Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua.

Tiểu thuyết gốc · 1333 chữ

Tại đồng cỏ xanh mát trải dài đến vô tận phía bắc của vùng đất rộng lớn, nhìn như chẳng có điểm dừng, một thiếu niên từ từ mở mắt, hắn giống như đứa trẻ vừa mới xuất hiện trên thế giới, vẻ mặt đờ đẫn, như chẳng biết gì.

Hắn từ từ cử động tay chân, vẫn là vẻ mặt ngáo ngơ đó, tuy nhiên có vẻ như đang dần tỉnh táo hơn, quan sát xung quanh, nghĩ trong lòng với đầy sự thắc mắc.

"Ưm... Đây là đâu...?"

Từ từ lấy lại chút ý thức, thiếu niên bỗng dưng giật mình, đưa tay sờ quanh cơ thể, hắn đang mặc một bộ y phục màu trắng cổ đại, thể trạng hoàn hảo chẳng có vết thương, không tới mức quá gầy, ngoài ra còn kèm theo chút cơ bắp, giống như một thư sinh.

Thiếu niên kia tên là Trần Lập, một người bình thường như bao người khác tại Địa Cầu, theo cái khuôn mẫu "Ngoan, Hiền, Giỏi" mà lớn lên, cùng với sự đánh mắng của mẹ, cái bình rượu rỗng đầy mùi cồn của cha.

Hắn sau này tốt nghiệp đại học với bằng loại thường, ứng tuyển vào được một công ty chuyên cung cấp tiểu thuyết mạng, chạy theo bốn chữ "cơm áo gạo tiền", chẳng có nổi mảnh tình vắt vai, định cô độc sống từ từ đến già.

Hôm đó, là một ngày định mệnh, Trần Lập hắn từ bước đi trên đường, không buồn nhìn quanh, cuộc sống giống như chỉ còn hai màu "trắng" và "đen".

Vụt!

Rầm!

Âm thanh một chiếc xe mất lái giữa đêm tràn đầy mưa lạnh phủ khắp đường vang lên, chưa kịp nhận ra điều gì, hắn đã chết mất rồi, thậm chí còn không kịp từ biệt người thân, có thể thân xác đã tan nát ra thành trăm mảnh thịt vương vãi.

Lại quay về hắn của hiện tại, một dòng ký ức khủng khiếp tràn vào trong đầu của Trần Lập, đó là của nguyên chủ cơ thể này, hình như cũng có phần giống bản thân.

Nguyên chủ tình cờ cũng tên Trần Lập, một đệ tử Ngoại Môn thông thường đến chán nản của Thanh Vân Kiếm Tông, may mắn thoát khỏi trận đại chiến giữa hai tông phái, tuy nhiên không biết vì lí do nào đó lại ngất đi giữa đường.

Mà nói về lý do tại sao thế giới này lại chia ra các tông môn, bởi vì đây là Tu Tiên Giới trong truyền thuyết chứ sao? Không ngờ một tên hằng ngày đọc truyện đến ảo như Trần Lập lại ngoài ý muốn xuyên đến đây.

Nơi này gọi là đại lục Thanh Hoang, chia ra làm Bát Châu, cụ thể như sau:

-Thiên Diễm Châu.

-Bắc Hàn Châu.

-Cổ Hoang Châu.

-Tiên Lạc Châu.

-Man Hoang Châu.

-Phù Vân Châu.

-Thủy Sa Châu.

-Cửu Huyền Châu, cũng là nơi hiện tại hắn đang ở, thực lực yếu ớt nhất.

Tiếp đến, là ký ức về những cảnh giới tu luyện nơi đây, hình như so với thông thường cũng chẳng có bao nhiêu sự khác biệt, tuy nhiên hiện tại với một đệ tử nhỏ yếu như Trần Lập cũng chẳng thể biết rõ ra sao, đại cảnh phân chia làm 9 trọng, cụ thể như sau:

Luyện Khí Kỳ, cũng là hắn của hiện tại, còn chưa được tính là tu sĩ chính thức, nguyên chủ cũng thật là phế vật, 8 năm tu luyện tính từ lúc 10 tuổi đến nay cũng chỉ là một tên kém cỏi đang kẹt tại Luyện Khí Tam Trọng, nhưng ít nhất xem như đủ phòng thân.

Bắt đầu từ Trúc Cơ Kỳ mới được xem là hàng chính thức, tuy nhiên cũng chỉ là tầng đáy của Tu Chân Giới, còn ra sao thì Trần Lập cũng không biết rõ.

Hóa Đỉnh Kỳ, là cảnh giới lúc trước của trưởng lão tông môn hắn, nghe nói ngưng cái gì đó đỉnh dùng để luyện đan, do chẳng thèm nghe giảng nên hắn cũng không nhớ lắm.

Kim Đan Kỳ là đại năng cả một vùng, tông chủ Thanh Vân tông cũng vừa đột phá đến đây không lâu, ờ thì... Hắn ngủ gật khi nghe giảng, lại chẳng biết.

Nguyên Anh Kỳ, chính là cấp bậc Lão Tổ Thanh Vân Tông, tuy rằng nghe nói là đều được mệnh danh cường giả tại Cửu Huyền Châu, riêng Trần Lập lại mù tịt chẳng rõ.

Hóa Thần Kỳ, là cảnh giới siêu cấp bí ẩn, chỉ biết có thực lực bá chủ một phương tại Cửu Huyền châu.

Sau đó là Luyện Hư Kỳ.

Đến Hợp Thể Kỳ.

Rồi Độ Kiếp Kỳ.

Cuối cùng là Đại Thừa Kỳ.

Tứ Đại Cảnh Giới phía trên này Trần Lập chỉ nghe qua, không hiểu rõ, tuy nhiên chắc chắn cường đại mười phần vẹn mười.

Trở lại thực tại, sau khi khôi phục ký ức, hắn vuốt cằm vui sướng, suy nghĩ về tương lai tràn đầy sắc màu của mình, khẽ nở một nụ cười đã lâu không có.

"Hừ, ta đã xuyên không đến đây chắc chắn có Kim Thủ Chỉ hay ít nhất cái quái gì đó, còn không mau hiện ra cho ông!?"

...

Không gian yên tĩnh, chẳng có bất kỳ âm thanh nào vang lên trừ tiến sột soạt thông thường trong rừng và làn gió nhẹ nhàng mềm mại thổi qua.

Hắn không tin vào những gì trước mắt bản thân, tiếp tục thử lại thêm vài chục cái tên khác nhau, nhưng không có cách nào triệu gọi hệ thống.

Trần Lập đơ người, thở dài một cái, giống như đã chấp nhận số phận đá lót đường không có hệ thống của bản thân, ngồi xuống đất dùng tay vẽ trên cát.

"Haiz... Nghĩ lại thì ta tên Trần Lập, vừa nghe đã thấy ngập mùi nhân vật phụ, thôi vậy, nếu như đã không có hệ thống, ông đây liền trốn trong nhà cẩu đến khi bản thân vô địch, trách chuyện đời, phòng trường hợp bị đánh mặt!"

Nghĩ đến đây, hắn đứng dậy, ánh mắt kiên định, siết chặt nắm đấm đến mức tay nổi lên gân, nhìn về quãng trời xa xăm trước mắt, như đang cố gắng chứng kiến tương lai của bản thân.

"Ặc... Một màu vô vọng..."

Trần Lập lại tiếp tục ngồi xuống đất lấy ngón tay vẽ vẽ cái gì đó, cuối cùng bỗng dưng đè chết một con kiến, bất chợt ngừng lại.

Lúc này, con kiến kia bỗng dưng biến mất bên dưới ngón tay của hắn, nhìn qua nhìn lại đã chui vào một cái lỗ trên đất, bỗng dưng Trần Lập như ngộ ra gì đó.

"Con kiến này vậy mà lại trong hiểm cảnh thoát ra dễ dàng, nếu như ta là đại năng thì thứ này chỉ như tu sĩ yếu ớt, nhưng nó vẫn có thể rời đi, nấp trong cái ổ của bản thân mà ta không vào được, cũng giống như tu sĩ trong cẩu đạo vậy, ẩn tu lẩn trốn xem ra cũng không tệ, là một đường đi tuyệt hảo!"

Hắn lấy lại tinh thần, đứng dậy với đôi mắt nhiệt huyết, không gian xung quanh cũng khẽ rung động nhẹ nhàng, giống như đang tán thưởng cho Trần Lập.

"Được rồi, ta quyết định sẽ làm người trong Cẩu Đạo, như hai vị hiền nhân nào đó từng đọc qua! Nhất định không dính dáng cái quái gì!"

Nói xong, hắn liền phủi đi lớp bụi dính trên y phục, chỉnh trang lại tinh thần, vẻ mặt, hít một ngụm khí thật sâu vào trong cơ thể, sẵn sàng cho một cuộc hành trình mới đang bị sương mờ che phủ.

"Ta nhớ gần đây có một tông môn tên Thiên Diễn Tông, chọn đến đó xin gia nhập đi!"

Bạn đang đọc Tu Tiên Giới Quá Khủng Khiếp, Ta Cẩu Trong Núi Vạn Năm! sáng tác bởi sacto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sacto
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.