Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Susano ở dị giới

Tiểu thuyết gốc · 3066 chữ

Thạch di chuyển thần tốc qua các con đường, cuối cùng dưới tầm mắt của hắn một đoàn quân hiện ra, quân lính trang vệ mỗi bước đi đều tăm tắp giáp đen trên người leng keng leng keng như vô cùng đều, quân lính của tiêu gia khí thế như hổ vồ mồi mỗi người đều là chân tiên cảnh, có một Ất tiên một cực tiên và một ngọc tiên, Thạch núp trong hư không vừa theo dõi vừa tính kế sách, cũng phải thôi, việc lấy tu vi của hoá thần để cứu một bộ tộc trước miệng một gia tộc Ngọc cấp, nếu không có những thứ áp đảo về chất lượng như vẫn khí, dị hệ không gian, hồn tu, thể tu thì cho dù có một trăm cái mạng chắc chắn một kẻ đánh giá mức độ ngang hoá thần kỳ như Thạch chỉ là con kiến mà thôi.

Thạch bám sát đám lính này bằng cách ẩn nấp trong hư không cộng thêm không ai có thể cảm nhận được vẫn khí như nào nên khí tức của Thạch không tồn tại, việc bám theo cũng nhẹ nhàng không kém.

Đợt này tiêu gia xuất động đại đội quân không tệ một tí nà có Trưởng lão, có hộ pháp và hàng trăm cảnh quân vệ, một đoàn quân hủy diệt, đúng nghĩa với tinh linh tộc.

" Được rồi sắp đến nơi rồi dừng một chút đi" sau không biết bao lâu, tên trưởng lão với tu vi Ngọc Tiên hai mắt híp lại nhìn qua xung quanh cười cười nói.

" Sao lại nghỉ rồi, vốn tu vi như bây giờ thì không hề có khả năng mệt mỏi khi đi bộ chứ" Thạch bận rộn tạo gia trì vòng bảo hộ ngăn cản một đường hư không loạn lưu, hai mắt dán chặt vào đoàn quân tự hỏi.

Chỉ thấy đám quân lính đang nghiêm chỉnh bỗng như ong vỡ tổ giải tán chạy xung quanh như ong vỡ tổ, đứa thì ngồi bệt một số người thì chụm lại một chỗ nói chuyện với nhau một đán khác lại ngồi thành vòng cung kết ấn vận tiên khí.

Tên trưởng lão và hộ pháp ngồi lại cùng nhau nhắm mắt dưỡng thần.

" Làm cái quần gì thế" Thạch hét lớn trong lòng, cảnh giác nhìn qua toàn trường bỗng tròng mắt của hắn co lại, một tay nhanh chóng đưa lên muốn xé một thông đạo không gian đẻ lao ra ngoài, thời gian năm phút hoà nhập của hư không đã hết.

….

" Con chuột nhắt đó đi chưa" Tiêu Linh nhìn xuống Đại trưởng lão hai mắt mang theo ý cười tay xoa xoa hai viên ma hạch yêu thú trong tay.

" Bẩm gia chủ đã đưa hắn ra ngoài việc còn lại nhờ đến Tam trưởng lão rồi ạ" Đại trưởng lão là một cụ ông tóc bạc lơ thơ nhưng khí huyết xung mãn, tu vi ngọc tiên cũng không thua kém gì gia chủ, sống đến bọn hắn nhường này túi da đã không còn quan trọn, thích thì trẻ thích thì gia mà thôi

" Haha, thế còn quân đoàn vây bắt tinh linh tộc sao rồi" Tiêu Linh cười to tay bóp một cái hai viên mạ hạch vỡ thành phấn vụn từng luồn tiên khí như thác nước đổ vào trong cơ thể hắn ta, khuôn mặt thoả mãn hắn lại lấy thêm hai viên nữa, đúng là gia chủ của một gia tộc ngọc cấp thuộc Tiên điện tài nguyên cắn như kẹo luôn.

" Đã xuất động bắt tinh linh tộc cần ít nhất 17 ngày nữa mới tới nơi"

" Ừm công nhận tụi đàn bà đó trốn xa thật, nếu không có đại nhân chỉ dẫn không biết khi nào ta mới tìm được đây" Tiêu Linh cười ta nhìn xuống bên dưới, hắn không cần biết Tiên Điện làm gì chỉ cần cung phụng thuần phục thì thế nào địa vị của hắn cũng tăng cao, cảnh giới tiểu tiên rồi cũng sẽ mở ra trước mắt, trung tiên giới mới là nơi bọn hắn hướng hướng về, dù là làm chó cũng được, chó của hoàng đế còn sướng hơn một tên ăn xin.

" Rắc rắc, koangggggg" Thạch vận một luồn vẫn lực khổng lồ tấn công vào hư không nhưng không có tác dụng chỉ có một ít dợn sóng như mặt hồ nảy lên, một kết giới bao phủ toàn bộ không gian ở đây đã được tạo nên nhanh, nhanh đến mức Thạch không thể phát giác ra được.

" Con chuột nhắt, ra đây đi nào núp trong hư không cũng không có tác dụng đâu." Tên đại trưởng lão cấp ngọc tiên một tay thủ thế, một tay rút kiếm chém về một hướng đường kiếm dài dang mang theo tiên khí hỏa diễm hóa thành một vòng bán nguyệt ngập lửa phóng đến.

Ở cấp ngọc tiên đã có thể tấn công tác động đến hư không, với tên trưởng lão này chỉ cần gây cho hư không thêm loạn lạc thì con chuột nhắt ấy cũng sẽ phóng ra.

" Không ngờ không ngờ, clap clap" Thạch cười nhạt một bước từ trong hư không đi ra hai tay vỗ lại với nhau như tán dương cho việc bọn này tính kế bắt được mình.

Đến lúc này hắn mới để ý đến các vị trí quân lính chân tiên đứng vào, khẽ hỏi.

" Tuyệt đấy, trận pháp rất cao minh nhìn thì không có gì lạ nhưng quy tắc bổ xung và liên kết này thật mạnh mẽ nha, mượn sức trung tâm làm vật dẫn ngoài việc là tỏa trận còn là một hộ trạn cũng như sát trận nhỉ" Thạch đoán một phát ra luôn tất cả, ở hạ giới tuy không phải chiến trận sư nhưng hắn cũng có không ít kinh nghiệm, vài cơ duyên xảo hợp cũng học được vài môn công pháp phá trận nhưng lên tiểu tiên giới công pháp dưới chân tiên cảnh đều đã bị hệ thống xoá hết, chỉ cho phép hắn dùng công pháp chân tiên cảnh mà thôi tính đi tính lại giờ Thạch chỉ còn ba môn công pháp đế cấp Đặc biệt chứ mấy.

Vũ khí cũng không còn gì hệ thống đều bỏ hết rồi, có thể nói bây giờ phế đến không thể phế hơn, nhưng Thạch không lo lắng, hắn luôn như vậy bình tĩnh nhất có thể.

" Ồ vậy xem ra con chuột nhà ngươi cũng có tí kiến thức đấy chứ, nhưng mà đụng đến sự nghiệp của tiên điện của tiêu gia là mày sai rồi con" một tên lcos tu vi cực tiên theo Thạch đoán là hộ pháp bước ra mép hắn ta nhoẻn lên rồi nói to như thể sợ không nghe thấy.

" Tiêu gia, tiên điện, rác rưởi mà thôi." Thạch vừa nói một tay đưa lên trong chớp mắt.

" Nhất Chưởng Chấn thiên, Diệt Sinh" không dài dòng không nói nhảm, Thạch thừa biết hôm nay ở đây nếu hắn sống bọn kia phải chết và tất nhiên sẽ có ngược lại, tiên hạ thủ vi cường, tấn công bất ngờ giết được ai hay người ấy, một hư ảnh bàn tay từ tay Thạch đánh ra phá không mà đến vẫn lực như mãnh thú cuồng bạo những nơi đi qua tiên khí theo đó mà tán loạn như ong vỡ tổ.

" Không được hắn muốn tấn công lính phá trận" Đại trưởng lão hai mắt như muốn lòi ra, tên này quá nhanh vốn tưởng trẻ tuổi sẽ hiếu thắng nói vài câu nhưng ai ngờ vừa đụng đã tấn công, tuy nhiên là một Ngọc cấp cường giả thân chinh qua ngàn vạn trận chiến thử hỏi hắn có mạnh không, ngay lúc ấy thân ảnh đại trưởng lão xé rách hư không lao vào trong đó muốn lao đến đỡ lấy thay tên lính chân tiên để đảm bảo trận pháp, tuy ở tu vi của hắn xé rách hư không sẽ tốn rất nhiều sức lực nhưng không phải không thể.

Mà cùng lúc ấy tên hộ pháp có tu vi cực tiên cũng nhanh chân phóng về phía tên thanh niên bận đồ rách kia như một bóng ma, cuồng phong hình thành dưới chân hắn ta tốc độ như sao băng ngang trời phóng đến.

" Hừ,

" Tới rồi, Sát Vực Thâu Hồn, Sát " Trong tâm mắt của Thạch đã thấy bóng đen với tốc bộ khủng bố phóng đến nhưng thứ Thạch quan tâm hơn có vẽ không phải tên đó mà là hướng tên ngọc cấp cường giả thôi, một tay đưa lên, xung quanh tên lính bị Thạch nhắm đến lúc đầu như xuất hiện những con trùng đen ngòm bên trong pha lẫn vẫn lực và cả hồ lực của Thạch, một bóng người vừa xuất hiện bên cạnh tên lính thì ngay lập tức những con trùng đen phóng to vô hạn như cái miệng của hư không bao trùm lấy tên trưởng lão.

" Cái gì" Trước thế công bất ngờ tên trưởng lão cũng có hơi lúng túng nhưng rất nhanh một thủ chưởng lại ập đến, như quỷ đòi mạng lão ta chỉ cảm thấy thủ chưởng này tuy thật sự khí thế không mạnh, nhưng luồng năng lượng của nó luôn làm ông ta bất an có cảm giác nếu lực lượng đó tiến vào cơ thể sẽ có việc gì khủng bố lắm, là một cường giả ngọc cấp lão già nhanh chóng đưa ra đối sách .

" Con mẹ gì thế" trước ánh mắt kinh khủng của tên hộ pháp một vòng xoáy đen ngòm xuất hiện trên đường đi của hắn ta " vút" hắn chui tọt vào trong đó lần tiếp theo mở mắt thì chỉ thấy một bóng người trước mắt mình, thanh đoản đao trong tay đã đâm sâu vào người kia.

" Hự, phụt" Thạch xuất hiện như bóng ma, không có quá nhiều lời nói một bước là năm trăm mét hiện tại chân tiên đang gia trì trận địa, cũng là lúc sức lực bọn hắn yếu nhất, giết dễ như gà, không gì là khó cả, Thạch nhẹ nhàng bẻ gãy cổ một tên lính, sau đó dùng cổng hư không nuốt chửng nguyên anh của hắn, một nguyên anh đối với hư không loạn lưu vẫn chỉ là hạt cát mà thôi.

" Phải gia tốc hơn, lão gì kia sắp phá được rồi" Thạch nhủ trong lòng mọi chuyện chỉ với chớp mắt thôi nhưng với Thạch đó là một khoảng thời gian rất dài từ tính kế cho đến động thủ đều phải tốn chất xám lắm đấy.

Nhanh chóng khom người xuống nhặt lên một lá cỏ, vẫn lực như thủy triều ập vào chiếc lá, chẳng mấy chốc dù sức hấp thụ và điều tiết vẫn khí của Thạch có kinh khủng lúc này cũng phải mất đến ba phần tư vẫn lực trong nháy mắt.

" Nhất Cỏ Chém Ngân Hà" một môn vũ kỹ cuối cùng cũng là mạnh nhất của hắn, chỉ yêu cầu một cọng cỏ làm vật dẫn mà thôi.

Một hư ảnh thanh kiếm xuất hiện trên tay nhẹ nhàng trảm một nhát giữa không trung, chỉ một trảm nhẹ nhàng nhưng trong tròng mắt của những kẻ có mặt, một luồng kiếm khí vô hình như phá tan mọi vật cản dù trước mặt nó Ngọc cấp cường giả Đại trưởng lão cũng phải hít thở không đều, lão ta không thể tin được đây là một đòn đánh của tên nhóc thiếu niên kia phát động khí thế quá áp bách hư không nơi đường kiếm vô hình ấy đi ngang qua cũng có những vết nứt xuất hiện, hư không tiểu tiên giới quá giới hạn chịu đựng, như một máy quét kiếm khí tràn lan ra ngoài.

" Không có máu me không có tiếng hét, cái chết êm ái nhất cho bọn ngươi rồi" Trong tâm khảm mỗi người có mặt một bóng ma dần xuất hiện, Thạch đứng đó trên tay cọng cỏ cũng đã biến mất dần, dùng ngốn số lượng vẫn khí nhiều như vậy làm mặt Thạch tái nhợt nhưng lại mang theo một nụ cười hưng phấn như thấy bảo vật.

Đòn đánh vừa rồi Thạch đã lựa đúng góc một trảm diệt toàn quân, chân tiên cảnh kẻ bị chẻ đôi, kẻ bị cắt cổ nhưng nghiễm nhiên vết cắt sắc lẹm không để lại dấu vết gì, đòn đánh ấy Thạch cũng đã bổ sung rất nhiều hồn lực tấn công thẳng vào linh hồn của những vị chân tiên ở đây, không chừa đường sống.

" Hừ, hừ người là ai" nhìn toàn bộ quân lính còn đứng còn ngồi nhưng tất nhiên trong tròng mắt đã vô hồn Đại Trưởng lão nào còn vẻ vui đùa như bắt một con kiến lão biết mình đã khinh địch, tên nhóc này sở hữu hệ không gian như một bóng ma, hành tẩu trong hư không đã khó bắt vốn nhận ra từ khi tên này bước vào thành nhưng tộc trưởng lại bảo dụ hắn ra ngoài, nếu cứ chết hết thế này lão ta thật không cam lòng, có trách là trách chính gia tộc đã khinh địch quá mức, và lão lại càng có một suy nghĩ lớn hơn tên này là thiên tài của Thiên địa hội phái xuống nhắm đến tiên điện để điều tra, vạn năm gần đây Tiên Điện cấu kết với ma điện có lẽ đã bị phát hiện.

Nếu Thạch biết suy nghĩ của lão già chắc sẽ suy tư nhiều lắm, liệu tiên giới có đúng như hắn nghĩ không một trảm chặt bay chân tiên nha, dùng hoá thần đánh chân tiên, nhưng mà thạch đâu biết, tu luyện của hắn dù là ở tiên giới cũng chỉ có cấp cao nhất là Giới mà thôi, các đại cảnh giới bằng vẫn lực rất khác với tiên lực.

" Ta là ai" Thạch nhìn lão già hơi chật vật đứng đó nhưng thân thể nghiễm nhiên không có một vết thương nào cả chưởng pháp Diệt Sinh và Sát Vực Thâu hồn dù bất ngờ tấn công cũng không làm lão ta bị thương mảy may, chỉ là đòn kiếm vừa rồi làm lão ta hơi bị chấn thương linh hồn mà thôi.

" Xin lỗi ta cũng không biết ta là ai, nhưng mà giết phải giết cho hết, lão già hôm nay ở lại đây thôi " Thạch ngạo mạn nói, hắn không muốn nói nhiều nữa bây giờ việc cấp bách là phải chiến. Nếu để tên già kia hồi phục hay một biến số nào xảy ra sẽ rất hung hiểm .

"Hừ, dù hôm nay người thuộc thế lực nào lão phu cũng phải giết" Lão già không yếu thế toàn bộ tiên lực phô thiên cái địa phóng ra bao trùm cả một khoảng không sức nặng ngàn cân đè hai tên cực tiên và ất tiên còn thoi thóp một hơi cũng chết ngắt.

" Lão già, ban nãy tên kia lỡ đâm kiếm vào mông ngươi thôi mà cần gì phải như vậy, chấn chết người ta " Thạch né một đường kiếm lão già vừa chém ra nhảy lên một cái vừa chưởng một chưởng vừa nói.

" Khốn kiếp, chết" Lão ta nào quên lúc nãy tên hộ pháp chó chết vô tích sự kia bỗng xuất hiện sao luôn mình đoản đao đâm về hạ bộ sau lưng của lão cơ chứ, trong lúc đó lão đang bận đón đỡ hai thế công bất ngờ việc đó quá nhanh chóng khiến lão ta không kịp thủ chỉ có một cảm giác đau ra ở hậu môn, dù là bây giờ vẫn còn cảm giác ấy, đường đường là ngọc cấp cường giả lại bị lăng nhục như thế, nhưng nghĩ thế nào tên nhóc con trước mắt mặt mày thánh thiện lại bỉ ổi hạ lưu như thế, càng nghĩ càng giân kiếm trên tay khí thế càng mạnh những đường chém bán nguyệt hỏa diễm thiêu đốt cuồn cuộn nóng cả một vùng rừng mạnh mẽ xuất ra, trước những đường chém Thạch như một công lông vũ, né qua né lại không một vết xước trên da, chuyện kéo dài vài phút thì tên già có vẻ hết kiên nhẫn một kiếm rạch tay.

" Khoan đừng có chơi trò tự tử nhà mày, tiền xu của tao đấy" Thạch gào to phải biết giết người hay giết quá cũng ra xu nha boss càng mạnh xu càng nhiều ví dụ con rắn kia xú chỉ từ 5-10 nhưng chân tiên cảnh cũ lại là 50-100, hai tên ấy và cực tiên không phải mình giết Thạch vẫn còn tí tiếc nuối, bây giờ một boss muốn tự tử làm sao mà để lỗ vậy được. Nhưng rất nhanh nụ cười trên mặt Thạch tắt ngấm một tân hư ảnh từ người lão già xuất hiện thân màu đỏ máu từng to lớn như một ngôi nhà, tay phải cầm kiếm trái cầm khiên, tiên lực dồi dào như thực chất, khí thế áp bách đến mức vẫn lực của Thạch có tí lùi lại, dù sao tu vi của hắn bây giờ vẫn chưa đủ cao chỉ mới lập thần mà thôi.

" Huyết Tế, Đại Sát Thần Tiên" Trong tôn hư ảnh đỏ máu, một giọng nói khàn khàn khó nghe phát ra, kéo theo đó là một đường kiếm to lớn chém về phía Thạch dù là hư không cũng bắt đầu nhộn nhạo cả lên.

" Susanoo ở dị giới à" Thạch hét to, một đường hư không hiện ra, ý đồ muốn bỏ chạy nhưng.

"Bummmmmmm." Vết kiếm nhanh hơn cả tốc độ trở mặt của người yêu cũ kéo đến làm cổng hư không chưa kịp thành hình phải nổ tung.

" Chết thật" Thạch gào trong lòng, tay đưa ra sau trong lòng thầm cầu nguyện một điều…….

Bạn đang đọc Xin lỗi! Đang bận thành vạn cổ. sáng tác bởi ThachNgoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThachNgoc
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.