Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên không

Tiểu thuyết gốc · 1213 chữ

Năm 2050 tại một tỉnh miền Bắc nào đó ở VN , trong một căn phòng tồi tàn và rách nát , một người đàn ông trung niên đầu tóc rối bời , râu ria xồm xoàm , nhìn trông thật lôi thôi và bẩn thỉu , đang ngồi đọc một quyển tiểu thuyết mạng lãng xẹt của tác giả Trung Quốc ( Võ Đại Lang : ta còn là cưới Phan Kim Liên ) , miệng thì liên tục chửi !

_ CMN tác giả óc con cá vàng à , làm vua thì mệt a , không muốn làm a haha...

_ Đi làm quan a haha , cải cánh Yến Vân 16 Châu sao không thấy mệt a

_ Mợ nó còn phải đấu đá với tham quan a , lịnh bợ hôn quân a , lĩnh quân đánh trận a

_ không mệt ư ???

_ tạo phản làm vua không thơm à ! Muốn cải cách thế nào thì cải cách thế đó a , ai cản giết là song việc a

_ cải cách song làm vua chỉ tay năm ngón không nhàn ư !

_ đời đời con cháu làm vua không thơm à !

_ CMN còn từ quan về đất phong hưởng thụ cuộc sống a , song rồi để nó quản lý đất nước như kẹt a , dân chúng nổi loạn a , mang quân đi dẹp hộ rồi rút về mấy khắm chứ haha ...

_ đúng là tàu khựa viết có khác a ... Viết càng về sau càng sàm L a

Đang chửi hăng say , đắc ý rung đùi , thì đạp trúng cái ổ điện bị vỡ , phê phê tê tê thăng thiên luôn , những giây phút cuối đời , Hoàng vũ nghĩ về cuộc đời mình , nhà nghèo học hành khó khăn , không học thêm thì không theo kịp , học thêm thì không có tiền , không học hành tìm việc khó khăn vì bốc vác , đưa hàng , quét dọn vệ sinh robot nó làm hết rồi , con người không học thức thì chỉ có tranh nhau cái ghề phục vụ bưng bê

Mà phục vụ bưng bê thì đẹp trai xinh gái nó chiếm hết đâu đến lượt một người bình thường như mình , môi trường ô nhiễm , bệnh tật liên miên , tiền viện thì đắt như muốn mạng , nhìn chung thì thật thất bại và thảm hại không từ để miêu tả !

Hoàng vũ từ từ nhắm mắt buông xuôi để mặc cho số phận an bài , không biết trải qua bao nhiêu lâu , Hoàng vũ cảm thấy thật khó chịu khi ánh sáng chói nhòa chiếu vào đôi mắt , mũi thì nhột nhột ngứa ngứa , Hoàng vũ vô thức nghiêng đầu đưa tay lên gãi gãi thì phía sau ót truyền đến một hồi đau đớn , Hoàng vũ từ từ mở mắt đưa tay sờ phía sau ót , thì thấy một cục u tròn tròn và cơn đau lại truyền đến , Hoàng vũ ngơ ngác nhìn chung quanh , đập vào mắt là ròng sông nhỏ trong xanh đang êm đềm lưu động , hai bên bờ cỏ cây xanh um tươi tốt và rậm rạp , hơi ngước nhìn lên là bầu trời trong xanh không một áng mây , Hoàng vũ thất thần tự hỏi!

_ Mình không phải chết rồi sao!

Rồi giật mình tỉnh ngộ , khua chân múa tay ngửa mặt lên trời cười to

_ haha ... Ta không chết a haha...

Đang vui sướng cười to , Hoàng vũ chợt khựng lại cảm thấy có dì đó sai sai , Hoàng vũ định thần nhìn rồi vô thức đưa tay xoa xoa mắt , lại đưa tay ra nhìn lại , lặp đi lặp lại mấy lần Hoàng vũ mới sác định mình không nhìn nhầm , trước mắt Hoàng vũ là một đôi bàn tay nhỏ bé ngắn ngủn màu cổ đồng , lại nhìn xuống thì thấy đôi chân cũng nhỏ và ngắn , trên người chẳng có mảnh vải nào , chỗ con chim cúc cu thì được che chắn bằng một dải lá cây , được những sợi dây Leo nối liền với nhau , chợt Hoàng vũ bước nhanh đến cạnh ròng sông nhìn xuống , chiếu vào mắt Hoàng vũ là một cậu nhóc tầm 4 hay 5 tuổi , khuôn mặt tròn trịa hơi có chút góc cạnh , đôi mắt to với đồng tử màu nâu nhạt hơi nhíu , nhìn có vẻ sắc bén và uy nghiêm ,tóc hơi dài và có làn da vàng hơi ngăm đen (cổ đồng ý ) quấn một cái khố làm bằng lá cây ( đúng chất thổ dân nam Hoang như bọn tàu khựa nó viết á )

Hoàng vũ ngơ ngác nhìn chung quanh rồi lại nhìn mặt nước tự hỏi

_ Đây là đâu và ta là ai a....

Thì bất ngờ trong đầu một cơn đau dữ dội truyền đến , kèm theo đó là những ký ức , hình ảnh và âm thanh lạ lùng hơi khác so với tiếng việt , nhưng mà Hoàng vũ lại hiểu được và Hoàng vũ cũng phát hiện ra rằng mình đã xuyên không (vì sao à ) vì trong hình ảnh mà Hoàng vũ thấy tất cả mọi người trong bộ lạc đều quấn khố làm từ lá cây và công cụ mà họ sử dụng được làm từ gỗ và đá , sống trong những túp lều được dựng tạm bợ trên cây ( hehe nvc sống ở thời đại phát triển mà , chưa quen với thời đại này ... Thoát thời ăn lông ở nỗ là tốt rồi , bạn hiểu...hehe )

Hoàng vũ định thần sắp xếp lại các hình ảnh và ký ức , rồi âm thầm suy nghĩ mình xuyên không thì hệ thống đâu , gia gia nãi nãi đâu , không có thì cũng cho xin cái tỷ tỷ gánh đệ cuồng ma mới xứng đáng với thân phận người xuyên việt chứ, thế là Hoàng vũ quyết định thử luôn và ngay , miệng luôn lẩm nhẩm

_ a hệ thống a , gia gia a , nãi nãi a , nếu nghe thấy xin hãy hiển linh a

_ a tỷ tỷ a , em gái a , mau đến cưng chiều ta a

Lẩm bẩm nữa ngày mà chẳng có động tĩnh gì Hoàng vũ mặt buồn thiu mếu máo nói

_ Song... Cuộc đời này chả nhẽ lại làm chiến sĩ săn thú bộ lạc a , chết trong miệng dã thú lúc nào không biết a

_ Ông trời a , đời trước ta thật thảm a , đời này ông chả nhẽ lại cho ta thảm hơn đời chước a

_ thôi thôi dù gì cũng có ông bô làm tộc trưởng gánh ta

_ Trước mắt cứ tạm thời như thế a , ai đi săn thì đi a ( mếu máo nói ngọng gần giống ai y san hì y ai )

Bỗng không biết từ đâu một giọng nói ngọt ngào và nhí nhảnh truyền đến

_ ai gọi san đó có san lè hihi...

Bạn đang đọc Xuyên không ta thành thiếu tộc trưởng bộ lạc việt cổ sáng tác bởi yhunbo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yhunbo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.