Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1035 chữ

"Ôi, nhìn con ba ba này, chắc phải được vài năm, quả thật là một thứ tốt." Trì Quế Hoa vừa mừng vừa sợ cầm lấy, con ba ba này rất đắt, bà ta cũng không nỡ bỏ tiền ra mua.

Trong tay em tư của bà phỏng chừng còn có rất nhiều tiền, trong lòng bà đang tỉ mỉ tính toán nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười từ ái nói: "Em tư, em yên tâm, chị nhất định sẽ bồi bổ cho Nhan Nhan thật tốt."

Trì Quế Hoa ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ bồi bổ cho con nhỏ Trì Xu Nhan này thật sự là quá lãng phí, vừa vặn có thể bồi bổ cho hai đứa con trai cưng của bà ta.

Trì Xu Nhan nhìn bộ dáng hưng phấn của Trì Quế Hoa, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết canh ba ba mà bà ta hầm chắc chắn là sẽ đi vào trong bụng của hai đứa con trai yêu quý của bà ta.

Sau khi Trì Lăng Diễm dặn dò tất cả mọi chuyện với Trì Quế Hoa, liền vội vàng rời đi.

"Mày trở về phòng cho tao, đừng có tùy tiện chạy loạn, nếu mày lại có ý đồ xấu gì với tao, tao nhất định sẽ đánh gãy chân mày." Chân trước Trì Lăng Diễm vừa ra khỏi cửa, khuôn mặt tươi cười của Trì Quế Hoa đã không còn, liền trầm mặt ra lệnh.

"Ôi, Quế Hoa, bà đừng nói chuyện với con bé như vậy, sẽ làm con bé sợ." Cao Hàn nói:

"Nhan Nhan, cô của cháu cũng là vì muốn tốt cho cháu, mấy ngày nay cũng là vì lo lắng cho cháu, cháu mau trở về phòng đi, cũng đừng chạy loạn nữa."

Trì Xu Nhan nhìn thoáng qua Trì Quế Hoa và Cao Hàn một cái, cũng không nói gì liền xoay người đi lên lầu. Ở chỗ rẽ còn có ý dừng lại một chút.

"Đứa nhỏ này cả ngày âm u ủ rủ, thật sự là thứ xui xẻo, mấy ngày này bà cũng không nên ở trước mặt em tư biểu lộ ra cái gì, thái độ cố gắng tốt một chút, chờ cậu ta đi rồi, tất cả mọi chuyện còn không phải là do bà quyết định sao. Đúng rồi, đề nghị chuyển đến nhà bọn họ, em tư đã đồng ý chưa?"

"Yên tâm đi, tôi đã nói với em tư rồi, em ấy nói còn cần phải suy nghĩ thêm một chút, tôi sẽ cố gắng thúc giục, chỉ cần bộ dạng của con hàng phải bù thêm tiền kia trông khổ sở một chút, tôi lại đem tình hình của con hàng này nghiêm trọng một chút, nó nhất định sẽ đồng ý." Trì Quế Hoa đắc ý nở nụ cười nói.

"Vậy thì tốt rồi, chỗ kia của cậu ta hiện tại có thể đáng giá rồi, nếu như…" Nói tới đây Cao Hàn cố ý tiến đến bên tai Trì Quế Hoa nói.

Trì Xu Nhan hừ lạnh một tiếng, trước kia cô có thể nhìn không rõ, nhưng hiện tại một con hát mặt trắng và một con hát mặt đen diễn vở kịch vụng về như vậy sao lại không hiểu.

................

Trì Xu Nhan trở về phòng, nhìn thấy căn phòng dán giấy dán tường màu xanh biển còn có chút hoảng hốt.

Tất cả đồ đạc ở trong phòng này đều là do cô tự tay tỉ mỉ bố trí, tất cả đều dựa theo sở thích của cô, hôm qua gặp đủ loại chuyện giống như là một cơn ác mộng.

Nhưng cô biết tất cả mọi chuyện thật sự đã từng xảy ra, càng hiểu rõ mình đã sớm không còn là cái người tên Trì Xu Nhan đơn thuần nhát gan kia nữa, mà là biến thành thiên sư độc ác khiến người đi trên đường vừa kiêng kỵ vừa kính sợ, lại còn tâm ngoan thủ lạt*.

*Lòng dạ độc ác, ra tay tàn nhẫn.

Cô ngồi xuống trước bàn sách, cầm lấy một quyển sổ ghi chép có ổ khoá mã số ở trên bàn, cô đã sớm quên mật mã của cuốn sổ giấu ở đâu.

Nhưng cô vẫn nhẹ nhàng cong môi nở nụ cười, ngón trỏ và ngón giữa đồng thời đặt cùng một chỗ, các ngón tay khác thu lại, tiện tay vẽ một dấu ấn trên đó.

Răng rắc một tiếng, sổ ghi chép vang lên một tiếng báo hiệu ổ khóa mã số đã được mở.

Cô dùng bút máy viết xuống hai mốc thời gian, ngày 8 tháng 8 năm 20xx và ngày 10 tháng 9 năm 20xx, mốc thời gian trước là ngày hôm nay, mà mốc sau, nét bút cuối cùng của Trì Xu Nhan gần như xé rách tờ giấy, đâm xuyên qua tờ giấy.

Cô tiện tay xé tờ giấy ra cầm trên tay, tờ giấy trong tay không biết làm thế nào mà làm được, đột nhiên bùng một cái bốc cháy, mắt thấy sắp đốt tới ngón tay trắng nõn của Trì Xu Nhan, thì ngọn lửa màu đỏ rực muốn lan tràn tới đầu ngón tay cô, liền phụt một tiếng bị dập tắt, chỉ còn lại một làn tàn khói nhẹ nhàng lượn lờ mới chứng minh ngọn lửa vừa rồi không đốt mà tự bốc cháy thật sự tồn tại.

Cô tỉnh lại liền phát hiện, tuy rằng bây giờ hơn phân nửa công lực của mình đã không còn, thế nhưng còn còn lại một hai phần.

Trì Xu Nhan vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ quên ngày 10 tháng 9 năm 20xx này, chính là khởi đầu khiến gia đình cô tan cửa nát nhà.

Cô đột nhiên nhớ tới một chuyện, kiếp trước khi còn bé có một vị cao nhân đắc đạo từng nói tướng mạo của cô vô cùng tốt, là một người phúc trạch thâm hậu, đại phú đại quý, gia đình mỹ mãn, mệnh cách giúp mọi việc thuận lợi trôi chảy, vận thế chỉ có thể càng ngày càng tốt.

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Thiên Sư Bắt Quỷ của Lưu Huỳnh Chúc Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dau123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.