Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém Chuẩn Tiên Đế.

Tiểu thuyết gốc · 3127 chữ

Trần Bắc Huyền không tiếp lời Dạ Lăng mà chỉ im lặng.

Sau đó hắn chuyển ánh mắt của mình đi nơi khác, nhìn xuống mặt biển đã bị khô kiệt rồi thở dài.

Uy năng của Tiên Đế quá kinh khủng, chỉ cần bọn họ tồn tại, cho dù không mang theo bất cứ sức mạnh nào cũng có thể để cho vạn giới hủy diệt.

"Thiên Đình có lẽ phải để cho Vô Song rồi."

Tất cả đều bị hủy diệt, bao gồm cả Thiên Đình và Lục Vô Song.

Trần Bắc Huyền muốn rời đi, nếu không thì sẽ không có thứ gì có thể sống sót được bởi vì sự tồn tại của hắn.

Trước khi rời đi thì hắn muốn hồi sinh lại tất cả, để cho mọi thứ trở lại nguyên trạng vốn có của nó.

"Tạm biệt Vô Song, Thiếu Hoa. Hi vọng trong tương lai chúng ta có thể chân chính đối diện với nhau mà không phải là phân thân."

Ý niệm vừa động, Trần Bắc Huyền đã xuất hiện ở một nơi khác.

Nơi đây trống rỗng, không tồn tại bất cứ vật chất hay quy tắc khái niệm nào. Một thế giới nguyên sơ, độc lập và cao cấp hơn nhiều với chư thiên vạn giới.

Trần Bắc Huyền đến đây, ý nghĩ lại động, nơi này lập tức thay đổi trong nháy mắt.

Bầu trời cùng đại địa hình thành, không khí, mây, linh khí, cỏ cây hoa đá, kiến trúc..

Một tòa cung điện lớn lập tức hình thành, điện này tên là Bình An, nó chính là một Bình An Điện thứ hai.

"Sống lại thôi."

Ý nghĩ lại động, ở Hỗn Độn Hải, chư thiên vạn giới trong nháy mắt sống lại từ hư vô.

Thiên địa chúng sinh lập tức trở lại, bọn họ còn không phát giác được mình đã chết đi một lần.

Hủy diệt tất cả, tái hiện tất cả, kinh khủng như vậy!

"Lần này đến lượt Vô Song mệt mỏi đi."

"Để cho đồ nhi ngoan cảm thụ khó khăn thường ngày của ta cũng tốt. Chỉ có vậy thì nàng mới hiểu được cảm giác của ta lúc đó."

"Ha ha!"

Trở thành Tiên Đế thì mọi ràng buộc đối với hắn liền biến mất, sự vụ Thiên Đình cũng vậy, những thứ đó đều không cách nào làm phiền hắn nữa.

Trần Bắc Huyền lập tức cười vang, thanh âm tràn đầy sự khoái chí, hắn thầm chờ mong đồ nhi ngoan của mình đau đầu vì đám thần tử kia.

"Ai bảo thường ngày các ngươi vung mọi việc cho ta."

"Ha ha!"

Tiếng cười tiếp tục kéo dài, hoàn toàn không đứng đắn chút nào.

Phía trên Hỗn Độn Hải.

Thiên Đình của do Dương Xuân Minh lập ra khi xưa có bốn đại điện theo thứ tự là Lăng Tiêu Điện, Bình An Điện, Vô Song Điện và Thiếu Hoa Điện.

Cái thời hắn còn làm Thiên Đế của Thiên Đình thì Lăng Tiêu Điện chính là nơi họp bàn của các tiên thần với Dương Xuân Minh.

Sau này hắn rời đi thì nơi tập trung đã chuyển sang Bình An Điện của Trần Bắc Huyền để cho tiện đỡ phải đi lại nhiều.

Vô Song Điện, một trong tứ đại điện của Thiên Đình.

Điện này đóng kín nhiều năm và rất ít khi được mở ra. Nơi này cũng không có các tiên nữ hay tiên binh hầu hạ đứng gác, nó vô cùng vắng lặng cùng thanh tĩnh.

Nơi này là bảo điện của Vô Song Nữ Đế, một trong tam đại Thiên Đế của Thiên Đình.

Giờ khắc này, ở sâu trong cung điện đó, tại gian phòng nghỉ của Lục Vô Song.

Sau thời gian dài bế quan tu luyện thì cuối cùng Lục Vô Song cũng tỉnh lại.

Nàng ngồi trên bồ đoàn, một đôi mắt thanh lãnh dần dần mở ra, nét mặt nàng tràn đầy lạnh lùng không cảm xúc.

"Sư phụ đã đi rồi, hi vọng chúng ta sớm ngày gặp lại."

Nhưng nhắc đến Trần Bắc Huyền thì biểu cảm trên mặt nàng lại có chút vui mừng cùng chút ảm đạm.

Vui vì sư phụ đã chạm đến cảnh giới cao hơn, buồn vì bọn họ đã khó có thể gặp nhau.

Nàng chính là như vậy, đối với người ngoài thì lạnh như băng, với người cùng tông môn hoặc thân thiết thì mới biểu lộ cảm xúc.

"Vậy thì đến ta thôi."

Ý niệm lại động, trong nháy mắt nàng đã ngồi trên bảo tọa ở trung tâm Lăng Tiêu Điện.

"Trần Thiên Đế đã phi thăng, bây giờ Thiên Đình do bản đế tiếp quản."

"Chư thần đến Lăng Tiêu Điện để họp."

Thanh âm không lớn nhưng nó đều truyền vào tai của tất cả nhân viên trong Thiên Đình.

Lời nói của nàng để cho tất cả mọi người không khỏi xôn xao chấn động.

"Cái gì? Thiên Đế đã đột phá rời đi rồi sao?"

"Không tốt, Thiên Đình lại thiếu đi chiến lực hàng đầu rồi."

"Các ngươi lo lắng cái gì? Chúng ta cần phải vui mừng cho Trần Thiên Đế chứ!"

"Nói những thứ này làm gì, đến Lăng Tiêu Điện họp."

Những phản ứng không giống nhau bắt đầu biểu hiện ra, có bất ngờ, lo lắng, vui vẻ, không quan tâm đến việc Trần Bắc Huyền đột phá.

Lăng Tiêu Điện.

Đại điện nằm ở phía Bắc của Thiên Đình, nơi Dương Xuân Minh dùng để họp bàn khi còn tại nhiệm. Các đại điện khác đều là đạo tràng của những Thiên Đế khác, chỉ Lăng Tiêu Điện là nơi họp bàn mà thôi.

Dương Xuân Minh không có đạo tràng cố định, tên này thường đi vân du, bước chân của hắn sẽ không dừng lại, vậy nên đạo tràng đối với y là vô nghĩa.

Trong điện, Lục Vô Song mặc một bộ bạch y trắng như tuyết, mái tóc dài xõa vai, nàng ngồi vắt chéo chân, tay chống cằm ngồi trên ghế.

Các chư thần đang đứng dưới đại điện, bọn họ hơi sợ hãi mà cúi mặt xuống.

Biết sao được, trong các Thiên Đế của Thiên Đình thì nàng chính là người khó gần nhất. Dương Xuân Minh, Trần Bắc Huyền, Dương Thiếu Hoa bọn họ thi thoảng còn mỉm cười, nhưng nàng thì chưa bao giờ.

Khí tức lạnh lùng của nàng để cho người ta không dám đến gần, nàng ngồi trên ghế, đôi mắt thanh lãnh vô cảm nhìn về phía các chư thần không khỏi để cho bọn họ run sợ.

"Báo cáo đi."

Lục Vô Song mở miệng, thanh âm vô cảm vừa ra lập tức để các thần giật bắn mình.

Cả đám run run không dám lên tiếng, cứ đùn đẩy cho người khác nói trước.

"Báo cáo đi."

Nàng lại lên tiếng một lần nữa, trái tim của các thần như muốn rớt ra.

"B-Bẩm Thiên Đế, phía dưới biển có một thiên kiêu đột phá đến Chuẩn Tiên Đế, tên này đang ra sức tiến đánh Thiên Đình của chúng ta."

"Hắn còn nói cái gì mà Thiên Đình là tà ác, nói chúng ta đang không ngừng xâm chiếm các thế giới để vơ vét tài nguyên, gây hại cho sinh linh."

Mãi một lúc lâu mới có một vị thần dám lên tiếng nói.

"Không thể nào, rốt cuộc lại là tên trời đánh nào nói chúng ta như vậy?"

Các vị thần nghe xong thì trong lòng không khỏi tức giận.

Thiên Đình bọn họ được Dương Thiên Đế lập ra là để bảo vệ Hỗn Độn Hải khỏi bốn tên đạo nhân trước kia, bọn họ đi đến các thế giới hoang sơ, khai sáng sinh linh, truyền pháp môn tu luyện cho các thế giới đó.

Thiên Đình không cầu hồi báo, không cần lợi ích của các thế giới đó. Vậy mà lại có kẻ muốn vu oan cho bọn họ.

"Tên của hắn là gì?"

Lục Vô Song cũng lười tra, lười tìm hiểu những thông tin trong đầu nàng tiếp nhận được.

"Bẩm Thiên Đế, hắn tên là Đồ Đằng, thuộc Linh Long Tông nằm ở thế giới Linh Ka."

Vị thần này bẩm báo xong, Lục Vô Song lập tức liền biến mất.

Linh Long Tông.

Ở đại điện trung tâm, có một nam nhân trẻ tuổi đang ngồi trên ghế cao, gương mặt đẹp trai, ngũ quan sáng ngời, trên người hắn phát ra khí thế hào hùng, có một loại tự tin vô địch rất nồng đậm.

"Báo.. Tông chủ, Kiếm Tiên của Thiên Đình đã phi thăng rồi."

Có một đệ tử từ bên ngoài đi vào thông báo cho hắn.

Nghe vậy, Đồ Đằng không khỏi vui mừng, khí thế trên thân tỏa ra càng thêm mạnh mẽ.

"Thiên Đình lại mất đi một chiến lực quan trọng nữa rồi, như vậy thì bên đó chỉ còn hai tên Chuẩn Tiên Đế mà thôi."

"Bên này chúng ta có tới sáu Chuẩn Tiên Đế, hoàn toàn có thể áp đảo bọn họ."

Hắn, muốn chiến tranh!

Đúng vậy, chiến tranh, thâu tóm toàn bộ Thiên Đình, Đồ Đằng muốn trở thành vị chúa tể chân chính của Hỗn Độn Hải.

Trước đây, Thiên Đình có công lớn ngăn lại bốn tên đạo nhân là bốn vị Chuẩn Tiên Đế đầu tiên của Hỗn Độn Hải.

Hơn nữa mỗi vị Thiên Đế của Thiên Đình có chiến lực vô cùng khủng bố, đều có thể nghiền ép phần lớn mặt biển.

Ba vị Trần Bắc Huyền, Lục Vô Song, Dương Thiếu Hoa, mỗi người trong số họ đều có thể một đánh hai với người cùng cảnh giới mà không rơi vào hạ phong.

Chiến lực khủng bố của đội hình hàng đầu, hơn nữa dưới trướng bọn họ còn có rất nhiều Tiên Vương, Chân Tiên.

Sau khi Thiên Đình đánh bại bốn đạo nhân thì họ đã dùng rất nhiều thời gian để đi khai phá các thế giới hoang sơ, khai sáng cho chúng sinh, truyền cho sinh linh phương pháp tu luyện. Như vậy có thể nói là phúc phận vạn giới, công lao to lớn.

Thiên Đình dựa vào những thứ đó mà có thể trở thành bá chủ của Hỗn Độn Hải trong nhiều năm. Thế lực to lớn như vậy để cho người ta trông mà thèm nhỏ dãi.

Các Chuẩn Tiên Đế của những thế lực quật khởi đều muốn cắn Thiên Đình một miếng.

"N-Ngươi là ai?"

Trong lúc Đồ Đằng còn đăng vui mừng vì sắp có thể đánh hạ được Thiên Đình thì thuộc hạ của hắn lại lên tiếng.

Có một bóng người từ phía chân trời đằng xa chậm rãi mà bay vào trong đại điện. Đồ Đằng nhìn thấy đó là một người nữ tử trẻ tuổi, tiên tư ngọc sắc, nàng có đôi mắt thanh lãnh, nét mặt lạnh lùng vô cảm tựa như Hàn Băng Tiên Tử.

Hắn từng thấy rất nhiều nữ nhân đẹp mắt, trong số đó không thiếu người cũng lạnh lùng như băng, nhưng mà khi so với nữ tử trước mắt này thì hoàn toàn không sánh nổi.

"Không biết tiên tử đến từ nơi nào? Vì sao lại đến tông ta?"

Cô gái trẻ tuổi này tu vi không hề thấp hơn Đồ Đằng, nàng đã che đậy đi danh tính của bản thân khiến cho hắn không thể nào biết được.

"Ta là người đến chặt ngươi."

Nữ tử nói xong, tay phải của nàng vung một cái, từ trong hư không liền xuất hiện một thanh tiên kiếm.

Đồ Đằng thấy vậy cũng liền biết kẻ đến không thiện, song quyền hắn lập tức liền phát sáng, từng phiến long lân bắt đầu xuất hiện trên hai cánh tay.

Rầm!

Hai người lập tức lao vào chiến đấu, đánh đến hôn thiên ám địa, thế giới vỡ nát, mặt biển dậy sóng.

Càng chiến đấu, Đồ Đằng càng phát hiện thực lực đối phương sâu không lường được, hồi đầu hắn còn có thể đánh ngang tay, nhưng càng về sau thì nữ tử trước mặt càng áp đảo hơn.

Cô gái vung lên một kiếm, kiếm quang lóng lánh, kiếm ý xen lẫn vô tận Đại Đạo tràn ngập ở bên trong đó, uy thế không gì sánh được, mặt biển lập tức bị cắt đôi, ngàn vạn thế giới cũng lập tức bị hủy diệt.

"Chiêu này.. Đây không phải là Vô Song kiếm chiêu của Trần Bắc Huyền sao? Ngươi là Lục Vô Song!"

Hắn nhìn ra một chiêu kia, cái loại sức mạnh không ai có thể địch nổi kia chính là Vô Song kiếm chiêu.

"Khinh Nguyệt, Mạc Ly, Nguyệt Hồ, Băng Hạ, Bích Khê mau đến giúp ta!"

"Không ngờ lại là ngươi, tốt lắm! Bản đế nhất định sẽ đánh bại ngươi rồi nạp làm thiếp, sau đó lại tiến đánh Thiên Đình, chém đầu Dương Thiếu Hoa cùng đám Tiên Vương kia của các ngươi!"

Đồ Đằng hét lớn, gọi ra năm cái tên.

Từ Linh Ka giới, năm đạo thân ảnh cũng hoành không mà bay ra.

Mỗi một người trong số họ đều là tuyệt thế tiên nữ, dung mạo khuynh đảo chúng sinh, hơn nữa thực lực của năm người họ đều là Chuẩn Tiên Đế cảnh.

Đồ Đằng không dám một đối một nữa, chiến lực của Thiên Đế Thiên Đình không phải nói ngoa khi có thể một đấu hai.

Thực lực của hắn không tính là quá mạnh mẽ đến mức biến thái, cùng lắm hơn người cùng cảnh một chút, quá trình quật khởi đánh bại đối thủ của Đồ Đằng xưa nay đều là gọi ra năm người thê tử rồi hợp lực đánh chết đối phương.

Sáu đánh một, mấy ai có thể địch.

"Phu quân, chúng ta đến giúp chàng."

Năm giọng nói trong trẻo đồng loại phát ra, kéo theo đó là rất nhiều thần thông phô thiên cái địa được bày ra.

"Động Thiên Đình, chết!"

Một mình Lục Vô Song độc chiến sáu người, bạch y hoàn chỉnh trên người nay đã tràn đầy rách nát, may mắn không lộ ra bộ phận trọng yếu, nhưng nó cũng đã để cho Đồ Đằng rạo rực.

"Đầu hàng và làm tiểu thiếp của ta đi, bảy người chúng ta có thể ngày ngày vui vẻ."

Hắn nở một nụ cười tràn đầy tà tính nói.

"Đánh cũng đã lâu, sáu người các ngươi quá yếu."

"Nên kết thúc thôi."

Lục Vô Song thi triển một loại thần thông vô danh, chiến lực lập tức nâng cao lên gấp nhiều lần, đồng thời hai tay nàng kết ấn, lập tức có mấy cái phân thân đồng thời xuất hiện.

Đám phân thân cũng có thực lực giống với bản thể.

"!"

"Không ổn, chạy mau!"

Đồ Đằng cùng các thê tử của hắn lập tức muốn chạy, đối phương có thể chiến cùng bọn họ lâu như vậy, thế mà vẫn còn tuyệt kỹ áp đáy hòm.

Tuyệt kỹ này được dùng ra thì bọn họ chắc chắn phải chết.

Rầm!

Chỉ là khi hắn vừa mới định chạy thì dường như trời đất phân đôi, Đồ Đằng không hiểu chuyện gì đang xảy ra liền chết đi, chân chính chết đi.

"Không chạy được, thực lực của ta cùng ngươi bây giờ đã không phải dùng trời cùng đất là có thể so sánh."

"Từ lúc ta quyết định chém ngươi thì trước khi ta vung kiếm thì ngươi đã trúng đòn rồi."

Lục Vô Song lạnh lùng nói.

"Phu.."

Đám thê tử của Đồ Đằng thấy thế lập tức muốn hét lớn, chỉ là đã không thể.

Các nàng giống như Đồ Đằng, bị chém thành đôi rồi chết đi.

Sinh mệnh của Chuẩn Tiên Đế rất mạnh mẽ, như trận chiến của Trần Bắc Huyền với Dạ Lăng.

Đạo, thân thể, linh hồn, tâm trí, quy tắc, thông tin, câu chuyện hay bất cứ thứ gì giúp duy trì sự tồn tại cho Trần Bắc Huyền đều bị đánh vỡ nhưng hắn vẫn có thể sống lại.

Nhưng đó là do Dạ Lăng không thật sự muốn giết Trần Bắc Huyền.

Chuẩn Tiên Đế, sức sống của bọn họ rất ngoan cường. Nhưng nếu như Lục Vô Song có thể phủ định đi sự ngoan cường này thì sao?

Đáp án là sức sống ngoan cường kia sẽ không có tác dụng.

Nàng chặt đầu Đồ Đằng rồi ném vào trong hư không sau đó quay người rời đi.

(Hết)

Lời người viết: Ban đầu mình muốn giải thích rằng sức sống của Chuẩn Tiên Đế là trừ việc đến từ sự mạnh mẽ của chính bọn họ ra thì còn lại là do Đại Đạo. Nhưng mà nó đã xảy ra xung đột với chương trước nên mình đã xóa đi và giải thích đơn giản.

Tu đến Chuẩn Tiên Đế thì Đạo của tu sĩ đã ngang bằng với Đại Đạo, thứ sinh ra vạn vật. Cho nên Đạo của tu sĩ và Đại Đạo đã xảy ra sự liên kết bền chặt gần như không thể phá bỏ, gần như không thể phủ định cho dù đòn vật lý, phép, khái niệm, thông tin, quy tắc, câu chuyện.. bla bla để phá hủy mối liên kết bền chặt đó. Đại Đạo không bị phá hủy thì Chuẩn Tiên Đế sẽ không chân chính chết đi. Tu sĩ đánh nhau thường phá vỡ vạn đạo, nhưng thật ra đó đều là thế thân của Đại Đạo, Đại Đạo chân chính rất khó tìm, không phải Tiên Đế thì không biết nó ở đâu.

Ở chương trước đó thì Trần Bắc Huyền đã chết một cách chân chính rồi sống lại, điều này đã xảy ra xung đột. Vì Đại Đạo chân chính vẫn còn, Dạ Lăng không phá hủy thứ đó (bổ sung ở chương này), nhưng Trần Bắc Huyền lại chết chân chính. Điều này đã xung đột. Vậy nên mình đã xóa đi đồng thời cũng lười sửa chương trước.

Mong mọi người thông cảm, bộ truyện này chỉ là đồ thẩm để mình thử cho sau này, căn bản là không có logic hợp lý, viết đến đâu hay đến đấy, căn bản không có dàn khung cho truyện. Vì vậy sẽ thường xảy ra xung đột đến các chi tiết tu luyện trong truyện giống như trên.

Tuần sau sẽ có tiếp 1-2 chương, tuần này đã hết.

Bạn đang đọc Sau Khi Vô Địch Ta Đi Du Lịch Thế Giới Anime sáng tác bởi LýThấtDạ2020
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LýThấtDạ2020
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.