Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Trọng sinh

Tiểu thuyết gốc · 1123 chữ

“Hỏa Ngục Chúa Tể!! Ngươi làm loạn thiên hạ, lấy máu người làm đồ uống, thịt người bồi đắp nhục thân. Tội ác tày trời, thiên địa bất dung thứ.”

Khắp thiên địa Thiên Giới, muôn vàn thế lực điều tập trung vây giết một người. Hắn là Hoả Ngục Chúa Tể, Sở Hoàng. Đệ nhất cường giả Thiên Giới, chạm tới đỉnh cao Thần Giả chỉ còn là thời gian. Tuy nhiên thời khắc bây giờ, chư thiên cường giả đều đã vây quanh nơi ở.

Nhìn Tiên Giới cường giả muôn vàn điều vây quanh, Sở Hoàng ngồi trên chiếc ghế Diêm La, ánh mắt sắc lạnh liếc ngang dọc từng khuôn mặt quen thuộc cũng như xa lạ, miệng tạo thành một nụ cười vừa chua chát vừa khó chịu. Sau đó mới chịu cất tiếng nói:

“Lục Tinh Chúa Tể các vị chưa gì đã không kiềm được cái ham muốn đối với Vạn Cổ Thiên quyết của bản tọa rồi sao. Tội danh như thế, Hoả Ngục Chúa Tể ta gánh không nổi đâu.” Từng chữ phát ra từ Sở Hoàng đều đi kèm với linh áp. Tất cả cường giả quanh đó đều phải khiếp sợ trước thứ linh áp mạnh mẽ này. Thậm chí các cường giả Chân Tiên còn bị xóa sổ khỏi Vũ Trụ Đa Chiều. Tất cả những kẻ bị linh áp Hoả Ngục Chúa Tể đều đã bị xóa sổ trong mọi dòng thời gian của các chiều cao thấp trong vũ trụ.

Trải qua hàng loạt đợt giao tranh, Hoả Ngục Chúa Tể không lo ngại gì đám nhãi nhép. Thậm chí Lục Tinh Chúa Tể hợp sức, cũng chỉ có thể ngang cơ với hắn. Tuy nhiên tình huống bất ngờ đã xảy ra, trận pháp Vũ Trụ Tinh Nguyên đã được bày ra. Những kẻ thi triển đều thuộc cấp bậc Chân Thánh đỉnh phong, còn có thêm trợ lực từ sáu vị Lục Tinh Chúa Tể.

Cho dù là Sở Hoàng cũng chỉ có thể chịu cảnh áp chế thực lực.

“Sở Ma Đầu, ngươi nên chịu chết được rồi. Thời đại của ngươi sẽ chấm dứt tại đây.” Thánh Thuỷ Chúa Tể tiến tới, thần sắc uy nhã không biến động. Sâu thẳm trong ánh mắt lại phát ra tia đố kỵ cùng thương tình.

“Hải. . .à không Thánh Thuỷ Chúa Tể, ta biết rõ tâm nguyện lớn nhất của ngươi là hạ bệ ta. Giờ đây ngươi đã thành toàn rồi đấy.” Sở Hoàng cười cười, không thèm nhìn lấy người quen cũ một cái. Giờ đây hắn đã hoàn toàn bị trấn áp, thực lực chỉ còn ở Chí Tôn. Không cần bọn này diệt trừ, cái Áp Lực Thế Giới cũng sẽ diệt hắn ngay thôi.

Thánh Thuỷ Chúa Tể định ra đòn kết khúc tất cả mọi thứ. Nhưng chợt nhận ra, lòng ngực của Sở Hoàng biến đổi, nó phòng to hơn. Nàng lập tức lùi về sau để đề phòng. Chỉ vài giây sau, Sở Hoàng phát nổ ngay trong trận pháp khiến tất cả mọi người kinh hãi.

“Khốn khiếp!! Tên Hoả Ngục dám tự bạo.”

“Vạn Cổ Thiên quyết! Chẳng phải nó sẽ xuống mồ cùng hắn sao?”

“Khốn nạn! Ta nguyền ngươi đời đời không được siêu sinh.”

Chứng kiến một màn này, Thánh Thuỷ Chúa Tể không biết từ lúc nào. Khóe mắt đã chảy xuống một dòng nước, nội tâm gào thét tột cùng. Rốt cục là tại sao, tại sao hắn không mang nàng theo cùng. Thời khắc đó hắn cố ý để lộ sự biến động linh khí khiến nàng phải lùi về sau. Dù cảnh giới Chí Tôn, nhưng khả năng che giấu linh khí biến động của hắn, ngay cả cường giả Bán Thần cũng chẳng nhận thức được.

Sao trái tim Thánh Thuỷ lại đau như thế? Phải chăng nàng đã thật sự hiểu ra, cái cảm giác khó chịu mỗi khi gặp Hoả Ngục, căn bản không phải ganh ghét gì cả. Nàng đã yêu hắn, đã thầm yêu cái kẻ thích làm chuyện lớn đó.

“Khốn nạn!!” Đó là câu nói cuối cùng được thốt ra từ miệng của Thánh Thuỷ Chúa Tể khi Hoả Ngục Chúa Tể tự bạo.

Ai cũng nghĩ nàng đang rất giận dữ, dù rằng nàng là siêu cấp tĩnh tâm, nhưng đối diện với cái lợi ích trước mắt biến mất, thật khó chịu.

Nhưng thâm tâm chưa hẳn đã như vậy.

Địa cầu!

Một thiếu niên trẻ tuổi đang nằm ngủ trên chiếc ghế của tàu lửa. Bỗng chốc giật mình tỉnh dậy, hắn đảo mắt quan sát mọi việc xung quanh. Sau đó cúi rằm mặt xuống, lộ ra nụ cười gian xảo, thâm tâm không ngừng gào thét mạnh liệt.

Hỏa Ngục Chúa Tể - Sở Hoàng! Hắn đã chết nhưng cũng chưa hẳn là vậy. Nhờ vào Vạn Cổ Thiên quyết tu luyện lên tầng thứ chín, khi bị ép đến mức tự bạo, hắn có thể xuyên việt thời gian, trọng sinh về quá khứ bản thân muốn.

Đám người Thiên Giới nào ngờ, tất cả những thứ chúng làm để có được Vạn Cổ Thiên quyết. Đầu tiên là đổ oan lên đầu hắn. Dù là đổ oan nhưng tin tức không thể truyền đi mọi nơi Thiên Giới nhanh như thế đươc, tất cả đều do hắn sắp xếp, đều do hắn phân thân ra khắp Thiên Giới để tung tin. Lũ ngu muội Thiên Giới! Bản thân Sở Hoàng là Hoang Cổ Thánh Thể, muốn có cơ hội đột phá Thần Giả.

Tuy ban đầu Sở Hoàng không thèm khét Thần Giả cảnh. Nhưng khi phát hiện đám người Lục Tinh Chúa Tể đang lên kết hoạch lật đảo hắn. Thế nên hắn mới mượn kế hoạch đó để diễn một vở kịch, sau đó trọng sinh.

Sau đó cứ cứ tương kế tựu kế làm theo kế hoạch bọn chúng, diễn một vở kịch như bản thân đã chết. Nhưng hóa ra là trọng sinh về quá khứ. Nguyên lai hắn làm như thế, bởi vì Chúa Tể đã không còn e ngại Nhân Quả gì nữa cả, bọn Lục Tinh Chúa Tể có thể du hành xuyên thời không về quá khứ, để giết chết hắn.

“Ta đã muốn dậm chân tại chỗ, nhưng chính là các ngươi ép ta bước tiếp.” Sở Hoàng cất tiếng với âm giọng trầm trầm cùng ngữ điệu ma mị và u ám khiến người khác phải run sợ, chấn động tinh thần.

Bạn đang đọc Thiếu Niên Trọng Sinh Đô Thị sáng tác bởi KozukaMadoha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KozukaMadoha
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.