Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người thần bí

Phiên bản Dịch · 1458 chữ

Đêm đến, bà dì ôm tôi đi gặp một người, một người ẩn giấu trong La Phù thôn, người không để người khác biết. Người này giấu mình trong màn đêm, trước nay không lộ mặt, đến cả âm thanh cũng như xa như gần, như nam như nữ, rất khó phân biệt.

Tiếng nói của bà dì lạnh lẽo như nước, không có bất kì tình cảm nào.

“Mặc kệ ngươi là ai, đừng ra tay thêm nữa, nếu không....”

Tiếng cười âm u quỷ dị từ phía người đó truyền đến.

“Dựa vào đâu? Bà cảm thấy, bà là...cái thá gì?”

Ba chữ cuối cùng đối phương nhấn mạnh, đại khái bà dì cũng nổi cáu, bàn tay ôm tôi càng chặt hơn, niết tôi mười phần khó chịu, há miệng muốn khóc.

“Im mồm!”

Câu này của bà dì còn mang chút giận dữ, giống như tiếng mắng đêm của mẹ, dọa tôi lập tức im miệng.

Tôi tuy còn nhỏ, nhưng vẫn có thể nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người lớn, cũng không phải vô tri.

Từ nội tâm, tôi rất kính nể bà dì, bà ấy, nếu mà không nghe lời tám phần là bị đánh đít, sáu phần là bị đánh lưng, năm phần là bị đánh vào chân. Đây đều là dùng nước mắt đổi lấy, hậu quả rất nghiêm trọng.

Suy nghĩ cho cái mạng nhỏ của mình, tôi vẫn làm một đứa nhỏ ngoan ngoan, yên tĩnh ngủ.

Ý khí bà dì vẫn sung mãn lắm, cho dù đối phương giọng điệu coi như nhưng vẫn không chèn ép được.

“Nếu không muốn bạo lộ dưới thiên uy, tự lượng hậu quả đi.”

“Yêu cầu của ta không cao, mười năm, chỉ cần trong mười năm, ngươi an phận thủ thường.”

“Trong thời gian này, trăm dặm quanh đây, không có thêm người nào chết. Sau nó ngươi muốn làm như thế nào, ta cũng không ngăn cản.”

Người kia cười khinh thường một cái.

“A...mười năm lâu quá rồi, chỉ tranh ngày đêm.”

“Bà lão, tôi khuyên bà đừng lo chuyện bao đồng, mang theo tiểu yêu vương của bà cút khỏi địa bàn của ta đi, nếu không....ha ha....”

“bộp...bộp....bộp....”

Đột nhiên có tiếng vỗ tay tay, và cả tiếng cười quỷ dị của người đó.

“Quỷ Ma Tử, ngươi cũng đến đây?”

Có sự tham gia của người thứ ba, bóng người màu đen không cười nổi nữa.

Người vỗ tay đủng đỉnh nói: “Đường đường Pháp Vương lại bắt nạt người già trẻ nhỏ, đúng là vạn phần đặc sắc! Kẻ hèn này làm sao có thể bỏ qua.”

Bóng đen kia không giận dữ nói.

“Hừ! Ban đầu đã nói rõ, nước sông không phạm nước giếng, Quỷ Ma Tử, đầu mi nếu không úng nước thì bây giờ cút xa một chút!”

“Không không không...kẻ hèn này không có ý mạo phạm, hai người tiếp tục chuyện của hai người, chẳng lẽ đến làm khán giả cũng không cho tôi nhìn hay sao? Chuyện này mà truyền ra ngoài, không có lợi cho tiếng tăm của Pháp Vương ngài đâu.”

“Mi....” Bóng đen kia không có biện pháp với hắn, quay sang nói với bà dì.

“Chuyện ở chỗ này rất phức tạp, ngọn núi này không có dư địa để bà nhúng tay vào, nếu không muốn gặp xui xẻo, thì thu liễm lại đi. Nhìn đến ông trời cũng có đức hiếu sinh, ta cho bà cho bà một nơi để dung thân.

Sau khi người vỗ tay kia xuất hiện, ngữ khi của bóng đen kia cũng dịu lại đôi ba phần, khi nãy vẫn còn hống hách thề nói phải đuổi bà dì đi, hiện tại lại cho phép ở lại.”

Chỉ tiếc rằng, hắn đánh giá quá thấp sự nhẫn nại của bà dì, đối với những chuyện bất công như thế này, bà dì trước nay đều không nhượng bộ.

“Pháp Vương, niệm tình những người ngươi giết đều có tội, chuyện này cũng không có ai truy cứu nữa, nhưng mong ngươi nhớ rõ, người đang làm, trời đang nhìn, dù có trốn thì cũng không trốn được thẩm phán, tự mình tích đức đi.”

“Hờ...một sơn dân cũng muốn dạy bổn vương làm người, ta đã cho bà mặt mũi rồi đấy!”

Pháp Vương nổi giận, tà khí tỏa ra đầy trời, dẫn tới một đám mây đen trên trời, còn có cả sấm sét, dường như một giây sau có thể đánh xuống.

Người vỗ tay, cũng chỉnh là Quỷ Ma Tử hoan hô một tiếng.

“Ha ha, cười chết tôi rồi, Pháp Vương, ngài muốn chết tại đây sao? Thú vị, thật sự thú vị!”

Sấm sét không nhận người, một khi đánh xuống, người đầu tiên sẽ bị đánh chính là Pháp Vương, dù sao thì, oan có đầu nợ có chủ, khí tức của hắn ta là mạnh nhất, tội đáng muôn chết.

“Đáng chết, quên mất vụ này.”

Pháp vương run người một cái, sau đó vội vàng thu lại tà khí thông thiên. Mười phần mất mặt, giận dữ nói.

“Hai người các ngươi.... muốn kết minh hay sao?”

Quỷ Ma Tử như bị điện giật nhảy một cái: “Không không không, tôi và bà ấy kết minh cái gì, cô nương xinh đẹp thì tính sau, hê hê....”

Bà dì cũng vô cùng chê bai mà bổ sung một câu: “Bà đây không kết minh với nam nhân trên đầu có rận, Pháp Vương đừng có bôi nhọ người trong sạch.”

EQ của Pháp Vương không cao, loạn cào cào một nhóm khiến hắn ta mười phần đau đầu, vẫy vẫy tay nói.

“Ai thèm quan tâm hai người, đều nghe cho rõ đây, đây là địa bàn của ta, không cần biết hai người nhìn thấy cái gì, gặp phải cái gì, đều im cái mồm lại.”

“Nếu có tiếng gió nào lọt ra ngoài, cho dù có trốn đến chân trời góc bể, kiểu gì cũng lấy đầu các người, tự mà lo liệu đi!”

Pháp Vương lại ẩn mình vào trong đêm đen, không chút tăm tích.

Quỷ Ma Tử trì độn vô cảm, vặn eo, ngáp một cái nói.

“Chán quá, đi ngủ đây! Oáp....”

Bà dì ôm tôi quay lại nhà. Tôi rõ ràng đã ngủ rồi, bà dì lại nói với tôi.

“Hôm nay đàm phán không thuận lợi, Pháp Vương này không phải người dễ giao du, người này không trừ, sợ là mi khó mà trưởng thành được.”

Hả?

Là muốn mạng của tôi sao?

Tôi kích động khua tay múa chân, một khi kích động, nước tiểu liền cứ thế phun ra, bắn thẳng vào bà dì.

Gương mặt có đầy hình xăm xanh đen của bà dì, đột nhiên sa sầm.

Tôi rất muốn giải thích tất cả những gì mình làm, nhưng mà miệng cứ như bị phong ấn, lời cứ kẹt trong cổ họng, không sao nói ra được.

Bà dì lấy một cái khăn, lau sạch những chỗ bị nước tiểu bắn vào, sau đó mới nhìn...chỗ nào đó, đấy là chú chim non như con sâu róm.

Giơ tay làm thành động tác như dao cắt, âm u mà nói.

“Nhóc thối, đây là lần đầu tiên, và cũng là lần cuối cùng, mi mà còn dám tiểu lên người ta nữa, ta “cắt” luôn, nếu không tin thì cứ thử xem.”

Tôi sợ đến mức lấy tay che mắt, không dám nhìn người đàn bà hung dữ này.

Đương nhiên, cũng có vài phần xấu hổ trong đó, dù sao chỗ đó cũng không phải chỗ tùy tiện có thể cho người khác nhìn.

Bà dì là người nói được làm được, nếu thật sự muốn cắt, sợ là ông trời tới cản cũng cản không nổi.

Lúc này tôi đại khái cũng không biết là nhiều năm sau, cho dù tôi có làm ra chuyện quá phận như thế nào, bà di không những không trách tội, mà còn đưa ra càng nhiều yêu cầu kì kì quái quái.

Hơ hơ... đương nhiên, đây đều là chuyện về sau, tạm thời không nhắc tới.

Bà dì thấy tôi đã nhận thức được, mới hậm hực ngồi xuống, vẫn còn tức giận không thôi, búng vào chỗ đó của tôi một cái, thể hiện sự cảnh cáo.

Tôi đau chết, cứ vậy mà khóc lớn, nước mắt chảy tong tỏng, người phụ nữ này ra tay nặng thật, thế này phế tôi luôn mất.

“A, nhóc con, mi yếu quá, phải nhanh chóng trở lên mạnh mẽ, nếu không một lúc nào đó bị ăn đến cái xương cũng không còn.“

Bạn đang đọc Phong thủy kiếp vận (truyện dịch) của Vạn Thiên Chi Huyễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi telvekiss
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.