Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hùng nhân ở ngoài sáng, Thọ ở trong tối

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Chương 308: Hùng nhân ở ngoài sáng, Thọ ở trong tối

Vân Trung Tử không kịp nhìn nhiều, Lý Trường Thọ và Hùng Linh Lỵ đã bị 【 Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ 】 thu vào.

Vị Phúc Đức kim tiên này cũng không truy cứu nhiều, tiếp tục thu nạp những đệ tử trẻ tuổi đang đứng dậy kia.

Ban nãy trong số lượng đệ tử Nhân giáo, đương nhiên bắt mắt nhất chính là Hùng Linh Lỵ.

Nhưng nàng không phải là thiếu nữ xinh đẹp mấy ngàn năm mới gặp, chỉ là huyết mạch nửa vu nửa người mà thôi...

Vân Trung Tử sống lâu như thế, có gì mà chưa thấy chứ?

Đừng nói là nửa vu, luyện khí sĩ Nhân tộc hai phần huyết mạch vu, yêu, long, phượng, Vân Trung Tử đều nhìn thấy rồi.

Nhìn nhiều rồi sẽ không cảm thấy kỳ lạ nữa.

Vị 【 Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ 】trong tay lão thần tiên này, nhìn giống như chưa có bất kỳ biến hóa nào, nhưng trên đó đã có rất nhiều điểm đen nhỏ xíu, được phân bố khắp càn khôn trong bảo đồ.

Một lát sau, ven hồ đã không còn người nào đứng dậy.

Vân Trung Tử mở vải bố che lẵng hoa lên, trong đó lại bay ra sáu viên bảo châu, dưới sự thôi phát của lão thần tiên này, sáu viên bảo châu hiện ra linh quang rực rỡ.

Sau đó, Vân Trung Tử đưa tay ném một cái, tấm bảo đồ kia từ từ bay xuống, lơ lửng trên hồ nhỏ.

Sáu viên bảo châu kia bay tới, tung bay xung quanh bảo đồ, tiên quang bảo châu lượn lờ, trên mặt hồ không ngưng tụ thành một mảnh mây mù mỏng manh, lại ở trong mây mù, hiện ra tình hình bên trong bảo đồ, một vài hình ảnh không ngừng xoay chuyển.

Vân Trung Tử vuốt chòm râu, lạnh nhạt nói:

"Các vị đạo hữu có thể cho tiên thức thăm dò vào trong bảo châu, nhìn thấy toàn cảnh trong bảo đồ, cũng có thể tùy ý dò xét khắp nơi."

Nói xong, vị lão thần tiên có khuôn mặt gầy gò xách theo lẵng hoa, trở về tiên đảo khán đài của tiên nhân Xiển giáo.

Hắn chỉ hiển lộ một linh bảo, đã làm tiên nhân ở các nơi không ngừng tán thưởng.

Xiển giáo Phúc Đức kim tiên, thật sự không tầm thường!

Mặc dù công hiệu của tổ hợp linh bảo “bảo châu cộng thêm tiểu xã tắc đồ”, cũng chỉ là một phần nhỏ trong rất nhiều công dụng thật sự của tiên thiên linh bảo 【 Giang Sơn Xã Tắc đồ 】.

Nhưng có thể dựa vào bảo tài sau này, luyện chế ra linh bảo có uy lực như thế, đã có thể coi là —— “tuyệt chiêu” của Hồng Hoang!

Trong lúc nhất thời,

Nhóm đệ tử trẻ tuổi chưa thành tiên, cũng không tiến vào trong bảo đồ, ngửa đầu nhìn cảnh quan hiện trong mây mù trên hồ.

Phía dưới từng đạo tiên thức thăm dò vào trong sáu viên bảo châu, quan sát biểu hiện của đệ tử nhà mình.

Còn các vị đại lão của “nguồn gốc” tam giáo thì tùy ý thưởng thức tình huống trong đó, phần lớn đều xem náo nhiệt...

Huyền Đô đại pháp sư lẻ loi trơ trọi một mình, ngồi xếp bằng trên mây trong không trung.

Bản thân hắn thi triển thần thông, nếu tu vi không đủ Đại La Kim Tiên, không thể nhìn thấy hình dáng của ông.

Vào lúc này, hai vị thủ đồ Xiển, Tiệt là Quảng Thành Tử và Đa Bảo đạo nhân cũng đều đang âm thầm quan sát Nhân giáo Đại sư huynh...

Thật ra Quảng Thành Tử cũng không phải là thủ đồ Xiển giáo đúng nghĩa, hắn còn nhập môn sau Nam Cực Tiên Ông.

Nhưng Nam Cực Tiên Ông theo hầu bên Thánh Nhân lão gia, Quảng Thành Tử phụ trách xử lý giáo vụ Xiển giáo, quyền hành trong giáo còn nằm trong Phó Giáo chủ Nhiên Đăng, do đó phần lớn đều gọi Quảng Thành Tử là thủ đồ...

Người khác không biết, nhưng Quảng Thành Tử và Đa Bảo đạo nhân lại hiểu lão sư nhà mình, đối Thái Thanh Lão Tử đứng đầu Tam Thanh tôn kính đến cỡ nào.

Mà Thái Thanh Lão Tử, lại bao che khuyết điểm đến mức nào.

Mấy chí bảo nổi danh trong Nhân giáo như Âm Dương Thái Cực đồ, Huyền Hoàng Linh Lung tháp, Phong Hỏa bồ đoàn v…v, có thứ nào mà Huyền Đô đại pháp sư chưa từng lấy ra dùng chứ?

Cũng vì vậy, Đa Bảo đạo nhân và Quảng Thành Tử sẽ kính trọng và chú ý với đệ tử duy nhất Đại sư bá nhiều hơn.

Bọn họ nhìn thấy, khóe miệng Huyền Đô hàm chứa chút ý cười, ngồi ở đó nhắm mắt lại, có lẽ đang dò xét tình hình bên trong bảo đồ.

“Huyền Đô sư huynh đang nhìn ai vậy?”

Đáy lòng của Đa Bảo đạo nhân và Quảng Thành Tử đồng thời hiện ra vấn đề này, có chút suy tính, nhưng không thể đoán ra được.

Lúc này, đương nhiên tầm mắt của Đại pháp sư rơi vào... người tiểu đệ tử vô danh trong Nhân giáo.

Dựa vào bản lĩnh của Đại pháp sư, có thể trực tiếp xuyên thấu qua bảo đồ, quan sát được mỗi hành động cử chỉ của Lý Trường Thọ.

Không chỉ có vậy, thậm chí Huyền Đô còn suy tính ra, ai đang dò xét Lý Trường Thọ giống như mình.

Mặc dù lúc này chỉ có một mình ông.

Nhưng không sao, đệ tử Nhân giáo giống như Lý Trường Thọ, lúc này còn chưa đủ hai trăm tuổi đã độ kiếp phi thăng tới Thiên Tiên cảnh, thậm chí cách Kim Tiên cảnh cũng không xa...

Tóm lại sẽ tỏa sáng!

“Nhân cơ hội này, ta cũng muốn quan sát tiểu gia hỏa này xem sao.

Phẩm tính có bộc lộ giống như lúc trò chuyện với ta hay không, có thể tự an bài để hắn vào trong Đâu Suất cung, thuyết phục lão sư thu nạp thêm tiểu sư đệ này.

Về sau trường hợp như thế này, bảo hắn thay Nhân giáo hiện thân, chẳng phải quá hoàn mỹ hay sao?”

Huyền Đô đại pháp sư nghĩ tới đây thì ý cười bên miệng cũng trở nên nồng đậm hơn một chút...

Cùng lúc đó, trên tiên đảo Tiệt giáo, Triệu Công Minh đang ngồi ngay ngắn trước đám người, không nhịn được ngáp lên.

Xem những tiểu đệ tử này đấu pháp thật sự không hề thú vị.

Có thời gian rảnh rỗi như vậy, chẳng bằng đi tới Hải thần miếu tìm vị lão huynh Hải thần kia, nghiên cứu thảo luận chi đạo “Ây ya, không tới mấy vạn năm thì thương thế đó không khỏi được”.

Lần này, dẫn Quỳnh Tiêu muội đi theo, để nàng giao lưu trao đổi với Nam Hải Hải thần nhiều thêm, nói không chừng về sau có thể ăn được chút may mắn.

...

Trong càn khôn bảo đồ, ở một nơi xa xôi trong núi rừng.

Lý Trường Thọ đang ngồi phía sau một tảng đá lớn, cùng ngồi trên tảng đá lớn với hắn là Hùng Linh Lỵ... cũng bị hút vào trong này.

“Phạm vi bản đồ có hạn.

Một nhóm người bị nhốt ở bên trong.

Muốn đi khắp nơi tìm kiếm bảo vật, sẽ phải đụng mặt đấu pháp thắng thua một trận...”

Tình hình này, giống như đã từng quen biết.

Mà hình thức này, làm cho Lý Trường Thọ đột nhiên nhớ tới một trò chơi mà đời trước mình thường chơi...

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.