Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Chiêu Mất Mạng

Phiên bản Dịch · 2424 chữ

Tần Vân khẽ gật đầu.

Vùng thế giới này không có yêu ma quỷ quái, dĩ nhiên là nội bộ tranh đấu của Nhân tộc.

Sở quốc, Yến quốc, Ngụy quốc, Tam quốc tranh đấu gay gắt, người trong tông phái tu hành tự nhiên cũng tranh đấu nhưng một trong tám đại tông phái của Sở quốc là Chu Sơn kiếm phái vài chục năm gần đây đang đứng trước bờ vực sụp đổ. Cũng chỉ có chưởng môn Phùng Kình Thương mới có thể lưu danh Địa Bảng. Mà ba mươi năm trước Băng Sương Kiếm Mạnh Nhất Thu bước vào Tiên Thiên rất được Chu Sơn kiếm phái xem trọng, là người được chọn làm chưởng môn kế nhiệm tiếp theo, tất cả trưởng lão đều gửi hy vọng vào Mạnh Nhất Thu trọng chấn Chu Sơn kiếm phái.

Nào ngờ...

Mạnh Nhất Thu si mê với một nữ tử thì cũng thôi, còn thân trúng kịch độc tiền đồ hủy hết! Còn liên lụy làm Phùng Kinh Thương bị mất mạng.

Đường đường một trong tám đại tông phái của Sở quốc, bây giờ đến một cái tên trong Địa Bảng cũng không có! Điều này từ trước tới nay chưa từng xảy ra, cũng là thời kỳ suy yếu nhất từ trước tới nay.

Bây giờ tai hoạ đột nhiên xảy ra.

- Bọn họ đang lên núi.

Một vị trưởng lão mặc áo xanh quan sát dưới chân núi, lạnh lùng nói.

Phùng sư đệ bỏ mình, Huyết Đao cung cho rằng Chu Sơn kiếm phái ta dễ khi dễ.

Bên cạnh có một trưởng lão trong mắt cũng tràn đầy tức giận.

Mạnh Nhất Thu, Phùng sư đệ chính vì báo thù cho ngươi mới bỏ mạng. Nếu như Phùng sư đệ vẫn còn, Huyết Đao cung sao dám làm càn?

- Trận tai hoạ này do ngươi mà ra!

Có hai vị trưởng lão liên tiếp căm tức Tần Vân.

Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép! Thậm chí chán ghét!

- Do ta mà ra hay sao?

Tần Vân cảm giác được chư vị trưởng lão đối với mình tức giận.

- Nếu như sơn môn bị san bằng, ngươi chính là tội nhân Chu Sơn kiếm phái.

Mạnh Nhất Thu thân ngươi đã trúng kịch độc, đợi lát nữa liều mạng đánh một trận tử chiến chuộc tội đi!

Chuộc tội? Thực lực của hắn chỉ còn lại 1-2 thành, liều mạng thì có ích lợi gì?

Các trưởng lão đều nói.

- Được rồi.

Tả Đường chưởng môn nhíu mày quát lên:

- Hôm nay trước mắt tông môn sống chết đồng lòng nghênh địch.

Toàn bộ tông phái cùng Tần Vân quan hệ gần nhất, một người như phụ thân là chưởng môn đời trước Phùng Kinh Thương, một người khác là đại sư huynh Tả Đường.

Chúng ta sẽ sợ Huyết Đao cung sao.

Chu Sơn kiếm phái ta mấy ngàn đệ tử, cũng không phải Huyết Đao cung có thể diệ.

- Cùng lắm thì cá chết lưới rách.

Chư vị trưởng lão, cùng các đệ tử chân truyền cũng đỏ mắt.

- Bọn họ đến rồi.

Tả Đường nói mọi người đều an tĩnh lại, rất nhiều trưởng lão đệ tử đều có chút nóng lòng. Dù sao bây giờ tông phái đối mặt tai họa lớn, thậm chí có khả năng huỷ diệt tông môn. Nghĩ đến chỗ này, không ít trưởng lão đệ tử đều nhìn về phía thanh niên có thân hình gầy gò Mạnh Nhất Thu.

Vẻn vẹn sau một cái hô hấp.

Chỉ thấy rất nhiều đạo lưu quang chạy như bay, đường núi gồ ghề cũng như giẫm trên đất bằng, thường nhân nhìn không rõ thân hình của bọn hắn. Trong lúc nhất thời trên trăm thân ảnh xuất hiện ở trên đỉnh núi, bọn họ yếu nhất là Hậu Thiên Luyện Khí tầng mười hai viên mãn, trong thiên hạ đều xem là cao thủ nhất lưu rồi! Mười lăm vị cầm đầu mỗi người khí tức sôi trào mãnh liệt, tất cả đều là Tiên Thiên cường giả.

Tần Vân thấy thế thầm than, thế giới này Tiên Thiên Hư Đan cảnh mỗi người chí ít đều có Thiên Đạo Ý cảnh. Luận chiến lực đều năm ba chiêu là có thể chém giết bạch hổ đại yêu.

- Ha ha ha...

Cầm đầu là một vị khoác áo bào đen, lão giả tóc nâu trắng tiếng cười như tiếng sấm vang rền, vang vọng đất trời:

- Phùng lão quỷ đã chết, Chu Sơn kiếm phái các ngươi cho rằng còn có thể ngăn cản bọn ta? Nếu như thức thời liền ngoan ngoãn đầu hàng, Ngụy quốc ta tự nhiên cũng đối xử tử tế với chư vị. Nếu như hồ đồ ngu xuẩn thì hừ hừ, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của chư vị.

- Tả Đường tiểu tử, mấy ngàn đệ tử kết hợp thành kiếm trận đối với bọn ta mà nói đều là trò cười! Phương huynh một người liền có thể diệt ngươi mấy ngàn đệ tử kết hợp thành kiếm trận rồi.

- Phó lão đầu, còn nhận thức ta Khúc Thương?

Từng Tiên Thiên cảnh cường giả liên tiếp mở miệng.

Chưởng môn Chu Sơn kiếm phái Tả Đường cùng với năm vị trưởng lão, rất nhiều đệ tử chân truyền, mỗi người đều sắc mặt đại biến.

Cái gì mười lăm Tiên Thiên cao thủ? Thương Sơn Tam Hung, Nam Hải Khúc lão quái đều tới?

Huyết Đao cung lần này là thái thượng trưởng lão Ẩm Ma Đao Phương Thần Thư tự thân xuất mã còn mời tới một ít Tiên Thiên tán tu, bọn họ bây giờ ước chừng mười lăm vị Tiên Thiên cảnh. Phương Thần Thư còn có tên trên Địa Bảng cường giả, có thể bay lên trời chui xuống đất, hắn có thể ở trên không giết chóc đệ tử của chúng ta, mấy ngàn đệ tử bày kiếm trận nhưng không có cách nào thương tổn được hắn.

Chúng ta chỉ có sáu vị Tiên Thiên cCảnh, bọn họ mười lăm vị chênh lệch quá xa.

Chưởng môn làm sao bây giờ?

Xét thấy đến chênh lệch của lẫn nhau, tất cả trưởng lão đệ tử chân truyền của Chu Sơn kiếm phái đều nóng nảy.

Tần Vân ở bên cạnh bất đắc dĩ:

- Tả Đường cùng với năm vị trưởng lão, lại tính thêm ta là bảy tên Tiên Thiên cảnh. Xem ra Mạnh Nhất Thu thân trúng kịch độc, bọn họ chưa từng tính ở vào.

- Mau mau đưa ra quyết định.

Lão giả tóc nâu trắng Phương Thần Thư thân thể trực tiếp lơ lửng, một cổ khí tức kinh khủng hung lệ tràn ngập ra, toàn bộ thiên địa ở đây đều rung động, ánh mắt băng lãnh đảo qua mọi người Chu Sơn kiếm phái

- Nếu như ngoan cố chống lại, hôm nay Tiên Thiên cảnh các ngươi sợ rằng hơn phân nửa phải chết, vận khí tốt có thể đào tẩu một hai cái. Các ngươi cảm thấy các ngươi có vận khí tốt như vậy?

- Các ngươi đã chuẩn bị chịu chết rồi? Các ngươi chết, thê thiếp của các ngươi có thể là đồ chơi của người khác, con gái của các ngươi sẽ làm thế nào? phía sau các ngươi đều có gia tộc của mình phải không! Các ngươi chết, gia tộc chỉ sợ cũng xong rồi.

Phương Thần Thư cười.

Chưởng môn Chu Sơn kiếm phái Tả Đường cùng các trưởng lão, các đệ tử chân truyền, có một bộ phận trong lòng bắt đầu do dự.

Cái chết, mọi người vô cùng sợ hãi.

Chỉ cần đầu nhập vào Ngụy quốc vinh hoa phú quý mọi thứ đều có, các ngươi như trước cao cao tại thượng.

Phương Thần Thư cười nói

Một bên là bỏ mình diệt tộc tất cả đều thất bại, một bên là vinh hoa phú quý thê thiếp thành đàn các ngươi biết chọn làm sao chứ?

Phương Thần Thư!

Tả Đường chưởng môn quát lên

Bọn ta đều là đệ tử Chu Sơn kiếm phái, sinh là người Chu Sơn kiếm phái, chết là quỷ Chu Sơn kiếm phái. Dẫu có chết cũng không làm tiểu nhân phản bội tông phái phản bội tổ sư. Hơn nữa nếu muốn giết bọn ta, phải chuẩn bị tinh thần bị bọn ta giết ngược.

- Ha ha, Tả Đường ngươi muốn chết nhưng những đệ tử khác của Chu Sơn kiếm phái không nhất định muốn chết.

Phương Thần Thư nói:

- Nguyện ý đầu hàng, không cần công khai nói ra truyền âm báo cho ta biết là được. Cho các ngươi thêm ba cái hô hấp thời gian.

- Ba...

- Hai...

- Ha ha, đã có ba vị trưởng lão lựa chọn đầu nhập vào Ngụy quốc ta.

Phương Thần Thư cười ha ha nói.

Nhất thời các trưởng lão từng cái nhìn nhau, đệ tử chân truyền cùng với phía sau rất nhiều các đệ tử trong long đều có chút bàng hoàng.

- Hắn là đang cố ý gây xích mích.

Nhất thời có trưởng lão hô.

- Ta cũng không gây xích mích.

Phương Thần Thư cười tủm tỉm, đối phương nếu như ngoan cố chống lại, mạnh mẽ giết bọn họ cũng sẽ có tổn thất. Bây giờ gây xích mích cũng là vì để tổn thất xuống đến mức thấp nhất.

...

Tả Đường con mắt đều phiếm hồng, hắn mới vừa kế nhiệm chưởng môn không bao lâu, tự nhiên không muốn trông thấy tông phái bị huỷ diệt.

Không cam lòng, thật không cam lòng. Chỉ là không có biện pháp!

- Đợi lát nữa ta sẽ cuốn lấy Phương Thần Thư, chư vị trưởng lão đều phân tán ra chạy trối chết đi, ta chỉ cầu sau này chư vị trưởng lão có thể trùng kiến Chu Sơn kiếm phái ta.

Tả Đường cũng là truyền âm cho chư vị :

-Nhất Thu, ngươi liền cùng ta liên thủ, sư huynh đệ ta hai người liên thủ cũng có thể cuốn lấy Phương Thần Thư trong chốc lát.

- Chưởng môn.

- Chưởng môn, không thể.

Các trưởng lão khác đều lo lắng.

- Ý ta đã quyết.

Tả Đường chưởng môn mập mạp bình thường tính khí rất tốt, lúc này cũng là làm xong mọi thứ chuẩn bị chịu chết, trong lòng hắn rõ ràng thật muốn cùng các trưởng lão liều chết nhưng lại sợ bọn họ có thể sẽ đầu hàng. Đã như vậy hãy để cho bọn họ chạy đi thôi, tận lực bảo tồn nguyên khí của Chu Sơn kiếm phái.

Tần Vân cũng có chút động dung.

Mạnh Nhất Thu ở trong tông phái thân cận nhất hai người, một là sư phụ Phùng Kình Thương, cái khác là đại sư huynh Tả Đường, hắn đương nhiên sẽ không nhìn Tả Đường đi tìm chết.

Nếu ta nhập vào thân Mạnh Nhất Thu, liền thay mặt Mạnh Nhất Thu làm chút sự tình gì đó, xem như là đối với thân thể này trả một phần nhân quả. Sư phụ của Mạnh Nhất Thu, Phùng Kinh Thương cũng hy vọng Chu Sơn kiếm phái có thể hưng thịnh đi.

Tần Vân lúc này liền bước lên trước, vẻn vẹn mấy bước đã đứng trước mặt mọi người, trong lúc nhất thời tất cả mọi người Chu Sơn kiếm phái sửng sốt nhìn về phía Tần Vân. Bên Huyết Đao cung, nhân mã cũng đều có chút kinh ngạc nhìn Tần Vân.

- Nhất Thu.

Tả Đường chưởng môn tiến lên trước.

Tần Vân tự tay ngăn lại, cười nhìn Tả Đường chưởng môn:

- Sư huynh, không cần ngươi xuất thủ một mình ta đã đủ để đối phó với bọn họ rồi.

Tả Đường kinh ngạc.

Năm vị trưởng lão cũng kinh ngạc, Mạnh Nhất Thu thân trúng kịch độc thực lực chỉ còn lại có 1-2 thành, nói một người đã đủ để đối phó với bọn họ? Đùa gì thế? Bị hóa điên sao?

Ha ha ha, ha ha ha...

Huyết Đao cung bên này lại truyền đến tiếng cười, một vị trưởng lão Huyết Đao cung, Tiên Thiên cường giả Công Dương Tằm cười nói

Mạnh Nhất Thu, ngươi nói khoác lác gì thế bọn ta đều lười phải đối phó với ngươi. Không giết ngươi, qua chút thời gian nữa ngươi sẽ độc phát thân vong. Chúng ta đều rất mềm lòng tha cho ngươi sống lâu chút.

Không cần để ý tới hắn.

Phương Thần Thư thanh âm ầm ầm, lãnh đạm nói

- Chư vị Chu Sơn kiếm phái, hiện tại có ba vị trưởng lão đầu nhập vào Ngụy quốc, những người khác xem ra là muốn ngoan cố chống lại rồi? Đã như vậy, giết!

Nhất thời một đám Tiên Thiên cường giả dẫn đầu tuôn ra.

Tần Vân trong nháy mắt từ bên hông rút ra một thanh thần kiếm, kiếm như bông tuyết là Chu Sơn kiếm phái tiếng tăm lừng lẫy thần kiếm -- Băng Sương Kiếm!

Sưu!

Vọt tới trước chủ động nghênh tiếp hướng đánh của một đoàn Tiên Thiên cường giả, trước hết Tần Vân đụng phải chính là Công Dương Tằm.

- Ngươi đã muốn chết ta liền tiễn ngươi một đoạn đường.

Công Dương Tằm cười gằn một đao quỷ dị xẹt qua.

Tần Vân vọt tới trước, trong nháy mắt huy kiếm rồi thu kiếm.

Thân thể phi thường đúng nhịp tránh được một đao đối phương, Tần Vân một kiếm nhìn như đơn giản nhưng lại đâm vào mi tâm Công Dương Tằm.

Hai người giao thoa mà qua.

Công Dương Tằm lảo đảo đi mấy bước, hắn trợn to hai mắt khó có thể tin:

- Một, một chiêu?

Nơi mi tâm của hắn lại xuất hiện một vết đỏ, có vết máu thẩm thấu ra. Theo thân thể ngã xuống đất bụi văng lên.

Tiên Thiên cảnh cường giả Công Dương Tằm, một chiêu liền bị mất mạng.

- Cẩn thận!

Các Tiên Thiên cường giả xung quanh mỗi người mắt nhìn bao quát, cũng chú ý tới Công Dương Tằm một chiêu mất mạng, mỗi người phảng phất như đang trong mùa đông khắc nghiệt bị một thùng nước lạnh dội lên trên đầu, tất cả đều giật mình.

- Cẩn thận Mạnh Nhất Thu!

Nguyên bản Phương Thần Thư ung dung nhưng sắc mặt lúc này đại biến, ngay lập tức truyền âm gầm lên.

Bạn đang đọc Phi Kiếm Vấn Đạo (Dịch) của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi waynell
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.