Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu cá(2)

Phiên bản Dịch · 1088 chữ

Một người máy cao cấp cất bước tiến lên, trường đao hợp kim dài mấy mét xẹt qua, đầu hổ cực lớn lăn xuống, máu tươi phun trào, nhuộm đỏ núi non.

"Chết rồi, một sinh vật thần thoại cứ như vậy chết đi?" Phong Tranh không cam lòng kêu lên, có chút không thể tin được.

Hắc Hổ trong phi thuyền thì thầm:"Thật là xui xẻo!"

Vương Huyên cũng có chút xuất thần, rốt cuộc là sinh vật thần thoại, hay là hổ Đông Bắc biến dị? Sao luôn cảm thấy nó cũng không mạnh như trong tưởng tượng, thế nhưng lại nhanh chóng bị giết chết như thế.

Người của tổ chức Hôi Huyết tiếp tục đi tới, tiến vào trong khe núi sâu thẳm kia, kết quả là mây tím cuồn cuộn, sương mù tràn ngập, khu vực kia càng ngày càng quỷ dị.

Ầm ầm!

Phi thuyền nhỏ nổ súng, pháo năng lượng oanh tạc điên cuồng, trong khe núi phát sinh một trận động đất lớn, mặt đất vỡ ra, vách đá nổ tung, bị đánh cho không ra hình dạng.

Đột nhiên, có ánh sáng chói mắt nở rộ, chiếc phi thuyền nhỏ kia bị trùng kích nghiêm trọng, kịch liệt lay động, rời xa khu vực kia.

Về phần những người máy cao cấp lưng đeo trường đao hợp kim, tay cầm vũ khí năng lượng thì có một đám bị trục trặc, đang ở đó đình công, tia lửa điện nhấp nháy.

"Trong khe núi có bức xạ lực siêu nhiên mãnh liệt!" Lão Mục mở miệng, thần sắc ngưng trọng, cho dù là bọn họ cũng không thể dễ dàng đi qua, bằng không nhất định sẽ bị trùng kích.

Trong khe núi có bóng dáng lờ mờ, xuất hiện không ít sinh vật khổng lồ, đó là một đám vượn hung bạo toàn thân mọc đầy lông đen dày đặc, cao chừng ba bốn mét, vọt ra từ trong sương mù.

Đội ngũ của tổ chức Hôi Huyết, ở phía trước dùng người máy mở đường, mà phía sau còn có một bộ phận người mặc quần áo phòng hộ, đột nhiên gặp phải loại tình huống này, bọn họ quyết đoán lui về phía sau.

Xa xa, có phi thuyền nhanh chóng chạy tới, tiếp ứng cho bọn họ.

Chùm năng lượng mãnh liệt phát ra, bắn mấy chục con vượn hung bạo trong khe núi thành bùn nhão.

"Tình huống có chút không đúng rồi." Lão Mục nhíu mày.

Những sinh vật nghi ngờ có lực lượng siêu nhiên, ở trước mặt vũ khí hiện đại căn bản không đủ nhìn, đều bị đánh nát bét, không ngăn được tổ chức Hôi Huyết.

Có thể tạo thành uy hiếp đối với người máy, phi thuyền, chỉ có hào quang nổi ra từ sâu trong khe núi, chỉ là cái loại lực lượng siêu nhiên này cũng không thể tiếp tục duy trì lâu dài, hiện tại dường như sắp hao hết.

Người của tổ chức Hôi Huyết lấy vũ khí năng lượng mở đường, không ngừng tiến về phía trước, hơn nữa còn có robot cao cấp xuất hiện, nếu như chỉ mặc quần áo phòng hộ mà nói, ở trong khe núi có chút nguy hiểm.

"Phượng Hoàng rụng lông không bằng gà, tiên nhân chết đi cũng không khá hơn là bao." Thanh Mộc có chút cảm khái.

Đột nhiên, thân thể anh ta chấn động, sắc mặt trở nên nghiêm túc, có mật tuyến nối tiếp, lãnh đạo tổ chức Thám Hiểm gọi điện thoại cho anh ta.

"Thanh Mộc, thiết bị tàng hình của phi thuyền các cậu không tệ, năng lực tự bảo vệ rất mạnh, hiện tại chú ý, thực hiện tự bảo hộ cùng tàng hình cấp bậc cao nhất."

Đó là giọng nói của một ông già.

Vương Huyên ở ngay trước mặt Thanh Mộc, thính giác của hắn hiện tại cực kỳ nhạy bén, hơn nữa Thanh Mộc cũng không đặc biệt tránh né bọn họ, cho nên hắn mơ hồ nghe được.

Sao lại cảm thấy giọng nói chậm rì rì này có chút quen tai vậy nhỉ?

Hắn lập tức nghĩ đến vị đồng nghiệp già của mình, ngày đầu tiên đi làm liền nghe thấy ông ấy đang ở đó gọi điện thoại cho người khác nửa tiếng, hẹn nhau đi câu cá.

Thanh âm của hai người quả thật có chút giống nhau, người nói chuyện với Thanh Mộc không dùng biến tần sao? Xem ra bọn họ biết rõ và rất tin tưởng nhau.

"Đây là có ý gì?" Thanh Mộc hỏi.

"Một nhóm đội ngũ khác của tổ chức Hôi Huyết sắp tới, chuẩn bị vây quét các cậu, ừm, có chiến hạm cỡ trung, đã sắp đến núi Đại Hưng An rồi." Ông già kia không nhanh không chậm, chậm rãi thông báo tình huống.

"Tôi..." Thanh Mộc muốn chửi đổng, bọn họ bị chặt đứt đường lui, tổ chức Hôi Huyết vậy mà lại muốn tiêu diệt bọn họ?

Vương Huyên cũng nghe được, nghe được cái loại giọng nói không nóng không lạnh này, hắn đều muốn đem lão già kia xách tới đánh một trận, đây là bị người phản ngược, vây hãm săn lùng?

"Lần này cậu đi điều tra tổ chức Hôi Huyết, đánh rắn động cổ, bọn họ cố ý tiết lộ tin tức cho cậu, chờ đến khi các cậu điều động đội ngũ đi qua, sau đó chuẩn bị ở trên cao khai hỏa toàn bộ hỏa lực, tiễn tất cả các cậu lên đường."

Thân thể Thanh Mộc nhất thời một mảnh lạnh lẽo, nếu như đối phương ngay cả chiến hạm cỡ trung cũng xuất động thì đây cũng không phải chuyện đùa, hơn phân nửa tất cả bọn họ đều phải chết ở chỗ này.

"Cựu Thổ đã thành cái sàng rồi sao, cứ để mặc cho bọn họ kiêu ngạo tùy tiện ra vào như vậy?!" Thanh Mộc gấp gáp mắt.

Vương Huyên cũng ngồi không yên, loại tin tức này quả thực giống như ngũ lôi oanh đỉnh, bọn họ sắp bị phản sát, người ta cố tình dẫn bọn họ tới đây.

Lúc này, cho dù hắn đã luyện thành Kim Thân thuật tầng thứ ba thì cũng không đủ nhìn, gánh nặng đường xa, nếu không luyện thành trên tầng mười mà nói, thì quả thật không thể bảo đảm an toàn cho bản thân.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 176

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.