi nói

-Chúng tôi đã phân bố người ra khắp nơi quanh Rừng Xương Rồng nhưng không tìm được khí tức của Hồ Tiên...e là...e là Hắn không có đến đây...

Trác Phong nghiến răng giận dữ đưa một tay ra hút lấy Ngưu Triều tóm ngay cổ của ông ta ,bàn tay to lớn của Hắn như một cái gọng kìm kẹp chặt khiến cho đối phương chết điếng khó giẫy giụa.

-Ngươi là đang nghi ngờ bản lĩnh của Nhện Tộc chúng ta sao?Hay đang cố tình bao che cho con Hồ Ly chết tiệt kia,nếu lũ chúng bây vô dụng như vậy thì làm bữa ăn cho bọn ta đi...

-Ặc...ặc...xin ...xin Tướng Quân bớt giận... chúng tôi vẫn đang truy quét khắp chốn...sẽ sẽ...ặc có tin tức ngày thôi...ặc...

Dân làng Ngưu Tinh đồng loạt van xin lạy lục nói

-Tướng Quân bớt giận,xin Tướng Quân bớt giận ...

Lúc này có một Ngưu dân chạy đến báo

-Báo...có động tĩnh ở chân núi Ngưu Tinh...ở chân núi Ngưu Tinh xuất hiện khí tức lạ...

Trác Phong buông tay khiến cho Ngưu Triều rơi xuống,ông ta ôm cổ ho sặc sụa một lúc mới hoàn hồn

-Ặc ặc đa tạ Tướng Quân...ặc...

Trác Phong nheo mắt hung hiểm nói

-Nếu khí tức đó không phải của Hồ Tiên,ta sẽ san bằng Làng Ngưu Tinh của ngươi...hừ đi...

Một tiếng hô hoán của Hắn khiến cho cả làng Ngưu Tinh lẫn đám Quỷ Nhện hơn mấy trăm tên cuốn cuồn chạy biến về hướng Ngưu Tinh Sơn.Một người dân nói với Tộc Trưởng Ngưu Triều

-Tộc Trưởng ở nơi đó,nơi đó có các bô lão và lũ trẻ đang ẩn nấp...lỡ như bị bọn Quỷ Nhện phát hiện ra thì...

Ngưu Triều nheo mắt thở ra một hơi

-Chưa đến bước đường cùng, không được manh động...xem xét tình hình rồi ứng phó.

-Dạ!

Trác Phong đạp đám khói xanh bay đến khu vực dưới chân núi Ngưu Tinh,cảm nhận chút khí tức mạnh mẽ kỳ lạ ,đó là khí tức của Lý Tự Nhiên lúc Hắn sử dụng linh lực giết con Đại Hổ để lại.Sắc mặt của Trác Phong có chút căng thẳng khi phân tích

-Khí tức này không lẫn Tiên Khí , nó bám chặt không tan,mặt đất không bị đào sâu nhưng lại bị gọt phẳng trơn trượt,Ta đến gần tàn khí ,da thịt cũng cảm nhận đau rát...kẻ phát công chưa dùng hết khả năng,cứ như tiện tay phủi một cái vậy...là kẻ nào có thể lợi hại như thế chứ?Khí Tức này không phải của Hoàng Gia Ma Tộc, không phải của Hồ Tiên...lẽ nào...Hừ ...tin lan truyền khắp Ma Vực là sự thật sao?...là Ma Thần sao?

Trác Phong nhìn khắp nơi,mắt Nhện Quỷ quét bốn phương tám hướng nhưng vẫn không nhìn ra được gì.Hắn nghi ngờ,hai tay gồng cứng , những đường gân xanh nổi lên chạy dọc theo cánh tay đầy bắp thịt cuồn cuộn của Hắn như muốn trào ra.

-Không thể nào lại yên tĩnh như vậy,dấu máu vẫn chưa khô,Tên bí ẩn này vẫn còn quanh đây...yaaa...

-Roẹt...

Từ bên trong hai cánh tay của Trác Phong tách ra hai lưỡi đao hình bán nguyệt sắc bén có đường gân cưa trên sống ,ánh linh quang xanh lá ma mị được bao bọc bởi luồng khí đen chứa đầy độc tố.Hắn bay lên huơ hai tay đánh ra hai đường kiếm khí sắc bén quét đi hai phía ,một vào nơi rừng cây âm u rậm rạp,một vào ngọn Ngưu Tinh Sơn.Bọn tiểu yêu tiểu quái ở trong rừng chạy không kịp đều bị kiếm khí chém chết cùng cả một dặm cây cao gãy đổ,phía Ngưu Tinh Sơn , kiếm khí chạm phải tấm khiêng vô hình bị bật lại với tốc độ kinh hoàng khiến cho tên Trác Phong há hốc mồm đánh ra đường kiếm phá giải.Hai kiếm khí chạm nhau tạo ra khí tức toả ra xung quanh đẩy lùi mấy tên thuộc hạ một khoảng.

-Keng!

Ngưu Triều đảo mắt suy nghĩ

-"Các bô lão không thể dụng linh lực dự phòng mà tạo ra kết giới mạnh như vậy...lẽ nào có kẻ khác tộc đang ở trong Hang La Hét?"

Trác Phong giương cao đuôi mài nghiến răng,đảo mắt một lượt,suy ngẫm một lúc

-"Kết giới mạnh như vậy kể từ khi có người lấy báu vật ở Hang La Hét đi rồi thì không còn nữa...nhưng tại sao bây giờ nó xuất hiện trở lại,kết giới này không rõ khí tức...kẻ bí ẩn này đáng sợ thật...Hừm phải cho bọn chốt thí đi dò đường...xem thực chất đây là cái thứ gì."

Hắn quay sang trừng mắt vào dân làng Ngưu Tinh rồi nói

-Có kết giới ở đây...Gr...Ngưu Triều có phải đám Ngưu Tinh các ngươi đã tạo ra cái thứ chết tiệt này?

Ngưu Triều mặt trắng bệch vội thủ lễ cúi đầu

-Không có,chúng tôi không biết gì về kết giới này...Tướng Quân nhìn xem chúng tôi trên dưới cả làng đều ở đây chưa đủ một trăm người,đa phần đều là Yêu Tinh cấp Trung sao có thể tạo ra kết giới mạnh như vậy được...

Trác Phong không nói thêm trực tiếp đưa tay ra phun tơ nhện,từ lòng bàn tay của Hắn túa ra cả chục sợi đen xì túm lấy cổ của mấy dân làng quăng vào không trung.

-Hừ đi lên trước mở đường cho Ta...yaaa...

-Á...thả ra...Tộc Trưởng cứuuuu...

Ngưu Triều chưa kịp phản ứng thì những dân làng kia đã chạm vào kết giới nổ tan tành.

-Bùm!

Ngưu Triều nghiến răng hai tay xiết chặt quyền trượng giần cơn giận dữ xuống,tròng mắt đã đỏ tươi,cố ép ra từng tiếng khỏi miệng

-Trác Phong.Tướng .Quân...ông sao có thể...

Trác Phong hung tợn liếc mắt nhìn xuống nói như gầm thét

-Bọn nô lệ các ngươi chết hết cũng chẳng xá gì... Ngươi cũng đi đi...hừ...

Ngưu Triều chưa kịp phản ứng đã bị tơ nhện của Trác Phong quấn lấy cả thân,ông căm phẫn ánh mắt như toé lửa hét lên

-Ta nhịn đủ rồi ...yaaa....

...Hang La Hét...

Sau một lúc cảm nhận kết giới đã bao phủ Ngưu Tinh Sơn,Dương Thiên Hạo đợi hồi lâu vẫn không thấy Lý Tự Nhiên quay lại,trong lòng Y có chút lo lắng

-Tên tiểu tử này đã nói là đi một chút cớ gì lâu như vậy vẫn chưa trở về.

Tước Tích vẫn như mọi khi liền dèm pha vài câu

-Huynh lo lắng làm gì ,Hắn rất lợi hại,ai có thể làm gì được Hắn,chắc là lười biếng tìm một chỗ ngủ rồi cũng nên.

Dương Thiên Hạo biết Lý Tự Nhiên không phải là người như vậy,Y vừa định bênh vực cho Hắn thì nghe một tiếng nổ vang dội,tiếng nổ này chính là Trác Phong đánh trả kiếm khí dội ngược của mình.

-Uỳnh!

Tất cả người trong Hang Động đều hoảng hốt,Ngưu Tiểu Ân vội chạy đến cửa Hang nhìn xuống,từ độ cao như thế chỉ thấy được những ngọn cây rừng ,nhưng một khoảng cây đã bị gãy đổ làm lộ ra chi chít những chấm nhỏ đen đen ,Ngưu Tiểu Ân dùng thuật mở mắt nhìn xa thì hoảng hốt

-Quỷ Nhện,có rất nhiều Quỷ Nhện kéo đến chân núi...

Dương Thiên Hạo và Tước Tích nhìn nhau,sau đó cũng đến cửa Hang nhìn xuống, Tước Tích nheo mắt,biểu cảm có phần lo lắng

-Là Trác Phong một Nhân Lang Nhện ,Yêu Tinh cấp Tuyệt,Hắn chính là hộ pháp Tướng Quân theo hầu dưới chân của Lục Mẫu Chủ Thành,linh lực cường hãn,tính khí tàn bạo,khó đối phó lắm đấy.

Ngưu Tiểu Ân lo lắng nói

-Bọn chúng không đi truy bắt Hồ Tiên lại kéo đến núi Ngưu Tinh làm gì chứ?

Một bô lão ngồi ở góc đá nói

-Bọn chúng phát hiện ra thứ còn lợi hại hơn Hồ Tiên,nên đang thâm dò Ngưu Tinh Sơn.

Tước Tích giật mình nhìn sang,thì thấy có năm ,sáu bô lão tách biệt với những bô lão khác ,họ ngồi cùng nhau ,thư thả ung dung, không hề giống người đi lánh nạn gì cả.Hắn ghé tai Dương Thiên Hạo nói

-Bọn họ chắc đã nhìn ra khí tức của chúng ta rồi.

Dương Thiên Hạo không để ý đến điều đó vì Y biết cho dù những bô lão này có phát hiện ra thân phận của bọn họ thì cũng chẳng dám tùy tiện sử dụng linh lực dự phòng phi thăng.

-Ta biết rồi!

Dương Thiên Hạo vừa dứt lời thì có hơn hai chục người dân Ngưu Tinh bay thẳng đến , gần cửa Hang đã nổ tung.Ngưu Tiểu Ân giật mình hét lên

-Á!là là dân làng của ta...

Chấn tỉnh lại một chút Ngưu Tiểu Ân hiểu ra liền thủ thế hướng về Dương Thiên Hạo

-Kết giới?Khốn kiếp là các ngươi đã tạo ra kết giới...tên tiểu tử kia đã làm gì hả?

Dương Thiên Hạo nói

-Ngưu Tiểu Ân cô nương bình tĩnh,kết giới đúng là chúng ta bày ra nhưng mục đích cũng chỉ là muốn đề phòng bọn Quỷ Nhện xâm nhập vào đây, không phải làm hại dân làng Ngưu Tinh.

Tước Tích nói

-Việc đẩy tốt thí mở đường ác độc như vậy chỉ có thể là đồng minh của các ngươi,Quỷ Nhện Tướng Quân Trác Phong.

Ngưu Tiểu Ân không nghe giải thích muốn ra tay đánh nhau,nhưng bị một bô lão lên tiếng ngăn chặn.

-Tiểu Ân lui ra,con không phải là đối thủ của bọn họ,nếu bọn họ muốn giết chúng ta thì đã làm từ trước không đợi đến bây giờ...Hồ Ly Tiên và Tước Tích Quỷ Y,Vị tiểu bằng hữu của các ngươi có lai lịch thật Kinh Thiên,kết giới do Hắn lập ra có thể ngăn chặn được cả Lục Mẫu nhưng cũng đồng thời gây hại cho người dân làng chúng ta...

Ngưu Tiểu Ân giật mình nhìn Dương Thiên Hạo

-Ngươi, ngươi là Hồ Ly Tiên?

Dương Thiên Hạo thủ lễ cúi đầu nói với vị bô lão

-Dương Mỗ chỉ là đi ngang qua làng Ngưu Tinh không nghĩ đến rằng mang lại phiền phức cho các vị,đồ nhi của ta lập trận để ngăn khí tức bị phát hiện không ngờ Quỷ Nhện Tướng Quân kia lại độc ác như vậy lấy mạng của dân làng để dò đường.

Ngưu Tiểu Ân quát mắng

-Ngươi còn không mau bảo tên tiểu tử kia thu trận,muốn dân làng của chúng ta chết hết sao hả?

Vị bô lão nói

-Đám Nhện Quỷ vốn không có ý tha mạng cho chúng ta,đây là dịp tốt để bọn chúng ra tay triệt tiêu dòng tộc Ngưu Tinh,dù có Hồ Tiên hay không kiếp nạn này sớm muộn gì cũng không thể tránh khỏi.

Một bô lão khác nói

-Tộc Trưởng vẫn còn đang ở bên ngoài,sẽ không để Trác Phong kia được như ý đâu...cứ chờ đi.

...Chân núi Ngưu Tinh...

Ngưu Triều gồng cứng người phá nát tơ nhện thoát ra,bay lơ lửng trên không trung

-Trác Phong đừng tưởng rằng Ta không biết ý đồ độc ác của ngươi...truy sát Hồ Ly Tiên là giả,tiêu diệt Tộc Ngưu Tinh của ta mới là mục đích của các ngươi...Dân làng nghe đây liều mình chống lại bọn chúng đi,quyết không cho bọn chúng vào Cấm Địa của chúng ta...yaaa...

Ngưu Triều dùng quyền trượng đánh ra hàng loạt tia linh lực tấn công Trác Phong,dân làng Ngưu Tinh từ các phía rừng rậm cũng phản đòn ứng chiến,tạo nên một cảnh hỗn loạn .Ngưu Tiểu Ân không muốn giương mắt nhìn dân làng bị giết hại,định nhảy khỏi Hang xuống tiếp ứng nhưng bị bô lão ngăn cản.

-Khốn kiếp bọn Nhện Quỷ đã ra tay sát hại dân làng thật rồi,ta phải xuống đó tương trợ họ...

-Không được,con sao có thể vượt qua kết giới,huống hồ...nhiệm vụ của con là bảo vệ những tiểu Ngưu Tinh bé nhỏ này...chúng nó là hi vọng duy trì dòng Tộc Ngưu Tinh.

-Thế Gia Gia và bà bà muốn con làm gì đây...trơ mắt nhìn bọn họ chết sao?

-Nếu cái chết có ý nghĩa thì cứ để họ chết...chờ đi...

Tước Tích và Dương Thiên Hạo đưa mắt nhìn nhau,cũng chẳng biết làm cách nào hay hơn,Dương Thiên Hạo không đợi nữa Y quay bước đi về nhánh nhỏ Hang Động

-Tước Tích huynh ở lại canh giữ cửa Hang phòng tên Quỷ Tướng Nhện kia phá kết giới xâm nhập,Ta đi tìm A Nhiên để bàn cách cứu dân làng Ngưu Tinh bên dưới.

-Huynh cẩn thận.

Dương Thiên Hạo vội vã rời đi,dò theo khí tức của Lý Tự Nhiên mà tìm,qua mấy đợt khúc quanh co,lại phát hiện khí tức lạ ngăn cản,Y trụ chân đứng vững triệu Xích Long Kiếm ra trấn áp,nào ngờ cả linh khí của Xích Long cũng không thể làm gì khí tức mạnh bạo kia,Y thu nó lại vào tay.Dương Thiên Hạo vận công chống chọi miễn cưỡng nhấc chân đi tiếp từng bước,khó nhọc đến độ huyết khí dâng trào,ngụm máu tươi chảy ra mép miệng.

-Aaa...khí tức này không phải của A Nhiên...yaaa...lẽ nào A Nhiên bị thứ này giữ chân rồi...phụt...

Dương Thiên Hạo không giữ được nữa phun ra búng máu,máu kia cứ thế mà bị hút đi thành dòng chảy mất vào không động .Dương Thiên Hạo thấy đầu ong ong,hai mắt mệt mỏi rũ mi,bổng dưng giữa trán của Y phát sáng,Tiên Ký hiện ra toả linh quang trắng chói lọi,áp đảo khí tức lạ,Dương Thiên Hạo bừng tỉnh vội chạy sang động nhỏ.

Nơi giữa động là một trận đồ kỳ quái bằng linh quang đen ngòm,phía trên trói giữ Lý Tự Nhiên và đang hút đi sinh lực lẫn linh lực của Hắn,thân thể của Lý Tự Nhiên lơ lửng trắng bệch,miệng và cằm nhuộm máu đỏ tươi,đang bất tỉnh.

-A Nhiên!...kỳ lạ sao động này lại có trận pháp Ma Chú Thượng Cổ,áp chế được cả Ma Thần ,trận này thật đáng sợ...A Nhiên gắng một chút...

Dương Thiên Hạo dốc hết sức tụ linh lực ra hai bàn tay,chưởng vào trận pháp để giải cứu cho Lý Tự Nhiên,nhưng chưởng lực phản lại khiến cho Y một cú văng vào vách đá,thế nhưng phản xạ tung đuôi Hồ Ly cản lực đã giúp Y giảm được một phần tổn hại.Dương Thiên Hạo nghiêng ngả đứng lên lại cố chấp tiếp tục vận lực công phá ,lần này cũng thất bại,Y bị phản đòn văng thẳng vào tảng đá lớn khiến nó nát vụn,chôn luôn cả người Y.

-Uỳnh!

-Ụa...ặc ặc...

Dương Thiên Hạo khó khăn bò ra từ đống đổ nát, người be bét máu,tấm y xanh màu trời giờ đã nhuộm lốm đốm đỏ,mặt mày trầy xước,ói máu ướt cả cổ.Dương Thiên Hạo tầm nhìn mờ ảo,lững thững cố đi một vài bước nghiêng ngả,rồi đổ sập,cả người nằm trên đất bất động.

-A Nhiên...tỉnh lại...ư...

Tiên Ký trên trán của Y toả linh quang thanh tẩy cực mạnh bảo vệ toàn thân chủ thể nên khí tức của Trận Ma Pháp không chạm được đến Y.Qua một lúc sau cơ thể của Dương Thiên Hạo được linh khí chữa lành,Y nheo nheo mắt ,cử động ngón tay tỉnh lại,khó khăn ngồi dậy toạ thiền điều tức linh lực

-"Tiên Ký của Cha Hồ Ly truyền cho ta thật lợi hại,có thể trấn áp Ma khí Thượng Cổ lại có khả năng chữa nội thương...lẽ nào...đây là Tu Di của Tiên Trưởng Thập Nhị?"

Dương Thiên Hạo vận công hấp thụ tiên lực của Tiên Ký ,tập trung nâng cấp linh đan.Bổng dưng thần thức bị kéo vào tâm thức bí ẩn,một không gian trắng xoá,chỉ có mây bay vờn,nhìn lên thì bầu trời xanh thẳm nhìn xuống ,chân đứng trên mặt nước soi cả bầu trời.

-Đây là đâu?

Có một tiếng nói êm dịu, thanh thoát vọng đến

-Không gian tâm thức của ta.

Mây mù chợt rẽ lối,hiện ra một thân ảnh phiêu phiêu dật dật trong y phục trắng tinh khiết,dáng người,kiểu tóc đến cả tấm áo choàng lông Hồ Ly đều rất quen thuộc,khiến cho Dương Thiên Hạo kinh ngạc kêu lên

-Cha!

Vị Tiên Nhân đó toả ra khí chất đoan chính,nhìn kỹ lại thì không giống Bạch Diễn Tình .Y nói

-Ta không phải Bạch Diễn Tình...ta là Tiên Ký của Thập Nhị Tiên Trưởng.

Dương Thiên Hạo mặt nghi vấn lẫn khó hiểu nhưng vẫn hỏi một câu đầy xúc tích.

-Tại sao Người lại ở đây,tại sao ta lại đến đây?

Tiên Ký chầm chậm đáp

-Năm xưa vào lúc Dị Thần Loạn Thế Lãnh Mộ Tuyết tiêu diệt Tam Giới,Ma Đan Vĩnh Cửu của Huyết Ma Tôn bị rơi vào Địa Ngục Vô Gián,Thần Đan Bất Diệt bị Kim Sơn Vũ Thần ném vào Đa Thời Không,Tiên Ký của Thập Nhị Tiên Trưởng bắn vào người của Bạch Diễn Tình.Qua một trận thiết lập lại Thời Không, những nhân vật giữ được ký ức đã tìm cách tái sinh,Bạch Diễn Tình là một trong những người đó nhưng Hắn không sử dụng Tiên Ký chứa Tu Di của Tiên Trưởng Thập Nhị mà lại truyền cho Ngươi.Ta có bổn phận hướng dẫn ngươi lãnh thụ Tu Di này để tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ Tam Giới.

Dương Thiên Hạo suy ngẫm

"-Lẽ nào đây là phần thưởng của hệ thống.?Mặc kệ đi,ta cần tăng linh lực để cứu A Nhiên,chuyện khác nghĩ sau..."

-Vãn bối xin tiếp nhận.

Qua độ nửa ngày vận công hồi phục,Dương Thiên Hạo mở mắt tỉnh lại,Y tung ra năm chiếc đuôi Hồ Ly quất tới tấp vào Trận Pháp.

-Yaaa...

...Trong không gian tâm thức của Lý Tự Nhiên...

Bên ngoài cơ thể của Hắn bị trận pháp trói giữ hút linh lực,bên trong thần thức của Lý Tự Nhiên hoá Ma Thần ,dung mạo có phần dữ tợn,mài kiếm ,môi thâm đen ,giữa trán là Ma Ấn ngọn lửa ,Hắn mặc chiến bào đen tuyền ,ở trước ngực là tấm giáp hình phượng hoàng bằng kim loại vàng ôm lấy thân ,tay Hắn cầm Xuyên Kiếm,ánh kiếm sắc bén lại bao bọc quầng khí đen hắc ám .Hắn hơi nghiêng đầu,ánh mắt dò xét, giống như đang tìm thứ gì đó,chợt khoé miệng của Hắn cong lên,xoay người chém kiếm về sau.

-Ngươi trốn đi đâu...yaaa...

-Uỳnh!

Một người mặc chiến bào đỏ thẫm xuất hiện cầm một Huyết Đao linh quang đáp trả đòn đánh kia,khiến cho khí tức chạm nhau nổ tung một tiếng.Tên này thân tướng cao lớn,trán cũng có Ma Ấn nhưng là chữ thượng cổ,giống như Ma Ấn của Hoàng Gia Ma Tộc ,Hắn không phải là Thần Quân,là một oán linh có chấp niệm kinh thiên được yểm vào Trận Ma Pháp này.Lý Tự Nhiên vừa bị kéo vào không gian tâm thức của Hắn liền hiện thân Ma Thần,chưa kịp hiểu nguyên căn đã phải chiến đấu liên tục.Hắn vừa đánh vừa hỏi những câu thăm dò,nhưng tên này không hề nói gì.Cả hai đánh rất lâu vẫn không phân thắng bại,nhưng Lý Tự Nhiên càng đánh càng mệt,dù có giáp Phượng Hoàng che chở hay Xuyên Kiếm hỗ trợ cũng không thể ngừng bị tiêu hao thể lực.Mà cái oán linh này càng đánh càng trở nên mạnh mẽ,có nhiều phen Lý Tự Nhiên gần như trúng chiêu.

-Yaa...mày là cái thứ âm hồn bất tán nào hả ...

Có một tiếng nói quen thuộc cất lên nhắc nhở

-Một phần oán linh của Huyết Ma Tôn.Trận Ma Pháp này là do Hắn để lại ở Thời Không Tái Thiết Lập dành tặng cho Lãnh Mộ Tuyết.Ai mà ngờ người trúng chiêu lại là Ma Thần Sơ Sinh nhà ngươi,rõ nực cười,ha ha ha...

Lý Tự Nhiên vừa đánh vừa nói

-Thần Quân?cái tên chết dẫm nhà ngươi vẫn chưa tan biến sao?ẩn nấp kỹ thật đấy.

Thần Quân ha ha cười lớn nói

-Muốn ta tan biến trừ phi ngươi cũng tan biến,Ha ha ...Lý Tự Nhiên,mục đích ta luyện ngươi thành Ma Thần từ Long Cốt là để tránh truy lùn của Ngạo Thế,tạo thời gian cho ta tái sinh.Nhưng cái tên vô dụng ngươi khi ở Hoàng Lăng biểu hiện kém cỏi còn quay sang triệt hạ Ta ,khiến cho ta lộ diện để lại nhiều manh mối.

Lý Tự Nhiên vẫn trâu bò đánh nhau với oán linh Huyết Ma Tôn ,nói

-Ngạo Thế yếu ớt kia có là gì,Hắn có dụng Khống Hồn Đại Pháp hay Ma Khí Ma Tộc,Ta cũng chẳng để Hắn vào mắt,Ngươi sợ Hắn đến vậy ư?đồ thỏ đế.

-Hừm...Hắn là Dị Thần Diệt Thế tái sinh đấy,đã từng tiêu diệt Ma Giới và Nhân Giới, ngươi là cái thá gì.

Lý Tự Nhiên một phen chấn kinh

-Sao có thể...Hắn không phải là Nhị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện sao?

-Đông Kỳ Mẫn là thân nửa Yêu nửa Tiên dễ dàng đi lại giữ Tam Giới,vì mục đích tu luyện và tìm lại các Thần Khí ,Ngạo Thế mới chịu thiệt nhập thể . Ngươi không nhanh chân về Lan Nguyệt Điện cản trở Hắn lấy lại Thần Thể Lãnh Mộ Tuyết thì chỉ có con đường chết,Hắn không phải thiện nam tín nữ đâu,nói không chừng Hắn mới là người Diệt Thế chứ không phải ngươi.

-Hừ , ngươi càng nói càng vô lý,Lãnh Mộ Tuyết ư...là ai hả?Thần Thể mà lại ở Tây Quỷ Thành ư?Cút!

Thần Quân bậm chặt môi giữ bình tĩnh không hét lên vì tức,Hắn nói

-Đi mà hỏi Dương Thiên Hạo về thân thế của mình đồ ngu xuẩn... Hừ...đối phó với cái thứ tạp nham này ngươi không nên dùng linh lực,muốn thắng nó ngươi phải dừng chiến đấu để khôi phục linh lực đã truyền sang...

-"Ngu ngốc chuỗi mã ngu ngốc...chờ đi rồi ông sẽ hợp nhất mày lại...aaa...tức chết ta...".

Lý Tự Nhiên đánh một lúc lâu không còn nghe tiếng của Thần Quân nói nữa,thoắt nghĩ Hắn đã bị ý chí của mình áp chế rồi.Tuy nhiên bản thân Hắn cũng nhận ra điểm bất thường của oán linh này

-"Hừ tại sao ta càng đánh càng mệt,tốc độ ra đòn cũng chậm đi,ngược lại cái thứ chết tiệt này càng lúc càng nhanh càng mạnh,lẽ nào lời của Thần Quân là thật,nó đang lợi dụng đánh nhau để hút cạn khí lực của ta.Phải rồi khi bị hút vào đây người ra tay đánh trước chính là ta ,bắt đầu từ khi đó đã đánh liên tục không ngừng,vô tình đã truyền linh lực ra ngoài...hừ...khốn kiếp...".

Lý Tự Nhiên bất ngờ dừng đánh, oán linh kia lui vào đám khói đỏ ẩn nấp ,lúc di chuyển lúc dừng ,tạo chú ý ,nhưng lần này Lý Tự Nhiên không tấn công nữa,Hắn đứng yên ngưng thần,dò xét.Quả nhiên oán linh chỉ bay vờn trong khói đỏ,ẩn ẩn hiện hiện không hề tấn công Lý Tự Nhiên.Hắn vận công bức phá để rời khỏi không gian tâm thức

-Yaaa...

-Hước!

Lý Tự Nhiên tỉnh lại nhưng chân tay và cổ vẫn bị trói chặt,Dương Thiên Hạo đang công phá trận pháp nhìn thấy Hắn có lại ý thức thì mừng rỡ

-A Nhiên,A Nhiên ngươi tỉnh rồi...

Lý Tự Nhiên nghiêng đầu khó khăn,nhìn sang thấy Dương Thiên Hạo tung ra năm chiếc đuôi Hồ Ly đang đánh phá trận pháp cứu Hắn thì xúc động,cố gắng thốt ra vài từ

-Sư...Tôn...

Tuy Lý Tự Nhiên thoát ra khỏi không gian tâm thức mà oán linh Huyết Ma Tôn tạo ra nhưng Ma Chú Thượng Cổ vẫn chưa được hoá giải,cơ thể của Hắn vẫn bị trận pháp hút lấy linh lực và ăn mòn sinh khí.Hắn đau nhức toàn thân,ý thức kiệt quệ đầu óc lại quay cuồng gần như mê sảng.Dương Thiên Hạo thấy Lý Tự Nhiên đau đớn sắp ngất đi,Y lo lắng càng ra sức công phá mạnh bạo hơn.Cố đánh hồi lâu một bộ chữ thượng cổ trong trận pháp cũng bị phai mờ,biến mất, sợi linh quang đen trói cổ tay phải của Lý Tự Nhiên cũng biến mất,cơn đau ở cánh tay đó dịu xuống,Hắn có thể cử động được bàn tay.Đột nhiên cả người của Lý Tự Nhiên biến đổi từ y phục đệ tử của Trường Bạch Tiên đổi thành chiến bào Ma Tộc,Hắn đang mê man chợt mở trừng mắt tỉnh rụi,làm cho Dương Thiên Hạo cũng kinh ngạc.

-A Nhiên...

Dấu Ma Ấn trên trán có sự khác biệt,thái độ của Lý Tự Nhiên cũng trở nên quái dị,Hắn nhếch mép cười khẩy,tay liền triệu ra một thanh Huyết Đao Linh Quang giống như Huyết Đao của oán linh Huyết Ma Tôn trong không gian tâm thức.

-Trò trẻ con này sao chế ngự được ta...yaaa...

Hắn tung đao lên không trung, thanh đao xoáy tròn cắt hết sợi dây trói giữ ,Lý Tự Nhiên bay lên lơ lửng giữa trận pháp,thu đao về tay ,chém chéo hai đường xuống hình vẽ trận đồ bên dưới.Dương Thiên Hạo thấy Hắn phá trận vội thu đuôi cùng chưởng lực,lui ra sau tránh né.Trận pháp nổ tung tan tành,bị phá giải.

Dương Thiên Hạo nghe trong khói bụi mịt mù một tiếng soạt,chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì đã có một bàn tay bóp lấy yết hầu của Y,đòn đánh vừa nhanh vừa chuẩn xác lại mạnh mẽ vô cùng khiến cho Dương Thiên Hạo không kịp trở tay,yết hầu đã bị vuốt nhọn bấu chặt đến bật máu,khó cử động,toàn thân bị nhấc bổng

-Pặc!

-Á!

Khói bụi lắng xuống cũng là lúc kẻ thủ ác hiện ra, không ai khác chính là Lý Tự Nhiên,Hắn dùng bàn tay có móng dài sắc nhọn của mình bấu chặt yết hầu của Dương Thiên Hạo nhẹ nhàng nhấc bổng Y bay lơ lửng trên không trung,Hắn ở vị trí cao nhìn xuống,Dương Thiên Hạo ở vị trí thấp bị ép ngước mắt nhìn lên,vẻ mặt của Dương Thiên Hạo quá độ kinh ngạc,xanh xanh đỏ đỏ không tin vào mắt mình

-A Nhiên... ngươi đang làm gì vậy hả... ngươi bị gì vậy...

Lý Tự Nhiên gương mặt lạnh hơn băng ,nhe răng nanh trắng cười ghê rợn nói

-Dương Thiên Hạo cái tên dư thừa này... ngươi đúng là phiền phức mà... ngươi khiến cho Hắn dao động...bỏ bê sự nghiệp bá chủ của mình... ngươi đáng chết...hừ...

Dương Thiên Hạo trừng mắt

-Ngươi không phải A Nhiên...aaa...A Nhiên...tỉnh lại đi ...ặc A Nhiên...

Toàn thân của Dương Thiên Hạo bị ám khí từ tay của Lý Tự Nhiên trào ra quấn chặt,khiến cho cơ thể của Y bất động, không thể thi triển linh lực,chỉ có thể chịu trận .

-Ặc ặc...A Nhiên...ặc...tỉnh lại đi...

Máu miệng của Dương Thiên Hạo ọc ra,nhuộm ướt cằm, nhỏ thành giọt rơi xuống tay của Lý Tự Nhiên.Bất chợt Hắn chớp mạnh một cái ,ánh mắt chuyển đổi từ hung ác ,lạnh lẽo sang có thần ,và long lanh,y phục cũng trở về nguyên bản,Lý Tự Nhiên hốt hoảng buông tay

-Sư Tôn!

Dương Thiên Hạo rơi xuống đất bất tỉnh,Lý Tự Nhiên cũng rơi xuống sau,chân vừa chạm đất Hắn chạy ngay đến bên Dương Thiên Hạo đỡ Y dựa vào người mình

-Sư Tôn có chuyện gì vậy,Sư Tôn không phải ta làm đâu,Sư Tôn tỉnh lại đi,Sư Tôn...Thiên Hạo...

Lý Tự Nhiên truyền linh khí sang điều tiết cho Dương Thiên Hạo,một lúc sau thì Y tỉnh lại

-Ặc...

-Sư Tôn ...

Dương Thiên Hạo nhìn thấy Lý Tự Nhiên trở lại bình thường trong lòng thở phào nhẹ nhõm

-A Nhiên ngươi không sao rồi,khi nãy ngươi bị trận pháp điều khiển,thần trí mơ hồ,như đã biến thành người khác và tấn công ta.

Lý Tự Nhiên môi run rẩy,hốc mắt đỏ ngầu,như ngấn lệ ,lòng mang tội lỗi cúi đầu quỳ xuống trước Dương Thiên Hạo nói

-Sư Tôn...khi nãy ta mất trí làm hại đến người,ta ta xin lỗi...ta có tội rồi...thật là đại nghịch...

Dương Thiên Hạo nhìn thấy Lý Tự Nhiên khổ sở ngốc nghếch cũng phì cười nói

-Tiểu tử ngốc đứng lên đi,đây không phải là lúc khóc nhè,Sư Tôn có trách tội gì ngươi đâu,ta chỉ bị ép chặt khí huyết đảo nghịch một chút nên ngất đi mà thôi,nội thương không đáng kể,đừng lo... ngươi bị Trận Ma Pháp chi phối,ta biết đó không phải là ngươi.

Dương Thiên Hạo đứng lên,cũng kéo tay Lý Tự Nhiên đứng lên.

-Đủ rồi,lo chuyện Quỷ Nhện đi đã.

-Sư Tôn không sao thật chứ?

-Thật,còn ngươi?Ta thấy trận pháp rút lấy sinh khí của ngươi.

-Người đừng lo lắng,trận bị phá linh lực và khí lực đều quay lại cơ thể ta cả rồi.

-Hang La Hét này thật là kỳ quái,lại chứa một Ma Chú Thượng Cổ trận đáng sợ như vậy.Ngươi đi bày kết giới cớ gì lại đi vào trận đồ thế hả?

-Ta ta...chỉ tò mò xung quanh ai có ngờ đạp phải thứ đáng sợ như vậy.

Lý Tự Nhiên ngập ngừng một chút rồi nói

-Sư Tôn...hệ thống nhiệm vụ của ta nói, Ta muốn khôi phục ký ức phải hỏi Sư Tôn... người nói cho ta biết được không.?

-Ta vốn dĩ muốn nói với ngươi chỉ là không có dịp thôi,đi nào vừa đi vừa nói,bên ngoài đang chờ chúng ta quay lại.

...Ở Chân núi Ngưu Tinh...

Trác Phong ra lệnh giết sạch dân làng Ngưu Tinh,bản thân thì chiến đấu với Ngưu Triều,hai bên quyết chiến hơn một ngày thì dân làng Ngưu Tinh kể cả Ngưu Triều đều bị giết hết,về phía Quỷ Nhện cũng tổn thất không ít thuộc hạ,số lượng bị giảm nửa .Trác Phong không dám tùy tiện phá kết giới đành truyền tin về báo cho Lục Mẫu,Lục Mẫu nhận tin truyền khẩn tức tốc dịch chuyển đến Ngưu Tinh Sơn.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.