Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 23: Nhất Hào khách sạn

Tiểu thuyết gốc · 1603 chữ

Hà Anh nhìn Nguyên Triệt dừng lại thì nghi hoặc mở miệng hỏi thăm, Nguyên Triệt chỉ là kinh ngạc rồi khôi phục bình thường, âm thanh lạnh lùng mở miệng nói rằng," Không có gì, chỉ là gặp người quen."

Hà Anh trong lòng cũng vô cùng tò mò, muốn Nguyên Triệt nói là người quen thì thân phận của người đó rất là không đơn giản.

Nhưng hắn thức thời cũng không có hỏi nhiều, mà là tiếp tục dẫn đường cho Nguyên Triệt.

Buổi sinh nhật theo Nguyên Triệt tới cũng chính thức bắt đầu, Hà Du cũng thay đổi cho mình một bộ y phục màu tím hết sức là xinh đẹp, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của nàng, có Nguyên Triệt ở nơi đây, các đại con em chi thứ cũng cho hắn mấy phần mặt mũi, liên tục cùng Hà Doanh lên tiếng chúc mừng, Hà Doanh nụ cười trên mặt chưa từng biến mất qua.

"Đại thiếu gia, đây là muội muội ta Hà Du."

Hà Anh dẫn theo phía sau Hà Du đi tới trước mặt Nguyên Triệt nở nụ cười nịnh nọt mở miệng nói, Hà Du cũng biết người trước mắt này không thể chậm chễ, cũng tiến lên mỉm cười mở miệng nói rằng," Tiểu nữ Hà Du, gặp qua Nguyên Triệt thiếu gia."

Nguyên Triệt cũng không để ý tới Hà Anh hai cha con đứng ở một bên, hắn nhìn Hà Du mở miệng hỏi," Ba người ngồi ở trong góc, ngươi nhận biết sao."

Theo phương hướng của hắn nhìn tới, ba người Hà Du cũng đưa mắt nhìn theo, sau khi nhìn thấy Nguyên Triệt nói lại là bằng hữu của Hà Du tự tay đưa tới, Hà Anh cùng Hà Doanh trong lòng toát mồ hôi lạnh, Hà Doanh vội mở miệng nói rằng," Không biết Nguyên Triệt thiếu gia, ba người bọn họ có chỗ nào đắc tội ngài, ta liền lập tức kêu bọn họ cho ngài nhận lầm."

Nguyên Triệt không nói gì mà quay đầu nhìn Hà Du, cái ánh mắt này lạnh lùng làm cho Hà Doanh vội vàng im miệng.

Hà Du cũng hơi căng thẳng mở miệng nói rằng," Bọn họ là bằng hữu của ta..."

"Bằng hữu sao, ngươi đi qua đó dò hỏi, ta muốn cùng bọn họ gặp mặt có thể sao."

???

Hà Doanh hai cha con trên đầu treo lên ba cái dấu chấm hỏi to lớn, bọn họ giống như nghe Nguyên Triệt muốn gặp mặt người nào đó, mà còn là qua tới dò hỏi trước, ý là nếu người ta không muốn gặp, thì Nguyên Triệt sẽ không miển cưỡng à.

"Được rồi, ta đi qua hỏi xem."

Hà Du mặc dù cũng kinh ngạc nhưng nàng cho là Nguyên Triệt nhận ra Trần Khải, dù sao nàng cũng biết Trần Khải bối cảnh cũng không kém hơn Nguyên Triệt.

"Hà Du, ngươi nói cái tên Nguyên Triệt đó muốn gặp ba người chúng ta."

Tương Kiến mở miệng hỏi lại lần nữa, Hà Du nhẹ gật đầu, Tương Kiến lúc này nhìn Trần Khải mở miệng hỏi," Trần Khải, hai người các ngươi gia tộc quen biết nhau sao."

"Ta không biết, những chuyện đó không do ta quản.

Trần Khải lười biếng mở miệng nói ra, Tương Kiến gãi đầu mở miệng nói rằng," Vậy kỳ quái, Nguyên Triệt vậy tại sao muốn gặp ba người chúng ta."

Nguyễn Phàm lúc này mở miệng nói rằng," Đi qua thử xem liền biết hắn muốn làm gì."

Cả đám nhẹ gật đầu, Hà Du lập tức dẫn đường đi ở đằng trước, ba người theo sát ở phía sau.

Nhìn bốn người hướng mình đi tới, Nguyên Triệt lập tức vội đứng dậy mỉm cười mở miệng cười nói," Nguyễn Phàm huynh đệ chúng ta lại gặp mặt, ta nhớ không lầm ngươi là Trần Khải phải không, nghe tiếng đã lâu."

Nhìn thấy Nguyên Triệt vậy mà nhiệt tình cùng hai thiếu niên như thế nói chuyện, tất cả mọi người có mặt ở đây há mồm đều muốn rớt xuống mặt đất.

Trần Khải chỉ tùy ý liếc Nguyên Triệt một mắt cũng tùy ý mở miệng nói rằng," Không dám nhận."

Nguyên Triệt ngồi ở đây thời gian dài như vậy cũng không phải ngồi không, hắn lập tức cho người điều tra thân phận bối cảnh của ba người, Tương Kiến chỉ là một bình thường nhà, Nguyễn Phàm hắn đã điều tra rất lâu cho nên cũng đã biết, còn về Trần Khải làm cho hắn có chút kinh ngạc.

"Nguyên Triệt thiếu gia không biết có chuyện gì muốn chỉ giáo."

Nguyễn Phàm mỉm cười ngồi xuống mở miệng hỏi, Nguyên Triệt nở nụ cười mở miệng nói rằng," Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là từ lần đó gặp mặt ta cảm thấy hai chúng ta rất hợp nhau, cho nên muốn cùng Nguyễn Phàm huynh đệ kết giao bằng hữu."

Nguyễn Phàm trong lòng nở nụ cười nhạt, hắn tùy ý mở miệng nói rằng," Nguyên Triệt thiếu gia nói rất hợp ý ta, vì lần trước không tiện cùng ngươi gặp mặt cho nên mới bỏ lỡ, không bằng tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống chúng ta nói chuyện."

Nguyên Triệt nụ cười càng sâu vài phần mở miệng nói rằng," Chính hợp ý ta."

Mà hai cha con Hà Doanh cả người đều nghe ngốc, bọn họ giống như trong lúc lơ đãng bỏ qua một cái đùi to lớn.

Yến tiệc cũng vì thế mà qua loa kết thúc, Hà Du cũng thở phào một hơi, nói thiệt, nàng rất không muốn tiệc sinh nhật của mình tổ chức lớn như vậy, nàng chỉ muốn qua một buổi sinh nhật ấn áp vui vẻ bên người thân.

Nhìn Hà Du trong ánh mắt thất lạc, Nguyễn Phàm đi tới vỗ vai nàng mở miệng nói rằng," Hà Du, anh em chúng ta giống như vẫn chưa tặng quà cho ngươi."

Nàng khẽ nhẹ gật đầu, Trần Khải thu hồi vẻ lười biếng của mình mở miệng nói rằng," ta vừa đặt xong một giang phòng ở Nhất Hào khách sạn,chúng ta có thể tới nơi đó nói chuyện."

Nghe Nhất Hào Khách sạn bốn chữ, hai cha con Hà Du cả người đều tê, phải biết nơi đó chỉ có người thân phận nhất định mới có thể bước vào, mà Hà gia bọn họ tư cách bước vào còn không có, nói chi là chi phí tiêu dùng.

Nguyên Triệt lúc này mở miệng nói rằng," Bên ngoài xe đã chuẩn bị xong, mời đi theo ta."

Cả bốn người nhẹ gật đầu, đi ra bên ngoài cửa.

Mà lúc này hai tên thiếu gia chi thứ của hai cái gia tộc sau khi bỏ điện thoại xuống thì khuôn mặt xanh, trắng liên tục chuyển biến, ngồi bệch trên mặt đất.

Mới vừa rồi bọn họ nhận được một cú điện thoại của gia tộc, đầu dây bên kia không có nhiều lời nói nhảm chỉ để lại một câu," Ngươi bị trục xuất ra khỏi gia tộc, tự giải quyết cho tốt."

Bọn họ lúc này đầu óc còn là trống không, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Nhất Hào khách sạn, tầng 12, phòng 1.

Năm người sau khi bước vào bên trong, phục vụ viên lúc này đi vào, điểm vài món ăn xong, phục vụ viên lúc này mới mỉm cười lui ra khỏi phòng.

Không thể không nói, đồ ăn ở nơi đây xác thực vô cùng đắt, món rẻ nhất cũng cần 5000 trở lên, cho nên gia đình bình thường cũng không bỏ nổi tiền vào đây ăn một món.

"Tự giới thiệu mình lại một chút, ta gọi là Nguyên Triệt, Nguyên gia đại thiếu gia của Thành phố Cà Mau."

Nguyên Triệt ôn hòa đứng dậy mỉm cười đưa tay phải của mình ra, Tương Kiến là người tính cách tùy tiện, hào sảng, hắn ngu ngơ đứng dậy cũng nắm tay Nguyên Triệt mở miệng nói ra," Chào ngươi, chào ngươi, ta gọi là Tương Kiến, hiện giờ vẫn còn học cấp hai."

Nguyên Triệt rất biết cách làm người, hắn nhìn ra Tương Kiến cùng hai người Nguyễn Phàm cùng Trần Khải quan hệ phi thường tốt, cho nên biết Tương Kiến chỉ là một người bình thường nhưng hắn vẫn mỉm cười đáp lại.

"Ta gọi là Hà Du."

Hà Du không tiện cùng Nguyên Triệt nắm tay, nàng chỉ đứng lên hơi thi lễ khẽ mỉm cười, Trần Khải đứng lên mở miệng nói ra," Ta gọi Trần Khải, tiểu thiếu gia Trần gia Hà Nam."

"Ta gọi Nguyễn Phàm, chỉ là một học sinh cấp hai bình thường."

Nguyễn Phàm ngắn gọn trả lời, Nguyên Triệt cũng không có tỏ vẻ gì ở trên mặt, nhưng trong lòng thầm nghĩ," Coi bộ Nguyễn Phàm người này không muốn thân phận của mình cho tiếc lộ quá sớm."

Khâu giới thiệu cũng kết thúc, đúng lúc cửa bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, nhân viên phục vụ cũng bưng món ăn để lên trên bàn sau đó rời đi.

"Mọi người trước hết thưởng thức mỹ thực, chúng ta sau đó lại trò chuyện tiếp."

Nguyên Triệt mỉm cười mở miệng nói rằng, nhưng Nguyễn Phàm giơ tay lên mỉm cười nói," Thật có lỗi, có thể hay không cho ta đánh đoạn khâu này."

Bạn đang đọc Toàn Dân Rút Thẻ: Bắt Đầu Sở Hữu Number 107! sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.