Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời cơ chín muồi

Phiên bản Dịch · 1101 chữ

Tô Bình Nam vẻ mặt ôn hòa nhìn chằm chằm Trương Đồng một lát, nhìn tới mức khiến cho hắn hơi run rẩy mới khẽ gật đầu: "Ngươi đúng là một nhân tài."

Trương Đồng hài lòng khẽ gật đầu, vẻ mặt như muốn nói ‘chỉ ngươi hiểu ta’, Tô Bình Nam chắp tay sau lưng đi ra ngoài, lúc đóng cửa nói một câu: "Vì không để cho ngươi kiêu ngạo, Quang Diệu, tiếp tục đánh hắn cho ta."

Lý Danh Nghĩa bị ánh mắt ý vị thâm trường của Tô Bình Nam làm cho hơi sợ, lập tức chỉ huy nhà máy gia công Thực phẩm Cẩm Tú bật hết hỏa lực, chỉ thiếu nước dán vào thùng đựng đồ uống từ hạt óc chó đã chồng chất như núi. Hắn hơi sầu, cũng không biết Tô tổng sẽ dùng cách nào để bán nó ra.

Tô Bình Nam vừa ra tay, vẫn là đại thủ bút.

Vào lúc ban đêm, giờ vàng sau giờ thời sự của Hạ quốc, chỉ có một cái quảng cáo.

"Thường xuyên dùng não, uống Lục Cá Hạch Đào ( tên này dịch ra là 6 hạt óc chó )."

Bốn thanh niên đẹp trai, ngươi một câu ta một câu nói về công hiệu của Lục Cá Hạch Đào, nói đến thiên hoa loạn trụy.

Bây giờ người Hạ quốc còn chưa có trải qua quảng cáo ở hậu thế oanh tạc, sau đó thì điện thoại của nhà máy đồ uống từ hạt óc chó bị gọi đến muốn phát nổ.

Lâm Phóng nhìn thấy quảng cáo thì lập tức biết mình thua. Đại đạo đơn giản nhất, gia đình ở Hạ quốc rất coi trọng con cái, một cái sản phẩm bổ não, lượng tiêu thụ cũng có thể nghĩ được.

"Tô tổng, từ hôm nay trở đi, không còn đội tiêu thụ vương bài của công ty Thiên Bảo, chỉ có bộ tiêu thụ Cẩm Tú."

Lâm Phóng chém đinh chặt sắt nói.

Tô Bình Nam mỉm cười cúp điện thoại, mắt sáng như đuốc.

Tam Chu, Tô Bình Nam ta tới.

Thời tiết ấm lên.

Khi gió lạnh không còn thổi nữa, mấy chục nhà Vật liệu xây dựng Cẩm Tú bắt đầu tuyển dụng, Tô Văn Văn triệt để quán triệt ý của Tô Bình Nam, tất cả công nhân nhất định phải được huấn luyện an toàn. Cẩm Tú cấp tiền lương cao, nhà máy đá nhìn cũng cực kỳ chính quy, áp dụng khai thác theo hình thức cầu thang. Tuy cần học tập huấn luyện nhưng đa số dân bản xứ vẫn chịu đến nhà máy đá Cẩm Tú làm việc.

Mỗi cái nhà máy đá, Tô Văn Văn đều chọn người đứng đầu ở đó làm quản lý. Khai thác đá xanh cần thuốc nổ, nếu không chọn người giỏi thì bình thường không thể trấn nhà máy được.

"An toàn mới có thể đứng ở thế bất bại."

Tô Bình Nam, Tô Văn Văn trước giờ không đổi. Mỗi ngày hắn đều tuần sát bốn phía, yêu cầu về an toàn rất là hà khắc.

Trông thấy bất kỳ cái gì không dựa theo quy củ thì chỉ có hai cái chữ "xéo đi". Tô Văn Văn là người gì của Tiểu Hồng Bào, chín thị trấn mười tám thôn ở huyện Trường Dương ai cũng rõ ràng.

Người bị mắng chỉ có thể xám xịt xéo đi, không dám oán hận lấy một câu.

Người đi theo Tô Văn Văn tuần sát là một chuyên gia của Đại học Địa chất, Lý Tử Kiện.

Lý Tử Kiện gặp nhiều quặng mỏ xí nghiệp vì phương diện an toàn không đạt chuẩn khiến cho xảy ra tai nạn mỏ, nhưng xí nghiệp có hiệu suất chấp hành quy định, chế độ an toàn như vậy thì đúng là lần đầu tiên hắn thấy.

Là lần đầu tiên thấy. Bởi vậy cực kỳ kính nể Tô Văn Văn, nhiều lần lĩnh giáo bí mật hiệu suất quản lý cao như vậy.

Mỗi lần Tô Văn Văn đều cười ha hả mập mờ cho qua. Hắn biết trả lời như thế nào đây, cũng không thể nói anh em nhà họ Tô chúng ta thanh danh quá ác? Tất cả mọi người đều có chút sợ chúng ta?

Lý Tử Kiện là ông cụ hơn năm mươi tuổi, Tô Văn Văn càng không nói hắn càng hiếu kỳ. Sau đó dứt khoát vận dụng sắc mặt của phần tử trí thức, hắn lặng lẽ hỏi thăm mấy người phụ trách nhà máy đá.

Những người đó mỗi ngày đều gặp hắn đi theo Tô Văn Văn, đương nhiên biết gì nói nấy.

Giáo sư Lý Tử Kiện bị câu trả lời làm cho chấn kinh.

"Biện pháp quản lý? Không nghe lời thì xéo đi, làm gì có biện pháp nào."

"Thế nhưng cũng sẽ có những nhân viên lười nhất, lá mặt lá trái thì phải làm sao bây giờ?"

"Lá mặt lá trái? Tô Văn Văn là ai? Là tay trái tay phải của Tiểu Hồng Bào Cẩm Tú. Ai dám? Không muốn sống nữa sao?"

Lý Tử Kiện hiểu, sau khi nghe ngóng về Tiểu Hồng Bào thì lập tức bị tin tức kỳ quái dọa sợ, lúc này mới thu tay lại.

Di chứng của chuyện này chính là vị Lý giáo sư này sau này giảng bài thường hay cảm khái một câu: "Xí nghiệp kinh doanh nguyên vật liệu, nhất định phải có thủ đoạn sắt thép. Bạo lực cũng có hai mặt, có thể trực tiếp, hữu hiệu trợ giúp xí nghiệp của ngươi nhanh chóng đi vào quỹ đạo."

Quặng mỏ dưới tay Vật liệu xây dựng Cẩm Tú bắt đầu đẩy nhanh tốc độ cả ngày lẫn đêm, một lượng lớn đá được khai thác. Mùng bốn tháng ba, khi văn kiện công trình tứ thông nhất bình được hạ đạt, các loại kiểm tra của Vật liệu đá Cẩm Tú đã được đưa đến bàn của chính phủ ban ngành liên quan.

Tất cả mọi người bừng tỉnh đại ngộ, bắt đầu khởi công, Vật liệu đá Cẩm Tú đã liên tục thu được tài chính.

Tô Bình Nam sợ Tô Văn Văn vội vã động thủ, cố ý gọi điện thoại cho Tô Văn Văn.

"Bây giờ chuyện duy nhất chúng ta phải làm chính là chờ."

Trong điện thoại, Tô Văn Văn hỏi: "Chờ tới khi nào?"

Giọng Tô Bình Nam trong điện thoại nghe có chút lãnh khốc: "Thời cơ chín muồi."

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch) của Đại Đại Quyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 1177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.