Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 5 Chương 120-2: Thiếu

Phiên bản Dịch · 1658 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mavis Clay

Vân Phong thầm suy tư, nếu như thật vậy, đưa Sắc Kim đại thúc vào Long Điện là ra ngoài được rồi, Long Điện có thể biến thành bất cứ thứ gì, một hạt bụi nhỏ chắc sẽ không bị cản lại. “Những thứ này tạm thời chưa nghĩ tới, nha đầu ngươi mới bảo tới đây là để kiếm mảnh bản đồ, có manh mối chưa?”

Vân Phong nhìn xung quanh, “Sắc Kim đại thúc ở đây có phát hiện gì kỳ lạ hay không?”

Ngao Kim cau mày, “Kỳ lạ chính là những điều ta vừa nói, những thứ khác… không có.”

“Ta nghe được mảnh vụn ở trong Tang Lũng Cốc, vị trí cụ thể không rõ. Nhưng sau một hồi phỏng đoán, mảnh vụn bản đồ có lẽ được giấu ở nơi phát ra hơi thở rồng, cũng chính là nơi này.” Vân Phong nhìn quanh, “Nhưng mà… nơi này không còn hơi thở rồng nữa.”

“Cốc? Ngươi nói sơn động bên trong Tang Lũng Cốc?” Ngao Kim ngờ vực.

Vân Phong kinh ngạc, “Thúc không biết à?’

“Trong Long tộc có Truyền Tống Trận thông tới Vô Tận Hải, trong lúc truyền tống xảy ra chút vấn đề, làm ta bị kéo tới chỗ này, căn bản chẳng biết đây là đâu.” Sắc mặt Ngao Kim thối đen, chất lượng Truyền Tống Trận trong Long tộc dởm thật đấy.

Vân Phong có chút đồng tình cảnh ngộ của hắn, nàng chưa gặp tình trạng Truyền Tống Trận mất ổn định, lần mất ổn định duy nhất là lần phụ thân Lăng Khiếu Vân bất bấp truyền tống họ tới Trung Đại Lục, một món đồ quá cũ có lẽ cũng nên đổi mới rồi.

Vân Phong tóm gọn sơ lược tình hình Tang Lũng Cốc, Ngao Kim nghe xong nói, “có hơi thở rồng tồn tại, cũng có thể thật sự có Long tộc nào đó ngủm củ tỏi ở đây, trải qua thời gian dài hơi thở không tiêu đi, hẳn là một lão già vô cùng lợi hại.”

“Sắc Kim đại thúc, ngươi có cách cảm ứng được hơi thở rồng này không?” Nếu là người Long tộc, Ngao Kim có thể sẽ cảm ứng được, nếu là Long tộc cường đại cổ xưa, Kim Long có thể cũng được coi là một trong số đó. Ngao Kim gật đầu, thử lấy hơi thở của mình dò ra bên ngoài, cảm nhận thử xem chỗ hơi thở không giống với hơi thở của hắn, Vân Phong và Nhị Lôi im lặng chờ đợi kết quả của hắn.

Đôi mắt vàng óng choàng mở ra, Vân Phong và Nhị Lôi vui mừng, “Tìm được rồi, ở đây!” Ngao Kim nói xong.

Nhị Lôi rống lên, “Tiên sư nhà ngươi, đương nhiên chúng ta biết là ở đây rồi, mà chính xác là ở đâu kìa.”

Ngao Kim trợn ngược mắt giận dữ nhìn Nhị Lôi, “Lôi Tử, lâu rồi không gặp, tính khí ngươi hùng hổ hơn không ít nha.”

“Đừng nói nhảm nữa.” Nhị Lôi gầm lên, Vân Phong ngạc nhiên, xem ra quan hệ giữa hai người họ không phải tốt bình thường, nếu không ngoại trừ Nhị Lôi ai dám nói như thế với Ngao Kim, còn không đánh nhau? Mắt vàng quét xuống đất, “Ở dưới này.”

Bên dưới? Vân Phong nhìn mặt đất dưới chân, xúi xuống đưa tay sờ, tính chất không cứng, không biết sức mạnh của mình có thể phá vỡ được không. Con ngươi đảo dọc, bàn tay nàng hóa thú, sức mạnh ma thú cường đại dồn vào lòng bàn tay, vỗ mạnh lên mặt đất.

“Oanh!” Mặt đất vang dội kèm theo chấn động, nhưng không hề có chút phản ứng, dù là một cái khe cũng không có.

Vân Phong ngạc nhiên, Ngao Kim nhìn bàn tay hóa thú của nàng nói, “Hơi thở cổ trong cơ thể ngươi lợi hại đấy, nhưng không ổn định, để cho ta.”

Ánh sáng vàng lóe lên, hai tay Ngao Kim hóa thành móng vuốt rồng, sức mạnh khổng lồ khiến người ta phải kinh ngạc, nhắm vào đất vỗ mạnh, dưới sự sắc bén của cự trảo cả hang động chấn động. “Ầm ầm!” Long trảo lại giơ lên, nắm lại rồi đấm xuống, mặt đất vẫn bất động như cũ.

Ngao Kim kinh ngạc, Nhị Lôi cười ha hả, “Mau tránh ra cho lão tử!”

Ngao Kim khinh bỉ lườm Nhị Lôi, Vân Phong mỏi mắt mong chờ, bên trong cơ thể Nhị Lôi có huyết mạch Yêu Long thượng cổ, sức mạnh chắc chắn cường đại hơn nữa còn có Lôi Nguyên tố mạnh bạo bổ sung, có lẽ hắn thật sự có thể thành công. Nhị Lôi nắm lại thành quyền, những tia sét bạc nhỏ tỏa ra, giọng hắn ồm ồm vang dội, “Xem lão tử này!” hắn rống lên, nện quyền xuống đất.

“Ầm ầm!” Mặt đất chấn động hai lần, rồi hết!

Nhị Lôi kinh ngạc, Ngao Kim cười phá lên, Nhị Lôi thẹn quá hóa giận liền tục nện quyền xuống, mặt đất liên tục chấn động nhưng vẫn ương ngạnh như cũ, không hề nhúc nhích tý nào. Vân Phong lại sờ tay lên mặt đất, cảm thấy rất là bình thường, nhưng tại sao ba người họ lại đập không ta, dù là Sắc Kim đại thúc cũng không thể thành công? Chẳng lẽ còn cần điều kiện gì đặc biệt sao? Cả Tang Lũng Cốc chỗ đặc biệt duy nhất chỉ có hơi thở rồng, đây cũng là nguồn gốc của hơi thở rồng, hơi thở rồng, hơi thở rồng… Hơi thở rồng! “Sắc Kim đại thúc, dùng hơi thở rồng của thúc thử đi.” D2I3quid0n Đề nghị của Vân Phong làm Ngao Kim nhíu mày khó hiểu, cuối cùng vẫn gật đầu, nhưng cẩn thận dặn dò, “Sau đó che lỗ tai lại, ta không muốn tổn thương tới ngươi.”

Vân Phong gật đầu mặc dù không biết dụng ý là gì, Ngao Kim nhìn sang Nhị Lôi, “Ngươi thì không cần.”

Nhị Lôi khinh thường, “Xàm xí, lão tử cũng là rồng, đương nhiên không cần.”

Ngao Kim cười ha hả, Vân Phong liền tranh thủ phong bế thính lực bản thân, cũng đưa tay bịt tay Nhục Cầu lại, Nhục Cầu bị nàng chộp lấy đè lỗ tai, thân thể dường như cũng đang áp lực, cả người tròn lửng co lại cứng ngắc. Đợi mọi người chuẩn bị xong, Ngao Kim hít một hơi thật sâu, mím môi, một hơi thở cổ đại, cao lãnh mang theo uy áp và sức mạnh hầm hè phát ra từ trong miệng Ngao Kim, dù Vân Phong đã phong bế toàn bộ thính lực, vẫn có một số âm thanh lẫn vào, đâm đau màng nhĩ của nàng.

Đây là lần đầu tiên nàng nghe được tiếng rồng gầm, mặc dù màng nhĩ đau đớn nhưng lại khiến nàng cực kỳ rung động.

Kèm theo tiếng gầm của Ngao Kim, một hơi thở Kim Long cường đại xông ra người Ngao Kim, sau đó một âm thanh xung lượng cường đại vọt thẳng vào mặt đất vốn không hề nhúc nhích, hất bay vô số đất đá, làm cả sơn động cát bay đá chạy.

“Rắc rắc!” Mặt đất đột nhiên nứt ra một cái khe, hai mắt Vân Phong mừng rỡ, có tác dụng rồi!

Ngao Kim cũng nhận ra có tác dụng, càng gầm mạnh hơn, hơi thở Kim Long càng thêm cuồng mãnh đánh thẳng vào mặt đất. Lông mao cả người Nhục Cầu cũng bị thổi tung lên, mắt to nhìn chằm chằm vào cái khe ngày càng lớn trên đất, cái đuôi lắm lông đung đưa, dường như cũng rất đang mong chờ mặt đất bị phá xong sẽ xuất hiện thứ gì.

Vân Phong vui mừng nhìn khe nứt ngày càng dài, hơi thở Kim Long quả nhiên cường hãn. Ngao Kim thấy mặt đất ngày càng nứt ra càng hưng phấn hơn, hít một hơi thật sâu rống lên, không ngờ tiếng rống này kèm theo hơi thở quá mạnh, làm mặt đất không thể chịu nổi, Vân Phong cảm thấy dưới chân mềm nhũn, mặt đất hoàn toàn nứt ra.

Sắp té rồi! Vân Phong nháy mắt rơi xuống, ngoa kim giật bắn người, theo bản năng đưa tay chụp Vân Phong lại, bắt lấy nàng kéo lại bảo hộ bên người, Nhị Lôi thì rống lên, “Ngao Kim tiên nhà ngươi. Lại dám đánh nổ mặt đất.”

Mặt đất sụp đổ là điều không ai ngờ tới, vừa rồi còn như tường đồng vách sắt, nhưng sau đó lại hoàn toàn vỡ vụn, cũng may không sụp mất bao nhiêu, chỉ chốc lát sau Vân Phong đã đạp lên đất bằng, vừa đáp xuống đất nàng liền cảm nhận được một hơi thở rồng quen thuộc vọt vào trong người.

“Cút ngay cho lão tử!” Ngao Kim quát lên, hơi thở Kim Long nhanh chóng bao lấy Vân Phong, những hơi thở muốn xâm chiếm kia nhanh chóng bị hơi thở Kim Long ngăn lại ở ngoài, Nhục Cầu vùng vẫy nhảy ra khỏi tay Vân Phong, bay lại lên vai vươn móng vuốt cắt tỉa chải chuốc bộ lông tơ rối tung của mình.

“Vân Phong, đây chính là nơi mai táng, ngươi xem!” Nhị Lôi lên tiếng, Vân Phong và Ngao Kim cũng giương mắt nhìn tới, chỉ thấy phía trước thấp thoáng có một đống xương cốt khổng lồ được chôn lộ ra, một phần xương lộ lên mặt đất, không có tý thịt, âm u lạnh lẽo. Hơi thở rồng của Tang Lũng Cốc chắc là phát ra từ

Bạn đang đọc Thiên Tài Triệu Hồi Sư của Nhược Tuyết Tam Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.