Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm sai dương cũng sai (2)

Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Chương 338: Âm sai dương cũng sai (2)

"Hùng sư thúc, Trường Thọ sư huynh vẫn luôn tu hành sao?"

Tửu Ô sư bá đã bố trí tiên lực kết giới bên ngoài, Hữu Cầm Huyền Nhã nhẹ giọng hỏi.

Quả đầu nhỏ của Hùng Linh Lỵ giống như thạch tố được đặt trên một cơ thể rất to lớn, khẽ lắc đầu, cũng đè thấp giọng nói, dùng khí thanh trả lời:

"Lúc trước biểu huynh đi ra ngoài, giúp ta bắt một ít thịt rừng về ăn, sau đó có rất nhiều cảm ngộ, vẫn luôn ngồi đây tu hành."

Tầng kết giới ngăn cách Hữu Cầm Huyền Nhã lấp lánh lưu quang, nhìn chằm chằm Lý Trường Thọ ở bên trong, sau đó chỉ khẽ thở dài, xoay người muốn rời đi.

Hùng Linh Lỵ đột nhiên nhỏ giọng hô một câu: "Đại tỷ tỷ..."

Hữu Cầm Huyền Nhã dừng bước chân, quay đầu nhìn lại, nhắc nhở: "Sư thúc nên gọi Huyền Nhã một tiếng sư điệt, hoặc trực tiếp gọi tính danh của đệ tử."

"Ta chỉ là đệ tử ký danh đệ tử." Hùng Linh Lỵ chớp chớp mắt, nhỏ giọng hỏi, "Ngươi... thích biểu huynh của ta sao?"

Trong nháy mắt, mấy lỗ tai xung quanh dựng lên, từng đạo tiên thức, linh thức phóng tới đây.

Nhân giáo tiên tông, có âm dương diệu pháp, chuyên thuật bát quái.

Nhưng khiến quần chúng nhiệt tình của Độ Tiên môn, và hai nhà tiên môn ở gần đó có chút kinh ngạc chính là, sắc mặt Hữu Cầm Huyền Nhã vẫn như thường, vẫn duy trì khí chất của mỹ nhân lạnh lùng, không hề có một chút bối rối nào.

Hữu Cầm Huyền Nhã nói: "Nếu sư thúc hỏi chuyện đạo lữ, có lẽ Huyền Nhã không nhớ nhung như vậy.

Huyền Nhã hết sức kính trọng khâm phục Trường Thọ sư huynh, lấy phẩm tính của Trường Thọ sư huynh làm gương, nguyện cùng Trường Thọ sư huynh tìm kiếm tiên lộ."

Lý Trường Thọ: ...

Phẩm tính?

Hít…

Phẩm tính có chỗ nào tương tự nhau không?

Hùng Linh Lỵ chớp chớp mắt, có chút rối rắm mơ hồ, chiếc đầu nho nhỏ kia đang ngẫm nghĩ, đột nhiên đáy lòng vang lên tiếng truyền âm của Hải thần đại nhân...

Thế là, Hùng Linh Lỵ nhỏ giọng nói:

"Nhưng mà... tiểu tỷ tỷ, ngươi như vậy dễ làm cho người khác hiểu lầm rằng ngươi có ý tứ đó với biểu huynh nhà ta."

Hữu Cầm Huyền Nhã lạnh nhạt nói: "Huyền Nhã cũng không quan tâm đến cái nhìn của người bên ngoài."

Hùng Linh Lỵ rụt cổ lại, đè nén những lời nghe thấy dưới đáy lòng, nhỏ giọng nói:

"Nhưng biểu huynh ta có thể vì chuyện này mà có một chút bối rối...

Nha."

Hữu Cầm Huyền Nhã hơi ngẩn ra, quay đầu bước lên mấy bước, nhìn chằm chằm thân ảnh Lý Trường Thọ đang đả tọa kia.

Lý Trường Thọ tiếp tục âm thầm truyền âm, Hùng Linh Lỵ tiếp tục yếu ớt nói:

"Biểu.. nhị đại nương của biểu thúc ở sát vách nhà ta đã từng nói, kết giao bằng hữu với người khác, muốn kính trọng lẫn nhau, hiểu rõ lẫn nhau, phải cân nhắc tình cảnh của đối phương, như vậy mới tính là bằng hữu thật lòng.

Tiểu tỷ tỷ, ngươi rất hào hiệp, tính tình thẳng thắn, chú trọng biểu đạt tâm ý của mình, đây là chuyện tốt.

Nhưng cũng nên chú ý hành vi của mình, liệu có gây ảnh hưởng bất lợi đối với người được biểu đạt hay không.

Chỉ lo thông suốt suy nghĩ của bản thân, mà mặc kệ người bên cạnh có phải vì thế mà chịu áp lực hay không...

Chuyện này, có phải có chút quá đáng, tự cho mình là đúng..."

Hữu Cầm Huyền Nhã hoàn toàn sửng sốt, mày liễu nhíu lại, lẳng lặng đứng đó, không nhúc nhích.

Xung quanh có không ít luyện khí sĩ trẻ tuổi đều có chút khó hiểu.

Cũng có luyện khí sĩ trẻ tuổi cảm thấy, nữ đệ tử như Hữu Cầm Huyền Nhã, vừa có khuôn mặt đẹp lại có khí chất, con đường tu tiên thì bằng phẳng, chủ động lấy lòng một nam đệ tử, mà nam đệ tử vốn là người gặp may.

Nhưng mà có không ít luyện khí sĩ tu hành hơn ngàn năm, nghe thấy vậy thi lâm vào suy tư, cảm thấy những lời mà thiếu nữ thiết tháp đã nói, lại có một hương vị đặc biệt.

Tiêu Dao tiên tông có không ít trưởng lão nhướng mày, luôn cảm thấy Hùng thiếu nữ này trước kia ở trong tiên môn bọn họ chính là cố ý diễn trò với bọn họ!

"Huyền Nhã đã không hiểu chuyện rồi..."

Hữu Cầm Huyền Nhã thấp giọng nói, làm đạo với Hùng Linh Lỵ, "Đa tạ sư thúc đã dạy bảo, Huyền Nhã sẽ cẩn thận suy ngẫm lời dạy bảo của sư thúc."

Hùng Linh Lỵ vội vàng đứng lên.

Bởi vì lúc này Hải thần đại nhân không tiếp tục truyền âm, nàng cũng không dám nói nhiều, chỉ làm đạo vái chào to lớn mạnh mẽ uy vũ...

Hữu Cầm Huyền Nhã xoay người, trở lại bồ đoàn của mình, đặt đại kiếm nằm ngang trước người, rơi vào suy tư.

Mà Lý Trường Thọ đang làm bộ tu hành, đáy lòng cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may lần này Hữu Độc sư muội không nói câu nàng đã hiểu rõ rồi kia...

Tiên thức Lý Trường Thọ quét mắt nhìn Tửu Cửu đang nhắm mắt đả tọa kia, đáy lòng cũng là một hồi buồn bực, không biết tại sao, khoảng thời gian này Tửu sư thúc luôn không tìm đến hắn.

Lần này hắn đã chuẩn bị đống “đồ chơi nhỏ chuyên dùng cho Tửu sư thúc”, hoàn toàn mất hết đất dụng võ rồi.

Nếu nhìn kỹ thì phát hiện, vào lúc này Tửu Cửu đã trực tiếp ngủ rồi.

Ở bên ngoài miệng mũi của nàng đã bố trí kết giới tiên lực nho nhỏ, để cho tiếng ngáy khe khẽ của nàng không truyền ra ngoài.

Không chỉ như đây, Tửu Cửu còn dùng pháp bảo dây thừng tiên, trói hai tay mình lại, để tránh phát động kỹ năng bị động “sau khi ngủ say không hiểu sao y phục lại không cánh mà bay”...

Hai chữ chuyên nghiệp!

Hùng Linh Lỵ thở ra một hơi, ngồi trở lại bồ đoàn to bằng chiếc nệm, nhìn bóng lưng Hữu Cầm Huyền Nhã phát ngốc.

Xem ra, vị đại tỷ tỷ xinh đẹp này cũng không phải Hải thần nương nương mà Hải thần đại nhân vừa ý...

...

Nơi giáp giới giữa Nam Hải và Đông Hải, một bóng người xinh đẹp cưỡi mây bay trên không trung, theo gió mà đi.

Ngồi trên mây là luyện khí sĩ Kim Ngao đảo, Hạm Chỉ.

Chỉ chốc lát trước đó, Hạm Chỉ tình cờ nghe được, Ngao Ất và mấy vị sư thúc sư bá trở về Kim Ngao đảo, nói chuyện có liên quan đến đạo lữ mới kết...

Trước đây rõ ràng nàng đã cự tuyệt Ngao Ất, không biết tại sao đáy lòng lại có chút mất mát, vì vậy muốn đi ra ngoài một chút, để cho tâm trạng của mình bình tĩnh lại.

Ngao Ất sư thúc tìm được đạo lữ mình thương yêu, đây vốn là chuyện tốt...

Nhưng vì sao...

"Haizz, không nghĩ nhiều nữa."

Hạm Chỉ khẽ thở dài, nhìn chằm chằm hơi nước mênh mông vô biên vô tận, ngắm nhìn từng đám mây trắng mềm mại ở phía chân trời kia.

Nàng vừa định tìm một tòa hải đảo không người đả tọa nghỉ ngơi, bỗng nghe thấy một tiếng chào hỏi thanh thúy...

"Vị đạo hữu này, ngươi là người trong Tiệt giáo của ta sao?"

Hạm Chỉ theo tiếng nhìn lại, đã thấy trên bầu trời có một đám mây trắng, trên đám mây có một thân ảnh không thấy không rõ khuôn mặt.

Đương nhiên Hạm Chỉ biết đây là cao nhân trong giáo, lập tức từ trên mây đứng dậy, hành lễ trên không trung, "Đệ tử là tu hành trong Kim Ngao đảo."

"À, chính là ngươi!"

Trên mây truyền đến tiếng cười như chuông bạc, Hạm Chỉ chưa kịp phản ứng lại, quang ảnh quanh người đã lưu chuyển, bị hút vào không trung.

Lúc này, Hạm Chỉ cũng nhìn thấy được khuôn mặt của vị cao nhân này, sau khi cẩn thận phân biệt thì thở nhẹ một tiếng:

"Quỳnh Tiêu sư tổ!"

"Hả? Ngươi biết ta sao?"

Quỳnh Tiêu khẽ chớp mắt, "Cũng không sao, đi theo ta đi.

Ta mời ngươi làm một chuyện, nếu làm chuyện này không tệ, ta tự sẽ khen thưởng cho ngươi."

"Đệ tử tuân mệnh." Hạm Chỉ vội vàng cúi đầu trả lời, giữ vững tinh thần, bị Quỳnh Tiêu mang theo nhanh chóng bay về phía tây.

Một lát sau, Quỳnh Tiêu mang theo Hạm Chỉ đáp xuống một hoang đảo, tụ họp... Triệu Công Minh đang trốn trong góc...

Quỳnh Tiêu nhỏ giọng hô hào:

"Đại ca, ta đã tìm được trợ thủ, là người trong nhà, rất đáng tin!"

Hạm Chỉ vội nói: "Đệ tử bái kiến sư tổ."

"Xuỵt!"

Triệu Công Minh làm một động tác im lặng, Hạm Chỉ lập tức ngậm chặt miệng, đáy mắt tràn đầy khẩn trương.

Quỳnh Tiêu nhỏ giọng hỏi: "Nữ tử kia đi rồi sao?"

"Vẫn đang trốn bên kia." Triệu Công Minh lấy ra bảo kính một mặt, đưa tay điểm tấm gương một lát, trong đó dần dần hiện ra tình hình tòa hải đảo nào đó ngoài vạn dặm.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.