Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạt Hồn Đinh Sư Long Yêu

Phiên bản Dịch · 2494 chữ

Phía sau khe hở có càn khôn, có một hang động rất lớn, quanh co khúc khuỷu, không biết thông đi đâu.

Trong động rất lạnh, nước đóng thành băng, đỉnh đầu đầy thạch nhũ, bốn phía còn có dây mây màu xám mấp máy.

Lý Diệu vừa tiến vào địa động liền khởi động hình thức tiềm hành, thu liễm linh năng đến mức thấp nhất, đồng thời dùng vải ngụy trang bọc lấy thân, tựa sát vào vách động, tùy ý để dây leo cuốn lấy người.

Một lát sau, cửa động truyền đến tiếng bang bang, ngay sau đó hơn một trăm yêu thú chen vào!

Trong bóng đêm, mắt của hơn một trăm con yêu thú này sáng rực vô cùng.

Bọn chúng giống như đều biết Lý Diệu đã cùng đường, cho nên không vội liệp sát mà dùng nanh vuốt tìm kiếm mỗi một tấc đất, trong mắt con mang theo nét cười giễu cợt.

Lý Diệu không nhúc nhích, lòng nóng như lửa đốt, khi một con nanh vuốt của Nguyệt U Lang sắp chạm vào hắn, sâu trong huyệt động truyền đến sát ý xé rách tất cả, một đạo cầu vồng bốc cháy hừng hực chậm rãi xuất hiện trong dư quang của hắn.

Sư Long Biến dị ra sân rồi!

Lý Diệu thở phào nhẹ nhõm, lập tức tim lại treo trên cao.

Dưới sự vây công của hơn trăm yêu thú, hắn chắc chắn sẽ phải chết, sở dĩ trốn vào lòng đất, chính là muốn dẫn dụ cỗ lực lượng thứ ba, Sư Long biến dị này để đảo loạn cục diện, tranh thủ một đường sinh cơ.

Nhưng Sư Long biến dị có thật sự như hắn mong muốn, phát sinh xung đột với những yêu thú này không?

Hay là thực lực của Sư Long biến dị quá mức mạnh mẽ, sẽ miểu sát hơn một trăm yêu thú này, sau đó thì giống nghiền nát một con sâu, nghiền chết hắn không?

- Yêu thú hoang dại có khái niệm lãnh địa rất mạnh, sẽ không bỏ qua cho kẻ xâm nhập. Trừ phi thực lực của hai bên chênh lệch quá lớn!

- Mà Sư Long biến dị này vừa rồi trong đại chiến nhất định đã bị trọng thương. Thực lực giảm mạnh, nếu không cũng sẽ không hốt hoảng bỏ trốn vào lòng đất!

- Chỉ cần thực lực của hai bên không chênh lệch tới mức không thể nghịch chuyển, Sư Long biến dị và đàn yêu thú hoang dại này có khả năng sẽ phát sinh xung đột!

Lý Diệu chỉ chờ có vậy.

Nhìn trộm về phía Sư Long biến dị thì phát hiện hình thể của Sư Long biến dị so với lần đầu nhìn thấy thì nhỏ đi một chút, mình đầy thương tích, cánh nát bươm, hào quang cầu vồng ở phần đuôi cũng ảm đạm đi không ít, hoàn toàn không còn phong thái của Yêu Vương.

Hơn nữa, ở chính giữa trán nó còn cắm một thanh chủy thủ hình rắn tạo hình vô cùng tà dị, giống như vật sống, không ngừng vặn vẹo, giống như một con rắn nhỏ, muốn chui vào trong đầu Sư Long biến dị.

Lực lượng của Sư Long biến dị giống như đều bị thanh chủy thủ sống này phong ấn, mỗi một lần chủy thủ vặn vẹo, đều khiến nó đau đớn, khiến cho Sư Long biến dị không nhịn được mà run rẩy.

- Đoạt Hồn đinh?

Lý Diệu tặc lưỡi. Tạo hình của chủy thủ hình rắn này và khí tức quỷ dị nó phát ra có chút tương tự với pháp bảo tà đạo Đoạt Hồn đinh được ghi lại trong điển tịch của Bách Luyện tông. Một khi chui vào trong đầu, rất có khả năng sẽ bị nó đoạt đi thần hồn, khiến Sư Long biến dị chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo sự khống chế của chủ nhân Đoạt Hồn đinh.

- Bên trong Yêu tộc cũng có cao thủ luyện khí!

Dưới sự ăn mòn của Đoạt Hồn đinh, thực lực của Sư Long biến dị so với trong tưởng tượng của Lý Diệu thì yếu hơn nhiều.

Sư Long biến dị và hơn một trăm yêu thú hoang dại, đồng thời phát hiện ra nhau.

Yêu thú hoang dại đầu tiên là là cả kinh, theo bản năng định bỏ chạy.

NHưng khí thế đã yếu tới tới cực điểm của Sư Long biến dị này lại khiến chúng có chút không hiểu, sau khi quan sát cẩn thận thì đã phát hiện ra điều kỳ quái.

Hơn trăm yêu thú hoang dại ngơ ngác nhìn nhau. Trong mắt lộ ra hung mang, trao đổi tin tức,

Bên trong huyết nhục của Sư Long biến dị ẩn chứa yêu năng cường đại, còn có long huyết, long tủy, yêu đan, đều là thiên địa chí bảo hiếm có, so với huyết nhục của người tu chân Luyện Khí kỳ như Lý Diệu thì không biết quý giá hơn bao nhiêu lần.

Ăn Lý Diệu chỉ giúp chúng đề thăng thực lực rất ít, chỉ là muốn hả giận mà thôi.

Nếu có thể uống yêu huyết của Sư Long biến dị, hoặc là nuốt yêu đan của nó, lợi ích mang đến sẽ rất lớn, nói không chừng có thể khiến chúng sinh ra tiến hóa mới.

Trong nhất thời, những yêu thú hoang dại này có chút đắn đo, rốt cuộc là nên lui bước, hay là nên liều lĩnh xông lên liều tìm vận khí.

- Gừ!

Không đợi chúng hạ quyết định, lưu quang cầu vồng lại nhào vào trong đàn thú, một trảo đập vỡ đầu một con Thiết Giáp Sơn Trư, móc tim rồi bỏ vào miệng nuốt.

Sư Long biến dị đã phát động công kích trước!

Cũng là đám yêu thú hoang dại này xui xẻo, Sư Long biến dị bị tiểu đội thâm nhập yêu tộc do Vương Kích thiếu chủ dẫn dắt đuổi giết mấy ngày mấy đêm, đã sớm nghẹn đầy một bụng tức, lúc này chính là lúc đang hung tàn tới cực điểm.

Hơn nữa nó bị trọng thương, thực lực giảm mạnh, trán còn bị cắm Đoạt Hồn đinh, chặn mất hơn nửa lực lượng, thần hồn cũng bị ăn mòn, đau đớn tới mức sống không bằng chết.

Đàn yêu thú hoang dại này quả thực là bữa ăn ngon đưa đến tận miệng, chỉ cần cắn nuốt hết chúng là có thể khôi phục thực lực nhất định, tiếp tục bỏ chạy, thậm chí triển khai phản kích.

Dù sao, cao thủ trong tiểu đội thâm nhập của yêu tộc cũng bị nó đả thương, tình huống so với nó cũng không tốt hơn là bao.

- Gừ!

- Gầm!

Yêu thú hoang dại đã trở nên điên cuồng!

Bọn chúng nhìn ra được, Sư Long biến dị này sẽ không bỏ qua cho chúng, mà uy thế nó thể hiện ra chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi!

Lùi bước, sẽ bị nó giết chết từng người một!

Chiến đấu thì có thể có được yêu huyết và yêu đan của nó!

Suy nghĩ này ngay lập tức hiện lên trong đầu những yêu thú sinh ra để chiến đấu, giống như một ngọn lửa cháy hừng hực, khiến chúng thú huyết sôi trào, ùa cả lên!

Một con rết còn to hơn mãng xà bị trảo của Sư Long biến dị chụp xuống, tứ phân ngũ liệt, hung hăng hất lên trên vách động.

Nhưng trước khi chết đã phun ra khói độc màu nâu đất, che phủ hai mắt của Sư Long biến dị.

Một con cự hùng to như ngọn núi, lông trắng trước ngực hình thành một đồ án mặt quỷ bị Sư Long biến dị va mạnh, xương cốt gãy nát.

Mà hùng chưởng của cự hùng cũng đánh mạnh lên hai tai của Sư Long biến dị, phát ra tiếng động mà Lý Diệu trốn ở cách đó không xa trong lòng khiếp đảm.

Vải ngụy trang trên người Lý Diệu chỉ là có còn hơn không, bất kể là Sư Long biến dị hay là yêu thú hoang dại chỉ cần muốn tìm thì khẳng định có thể tìm ra hắn.

Có điều hai bên đang huyết chiến. Một lòng chỉ muốn cắn nuốt huyết nhục của đối phương, nào còn nghĩ tới con tôm Luyện Khí kỳ như Lý Diệu?

Lý Diệu rón ra rón rén, dùng động tác nhẹ nhàng nhất, từ từ tựa sát vào vách tường, chạy ra cửa động.

Ngẩng đầu nhìn thì lại thầm kêu khổ.

Thì ra có mấy con yêu thú hoang dại sợ hắn đào tẩu, đã bao vây kín cửa động.

Lý Diệu bất đắc dĩ, chỉ có thể ngoan ngoãn cuộn mình ở một góc của huyệt động.

Từ từ, chiến cuộc lại phát sinh biến hóa quỷ dị.

Giữa Sư Long biến dị và yêu thú hoang dại không ngờ là lực lượng tương đương, rơi vào cục diện lưỡng bại câu thương!

Yêu thú hoang dại tất nhiên bị Sư Long biến dị tàn sát hơn nửa.

Nhưng yêu khí trên người Sư Long biến dị cũng bị rút đi rất nhiều, lộ ra vẻ mệt mỏi.

Nó đã mình đầy thương tích, máu tươi đầm đìa, không ít vết thương bị dính nọc độc, không ngừng thẩm thấu vào cơ thể.

Những yêu thú hoang dại còn lại càng điên cuồng hơn, dũng mãnh không sợ chết lao lên, chỉ để kéo được xuống một khối huyết nhục của Sư Long biến dị.

- Thực lực của Sư Long biến dị này đã hạ xuống còn chẳng bằng Yêu Tướng trung cấp, hơn nữa vẫn đang tiếp tục hạ!

- Ta vẫn có cơ hội!

Lý Diệu gào thét trong lòng. Cẩn thận quan sát nhược điểm của Sư Long biến dị, trong đầu lặng lẽ hiện ra khoảnh khắc cường giả Kim Đan Long Văn Huy thi triển đao pháp.

Cơ hội chỉ có một lần, con bài chưa lật cũng chỉ còn có một. Hắn nhất định phải nắm chắc!

Cuối cùng...

Một con Nguyệt U Lang cuối cùng bị Sư Long biến dị đuổi theo, đang muốn vung trảo tóm lấy.

Thực lực của Sư Long biến dị đã yếu vô cùng, chỉ còn tiêu chuẩn Yêu Tướng cấp thấp.

Chủy thủ hình rắn trên trán đã cắm vào sâu hơn nửa, chỉ còn phần chuôi lộ ra ngoài, nhìn qua giống như là một điểm đỏ nhỏ yêu dị.

Thực lực, thể năng, cảm giác, yêu lực của Sư Long biến dị đã giảm xuống rất nhiều.

Lý Diệu hít sâu một hơi, tốc độ hoạt động của tế bào não. 180%!

230%!

280%!

331%!

Trạng thái siêu tỉnh táo, phát động!

Chiến khải Huyết Đao nháy mắt phủ thêm một tầng chiến bào màu đỏ thẫm, tỏa ra huyết mang chói mắt.

Hắn từ trong vải ngụy trang nhảy ra, tốc độ đạt đến cực hạn, mỗi một cấu kiện của tinh khải đều rung động, giống như không chịu nổi lực kéo quá mạnh, sắc vỡ ra.

Pháo tinh từ bắn ra sáu luồng hồng mang, đâm thẳng vào chỗ yếu hại của Sư Long biến dị. Cùng lúc đó, chiến đao giống như vung về phía hư không!

Một luồng sương trắng vô thanh vô tức trào ra trong huyệt động, một lát sau mới truyền đến tiếng xé gió của chiến đao.

Một đao này của Lý Diệu không ngờ vượt qua cả vận tốc âm thanh!

Sư Long biến dị thực lực đã hạ xuống Yêu Tướng cấp thấp cũng không thể phớt lờ pháo tinh từ, theo bản năng lách sang bên trái, rơi vào phương vị và góc độ mà Lý Diệu đã tính toán từ trước!

Một đao vốn vung vào hư không lại biến thành đâm thẳng vào tim của Sư Long biến dị!

Hoặc như là tự Sư Long biến dị lao vào mũi đao đã đột phá vận tốc âm thanh của Lý Diệu!

- Phập!

Chiến đao đâm sâu vào trong cơ thể của Sư Long biến dị, trực tiếp đâm nát tim!

Hai mắt Sư Long biến dị trợn lên, đang muốn phát tác thì Đoạt Hồn đinh trên trán lại vù một tiếng hoàn toàn chui vào trong đại não.

Trong nháy mắt, Sư Long biến dị rùng mình một cái, ngây dại.

Thần hồn của nó đang kịch liệt tranh đoạt quyền khống chế đối với thân thể cùng Đoạt Hồn đinh.

Lý Diệu thừa cơ rút đao rồi lăn ra ngoài.

Sau một thoáng, Sư Long biến dị gầm lên một tiếng, điên cuồng vung móng vuốt, tạo ra kình phong cuốn lấy Lý Diệu rồi hất vào vách tường.

Đáng tiếc nó đã bị trọng thương, thực lực giảm mạnh, kình phong đã là nỏ mạnh hết đà.

Một quét này chỉ khiến Lý Diệu phun ra máu tươi, vỡ xương ngực nhưng chưa tới mức trí mạng.

Sư Long biến dị giống như người say, lắc lư bước vài bước trong huyệt động rồi cuối cùng cũng ngã xuống.

Ánh sáng giống như cầu vồng ở trong mắt dần dần tan rã, biến thành một mảng mờ mịt.

- Ta đã giết chết một con đại yêu cấp vương?

Trong lòng Lý Diệu dâng lên cảm giác tựa như ảo mộng.

Sư Long biến dị này đầu tiên là bị tiểu đội thâm nhập của yêu tộc đánh cho trọng thương, thực lực hạ xuống cấp bậc Yêu Tướng.

Sau đó lại huyết chiến với hơn trăm yêu thú hoang dại, mình đầy thương tích, máu sắp cạn khổ, thực lực lại giảm tiếp.

Mà hơn nửa yêu lực còn phải ứng phó với Đoạt Hồn đinh đang cắm ở trán, thậm chí đến trước khi chết vẫn tranh đoạt quyền khống chế thân thể với Đoạt Hồn đinh, không thể hoàn thành cú đánh cuối cùng.

Dưới đủ loại trùng hợp mới khiến hắn chiếm tiện nghi trước cả Vương Kích thiếu chủ.

- Không biết, Vương Kích thiếu chủ đó phát hiện ra đại yêu cấp vương hắn muốn thu phục lại bị một người tu chân Luyện Khí kỳ nho nhỏ giết chết, mà tất cả căn bản là hắn tự tay tạo thành thì liệu có phát điên không nhỉ?

Khóe miệng Lý Diệu cong lên, lộ ra một nụ cười.

Hắn không phải là thiện nam tín nữ có lòng dạ rộng rãi, Vương Kích thiếu chủ này nếu muốn cái mạng nhỏ của hắn, hắn đương nhiên sẽ không khách khí, chỉ có không chết không ngừng!

- Tiêu diệt Sư Long biến dị, chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo phải nghĩ biện pháp trốn thoát khỏi tiểu đội thâm nhập do Vương Kích thiếu chủ dẫn dắt!

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 540

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.