Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu

Tiểu thuyết gốc · 1640 chữ

Sáng sớm chim hót thánh thót đánh thức hai cô gái của chúng ta tỉnh dậy, trước tiên nhìn thấy không phải là người muốn gặp mà là tình địch. Hai người lập tức vào trạng thái chiến tranh sau đó lại hạ vũ khí là chiếc gối nằm xuống

Bạch Du Ngư ngủ trên sofa không nghĩ rằng hắn sẽ bị hai cái trừng mắt của hai nàng làm cháy da, nhịp thở đều đều lên xuống chứng minh hắn vẫn còn ngủ

Mạn Nhu nhìn bàn chân mình, có tất, xung quanh có mùi hoa hồng, nhiệt độ phòng của không quá lạnh quá nhiệt, thích hợp với nàng. Biết chắc tiểu lão công là người làm cho, Mạn Nhu vui vẻ đi vào trong nhà tắm vệ sinh cá nhân

Trịnh Nhã Lâm dựa lưng vào đầu giường, lười biếng đưa tay mở tủ lạnh ra. Khác với nàng nghĩ là sẽ có rượu bên trong, tủ lạnh chỉ có mấy lốc sữa, nước mật ong đại loại cho buổi sáng cùng bánh ngọt

Ánh mắt nàng dần nhu hòa nhìn về tấm lưng quay ra ngoài sofa

Hắn vẫn luôn ôn nhu như thế

Nữ nhân thường dành nhiều thời gian để sửa soạn bản thân quả nhiên là không sai, Mạn Nhu ở trong nhà tắm đến tận 2 tiếng mới hài lòng đi ra ngoài. Tiếp theo đó là Trịnh Nhã Lâm, nàng không muốn cho cô nàng bạn gái cũ này vào nên chặn cửa

"Cô có ý gì?" Trịnh Nhã Lâm tâm tình vì cái tủ lạnh nhỏ mà ôn hòa dịu dàng không ít

"Đây là phòng của tôi và lão công. Cô sang phòng khác đi" Mạn Nhu vào thẳng vấn đề, dù gì cũng không thể để sinh vật gọi tiền nhiệm bạn gái đến địa phận của hai người được

Trịnh Nhã Lâm làm như không nghe xông vào, Mạn Nhu dùng ngoại lực đánh nàng nhưng bị một thứ gì đó chặn lại

Mạn Như và Trịnh Nhã Lâm nhìn nhau đầy thâm ý "Đại Nội Kình võ giả hậu kỳ"

Võ giả ở Trái Đất chia thành: Đấu Khí võ giả, Ngoại Kình võ giả, Nội Kình võ giả, Đại Nội Kình võ giả cùng Tông Sư. Mỗi cấp bậc võ giả chia thành tứ kỳ cơ bản: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong

Thiên phú tu luyện võ giả mà bọn họ tự hào nhất lại bắt gặp trên tình địch, đây là cố ý khiêu khích lòng hiếu thắng sao?

Trịnh Nhã Lâm tụ nội lực lao tới, quyền pháp của nàng vừa bá đạo vừa mạnh vừa nhanh, nếu đánh thật lên người bình thường chắc chắn có thể đoạt mạng

Nhưng Mạn Nhu thân là sát thủ, tu luyện công pháp nhất định phải thiên về tốc độ cùng thiểm sát, nàng như nhìn một tiểu hài chơi đùa mà nhẹ nhàng né sang một bên, nâng đôi chân dài mênh mang đá mạnh vào cổ tay của Trịnh Nhã Lâm

Ăn đau lại như không có gì, Trịnh Nhã Lâm quay người đánh ra mười quyền pháp. Bị áp đảo bởi sức mạnh, Mạn Nhu không thể không phòng thủ nhưng nàng vẫn bị đẩy về phía sau một đoạn ngắn

Nghe âm thanh trên phòng, Đường Minh bên dưới cười khúc khích "Lão ca đúng là lão ca, chơi đến giờ vẫn chưa mệt"

Mà Bạch Du Ngư đôi tai nhỏ cũng nghe được tiếng đánh nhau nhưng hắn vẫn tưởng là do mơ nhiều quá nên mới thế. Vài phút sau nó vẫn kéo dài, hắn biết xảy ra chuyện rồi liền bật dậy

Hai nữ nhân đánh nhau va chạm ầm ầm, đôi tay ngọc ngà cũng vì thế mà đỏ lên. Bạch Du Ngư xông tới giữa hai người, dù cho Mạn Nhu cùng Trịnh Nhã Lâm dồn lực đánh về phía ngực hắn nhưng Bạch Du Ngư vẫn có thể nắm lại được

"Quậy cái gì? Muốn đánh nhau lắm đúng không?"

Bạch Du Ngư hơi nắm chặt mắt cá chân của hai nàng, Mạn Nhu đau đớn nheo mặt ủy khuất mắng "Là nàng động thủ trước, ta chỉ phòng vệ thôi mà!"

"Ngươi rõ ràng là người ra tay trước, ta vì phòng vệ nên mới đánh ngươi thôi!" Trịnh Nhã Lâm trừng mắt, đây là cái bộ dạng muốn đổ lỗi cho người khác của bạch liên hoa, Mạn Nhu thể hiện quá tốt khiến cho nàng cũng phải lo sợ Bạch Du Ngư sẽ hiểu lầm

Nhưng hắn chỉ buông tay thả đôi chân trắng xuống, một đòn đem hai nàng ném lên giường "Đủ chưa?"

Bạch Du Ngư hạ giọng xuống khiến Mạn Nhu bỗng chốc liên tưởng đến đêm ấy, hắn cũng như vậy nói lời dạo đầu sau đó mạnh bạo đùa nghịch nàng

Trịnh Nhã Lâm ngồi dậy, nàng nửa ngồi nửa quỳ trên giường nhìn hắn "Du Ngư, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi tối qua của ta"

"Du Ngư là lão công của ta, ngươi đừng có hòng đem hắn đoạt về!" Mạn Nhu tay hơi đưa về phía hạ thân, vừa chạm vừa mắng Trịnh Nhã Lâm

May là hành động của nàng rất nhỏ nên không ai để ý, nhưng chuyện này làm Mạn Nhu càng hứng hơn nữa

Bạch Du Ngư ngáp ngắn ngáp dài "được rồi, chuyện này tạm thời không nói tới. lát nữa ta có chuyện phải đến công ty, nếu không có việc gì làm có thể ở lại chơi"

Hắn quay người đi vào nhà tắm vệ sinh thân thể, Mạn Nhu rút tay ra khỏi nơi nào đó, hai nữ nhân trên giường nhìn nhau, như tâm ý tương thông cùng nhau nói một câu "Ngươi đừng hòng có được Du Ngư!"

Ba người đi xuống dưới lầu liền bắt gặp được cái ánh mắt đê tiện của Đường Minh, Bạch Du Ngư đi vào nhà bếp nấu bữa sáng mặc kệ Đường Minh chuẩn bị đón nhận chút cực hình

Mạn Nhu bẻ khớp tay đánh mạnh lên thành sofa tạo một tiếng gãy khung bên trong, Đường Minh đang ngồi bị dọa sợ ngồi thẳng người "Ngươi... ngươi làm cái gì?"

"Ta nhớ ra hôm nào đó ngươi dẫn Du Ngư đi quán bar, phải không?" Mạn Nhu nở nụ cười nhưng không có chút đẹp đẽ nào, sát khí cùng ám hiệu "ta sẽ giết ngươi" đều đang khiến Đường Minh sợ không thể dùng lực được

Hắn lắp bắp nói "ta... ta chỉ là dẫn đi một lần..."

"Một lần cũng tính! Lần sau nếu ta biết được ngươi dẫn hắn đi những nơi như thế thì chuẩn bị chào tạm biệt cái kia thứ đồ chơi kia của ngươi!" Mạn Nhu cùng Trịnh Nhã Lâm tạo áp lực đứng trước mặt hắn, Đường Minh bị dọa sợ gật đầu đồng ý rồi ngất ra sofa

Xả giận lên người Đường Minh xong cũng dễ chịu một chút, hai nàng ngồi vào bàn ăn chờ Bạch Du Ngư đem bữa sáng ra

Nhìn thấy tên ngốc nằm đó, Bạch Du Ngư cũng không định tiến lên hỗ trợ

Hắn còn bận chăm hai mỹ nữ đây này

Bữa sáng rốt cuộc cũng êm đềm trôi qua, chỉ tội cho Đường Minh chỉ là lần đầu dẫn hắn đi chơi liền bị mấy mỹ nữ ghim chặt không buông

Bạch Du Ngư đến công ty liền nghe biểu tỷ mở cuộc họp, hắn cũng vào theo và ngồi đầu dãy bên phải của nàng. Đối diện là công ty lần này ký kết hợp đồng với Bạch thị tập đoàn, một công ty nước ngoài vừa trở về nước mở ra cái công ty con có quy mô không kém

Thấy Bạch Du Ngư ngồi đối diện, nam nhân cười nhẹ lên một cái còn liếm môi "Bạch thiếu quả như lời đồn, đẹp không góc chết"

Nhận được lời khen Bạch Du Ngư cười sảng khoái "Có mắt nhìn đấy"

Người trong hội đồng sớm đã quen với việc Bạch Du Ngư có khuôn mặt dày nên không nói gì, nam nhân kia đưa tay ra cầm lấy tay của hắn chào hỏi, nhưng lại không hề muốn buông ra

Bị người cùng giới sờ soạng Bạch Du Ngư không có cảm giác gì, chỉ là nghi hoặc nhìn nam nhân đối diện đang làm cái gì mà thôi

Bạch Mỹ Oánh nhận thấy tình hình thay đổi liền đứng lên khéo léo đẩy tay hai người tách ra "Lưu tổng khách khí rồi, Bạch thị chúng tôi có thể hợp tác mở rộng quy mô đến nước ngài cũng nhờ ngài"

Lưu tông õng ẹo nhìn Bạch Du Ngư, cười vui vẻ nói "Không không, tôi mới là người phải cảm ơn. Công ty của ngài thật sự rất tuyệt"

Thấy đã đến giờ, mọi người bắt đầu ngồi xuống và bàn về cuộc họp. Lưu tổng nghiêm túc góp ý khiến cho hội đồng vui vẻ không ít, nhưng Bạch Du Ngư thì không

Lưu tổng cái vị này làm sao cứ nhìn mãi hắn thế? Bộ hắn trông hề hước lắm sao?

Đến khi tan họp, Lưu tổng chặn lại Bạch Du Ngư chuẩn bị đi cùng Bạch Mỹ Oánh "Bạch thiếu, có ngại hay không cho tôi xin số điện thoại để tiện liên lạc bàn về hợp đồng?"

"Được, để tôi kết bạn với ngài" trước khi Bạch Mỹ Oánh ngăn cản, hắn đã kết bạn thành công với Lưu tổng mất rồi. Lưu tổng cười như được báu vật rời đi, còn tặng cho hắn cái hôn gió

Bạch Du Ngư rùng mình, không phải hắn có ý gì đó với mình chứ?

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.