Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây là một vấn đề chết người

Phiên bản Dịch · 3061 chữ

"A... Viết xong chương này là có thể nghỉ ngơi rồi..."

Lâm Nguyên Phi ngồi trước máy tính ngáp một cái, cơn buồn ngủ dâng trào như thủy triều.

Nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, đã hai rưỡi sáng.

"Lại thức đêm..."

Bất đắc dĩ thở dài một hơi, Lâm Nguyên Phi xoa mi tâm đã đau xót.

Gần đây vừa đi khám bệnh, lời dặn dò của bác sĩ vẫn văng vẳng bên tai.

Nếu cậu còn thức đêm tiếp thì sẽ đột tử thật...

"Đột tử... à?"

Lâm Nguyên Phi nhìn đồng hồ, lại nhìn phần mềm sáng tác trong máy tính, ngáp một cái.

Nếu không phải do năm ngoái công ty có nhiều văn kiện cần phải chỉnh lý lại thì hắn cũng không cần phải kéo dài tới hôm nay mới gõ chữ.

Nhưng nghĩ kỹ thì hình như vài ngày gần đây hắn đều thức đêm cả, năm mới cũng trở nên không có quy luật... Ngực hình như hơi nhói nhói... Liệu có đột tử thật không?

Haiz... Thôi, mệt quá, chứ ngủ một lát đã, lát nữa dậy lại gõ nốt nửa chương...

Dù sao mai cũng là chủ nhật, có thể ngủ thêm được một lát.

Lâm Nguyên Phi lẩm bẩm trong miệng, cuối cùng cũng không chống lại được con buồn ngủ ập tới như con sóng triều, nằm ghé vào bàn máy tính ngủ.

Trên màn hình máy tính, hình ảnh dừng lại ở nửa chương truyện vừa gõ xong...

....

........

Trong lúc mơ màng, hình như Lâm Nguyên Phi nghe thấy tiếng động kỳ quái nào đó.

Lại dường như nhìn thấy rất nhiều người xa lạ từng gặp thoáng qua.

Những người đó có một số thì đang chỉ chỏ về phía hắn, một số khác thì đang chạy nhanh quanh hắn, họ đều đang nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ kỳ lạ.

Ngôn ngữ này giống... Tiếng Nhật? Sao mình lại nghe hiểu tiếng Nhật?

Lâm Nguyên Phi mù tịt không hiểu gì.

Hắn buồn ngủ xoa đầu, ngồi dậy.

Đầu óc vẫn chưa tỉnh táo hẳn.

"Tình huống gì đây..."

Lâm Nguyên Phi mơ màng mở mắt, sau đó nhìn thấy một căn phòng chưa thấy qua bao giờ.

Trống trải, lạnh tanh, không có bất kỳ gia dụng dư thừa nào.

Chỉ có một chiếc TV ở trước mặt đang mở một đạon hình ảnh kỳ quái.

Lâm Nguyên Phi lập tức tỉnh táo.

"Chuyện... Chuyện gì thế?"

Vẻ mặt khiếp sợ nhìn căn phòng xa lạ, Lâm Nguyên Phi nghi ngờ mình đã nhìn nhầm.

Sao mới ngủ một giấc mà nhà mình đã biến thành bộ dáng quỷ dị này rồi? Đờ mờ đây là đâu?

Mà lúc này, bên cạnh hắn truyền tới thanh âm kinh ngạc của một cô gái.

"Lâm Nguyên... Cậu vừa ngủ dậy à?" [Tiếng Nhật]

Lâm Nguyên Phi nghiêng đầu nhìn cô gái bên cạnh.

Rất đẹp.

Không phải, đây không phải trọng điểm.

Mặc váy thủy thủ? Dáng người cũng rất được...

Xùy, đây cũng không phải trọng điểm.

Nói tiếng Nhật? Vậy mà mình còn hiểu được tiếng Nhật?

Cuối cùng lần này Lâm Nguyên Phi cũng bắt được trọng điểm.

Hắn nhìn nữ sinh cấp 3 bên cạnh, tỏ ra ngạc nhiên hỏi: "Cậu là ai?" [Tiếng Trung phổ thông]

Cô gái hơi hoang mang, nói: "Lâm Nguyên... Cậu đang nói gì thế?" [Tiếng Nhật]

Cô em mê người này nghe không hiểu tiếng phổ thông à? Nhưng sao mình lại hiểu tiếng Nhật của cô em này chứ? Mình chưa từng học tiếng Nhật bao giờ, bình thường xem hoạt hình đều phải có phụ đề mới xem, sao hôm nay lại nghe hiểu được... Không đúng, không đúng, đây không phải là trọng điểm.

Ngủ một giấc tỉnh lại đi tới một nơi xa lạ, đột nhiên nghe hiểu một ngôn ngữ lạ, bên cạnh còn có một em gái xinh đẹp... Nếu mình đoán không nhầm thì không lẽ mình đã xuyên không?

Nhưng nếu xuyên không thì sao không được cài thêm hệ thống ngôn ngữ? Không có chuyện mình nghe hiểu mà lại không nói được cả?

Lâm Nguyên Phi chau màu im lặng một chốc...

"Xin chào?" Lâm Nguyên Phi thử nói một câu.

OK, lần này là tiếng Nhật.

Mình nói mà, nếu là xuyên không thì không thể nào không được cài thêm hệ thống ngôn ngữ được, quả nhiên là nói tiếng Nhật.

Vậy là bây giờ mình biết song ngữ Trung-Nhật hả? Chẹp chẹp... Cảm thấy hời ghê, ngơ ngác học xong một môn ngoại ngữ, còn là một loại ngôn ngữ nữa, sau này làm phiên dịch không phải kiếm ngon à?

Lâm Nguyên Phi cố gắng gạt đi những suy nghĩ hỗn loạn, rồi nhìn về phía cô gái bên cạnh, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Nếu là xuyên qua thì trước tiên phải biết trước tình huống.

Lần này hắn xuyên qua chắc là hồn xuyên nhỉ? Nhưng hình như không có trí nhớ của nguyên chủ, thế thì hỏng rồi.

Mà kệ, cứ hỏi cô em gái bên cạnh trước đã, nói bóng nói gió hỏi thăm một chút tình huống hiện giờ.

"Thế... Giờ là mấy giờ?" Lâm Nguyên Phi hỏi: "Hình như nãy mình đang ngủ."

Cô gái kinh ngạc: "Lâm Nguyên có thể ngủ sao?"

Sau đó cô thở dài, nói: "Nhưng băng ghi hình này vừa chán vừa quỷ dị, đúng là rất khó hiểu."

Hả? Băng ghi hình? TV đang phát băng ghi hình à? Đã 2018 rồi mà vẫn còn dùng băng ghi hình? Không lẽ mình xuyên không tới thế kỷ trước?

Lâm Nguyên Phi do dự một lát, rồi hỏi: "Hỏi cậu cái này... Hôm nay là ngày tháng bao nhiêu?"

"1/6... Sao thế?" Cô gái hơi hoang mang.

"Vậy bây giờ là năm bao nhiêu?"

"Năm 2003... Lâm Nguyên, cậu hỏi cái này làm gì?" Cô gái không hiểu hỏi.

Lâm Nguyên Phi cười gượng, không trả lời.

Lấy được tin tức mới, năm nay là năm 2003 ngày 1/6... Không phải Nhật Bản là nước phát triển à? Sao năm 2003 mà vẫn còn dùng băng ghi hình chứ? Làm hắn tưởng mình xuyên không tới năm chín mấy.

Sau đó lại đánh giá căn phòng trước mặt, Lâm Nguyên Phi nói: "Ừm, sao trong nhà chỉ có hai chúng ta? Người khác đâu rồi?"

Đầu tiên phải xác định xem trong nhà này có bao nhiêu người, với đây là nhà ai mới được.

Nhưng Lâm Nguyên Phi vừa nói xong thì sắc mặt của cô gái đã thay đổi.

Gương mặt trở nên trắng bệch.

"Lâm... Lâm Nguyên... Cậu đang nói gì thế?" Cô gái hoảng sợ nói: "Đây là căn nhà ma Saeki, sao lại có người khác được? Nơi này không có người ở... Người khác gì chứ... Sao lại có người khác..."

Cô gái vừa nói vừa tỏ ra hoảng sợ lùi vào góc tường: "Lâm... Lâm Nguyên, cậu có còn là Lâm Nguyên không..."

Vẻ mặt của cô em hoảng sợ, tựa như nhìn thấy Lâm Nguyên Phi đã bị ác quỷ nhập vào người vậy.

Lâm Nguyên Phi đột nhiên thấy hơi xấu hổ.

Lơ là để lộ rồi à? Sao người ta xuyên không dùng chiêu này không để lộ mà cố tình mình mới mở miệng nói hai câu đã lộ rồi?

Còn cô em này nữa, tư tưởng và quan niệm của cô em rất có vấn đề đó. Nếu nơi này là nhà ma không ai ở thì sao cô em và chủ thân thể này lại ở trong đây xem băng ghi hình?

So gan lớn hả? Đầu có điện hả? Cô em không biết là trong phim kinh dị, em gái trẻ tuổi không biết sống chết như cô em là người chết đầu tiên không? Cách xa nguy hiểm không tốt hơn à?

Nhỡ căn nhà ma này có quỷ thật thì sao giờ? Cô em không sợ hả? Vẻ ngoài xinh đẹp như này sống sót không phải tốt hơn à? Sao chứ thích tìm chỗ chết thế?

Lâm Nguyên Phi lúng túng ngồi một chỗ, nhìn cô em đã lui vào trong góc, nhất thời không biết phải biện giải như nào.

Dù sao hắn cũng không phải chủ nhân thực sự của thân thể này... Em gái này nói đúng! Mình đếch phải người tên Lâm Nguyên mà cô em biết!

Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của cô em này, mặt mày tái nhợt lùi vào góc, người gặp người thương, Lâm Nguyên Phi nghĩ ngợi hai giây, rồi làm mặt quỷ.

Rồi gào lớn.

"Hà! Tao là ác quỷ! Tao muốn ăn thịt mày!"

Sau đó, hắn vừa gào vừa xông về phía cô em kia.

... Dĩ nhiên hắn không bổ nhào vào người cô em đó.

Chỉ bổ nhào vào phía trước nơi cô em đứng, một loạt động tác và biểu tình này đều diễn do xấu hổ mà ra.

Lâm Nguyên Phi xấu hổ tới mức tự thẹn.

Nhưng dù sao cô em kia cũng sợ tới mức thét chói tai, tinh thần sắp hỏng.

"A a a a a a a a a a a a a a a!!! Cứu mạng! Mày đừng tới đây!"

Lâm Nguyên Phi ngồi trước mặt cô gái, nhìn cô ôm đầu thét chói tai tỏ ra hoảng sợ thì bật cười ha ha.

"Được rồi, được rồi, mình đùa thôi, không dọa cậu nữa. Yuki, lá gan cậu nhỏ ghê? Mới thể đã dọa được cậu rồi à?"

Nghe thấy Lâm Nguyên Phi gọi tên mình, cô gái sợ hãi ngẩng đầu lên: "Lâm... Lâm Nguyên?"

Lâm Nguyên Phi làm mặt quỷ: "Là mình đây, đồ nhát gan, mới thế đã bị dọa rồi, vô dụng ghê."

Cô gái ngây người ra, dường như hiểu ra Lâm Nguyên Phi đang trêu đùa mình chứ không phải bị ác quỷ chiếm thân thật thì bật khóc.

"Hu hu hu! Lâm Nguyên là đồ ngốc! Đồ cực ngốc!"

Lâm Nguyên Phi ngồi một bên cười ngượng làm lành, không dám biện giải câu nào.

Cuối cùng cũng lừa được... Vừa xuyên không đã bị người ta nhìn ra thân phận, đãi ngộ kém quá thể? Sao không có trưởng thôn thôn tân thủ tới giảng giải tình huống lại cho mình chớ?

Biết thế đã giả mất trí rồi...

Lâm Nguyên Phi bất lực thở dài, mặt đau khổ ngồi một chỗ.

Xem ra lát nữa thăm dò phải cẩn thận hơn một chút.

Bị người xem thành ác quỷ nhập thân chắc chỉ có mình hắn.

Còn sao lại biết tên của cô em kia thì do hắn nhìn ở bảng tên bên ngực trái của cô em.

Cảm tạ trời đất, may mà đồng phục của cô em này có gắn tên, nếu không hắn toi đời.

Nhưng tên của cô em này rất thú vị.

Gasai Yuki... Cái tên này có thể khiến người ta kính trọng một chút hơn được không?

Cái tên này không lẽ mỗi người bạn của cô đều phải gọi cô là "Bạn học Gasai à"?

Phụt... Thế chẳng khác nào giống đám tác giả chết dí trong nhà kia à? Ngày nào cũng gào mồm gọi XXX là vợ tôi gì đó...

Lâm Nguyên Phi vừa chuyển mắt tuần tra một vòng trong căn phòng, vừa chờ cảm xúc của cô em bên cạnh khôi phục.

Nhưng nơi này thực sự là nhà ma không có người ở sao? Tuy trống trải thật, ngoài TV và một cái giường ra thì không còn đồ gia dụng nào khác, nhưng rất sạch sẽ... Nếu là nhà ma thật thì ai lại tới nơi này vệ sinh?

Lâm Nguyên Phi nhàm chán nhìn quanh một vòng, cuối cùng dừng tầm mắt vào chiếc TV duy nhất trong phòng.

Nhìn hình ảnh đang được chiếu trên TV, hắn hơi nghi hoặc.

Trong này đang chiếu cái gì vậy? Hồi nãy tối om om, không nhìn thấy gì cả, chỉ nghe thấy tiếng sàn sạt kỳ lạ.

Thứ này dùng để thử thách to gan sao? Đôi nam nữ trẻ tuổi ở trong nhà ma chỉ để xem một cái màn hình TV đen ngòm? Có thể đáng sợ hơn không, ví dụ như The Ring ấy?

Nếu không được thì thả ra chút gì đó kích động như là Hanato Yui nè, rồi Kaede Matsushma gì đó, còn chiếu màn hình đen thui này là có ý gì?

Lâm Nguyên Phi quay đầu nhìn về phía Yuki, hỏi cô: "Băng ghi hình này phải chiếu bao lâu? Chán quá."

Lúc này Yuki đã tỉnh táo trở lại, còn hơi bất mãn với hành vi của Lâm Nguyên Phi.

Cô hừ một cái, nói: "Không phải Lâm Nguyên nói muốn xem à? Còn nói băng ghi hình này là thứ duy nhất còn lại trong phòng chị Shiki, bên trong đó khả năng có manh mối chị Shiki đang ở đâu... Giờ chưa xem xong đã muốn thôi rồi à?"

"À... Ờm... Nhưng xem lâu thế mình vẫn thấy hình như trong băng ghi hình này thật sự không có manh mối gì..." Lâm Nguyên Phi nói xong trong lòng cũng thấy lơ mơ.

Chị Shiki? Băng ghi hình? Manh mối? Mấy cái linh tinh gì đây.

Người được gọi là chị Shiki kia là ai? Sao lại để băng ghi hình trong một ngôi nhà không có ai ở? Vì sao chủ nhân cỗ thân thể này lại muốn đi tìm cô ấy? Cô ấy mất tích sao?

À... Chờ chút, băng ghi hình, nhà ma, chị gái bị mất tích...

Cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng...

Lâm Nguyên Phi muốn nói gì đó, nhưng lúc này, hình ảnh trong màn hình TV đột ngột thay đổi.

Hình ảnh màu đen biến mất, xuất hiện một ít chữ viết vụng về, hình như là nét chữ của trẻ con, viết rất ẩu.

Một lát sau, chữ viết trở nên ngay ngắn hơn.

Nội dung của những dòng chữ như sau---

[Người xem qua bộ phim này một tuần sau, đúng thời gian này sẽ chết]

[Nếu không muốn chết thì làm theo y như chỉ thị bên dưới...]

"Hả? Bảy ngày sau chết? Cái gì thế?" Nhìn thấy hai hàng chữ này, Lâm Nguyên Phi không hiểu sao lại thấy lạnh sống lưng.

Hình ảnh và đoạn này sao lại thấy quen mắt vậy?

Sau đó, hình ảnh đột nhiên thay đổi, biến thành một đoạn quảng cáo nhang muỗi, ban đêm ở ngoại thành một thành phố có một nữ diễn viên đang ngồi trên hành lang, trên bầu trời đêm xuất hiện một dòng khói...

Đoạn quảng cáo này chiếu tầm 30 giây thì hết, hình ảnh lại trở nên tối om như trước, và khi dòng chữ cuối cùng vừa biến mất, một loạt tạp âm xuất hiện, toàn bộ băng ghi hình đã được chiếu hết.

Lâm Nguyên Phi khó tin mở to mắt nhìn mọi chuyện.

"Không... Không phải đâu..."

Lưng Lâm Nguyên Phi cảm thấy lạnh lẽo.

Hắn nhìn Yuki đứng một bên, vừa sốt ruột vừa hoảng sợ: "Yuki, cậu mau bật lại đi, nhìn xem nội dung phía sau hàng chữ kia là gì."

Yuki cũng bị đoạn hình ảnh phía sau dọa sợ, ngoan ngoãn nghe theo lời của Lâm Nguyên Phi đặt băng ghi hình lại vào ổ đĩa, phát lại hình ảnh cuối cùng kia.

Nhưng mỗi khi tới gần đoạn quan trọng, khi dòng chữ [Nếu không muốn chết thì làm theo y như chỉ thị bên dưới...] vừa xuất hiện xong thì đoạn quảng cáo nhang muỗi đã chen vào.

Hiển nhiên, đoạn quảng cáo đó là một phần của băng ghi hình.

Nó che hết nội dung ban đầu của dòng chữ...

"Đờ mờ... Tình huống gì thế?"

Lâm Nguyên Phi ngồi một chỗ, nhìn màn hình TV trươc mặt, họng khô khan.

Hiện giờ hắn không biết nên nói gì cho phải.

Nội dung của cái băng ghi hình này không phải là đoạn ghi hình bị nguyền rủa của Sadako trong [The Ring] hay sao? Bất kì ai nhìn thấy đoạn băng này đều bị Sadako giết chết vào bảy ngày sau.

Clm, không lẽ mình xuyên không vào thế giới The Ring?

Còn vừa hay xem xong đoạn băng ghi hình của Sadako?

Đệt! Chủ nhân của thân thể này bị ngu phải không? Sống cho tốt không phải được hơn à? Sao chứ thích đâm đầu vào chỗ chết đi xem băng ghi hình của Sadako chứ?

Lâm Nguyên Phi ngồi một góc, cổ họng khô khốc, người rét run, mặt tái nhợt.

Hắn quay đầu theo bản năng nhìn về phía người thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh.

À... Yuki... Cũng khá... Dáng người cũng tốt... Dựa theo kịch bản bình thường thì chắc cô ấy sẽ trở thành bạn gái của mình sau khi xuyên không nhỉ? Nhưng sao tôi vừa xuyên không thì cả hai đã đang cùng ngồi xem đoạn ghi hình của Sadako?

Đoạn băng này chắc không phải thật đâu?

Chắc là trò đùa dai thôi...

Lâm Nguyên Phi đấu tranh lần cuối: "Yuki, cậu... Cậu xem bộ [The Ring] bao giờ chưa?"

[The Ring] là bộ phim điện ảnh chiếu năm 1998, giờ là năm 2003, nó mang tiếng là bộ phim kinh dị trên thế giới rồi thì ở Nhật Bản, là nơi sinh ra The Ring nên gần như không một ai ở Nhật Bản là không biết tới nó.

Nếu ở thế giới này cũng tồn tại bộ phim điện ảnh [The Ring] thì có lẽ đoạn băng ghi hình này chỉ là một trò đùa dai.

Nhưng Yuki lại tỏ ra mờ tịt, nói: "[The Ring]? Chưa xem bao giờ... Là phim điện ảnh gì? Của nước nào? Lâm Nguyên, sao đột nhiên cậu lại hỏi cái này?"

Lâm Nguyên Phi nở nụ cười cay đắng.

Xong... Thế giới này không có bộ [The Ring], nhưng cố tình lại có đoạn băng ghi hình của Sadako...

Thế xin hỏi, thế giới này là thế giới nào?

... Đây đúng cmn là vấn đề chết người!

Bạn đang đọc Thế giới này có vấn đề của Thất Nguyệt Tửu Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ninna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.