Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền tới tay 4

Phiên bản Dịch · 865 chữ

Lúc trước, Thiệu Lăng sáng sớm phải vội vàng ăn điểm tâm sau đó đi khu chăn nuôi, hiện tại khu chăn nuôi đã được san lấp, cây ăn quả ở nhà đã nhổ, còn khách sạn nhỏ cũng đã đóng cửa. Thiệu Lăng, người không cảm thấy gì vào đêm qua, lúc này mới thực sự cảm nhận được cảm giác ăn không ngồi rồi.

Khoan hãy nói, hắn đúng là người có mệnh lao lực, nguyên bản mỗi ngày bận rộn như con quay thì không cảm thấy gì, hiện tại đột nhiên nhẹ nhàng thư thản lại cảm thấy rất nhàm chán.

Sáng sớm Thiệu Lăng đi ra ngoài mua đồ ăn sáng, bỗng thấy có một con chim bay theo sau mình, Thiệu Lăng ngẩng đầu lên xem xét: “Hỉ thước?”

Hắn lắc lư đi đến cửa hàng bán đồ ăn sáng, cười hỏi: “Dì Thúy Phân, quầy ăn sáng của dì chưa ngừng bán sao."

Dì Thúy Phân động tác trên tay không ngừng, cười nói: “Ta không bán thì các cháu đi chỗ nào mua đồ ăn sáng, bây giờ đồ ăn sáng này ta có thể bán đến 12 giờ trưa, ta làm nhiều một chút, cũng cho con trai tích cóp thêm một chút.”

Nói đến con trai, bà ta bắt đầu nói không ngừng, vừa cười vừa nói: “Tiểu Thiệu, nhà cháu sau khi di dời xong có tính toán gì không? Nếu định gửi tiền vào ngân hàng cũng đừng quên dì Thúy Phân nha. Anh trai Diệu Tông của cháu đang công tác ở ngân hàng, cháu gửi cho nó thì có thể giúp nó thêm doanh số lập công trạng. Gửi chỗ nào mà không phải là gửi, cháu nói có đúng không?”

Thiệu Lăng: “Chuyện này thì cháu biết nhưng mà cháu đã mua nhà rồi.”

Thiệu Lăng vừa cười ha hả, vừa tung ra một tin tức bom tấn, chấn động đến tất cả những người xung quanh vội vàng truy vấn.

“Tiểu Thiệu, nhà ngươi mua nhà rồi? Ở thôn Thượng Vân hay là thôn Thang Khẩu?”

“Không phải hai thôn này đều không bán nhà sao? Ngươi tìm ai mua! Thôn Thang Khẩu cũng chuẩn bị di dời cho nên bất kể thế nào bọn họ đều sẽ không bán. Tôi nghe nói gần đây trong thôn bọn họ cũng rất loạn. Ngươi đi Lâm Thành mua đúng không?”

Thiệu Lăng ánh mắt lóe lóe, cười nói: “Đều không phải, tôi mua ở Bằng Thành.”

“A!”

Mọi người kinh ngạc nhìn Thiệu Lăng, không ngờ hắn lại trực tiếp đi tới Bằng Thành.

Ngay cả dì Thúy Phân đang cầm bánh quẩy chiên trên tay cũng suýt rơi xuống, bà ta kinh hô: "Tại sao cháu lại đến Bằng Thành?"

Thiệu Lăng: "Đây không phải là đang muốn kinh doanh chút thứ nho nhỏ sao? Cháu còn quá trẻ, không thể nghỉ ngơi luôn lúc nài được. Bằng Thành là thành phố lớn, luôn có nhiều cơ hội hơn một chút."

“Cũng đúng.”

“Vậy ngươi tính toán làm gì?” Có người tò mò hỏi.

Thiệu Lăng lắc đầu: “Còn chưa quyết định, trước tiên sắp xếp ổn thỏa rồi mới tính tiếp. Mọi người cũng biết nhà tôi đã ký tên rồi, không lâu nữa sẽ phải dọn đi.”

“Để ta nói thì ngươi chính là ký tên quá sớm.”

Thiệu Lăng không tỏ ý kiến, mấy ngày này hắn cũng chú ý động thái di dời trong thôn, những hộ xây nhà sau khi có thông báo trên cơ bản ban di dời một mực không đồng ý. Đến cuối cùng thương lượng như thế nào, thật sự khó mà nói.

Cho nên hắn không cảm thấy rằng sự lựa chọn của mình là sai lầm.

“A Lăng, khu nuôi hải sâm của anh được đền bù bao nhiêu? Hẳn là không ít đi?” Luôn có một ít người không đúng mực muốn hỏi thăm của cải nhà người khác.

Thiệu Lăng cười cười, chưa nói cái gì, ngược lại là nói: “Nhà ta nhiều ít thì cũng chỉ có từng ấy, tổn thất nhất chính là giống hải sâm, nhưng hình như thôn Thang Khẩu gần đây trông có vẻ như sắp có một cuộc chiến lớn.”

Hắn chuyển hướng đề tài, những người khác cũng không để ý chuyện cũ nữa, bắt đầu bàn tán: "Đúng rồi, ta nghe nói trưởng thôn bên đó xây dựng nhiều nhất. Trưởng thôn làng đó không bằng trưởng thôn của chúng ta, đúng là người ở nơi nào thì nhân phẩm cũng giống như thế.”

"Chính xác. Đúng rồi A Lăng, ngươi nghe nói gì chưa?”

Thiệu Lăng: “Cái gì?”

“Chính là ba tên tiểu tử lúc trước đến khu nuôi nhà ngươi trộm hải sâm, nghe nói bọn họ gần đây vẫn luôn đến nhà trưởng họ của bọn chúng gây sự, còn đánh đập con trai của trưởng họ đến mức phải nhập viện, hiện tại người còn nằm trong bệnh viện đâu. Tiểu tử làm ở khu nuôi nhà ngươi tên là Vương A Hưng, cũng bị chúng đánh tơi bời, đánh đập rất thảm hại.”

Bạn đang đọc Trở về thập niên 90 phá bỏ và di dời của Hương Tô Lật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhEdward
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.