Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lồng chim pháp gia con đường nêu cao tên tuổi Hồng Hoang (2)

Phiên bản Dịch · 1307 chữ

Chương 316: Lồng chim pháp gia con đường nêu cao tên tuổi Hồng Hoang (2)

Tiên thức bọn họ vẫn chưa bị ảnh hưởng, phần lớn hội tụ về chỗ của Hữu Cầm Huyền Nhã…

Theo truyền thống của Tiệt giáo, nhìn thấy trận chiến như vậy, lập tức có cái lão giả Thiên Tiên cảnh đứng dậy, đầu tiên là hít một ngụm khí lạnh, sau đó kinh ngạc nói:

“Lại là thiên kiếp thành tiên xếp hạng thứ sáu trong tám kiếp khó nhất Bát Hoang của ba mươi hai tiên cầm kiếp.”

Mây trên mặt đất cũng thêm mấy âm thanh đám tiếu:

“Cơ duyên thật tốt, ở trong bảo đồ có thể dẫn tới thiên kiếp.”

“Vừa rồi bần đạo bấm ngón tay suy tính, đây là đệ tử Độ Tiên môn của Nhân giáo, hình như tên là Huyền Nhã, tư chất quả thật không tệ.”

“Nhân giáo có phúc, có phúc.”

Mà lúc này, khẩn trương nhất đương nhiên là chúng tiên và các đệ tử khác của Độ Tiên môn.

Tửu Cửu tay nhỏ cầm hồ lô rượu, khẩn trương đến mức thỉnh thoảng ngưa đầu rót một cái, tiên thức lại nhìn trong bảo đồ, tình hình là có từng đạo thiên kiếp không ngừng đánh xuống Hữu Cầm Huyền Nhã, tiểu sư thúc nặng nề lau vệt mồ hôi.

Qúy Vô Ưu chưởng môn khóe miệng lại mỉm cười, lúc này hắn đã nhìn ra, Hữu Chầm Huyền Nhã tối thiểu có thể chống đến đạo thiên kiếp thứ tám.

Mà đạo thiên kiếp thứ tám rơi xuống, sống hay chết, năm mươi năm mươi.

Đây thật ra đã là xác suất thành công tương đối tốt.

Tiên kiếp thành tiên thật ra đều hết sức nhanh chóng trước sau chỉ trong chốc lát đã bổ xong.

Dù sao Thiên đạo lão gia cũng bề bộn nhiều vệc, luyện khí sĩ Hồng Hoang số lượng quá nhiều.

Đối với một cá nhân mà nói thành tiên là đại sự không tầm thường, nhưng đối với thiên địa mà nói lại chỉ là một gian dế mọc cánh, một con nòng nọc thay đổi trạng thái, không có gì lớn.

Nhưng mà, Qúy Vô Ưu rất nhanh đã nhíu mày, ý cười trên khóe miệng cung từ từ thu lại,

Đại thiên kiếp thứ sáu, Hữu Cầm Huyền Nhã đã ứng phó thỏa đáng nhưng pháp bảo hỏa lân hộp kiếm của nàng bị thiên kiếp đánh ta, bản thân nguyên thần bị thiên kiếp làm bị thương…

Lúc này, Hữu Cầm Huyền Nhã cách ứng phó với thiên kiếp đã đồng loạt dùng ra;

Toàn thân nàng từ trên xuống dưới có rất nhiều đạo vết tích cháy đen, nhìn có hơi chật vật.

Đạo thiên kiếp thứ bảy đang nổi lên, kiếp vân phía trên xuất hiện dị tượng biến ra bách điểu (đủ loại chim) bay lượn, Hữu Cầm Huyền Nhã khí tức bản thân đã có chút không ổn…

“Nguy rồi,” Qúy Vô Ưu chậm rãi phun ra hai chữ, phía sau hơn sáu mươi tiên nhân, đệ tử Độ Tiên môn lập tức càng thêm lo lắng.

Giờ phút này Lý Trường Thọ cũng đang nhíu mày, nhìn chăm chú lên bóng người xinh xắn đứng giữa không trung kia.

Nàng chắc là có thể vượt qua đạo thiên kiếp thứ bảy nhưng đạo thiên kiếp thứ tám…

Qủa nhiên, đột phá quá nhanh, căn cơ không ổn, vội vàng độ kiếp quả thật có hơi miễn cưỡng.

Nhưng đừng nói luc này Lý Trường Thọ chưa tu thành Kim Tiên, cho dù tu thành Đại La đối mặt với tình hình như vậy cũng không cách nào ra tay bảo vệ Hữu Cầm Huyền Nhã.

Tùy tiện ra tay không những là chuyện vô bổ mà còn rước lấy thiên phạt.

Thiên kiếp thành tiên, chỉ có thể tự mình đi gánh.

Tư chất xuất chúng sẽ phải thừa nhận khiêu chiến độ cao hơn, đây chính là bình đẳng của Thiên đạo.

Lý Trường Thọ từ từ nhắm mắt lại, tóm lại cũng là có chút giao tình với Hữu Cầm Huyền Nhã, mượn tay nàng làm rất nhiều chuyện, trong lòng khó tránh khỏi có chút không nỡ…

Chính vào lúc này, chợt nghe Hữu Cầm Huyền Nhã phát ra một tiếng quát nhẹ.

Thân hình của nàng đột nhiên lao xuống phía dưới, trực tiếp chui vào trong một lồng chim pháp gia, sau đó pháp lực quanh người tuôn ra, chuẩn bị chống lại đạo thiên kiếp thứ bảy!

Chúng tiên lập tức có hơi nghi hoặc, đây là… Pháp bảo gì?

Còn có thể ngăn cản thiên kiếp sao?

Mà Lý Trường Thọ lập tức hiểu rõ ý định của Hữu Cầm Huyền Nhã.

Gần như nàng vừa mới tránh xong thì một chùm lôi quang thanh sắc từ không trung đập xuống, trong đó giống như có từng cái phi cầm đang gào thét, trong nháy mắt đánh trúng cái lồng chim cỡ lớn kia.

Trong lúc nhất thời, lôi quang bộc phát, lồng chim kia hóa thành một viên lôi cầu, vô số sấm sét bay loạn về bốn phương tám hướng, trăm trượng rừng cây xung quanh nháy mắt đã bị san bằng!

Một cỗ lực lượng thiên kiếp bộc phát ra, lồng chim pháp gia trong nháy mắt bị đập vỡ vụn, mà ngoài hai mươi trượng, một cái lồng chim pháp gia chưa dùng đến cũng bị lực lượng thiên kiếp trực tiếp phá hủy.

Lý Trường Thọ âm thầm gật đầu trong lòng… Qủa nhiên, mỗi người khi độ kiếp thứ này nhiều nhất chỉ có thể dùng được một lần.

Nhưng Thiên đạo ngầm cho phép thủ đoạn mưu lợi như vậy!

Trong chốc lát lôi quang tiêu tán, Hữu Cầm Huyền Nhã lại phóng lên trời, từng thanh từng thanh phi kiếm từ khắp nơi bay tới, quay xung quanh người nàng.

Giờ phút này khí tức, thương thế của nàng gần như giống y nhứ đúc đạo thiên kiếp thứ bảy rơi xuống.

Chỉ là pháp lực có hơi hao tổn.

Đỉnh đầu chúng tiên tam giáo, lập tức hiện ra hết chấm hỏi này đến chấm hỏi khác…

Lý Trường Thọ mỉm cười, trong lòng giơ ngón tay cái đối với Hữu Cầm Huyền Nhã.

Chủ động từ bỏ đạo thiên kiếp thứ bảy, dùng trạng thái mạnh nhất của mình đi nghênh đón đạo thiên kiếp thứ tám đạo lôi kiếp cuối cùng, vừa có thể làm cho mình nắm chắc hơn, vừa có thể tận hết khả năng tiếp nhận chỗ tốt thiên kiếp cho.

Hữu Độc sư muội cũng không ngoan cố, chỉ là ngày thường thiếu chút tình thương thôi.

‘Ngược lại cũng không lãng phí hai cái lồng chim này, hi vọng sau khi ngươi thành tiên độc tính có thể dần dần tiêu tán.”

Nhưng mà…

Lý Trường Thọ vừa mới tâm niệm xong, trên không trung đã có một đầu lôi phượng giương cánh lao xuống, nhào về phía Hữu Cầm Huyền Nhã.

“Kiếm khởi!”

Hữu Cầm Huyền Nhã quát nhẹ, tay phải tịnh kiếm chỉ, hướng lên không trung, phi kiếm vờn quanh người, váy tàn tạ cùng với tóc dài phấp phới, đón lấy cái lôi phượng kia!

Giờ phút này, quang hiệu kéo căng, tư thế căng đến tối đa.

Nếu như Hữu Cầm Huyền Nhã không nói câu kia, tuyệt đối sẽ lưu lại cho Lý Trường Thọ thể nghiệm thưởng thức thiên kiếp không tệ.

“Trường Thọ sư huynh, Huyền Nhã ở con đường phía trước chờ ngươi.”

Nói xong, lôi, người đã chạm vào nhau, từng đạo tia chớp chém loạn, tong mảnh tiểu càn khôn thiên địa này tràn đầy lôi quang thanh sắc…

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.