Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặt Dày Không Sợ Nhục

Tiểu thuyết gốc · 1918 chữ

"Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, Ngữ Sảnh không thích con, hôn sự này cứ như thế cũng không có kết quả tốt đẹp..."

Bên kia Đường phụ lo lắng nói, ông sợ chỉ cần nói sai một chữ cũng làm cho Bạch Du Ngư ở đầu dây bên kia đau lòng đến hỏng

"Không sao Đường thúc, ta hiểu rồi. Hôn sự cha ta sẽ bàn lại với ngài"

"Du Ngư đừng quá đau lòng, thúc thúc hiểu tâm ý của ngươi"

Đường phục thở dài, con gái ông mất người tốt như Bạch Du Ngư thật là tiếc

Ba mỹ nữ nghe được là chuyện hủy hôn tức thì không còn để tâm nữa, bọn họ vui vẻ mở tiệc trong bụng

Hân Nghiên sau khoảng thời gian không gặp nhìn thấy Bạch Du Ngư có chút lo lắng, nghe tiếng lòng của hắn nàng đã biết mình bị lộ tẩy nhưng Bạch Du Ngư vẫn giữ nàng ở lại làm việc

[Tên Long Nghiệp kia sai nữ nhân đến bên cạnh mình, đối với loại người như hắn đáng lý ra phải lệnh cho người khác mới phải]

[Hay là hắn muốn tạo cơ hội để làm người hùng trong mắt mỹ nhân?]

[Ở những ** khác nam chính nào cũng làm thế mà]

Hân Nghiên nghe tiếng lòng của hắn cũng không thể đoán được hắn đã nói cái gì, Long Nghiệp có liên quan gì đến nàng chứ?

"Đại Ngư!!!"

Tiếng la lớn của Bạch Mỹ Oánh làm hắn hoảng hốt

[Chết rồi! Tử thần tới rồi!]

[Làm sao trốn bây giờ! Cứu mạng với!]

Hân Nghiên nhìn hắn, Bạch Mỹ Oánh nhanh chóng tiến vào hành hạ hắn trước mặt nàng

"Ui da! Biểu tỷ! Nhẹ nhẹ nhẹ tay a!!!!"

Nhìn hai chị em "tình thương mến thương", Hân Nghiên đứng bên cạnh che miệng cười

Việc của Tổ chức nàng đã không quan tâm từ lâu, ở lại Bạch thị còn gặp được Bạch Mỹ Oánh, còn hàng tặng kèm Bạch Du Ngư khiến cho khoảng thời gian này nàng vui vẻ hơn trước

Nghe được tiếng cười như chuông gió của Hân Nghiên, Bạch Du Ngư thấy Bạch Mỹ Oánh đã dừng tay còn ngơ ngác nhìn về phía cô thư ký của hắn

Đây là một cái trực giác mách bảo, hai người này nhất định có vấn đề!

Bạch Mỹ Oánh ho khan, nàng kéo cổ áo Bạch Du Ngư trở lại đàng hoàng như chưa từng có gì xảy ra. Bạch Mỹ Oánh đem tập tài liệu đặt lên bàn

"được rồi, hôm nay ngươi phải làm cho xong toàn bộ công việc. Không cho thì tăng ca, không có lương thưởng gì hết!"

"KHÔNG! Biểu tỷ! Tỷ không thể nhẫn tâm với ta như vậy!"

Bạch Du Ngư sốc ngang, hắn nhìn Bạch Mỹ Oánh coi hắn là không khí đi đến bên Hân Nghiên, nàng còn đỏ mặt ngại ngùng cất lời

"Tối nay ngươi có rảnh không? Thư ký của ta có việc bận nên không thể đi theo được"

Thư ký đang đứng bên ngoài nhìn vào trong với cặp mắt kinh ngạc

Bạch tổng, ngài đang nói tôi sao?

Hân Nghiên nhìn Bạch Mỹ Oánh như con tôm vừa luộc xong mà cười thầm trong lòng, nàng đưa tay vuốt lọn tóc của Bạch Mỹ Oánh qua một bên

"Được chứ, Bạch tổng"

"Vậy... tối nay bảy giờ ta sẽ tới đưa ngươi đi cùng"

Bạch Mỹ Oánh ho khan, nàng ngại ngùng quay lưng rời đi. Thư ký khóc ròng, hắn còn tưởng sẽ được đi ăn ngon một lần nhưng bị Hân Nghiên giành mất rồi

"Biểu tỷ, ta cũng cần tham gia mà? Biểu tỷ? Biểu tỷ!"

Bạch Du Ngư khóc trong sự vô vọng, không một ai nghe hắn kêu gào. Quá bức xúc, hắn lấy điện thoại bắt đầu làm cái tiểu dính lão bà

@Đại Ngư: Lão bà! Ta đau lòng quá đi!

@Mạn Nhu: làm sao thế? Ở chỗ làm bị bắt nạt hửm?

@Lạc Vân: thương thương, nói bọn ta nghe xem nào

@Nghệ Giai đã xem

@Đại Ngư: biểu tỷ mời thư ký mới của ta mà không mời ta đi ăn tiệc, đau lòng

@Mạn Nhu: ngươi đau lòng vì bị hắt hủi hay vì bữa tiệc?

@Đại Ngư: cả hai

@Nghệ Giai: không sao, ta có thư mời, ta dẫn ngươi đi cùng

@Mạn Nhu: ta cũng có!

@Lạc Vân: ta cũng có!

@Đại Ngư: Lão bà thật tốt, yêu yêu các ngươi gửi đoạn ghi âm

Bạch Du Ngư không cảm thấy làm nũng với lão bà là mất mặt, mất lão bà còn mất mặt hơn. Có lão bà vừa đẹp vừa thích chiều chuộng, hắn đương nhiên là thuận theo để các nàng vui vẻ rồi

Hân Nghiên làm xong công việc trở về nhà, nàng thay một bộ đồ gồm áo sơ mi quần thun đơn giản và đó là đồ dự tiệc của nàng. Hân Nghiên ngồi bấm điện thoại, vừa đặt mông xuống sofa thì cái một số điện thoại gọi tới

Nhìn tên, Hân Nghiên chỉ cảm thấy thật phiền

"vâng, thiếu chủ?"

"Hân Nghiên, cái kia họ Bạch thế nào rồi?"

"Vẫn như cũ, hắn ngồi trong phòng sắp xếp tài liệu nhỏ thôi"

Hân Nghiên vừa dũa móng tay vừa nói điện thoại, nàng chỉ nói sự thật nhưng nói nhiều hay ít thì không biết

"Hân Nghiên, tối nay ta lấy thân phận là Chân Cực tập đoàn giám đốc để tổ chức bữa tiệc tại Đỗ gia, ngươi nhất định phải đưa tên đó tới đây"

"Ta muốn chà đạp hắn dưới chân như một con cẩu!"

Long Nghiệp bên kia cười ha hả sau đó cúp máy, Hân Nghiên nhìn điện thoại lười phản ứng

Nam nhân mà, vẫn luôn coi mình là trung tâm vũ trụ chắc?

Không như nữ nhân, khuôn mặt biểu cảm đặc sắc như thế

Hân Nghiên ho khan, nàng lại đi lạc đề rồi

Đến bảy giờ, trước nhà nàng là một chiếc xe Ferrari màu đỏ cực kỳ chói mắt, bức xuống là một thân ảnh dài màu xanh lam, mái tóc xám khói, màu sắc đặc trưng của Bạch gia xõa dài che đi phần lưng hở trần

Hân Nghiên nhìn cảnh này có chút miệng đắng lưỡi khô, nàng hình như hiểu được vì sao nam nhân khó kiểm soát được trước mỹ nữ rồi

Bạch Mỹ Oánh hôm nay đặc biệt tô son màu đỏ hồng trông rất bắt mắt, thấy Hân Nghiên mặc quần áo đơn sơ nhưng lại dễ thu hút ong bướm liền quay sang một bên

"Tim ơi bình tĩnh lại! Người ta nhỏ hơn mày 5 tuổi đấy!"

Bạch Mỹ Oánh niệm đại bi chú trong đầu, mặt ngoài thì cười hiền lành

"Chúng ta đi được chưa?"

"Vâng"

Hân Nghiên ngồi vào ghế phụ thắt dây an toàn, trong xe có mùi thơm của nước hoa, dịu nhẹ mềm mại, nàng thoải mái dựa lưng ra sau, nắm mắt nghỉ ngơi một lát

Bạch Mỹ Oánh khởi động xe, từ từ chậm rãi đưa nàng đến bữa tiệc mà không làm gián đoạn giấc ngủ. Nhưng nàng thật đã quên biểu đệ của mình rất thích đi tiệc và đã bỏ rơi hắn ở nhà

Ba mỹ nhân như đoán được Bạch Du Ngư sẽ bị bỏ lại cùng nhau lái ba chiếc xe Ferrari màu đỏ, Bentley màu xanh đen và Lamborghini màu xanh dương

Bạch Du Ngư nhìn ba người các nàng, tiếc thương cho số phận không biết chọn ai để đi của mình. Mạn Nhu nhếch môi

"Ngươi đứng đó làm gì, mau chọn người đi cùng đi"

[Làm thế nào mà chọn được chứ! Rõ ràng là cái bẫy để ta đặt chân vào mà!]

Bạch Du Ngư làm ra vẻ suy tư, thật chất trong lòng đang tính toán làm sao có thể thoát khỏi đây, nhìn hắn giả bộ còn thuần thục như thế, các nàng nhịn cười đến đỏ cả mặt. Chờ một lúc sau, Bạch Du Ngư bỏ cuộc làm cái tiểu hài mếu máo

"Ta không thể chọn được...."

Nghệ Giai che miệng cười, nàng tiến tới vỗ đầu hắn

"được rồi, được rồi, bọn ta chỉ đùa thôi. Ngươi lên của ta đi, sau đó trở về lại đi của Lạc Vân"

"Còn Mạn Nhu?"

Có lão bà cần phải công bằng một chút, dù sao để các nàng dùng chung một tiểu lão công xuất sắc đầy tài hoa cùng khuôn mặt làm mấy cô gái nhìn thôi cũng xỉu lên xỉu xuống như Bạch Du Ngư hắn đây cũng có chút thiệt thòi

Nghe được tiếng lòng của hắn, bọn họ trợn mắt lên nhìn cái tiểu lão công nhà mình. Thì ra hắn không biết chữ "ngượng" viết thế nào, lại mặt dày đến quá đáng như thế!

"Ngày mai không phải ngươi muốn đi Yến Hải sao? Lạc Vân cùng Nghệ Giai là người ở Yến Hải, ta cũng có công tác ở đó. Cho nên ngày mai ngươi cùng chúng ta đi Yến Hải"

Bạch Du Ngư trực tiếp ngu ngốc tại chỗ, cái quỷ gì đây? Lão bà của hắn có phải dính người còn hơn hắn không?

"Thế nào? Chẳng ngươi chê bọn ta phiền?"

Mạn Nhu làm ra vẻ đau lòng, khuôn mặt buồn bã đi thấy rõ, nàng còn cố ý cắn môi để nước mắt từ từ chảy ra. Khiến lão bà rơi nước mắt là trọng tội trong Bạch gia, Bạch Du Ngư từ nhỏ được huấn luyện nhìn thấy cái này trước mắt liền hoảng hốt lắc đầu

"Làm gì có! Ta chỉ là đang suy nghĩ công ty của ngươi không có ngươi làm sao có thể làm việc!"

"Ta cũng còn một ít công việc cần bàn giao nên không biết chọn người nào làm giúp!"

Mạn Nhu đắc ý mở cờ trong bụng, cái này lão công nha, thật là dễ bị lừa. Nếu không phải nàng thông minh lừa hắn trước thì có khi mấy cái nữ nhân khác đã bắt cóc Đại Ngư bảo nhà nàng rồi

"Công ty của ta sẽ giao cho Mỹ Oánh tỷ tỷ nhân viên phụ giúp, công việc của ngươi thì giao cho nữ trợ lý Hân Nghiên mới nhậm chức làm"

Nhắc tới cái này thư ký, không hiểu sao Mạn Nhu lại thấy Nghệ Giai nhíu mày

Bạch Du Ngư cũng chú ý tới, hắn đem tay nắm lấy nàng

"Lão bà, Hân Nghiên là người mà biểu tỷ ta theo đuổi, ta không có ngoại tình đâu! Trời có cho ta tiền ta cũng không dám!"

Tất nhiên ngươi không dám, ngươi là minh chứng cho câu "Đội lão bà lên đầu thì trường sinh bất tử" mà

Nghệ Giai lắc đầu, nàng bị khuôn mặt điển trai này chọc ghẹo đến mức không thể điều khiển khuôn mặt vô cảm của mình nữa

"Không sao, ta tin tưởng ngươi"

Bạch Du Ngư leo lên xe, cài dây an toàn và hồi hộp nhìn Nghệ Giai

[Lão bà nhà ta thật đẹp! Ta cũng thật thích!]

[Nếu như hài tử của ta được sinh ra thì... quá tuyệt, là mỹ nhân mỹ nam!]

[Khoan đã!]

Bỗng nhiên tiếng lòng bị rối loạn, Nghệ Giai đang lái xe cũng khó hiểu, Đại Ngư đây là làm cái gì?

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.