Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất Trung Đế Thành

Phiên bản Dịch · 1150 chữ

Chương 3: Nhất Trung Đế Thành

An Văn xuống lầu, dì giúp việc trong biệt thự trông thấy cô thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng hỏi: “Hôm nay sao tiểu thư lại thức dậy sớm như vậy?”

Nguyên chủ thích sự yên tĩnh, chưa bao giờ cho phép người khác lên tầng hai khi cô bé còn ở nhà, lại thường xuyên hay cáu kỉnh không chịu ăn cơm. Mấy dì giúp việc trong biệt thư cũng khuyên qua vài lần nhưng còn khiến cho nguyên chủ tức giận, vì vậy người trong biệt thự từ đầu đến cuối không ai biết cô bé xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tuy nói rằng An Văn đang trong thời kỳ phản nghịch nên tính tình có hơi kì quái và khó chịu, nhưng những người giúp việc trong biệt thự lại chưa từng oán trách cô bé lần nào cả, cô bé lớn lên vừa đẹp mà lại còn nhỏ như vậy, đám người hầu đau lòng cho cô bé còn không kịp nữa là.

An Văn nói với dì Lưu là mình bị thương, dì Lưu và tài xế lập tức đưa cô đến bệnh viện.

Ngày hôm sau, An Văn quyết định đến trường học.

“Dì Lưu à, hôm nay cháu muốn đến trường học.” An Văn vừa đi xuống lầu vừa nói.

Dì Lưu muốn khuyên mấy câu, nhưng thấy An Văn trông rất quả quyết, nên đành phải nói: “Tiểu thư ngàn vạn lần phải cẩn thận đấy, không được làm mình bị thương nữa, bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn sàng cho tiểu thư rồi.”

Dì Lưu bưng bữa sáng lên bàn, An Văn ăn bữa sáng rồi lên lầu thay đồng phục, dì Lưu một hai muốn cầm cặp sách giúp cô rồi đưa cô lên xe.

Không biết vì lý do gì mà khả năng tự hồi phục của cơ thể này lại mạnh đến vậy.

Đến trường Nhất Trung ở Đế Thành, An Văn mang theo cặp sách xuống xe

May mắn là ngày hôm qua cô đã tiếp thu gần hết những tri thức của An Văn rồi, cô bé đã bắt đầu học các chương trình học ở đại học từ sớm, cô không thể không bội phục với chỉ số thông minh của nguyên chủ .

Cô đeo cặp sách lên rồi đi vào trường học, đồng phục học sinh của trường Nhất Trung Đế Thành là đồng phục thống nhất màu xanh trắng của nước Hoa, đồng phục mùa hè là áo thun màu xanh trắng kết hợp với quần dài rộng màu xanh.

Nhưng bộ đồng phục này mặc trên người An Văn lại toát lên một loại cảm giác thanh lịch và cao quý, mái tóc đen vừa dài vừa thẳng cứ như là đang quảng cáo dầu gội đầu vậy, chỉ là cái trán bên phải có dán một miếng băng gạc, mấy cậu nam sinh ở phía sau cô không nhịn được bắt đần xôn xao bàn tán.

“Nhìn xem, đây đúng là bóng lưng sát thủ mà!”

“Tôi thực sự rất muốn biết chính diện của cô ấy trông thế nào.”

“Mặc kệ chính diện trông thế nào đi nữa, khí chất của nữ sinh này tốt thật, sao trước giờ tôi lại không phát hiện ra trường học của chúng ta có một nữ sinh có khí chất tốt như thế?”

Sau đó nhóm nam sinh này cố tình đi nhanh hơn một chút, trong nháy mắt khi nhìn thấy được khuôn mặt chính diện của An Văn, nhóm người bọn họ đều vô cùng khiếp sợ.

Mỹ nữ từ đâu ra thế?

An Văn nhận thấy sự hiện diện của bọn họ, cô quay đầu nhìn lại, thấy được một đám bọn họ đang bày ra vẻ mặt ngu si thì lại nhoẻn miệng cười, rồi sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.

“Cô ấy vừa cười với tôi…… đẹp quá đi mất……” Một cậu nam sinh ngây ngốc nói.

An Văn còn chưa đi tới phòng học, thì trong các nhóm WeChat QQ đều đã là những tấm ảnh chụp lén của cô.

【 Trời ơi mỹ nữ, có ai quen biết cô ấy không, cô ấy mặc đồng phục học sinh của trường chúng ta cơ mà. 】

【 Đẹp quá đi mất, cô ấy đúng thật là học sinh trường ta sao? 】

……

Có người đã nhận ra cô.

【 Đây không phải là học sinh chuyển trường đã giành được vị trí thứ nhất trên bảng vàng đó sao? 】

【 Tên là An Văn à? Cái tên đẹp mà lại không nghĩ tới người cũng đẹp như vậy. 】

【 Tôi là con gái mà còn thấy đẹp nữa là. 】

【 Tính cô ấy cao lãnh* lắm, trước giờ tôi chưa thấy cô ấy nói chuyện với các bạn học khác bao giờ. 】 có người bắt đầu tung tin nóng.

(*Cao lãnh: lạnh lùng và xa cách)

【 Nửa tháng rồi cô ấy còn không đến trường học, tôi còn tưởng rằng cô ấy lại chuyển trường rồi. 】

【 Không chuyển trường mới tốt, nhưng có vẻ sẽ có vài vị ở trên bảng vàng kia thấy hơi áp lực rồi! 】

【 Cô ấy đã không đi học được nửa tháng rồi, chẳng lẽ cuộc thi lần này cô ấy còn có thể được điểm cao hơn mấy vị kia sao? 】

【 Nói cũng đúng, gần đây mấy vị kia ở lớp Hỏa Tiễn thực sự rất nỗ lực đó. 】

Trường Nhất Trung ở Đế Thành là một trong bốn trường cấp ba lớn nhất của nước Hoa, có thể học ở ngôi trường này thì đều là học sinh có thành tích đứng đầu, mà lớp Hỏa Tiễn lại càng là lớp của học bá trong học bá, đều là những hạt giống tương lại của các trường đại học nổi tiếng như Thanh Hoa và Bắc Đại.

Nhưng cho dù học trong một ngôi trường như vậy, mọi người cũng vẫn sẽ không nhịn được mà bị vẻ bề ngoài hấp dẫn.

Kiếp trước An Văn chính là làm ngôi sao, tuy nói rằng địa vị của cô khá nhỏ nhưng loại chuyện bị người khác vây xem này đã trải qua nhiều đến mức không còn cảm thấy kinh ngạc nữa.

Lúc mới chuyển trường đến đây, thì cô bé đang ở lớp một Đặc Tiêm, sau khi thi xong vốn dĩ là muốn đổi sang lớp Hỏa Tiễn nhưng bởi vì cô bé xin nghỉ nên việc này đã bị trì hoãn.

Chuyện thứ nhất khi An Văn đến phòng học chính là sắp xếp lại sách vở trong học bàn, sau khi vừa sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp xong thì giáo viên chủ nhiệm của lớp Hỏa Tiễn cũng đã đến.

Bạn đang đọc Tôi là bug trong làng giải trí của Thiểm Thiểm Thanh Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tutuyenky
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.