Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Dao

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Nhân vật quần chúng trùng tên không phải ngẫu nhiên mà là một quả trứng phục sinh (Easter Egg). Giang Thành là một trong các nhân viên tổ hạng mục trong 《 Tiên Thần 》, chủ yếu phụ trách cân bằng chỉ số trong game, lúc biên soạn kịch bản thường lười đặt tên, thế là liền dùng tên người quen đặt vào. Các đồng nghiệp đã sớm quen với việc này

Giang Thành không hiểu nhiều đối với kịch bản, chỉ nhớ được sơ lược. Nếu như Giang Thành nhớ không lầm, 'nhân vật quần chúng 'Giang Thành' là một nhân vật chó liếm tội nghiệp trong tuyến cốt truyện ' Lâm Dao'

Hắn thích Lâm Dao, nhưng lại bị Lâm Dao một mực lả lơi, liên tục nỗ lực dành thời gian, tinh lực, tiền tài cho Lâm Dao nhưng cuối cùng ngay cả tay của Lâm Dao cũng chưa sờ đến được

Thậm chí không cần chờ đến đoạn cuối mà chỉ mới đầu kịch bản, vị 'nhân vật quần chúng Giang Thành' này liền bị Lâm Dao lợi dụng xong phủi tay, biến mất ở trong mắt mọi người và không bao giờ xuất hiện nữa

Lâm Dao, thì là một "nữ chính kịch bản" có cốt truyện độc lập trong trò chơi "Tiên Thần". Bề ngoài thanh thuần mỹ lệ, nhưng là mị thể trời sinh. Giai đoạn trước không có công pháp, thiên phú không hiện. Giai đoạn sau được trưởng lão Hợp Hoan Tông phát hiện ra, chuyển sang tu mị công, nhất cử thành danh

Nói ngắn gọn, là một vị yêu nữ ma đạo tương lai

Trong thế giới quan của《 Tiên Thần 》, ngũ đại tiên môn đại biểu cho chính nghĩa, ma đạo thì bị người người kêu đánh

Liên quân quá mật thiết với yêu nữ, không chỉ có phiền phức, nguy hiểm, hơn nữa còn dễ dàng bị tiên môn chính đạo điểm danh, từ đó lọt vào sổ đen chính đạo, đoạn tuyệt tiên đồ

Giang Thành cũng không thích phiền phức hay nguy hiểm

Phải nghĩ cách tránh xa yêu nữ ma đạo này mới được

Giang Thành yên lặng suy nghĩ

- Giang sư huynh, Dao nhi hiện tại chỉ muốn làm bằng hữu bình thường với sư huynh...

- Thật sao?

- Thật sự. Sự tình khác, chờ Dao nhi trưởng thành...

- Vậy ngươi viết cam kết đi

Giang Thành móc ra giấy bút từ trong túi trữ vật, đưa cho Lâm Dao

Hắn vốn đang suy nghĩ nên làm sao mới có thể phủi sạch quan hệ với yêu nữ ma đạo này, dù sao dựa theo thiết lập, Lâm Dao là một kẻ khó chơi, còn giỏi về mê hoặc tâm trí nam tu ngây thơ, không ngờ lại dễ giải quyết đến thế

- Viết cam kết? Cam kết gì?

Lâm Dao hiển nhiên là bối rối trước lời nói và hành động của Giang Thành

Hắn cố tình mời ta đến vườn hoa ngắm bình minh, không phải để bày tỏ tình cảm mà để viết cam kết?

Đây là sáo lộ gì mới sao?

Xét theo biểu hiện thông thường của hẳn, hắn hẳn là một nam tu chân thật và lương thiện, không phải loại người biết dùng thủ đoạn kia...

Giang Thành đặt giấy bút vào tay Lâm Dao, nghiêm túc nói:

- Không có gì phức tạp đâu, chỉ cần viết những gì ngươi vừa nói vào giấy, ký tên, ấn dấu vân tay lên là được

- Tôi vừa rồi... nói gì?

- Câu bằng hữu bình thường kia

Lâm Dao bừng tỉnh đại ngộ

Hoá ra hắn là bởi vì quan hệ xa lánh giữa ta cùng với hắn mà ăn dấm

Ở bên trong rất nhiều người theo đuổi Lâm Dao, Giang Thành mặc dù không phải người xuất chúng nhất kia, nhưng cũng không tệ. Thân hình cao ráo, tướng mạo đường đường

Trọng yếu nhất là thành tích học tập không tệ, rất có khả năng được nhận vào trường đại học trọng điểm Thượng Tiên Môn. Sau khi tốt nghiệp, có khả năng tiến vào ngũ đại tiên môn và trở thành đệ tử nội môn, tiến thêm một bước ở trên con đường tu tiên

Lâm Dao cũng không muốn "Giang sư huynh" người "thích" nàng nhất lại tùy tiện rời xa nàng

Khẽ cất bước, Lâm Dao giống như bươm bướm bay đến bên cạnh người Giang Thành

Nàng thanh tú động lòng người đứng đó, tay nhỏ nắm góc áo Giang Thành, nói như nũng nịu:

- Giang sư huynh ~ Dao Nhi không phải có ý đó ~

Thiếu nữ tuyệt mỹ oán trách nũng nịu, trên đời ít có người có thể chịu nổi

Nhưng Giang Thành chỉ nhíu mày, thầm nghĩ tiêu rồi, yêu nữ này không phải định đổi ý đó chứ?

- Nam nữ thụ thụ bất thân, còn xin sư muội tự trọng

Giang Thành gạt bàn tay nhỏ của Lâm Dao ra, lập tức lùi lại một bước vạch rõ giới hạn với nàng, sau đó vung tay áo, tựa như không thích Lâm Dao chạm vào quần áo của mình

Lâm Dao có chút mở to hai mắt, ngạc nhiên nhìn một loạt động tác mượt mà của Giang Thành

Nam tu bình thường, bỏ ra không biết bao nhiêu linh thạch, chỉ vì để đến gần nàng, mơ được âu yếm nàng

Tại sao Giang Thành lại có vẻ ghét bỏ nàng?

Hành vi xa lánh của Giang Thành này khiến trái tim kiêu hãnh của Lâm Dao không thể chấp nhận được

Hắn không thể nào ghét bỏ ta được! Đó chỉ là lạt mềm buộc chặt sau khi tỏ tình thất bại mà thôi!

Vì từ nhỏ đã xinh đẹp, nên Lâm Dao chưa bao giờ thiếu người theo đuổi. Nàng đã gặp qua rất nhiều nam tu muôn hình muôn vẻ. Tuy còn trẻ nhưng trải nghiệm cảm xúc của nàng lại vượt xa người thường

Bạn đang đọc Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Bản Dịch) của An Tĩnh Phủng Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạnhXuyên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 686

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.